Sau cái đêm ở nhà cùng anh trai chồng, tôi thấy vợ trở nên hoảng loạn và suốt ngày đòi…
Nhìn vợ ngồi co rúm như thế tôi thực sự bấn loạn. Tôi không hiểu nổi tại sao sau 1 đêm tôi vắng nhà mà mọi chuyện lại trở nên tồi tệ thế này. Và mọi lý do được sáng tỏ khi tôi đọc được dòng tin nhắn đó.
Mấy hôm nay tôi đang rất đau đầu, tôi không biết giữa vợ và anh trai có chuyện gì mà cô ấy có vẻ bấn loạn như thế. Vợ ngại về nhà và lúc nào cũng kè kè bên tôi, buổi tối tôi mà đi uống rượu với bạn bè thì cô ấy sẽ không cho đi như trước nữa.
Tôi và vợ vừa chuyển về Hà Nội được 2 tháng, chúng tôi định ra đây định cư rồi lập nghiệp luôn. Vì chưa thuê được nhà nên hai vợ chồng quyết định đến n hà anh trai ruột của tôi ở 1 thời gian ngắn. Anh trai tôi học và làm việc tại Hà Nội đã lâu, anh cũng đã mua được 1 căn hộ chung cư riêng. Tình duyên của anh lận đận nên đã 31 tuổi đầu vẫn chưa chịu lấy vợ.
(Ảnh minh họa)
Từ ngày vợ chồng chúng tôi về đây ở, anh trai cũng phấn khởi hẳn lên vì có người cơm nước và ngôi nhà có thêm người nên đông vui hơn. Từ nhỏ mối quan hệ của anh em tôi khá tốt nên cuộc sống khá hòa hợp.
Rồi 1 hôm, tôi đi phải đi Sóc Sơn với sếp hai hôm để khảo sát đất đai trên đó. Vợ ở nhà với anh trai, tôi tin tưởng cả hai nên đi làm mà không hề lăn tăn gì. Hôm sau thấy vợ cứ nhắn tin: “Chiều anh qua đón em nhé, em muốn về cùng anh”. Chiều đó tôi qua thì cô ấy đòi đi ăn ngoài không muốn về nhà. Nhìn mặt vợ mặt mũi bần thần tôi hỏi: “Em có tâm sự gì à” thì vợ lắc đầu nhưng tôi biết rõ cô ấy đang có tâm sự.
Hơn 9 giờ chúng tôi về nhà vừa thấy mặt anh trai, cô ấy chào qua loa rồi về đóng chặt cửa phòng lại. Cô ấy không ra ngoài mà tắm và ngủ luôn trong phòng. Tôi thấy hơi khó hiểu, lúc đó sợ anh trai nghĩ ngợi tôi còn nói: “Anh thông cảm cho vợ em nhé, chắc công việc của cô ấy không được suôn sẻ”. Anh tôi cười: “Có sao đâu, anh không để ý đâu, chú đừng lo”.
Đêm ấy vợ ôm tôi chặt cứng: &’Từ nay anh đừng để em ở nhà 1 mình nữa nhé, em nhớ anh lắm”. Tôi xoa lưng vợ: “Anh đi em mất ngủ phải không?”. Cô ấy ngập ngừng: “Chồng à, anh Phúc… à mà thôi không có gì đâu?”. Em sao vậy từ chiều giờ anh thấy em khác quá. Vợ lấy lý do mệt nhưng tôi có cảm giác cô ấy đang giấu tôi chuyện gì đó.
Video đang HOT
Mấy hôm sau cô ấy liên tục đòi ra ở riêng, với lý do là ở chung thế này cô ấy thấy bất tiện. Tôi khá bất ngờ vì cách đó mấy hôm tôi thấy vợ còn hào hứng mua bao nhiêu thứ về trang trí căn hộ cho anh trai mình, giờ lại thế này thì thật là khó hiểu.
(Ảnh minh họa)
Tôi bắt đầu để ý hơn, thú thực không biết có phải tôi nhạy cảm hay không nhưng vài lần tôi thấy anh trai nhìn trộm vợ lúc cô ấy tập thể dục, phơi đồ. Hơn nữa sau cái đêm hai người ở nhà cũng nhau đó tôi thấy vợ có vẻ trốn tránh anh ấy, cô ấy không hồn nhiên cười nói như trước nữa. Đêm nào cũng đòi chuyển gần đến chỗ làm dù căn hộ không cách xa là bao.
