Sau 8 năm ở rể, tôi mới biết mình bị cả nhà vợ lừa
Những lời vợ nói khiến tôi muốn nổi điên. Bố mẹ vợ lừa tôi, vợ lừa tôi, cả nhà họ đã lừa tôi. 8 năm trước cô ấy nói khác, bây giờ lại nói khác.
Tôi năm nay 35 tuổi, sinh ra trong gia đình có 3 anh em trai. Bố tôi mất sớm, một mình mẹ nuôi 3 đứa con thật chẳng dễ dàng.
Mẹ luôn nói, mẹ chỉ có thể lo cho chúng tôi học xong là sức cùng lực kiệt, sau đó thân ai nấy lo. Biết hoàn cảnh của mình, tôi luôn cố gắng nỗ lực hơn nhiều lần so với những người khác.
Tốt nghiệp đại học, chưa xin được việc đúng chuyên môn, tôi lăn lê đi làm đủ nghề, miễn sao có tiền phụ mẹ nuôi em. Tuổi thanh xuân của tôi, trong đầu lúc nào cũng chỉ nghĩ đến tiền, không có thời gian dành cho những chuyện khác, kể cả yêu đương.
Năm 27 tuổi, tôi gặp cô ấy, đó cũng là lần đầu tôi dám nghĩ đến chuyện hẹn hò và kết hôn. Ở tuổi của tôi, nhiều bạn bè đã yên bề gia thất, con bế con bồng. Mẹ động viên tôi, mình đã nghèo, gặp đối tượng thì cứ lấy, càng nhiều tuổi càng khó lấy vợ.
Cô ấy không chê tôi nghèo, còn nói yêu tôi vì ý chí và nghị lực không phải người đàn ông nào cũng có. Chúng tôi yêu nhau, tình yêu rất đẹp.
Tôi ngỏ lời hỏi cưới, cô ấy đồng ý không chần chừ. Tuy nhiên, sau đó lại đưa ra đề nghị muốn tôi ở rể.
Vợ nói dối để tôi đồng ý ở rể, bây giờ lại trách do tôi tham lam (Ảnh minh họa: Freepik).
Nhà cô ấy có 2 anh em. Anh trai cô ấy lập nghiệp và lấy vợ ở xa, đã ổn định nhà cửa. Bố mẹ chỉ còn cô ấy cạnh bên, bố cô đang bị ung thư. Cô ấy nói rằng, anh trai tương lai chắc sẽ không về vì công việc, gia đình ổn định trong Nam, nhà cửa ở đây bố mẹ sẽ để lại cho cô ấy. Cô ấy hy vọng chồng mình có thể ở rể, cùng chăm sóc bố mẹ.
Tôi chưa từng nghĩ tới việc này, cũng không thích ở rể. Nhưng suy đi tính lại, tôi thấy nhà mình chật lại đông người, có vợ về càng không thoải mái. Nếu đi ở trọ lại tốn thêm một khoản tiền, không biết bao giờ có thể mua nhà, mua đất. Chịu khó ở nhà vợ ít năm, sau này sẵn nhà cửa không phải lo, như vậy vẫn là ổn nhất.
Tôi bàn với mẹ, mẹ tôi cũng bằng lòng. Trước hết, nhà vợ đang neo người, mình về ở đó cho ông bà vui. Thấy con rể có tâm, ông bà chắc sẽ yên tâm mà để lại tài sản.
Video đang HOT
Nghĩ thông suốt được như vậy nên sau khi cưới, tôi chuyển sang nhà vợ ở. Bố vợ bệnh tật nên tính tình khó chiều, mẹ vợ cũng không dễ sống. Tuy nhiên, tôi nhịn hết, lo toan mọi việc không khác gì một đứa con trai trong nhà.
3 năm trước, bố vợ qua đời, mẹ vợ từ khi đó cũng không còn khỏe. Bà suốt ngày kêu đau nhức xương khớp, khó ăn khó ngủ. Tuần vừa rồi, anh trai vợ từ trong Nam bay về, nói đón mẹ vào trong kia ở một thời gian xem thay đổi khí hậu có khá hơn không. Nếu sức khỏe bà cải thiện thì ở trong đó với vợ chồng anh.
Trước hôm đi, lúc đông đủ cả nhà, anh trai vợ nói: “Anh đón mẹ đi, ngôi nhà này tạm thời cô chú cứ ở, tiện khói hương cho bố. Chắc dăm bảy năm nữa, khi các cháu vào đại học, anh chị sẽ về đây ở. Lá rụng về cội, không thể cả đời lang thang đất khách được. Những chuyện khác tới lúc đó rồi tính”.