Tôi trằn trọc đâm ra nghi ngờ: “Chẳng lẽ anh trai mình có gì mờ ám với vợ”. Rồi 1 lần nỗi lo sợ đó lại tăng lên khi tôi thấy tin nhắn anh ấy gửi cho vợ: “Anh xin lỗi về chuyện tối hôm đó, anh uống hơi nhiều nên mới như vậy, mong em tha thứ và cố gắng quên nó đi”.
Tôi phải nghĩ chuyện này theo hướng nào đây, vợ mình thì bấn loạn còn anh trai thì như thế. Càng nghĩ tôi càng thấy chuyện này nực cười, giờ tôi nên làm gì đây? Nếu cái chuyện mà tôi đang tưởng tượng đến nó là thật vậy thì tôi phải đối diện với hai người mình yêu thương ấy như thế nào, càng nghĩ tôi càng bấn loạn.
Theo Một Thế Giới
'Con đủ hèn hạ để theo mẹ vào ngân hàng không?'
Lần đầu tiên tôi thấy mẹ đánh anh trai và quay ra mắng chị dâu...
Kể từ hôm đó chị dâu cấm anh trai cho tôi tiền tiêu vặt, coi như là dằn mặt tôi để lần sau biết mà cư xử. (Ảnh minh họa)
Bố tôi là thầy giáo đã về hưu, nhưng ông vẫn rất khỏe nên thường xuyên đi lên các bản làng xa để dạy chữ cho học trò nghèo. Còn mẹ làm ở phường, cũng đã về hưu, sức khỏe kém hơn bố nên ở nhà chăm sóc con cái. Bố mẹ tôi tuy già, ít khi ở gần nhau nhưng vẫn rất tình cảm. Lần nào đi xa bố cũng viết thư tay về cho mẹ. Gia đình vốn rất hạnh phúc cho tới khi anh trai cưới vợ.
Chị dâu là một người sắc sảo và ăn nói lưu loát nhưng bởi chị quá khôn lanh nên ai cũng sợ sau này anh trai sẽ khổ. Mẹ tôi suy nghĩ vậy thôi chứ không can ngăn gì bởi duyên số ai mà ngăn ép cho được.
Chị là đầu mối bỏ sĩ các mặt hàng thời trang cho các sạp ở chợ, va chạm hàng ngày là điều khó tránh khỏi. Nhưng điều tôi ghét nhất đó là luôn đem chuyện công việc ồn ào về làm ầm trong nhà. Mẹ tôi đã lớn tuổi cần yên tĩnh vậy mà chị lúc nào cũng oang oang biến cái nhà thành cái chợ.
Tôi thì chẳng thể góp ý gì vì hiện tại vẫn ăn bám gia đình, thêm vào đó tiền chi tiêu lặt vặt đều là do anh trai cho. Phụ thuộc kinh tế nên nhiều lúc uất ức lắm cũng chẳng thể lên tiếng. Có lần tôi đi học về muộn, vào nhà thì thấy mẹ vừa cặm cụi nấu cơm vừa dỗ cu Bin khóc, trong khi đó chị dâu vô tư ngồi sơn móng tay trong nhà và nghe điện thoại.
Thấy chướng mắt nên tôi nói chị bế cu Bin để mẹ nấu cơm chứ ai để mẹ làm thế kia. Vậy là chị dâu ném luôn cái kìm xuống sàn nhà, vùng vằng vào bế thằng bé. Kể từ hôm đó chị dâu cấm anh trai cho tôi tiền tiêu vặt, coi như là dằn mặt tôi để lần sau biết mà cư xử.
Thường thì cơm tối xong chị sẽ là người rửa bát nhưng cứ đợi cả nhà ăn cơm xong là chị ôm lấy thằng bé và làm lơ việc nhà. Có khi chị sai anh trai tôi vào giúp chị, mẹ tôi xót con nên lần nào cũng làm. Đã vậy anh hai tôi không hề có tí phản ứng nào. Có lần cáu quá nên tôi nói anh: "Anh lấy vợ về để làm khổ mẹ hơn hay sao ấy". Nhưng anh chỉ cười xoà và xoa đầu tôi làm tôi lắm lúc muốn đuổi cả hai người ra ngoài cho rảnh việc.