Câu nói của anh trai vợ khiến tôi ngớ người. Sau khi anh và mẹ đi rồi, tôi mới hỏi vợ ý đồ của anh ấy rốt cuộc là sao? Vợ tôi bảo: “Trước khi mất, bố em đã viết di chúc, để lại căn nhà này cho anh ấy. Dù gì anh ấy cũng là con trai duy nhất, việc thờ cúng sau này anh ấy lo. Em là con gái, cũng chỉ lo việc nhà chồng”.
Những lời vợ nói khiến tôi muốn nổi điên. Bố mẹ vợ lừa tôi, vợ lừa tôi, cả nhà họ đã lừa tôi.
8 năm trước cô ấy nói khác, bây giờ lại nói khác.
8 năm qua, vì ở rể, tôi dồn sức chăm lo cho bố mẹ vợ nên mẹ và các em mình không thể quan tâm chu đáo. 8 năm tôi dành tâm sức cho gia đình này, chịu đựng bao vất vả lẫn đắng cay vì mang tiếng “chui gầm chạn”. Bố vợ ốm bao năm rồi mất cũng chủ yếu do con rể này chăm lo. Sao giờ người ta có thể nói trở mặt là trở mặt ngay vậy được?
Tôi bảo vợ, một là cả nhà nói chuyện lại về chuyện thừa kế căn nhà này. Hai là cả nhà tôi dọn về nội ngay lập tức. Tôi không thể lúc bố mẹ vợ còn khỏe mạnh thì chăm sóc, lúc họ không còn hay đi vắng thì tôi làm kẻ trông nhà được.
Vợ tôi nghe xong, không biết sai còn giận ngược. Cô ấy nói, trước đây là do vợ tôi tự nghĩ vậy, bố mẹ cô ấy không nói vậy. Cô ấy trách tôi chịu ở rể chỉ vì tham lam muốn sở hữu căn nhà, hoàn toàn không phải vì thương vợ hay thương bố mẹ vợ.
Tôi thừa nhận, tôi có tính toán, có tham lam. Nhưng bù lại 8 năm qua, tôi sống ở nhà vợ, chăm sóc bố mẹ vợ không phải là sự đánh đổi xứng đáng hay sao? Nếu không phải có lợi, có người con rể nào bỏ mặc mẹ và các em mình, đến ở để chăm sóc bố mẹ vợ những năm tháng tuổi già bệnh tật hay không?
Vợ tôi và cả gia đình cô ấy chẳng phải đã lừa dối tôi, lợi dụng tôi suốt bao nhiêu năm qua? Tôi tức giận là vô lý hay sao?
Quyết ly hôn vì chồng quên kỷ niệm ngày cưới, còn để bà bầu tới tận nhà tìm
Chồng tôi là người đàn ông chỉn chu với gia đình, yêu thương vợ con. Từ khi còn là sinh viên tới bây giờ, anh chưa bao giờ quên bất cứ ngày lễ, kỷ niệm ngày cưới nào của chúng tôi.
Anh là sinh viên khóa trước, tôi là đàn em theo sau. Tôi thường nhờ anh hướng dẫn các bài tập chuyên ngành, vì khi đó anh là sinh viên suất sắc của khoa và lại là đồng hương của tôi.
Tôi đã thầm ngưỡng mộ anh từ lâu nhưng không dám nói ra. Xung quanh anh có rất nhiều vệ tinh. Thật may mắn anh lại luôn quan tâm tới tôi từ những việc nhỏ nhất.
Nhưng có nằm mơ tôi cũng không dám nghĩ rằng vào đêm Trung thu cách đây 12 năm, anh lại tỏ tình trước với tôi. Từ ấy, tôi với anh như hình với bóng. Anh yêu chiều tôi hết lòng, ai cũng bảo nếu tôi để "tuột" mất anh thì quả là tôi không có số hưởng. Mối tình của chúng tôi không phải chuyện tình sét đánh nhưng cũng trải qua nhiều cung bậc cảm xúc.
Tôi ra trường thì anh đề nghị kết hôn luôn. Khi đó, anh đang làm việc cho một công ty nước ngoài, thu nhập khá cao. Còn tôi được vào cơ quan nhà nước ở thành phố.
Ảnh minh họa
Chúng tôi có cuộc hôn nhân viên mãn. Suốt 10 năm chung sống, chưa một lần nào anh quên tặng quà cho tôi nhân ngày lễ, ngày kỷ niệm tình yêu, kỷ niệm ngày cưới... Anh có thói quen hôn tạm biệt vợ trước khi ra khỏi nhà đi làm, tối về sẽ cùng tôi vào bếp nấu cơm chăm sóc con cái.
Thế nhưng, dạo gần đây tôi thấy anh có biểu hiện khác lạ. Anh thường ra khỏi nhà từ sớm, tối lại về rất muộn. Thậm chí có hôm anh còn say rượu không biết trời đất gì, may có cậu tài xế taxi đưa về tận nhà. Nghĩ anh bận rộn công việc tôi cũng không hỏi anh nhiều. Tôi còn chăm chút và chiều anh nhiều hơn.