Mấy hôm trước chiếc xe cũ của tôi lại dở chứng, tôi buồn rầu vứt nó vào nhà kho và đi xe buýt. Sáng chủ nhật mẹ nói muốn cho tôi chiếc xe mới nên hai mẹ con ra ngân hàng rút tiền và đi mua xe.
Thật ra trước giờ tôi không hề biết mẹ lại có rất nhiều tiền trong tài khoản lên tới vài trăm triệu. Tối đó mẹ làm nhiều đồ ăn để rửa xe mới cho tôi. Suốt cả bữa tối, mặt chị dâu cứ bí xị, sầm sì. Chắc chị nghĩ anh trai tôi giấu chị cho tôi tiền mua xe và không tin rằng đây là tiền tiết kiệm của mẹ. Ăn tối xong tôi chở mẹ đi một vòng bằng xe mới, một lúc sau về thì thấy trong nhà quá ồn ào.
Chị dâu vừa khóc vừa nói là mất rất nhiều tiền, mà sáng nay chị đi đã khoá tủ cẩn thận rồi. Mẹ tôi thì bảo chị đã tìm kỹ chưa, hay đã đưa tiền hàng cho ai rồi? Chị cứ lắc đầu và than vãn bốn chục triệu chứ có ít đâu sao mà không nhớ được. Anh trai tôi chắc khó khăn lắm mới mở miệng hỏi mẹ: "Hồi sáng mẹ lấy tiền đâu mua xe cho em vậy? Mẹ có lấy tiền của vợ con không?". Khỏi phải nói mẹ tôi đã giận dữ như thế nào.
Giá như anh trai tôi biết điều hơn một tí thì tốt biết mấy. (Ảnh minh họa)
Lần đầu tiên tôi thấy mẹ tát anh thật đau: "Nuôi mày lớn từng này mày thấy tao đã ăn cắp của ai một đồng chưa? Giờ mày lại đổ oan cho tao như thế? Chúng mày tưởng có mỗi chúng mày có tiền thôi hả? Chẳng lẽ bà già như tao hơn 50 năm không gom được vài đồng mua xe cho con cái?". Anh trai không nói gì nữa, xấu hổ cúi đầu ngồi dẹp một bên.
Trong khi đó chị dâu thì lục tung nhà, gào khóc tìm tiền. Thấy vậy nên mẹ tôi cũng xuôi xuôi, mẹ nói: "Tiền bố mẹ dành dụm được từ lâu rồi, mẹ cất trong ngân hàng. Em nó đi xe cũ quá nên mẹ rút ra mua cho em chứ mẹ không có ăn cắp của con. Sang mai con có đủ hèn hạ để theo mẹ vào ngân hàng kiểm chứng không?"
Nói xong mẹ bước ra ngoài và lại bàn thờ bố thắp nhang. Lúc này tôi biết mẹ buồn lắm, thương mẹ bao nhiêu tôi giận anh trai bấy nhiêu. Tôi thừa biết đó là màn kịch chị dâu dựng lên vì nghĩ anh trai cho tôi tiền mua xe. Vì tiền bạc chị kỹ lắm, sao dễ dàng mất được.
Giờ tôi chỉ muốn hai người đó dọn ra ngoài ở, anh trai tôi hỏi như thế đã làm tổn thương mẹ quá lớn. Ở trong nhà không giúp được gì cho mẹ lại khiến mẹ buồn nữa. Cứ nhìn thấy hai người đó là tôi lại khó chịu, chị dâu quá đáng đã đành, đằng này anh tôi lại không hiểu chuyện. Thấy mẹ lặng lẽ lau nước mắt mà thương mẹ vô cùng, giá như anh trai tôi biết điều hơn một tí thì tốt biết mấy.
Theo Afamily
Ngồi rung đùi với người tình trẻ trên máy bay, tôi không biết rằng ở nhà, cô vợ quê mùa đã lên kế hoạch bá đạo "Đồ điên, nửa đêm nửa hôm còn bấm chuông cái nỗi gì" - Cái gã đàn ông bặm trợn đó bước ra từ trong nhà tôi và gã quát tôi. Tôi và vợ kết hôn ngót nghét cũng được 3 năm. 3 năm, nghe sao mà dài thế nhỉ vì tôi đã bắt đầu cảm thấy ngán ngẩm với cuộc hôn nhân của...