Gần tết Trung thu, các con háo hức chờ tới phá cỗ thì tôi cũng háo hức chờ món quà kỷ niệm 10 năm ngày cưới. Mọi năm anh luôn biết cách làm tôi bất ngờ.
Vậy mà, đúng ngày hôm đó, anh báo với tôi phải đi công tác 3 ngày. Không một món quà, không một lời hứa hẹn. Tôi hơi thất vọng nhưng vẫn cố nghĩ rằng anh bận công việc mà thôi.
Tối hôm sau, một cô gái đến bấm chuông cửa. Thấy tôi ra, cô ấy hỏi: "Chị ơi, đây có phải nhà anh Tuấn không ạ?".
Nhìn người phụ nữ bụng bầu vượt mặt, tôi nghi ngờ hỏi: "Vâng, có chuyện gì không chị? Chồng tôi đi công tác rồi".
Thấy chồng tôi không có nhà, cô ta lật đật rời đi hẹn khi nào chồng tôi về sẽ quay lại.
Chưa kịp mở cổng, nhìn thấy người phụ nữ mang bầu đi khỏi con ngõ nhỏ, tôi hoang mang. Không lẽ, người đàn ông tôi yêu thương tin tưởng hết mực bao nhiêu năm qua lại phản bội tôi như vậy? Anh quên cả kỷ niệm ngày cưới của chúng tôi chỉ vì lo đối phó với người đàn bà này. Anh để cô ta có bầu rồi còn đến tận nhà tìm kiếm.
Cả đêm hôm ấy, tôi quay cuồng với những suy nghĩ của mình. Sáng hôm sau, tôi quyết định làm đơn đề nghị ly hôn. Tôi không thể chấp nhận sự thật mình bị phản bội như vậy.
Chồng vừa đi công tác về, trái ngược hẳn với mọi lần, anh được tôi chào đón với thái độ lạnh nhạt và tờ đơn để trên bàn.
Chồng tôi không tin vào mắt mình hỏi vì sao tôi lại làm thế. Tôi không nói gì, chỉ mở lại camera cho anh xem và lạnh lùng nói: "Anh giỏi lắm. Anh lừa dối tôi bao lâu rồi? Kỷ niệm 10 năm ngày cưới anh không một lời chúc, một món quà. Lại còn để người ta mang bầu tìm đến tận nhà như vậy. Anh còn gì để nói nữa không?".
Ảnh minh họa: Pexels
Chồng tôi cười phá lên nói: "Trời ạ, vợ tôi đa nghi từ lúc nào thế này".
Rồi anh giải thích cho tôi, mấy hôm vừa rồi anh có một dự án rất quan trọng. Nếu để tuột dự án này công ty anh sẽ thất thu lớn. Anh định làm xong việc rồi cùng tôi có chuyến du lịch đặc biệt kỷ niệm 10 năm ngày cưới. Nhưng vì lý do khách quan mà cuộc đàm phán phải kéo dài 3 ngày, qua cả ngày đặc biệt của chúng tôi, nên anh rất buồn và không muốn chia sẻ với tôi.
Anh đưa bức ảnh chứng minh anh đã đặt vé máy bay đi Bali (Indonesia) cho tôi xem, nói tiếp: "Còn cô gái kia, chắc chắn cô ấy sẽ quay lại thôi. Lúc sáng cô ấy gọi cho anh rồi. Hôm trước trên đường ra sân bay anh có giúp chồng cô ấy bị tai nạn. Giờ cô ấy muốn đến cảm ơn và xin lại trích xuất camera hành trình để xử lý đối tượng gây tai nạn thôi mà".
Nghe anh nói vậy, tôi vui mừng như mở cờ trong bụng, chưa kịp nói lời xin lỗi, chồng tôi lại nói: "Anh xin lỗi vì bận quá mà không nói gì với em, lại để em hiểu nhầm thế này. Anh xin chị Trang (trưởng phòng của tôi) cho em nghỉ phép 3 ngày rồi đấy. Mai đi trăng mật cùng anh nhé".
Bạn trai xin ở rể với điều kiện hằng tháng được gửi tiền cho bố mẹ đẻ Những gì bạn trai nói càng khiến tôi đắn đo hơn về chuyện cưới hỏi. Sống chung với bố mẹ vợ, tôi sợ ban đầu Đăng sẽ thấy bất tiện, ngột ngạt lâu ngày sẽ chán nản. Ảnh minh họa Yêu nhau 2 năm nhưng tôi chưa bao giờ đến nhà Đăng, bạn trai mình chơi. Phần vì gia đình anh ấy ở...