Sau 6 năm nuôi người yêu nghèo ăn học và đây là thứ duy nhất tôi nhận được từ anh
Tôi sững sờ trước tin này, nghe nói thời gian rất gấp, anh chuẩn bị đi trong tuần này nên tôi chạy đến chỗ trọ của anh để hỏi rõ tình hình. Ai ngờ đến nơi, Thuấn đã chìa ra cho tôi một cái thiệp…
ảnh minh họa
Thuấn xuất thân từ một gia đình nghèo, quê anh chẳng có gì mà theo cách người ta hay nói thì là “chó ăn đá gà ăn sỏi”. Nhưng được cái Thuấn học rất giỏi. Bố mẹ anh thấy con trai học giỏi như vậy thì cũng gắng gượng cho con theo hết cấp 3 rồi lên đại học.
Tôi gặp Thuấn trong khi đi làm thêm cho một nhà hàng. Tôi rửa bát, phụ bếp còn Thuấn bưng bê. Chúng tôi đều là con nhà nghèo nên tâm sự với nhau rất dễ. Tôi không may mắn được đi học như Thuấn, bố mẹ tôi mất sớm, tôi phải tự mình bươn chải từ bé nên thấy ai học giỏi tôi đều rất thích thú. Thuấn kể cho tôi về giấc mơ làm giàu của anh sau khi học thành tài và tôi muốn rằng mình sẽ là người giúp anh thực hiện giấc mơ đó.
Thế rồi chúng tôi yêu nhau lúc nào chẳng hay. Tôi muốn hỗ trợ Thuấn trong việc học hành nên số tiền lương hàng tháng, tôi trích ra một ít để giúp anh mua đồ ăn, trả tiền phòng. Có những ngày hai đứa chỉ chia nhau một gói mỳ tôm mà lòng cũng cảm thấy ấm áp. Tôi nghĩ đến ngày Thuấn thành đạt, chúng tôi sẽ có những đứa con ngoan, sẽ có nhà, có tất cả những gì mơ ước.
Thuấn học xong Đại học thì học tiếp Cao học. Vì tiền học nhiều nên tôi quyết định sẽ nhận thêm nhiều công việc khác nữa để lấy tiền giúp anh. Lịch học của Thuấn cũng dày nên anh không đi làm được nên tôi dành hết tiền để giúp anh trả tiền học phí. Thế rồi 2 năm học cao học cũng trôi qua. Thuấn bắt đầu ra trường đi làm, tôi cảm thấy mừng rơi nước mắt vì cuối cùng, tôi cũng thấy được phần nào thành quả mà mình đã cố công gây dựng bấy lâu nay.
Đùng một cái, Thuấn lại được nhận học bổng đi làm nghiên cứu sinh ở nước ngoài. Tôi sững sờ trước tin này, nghe nói thời gian rất gấp, anh chuẩn bị đi trong tuần này nên tôi chạy đến chỗ trọ của anh để hỏi rõ tình hình. Ai ngờ đến nơi, Thuấn đã chìa ra cho tôi một cái thiệp mời cưới. Tôi mở ra xem và chết điếng khi thấy tên người yêu ghi phía trong, bên cạnh là tên cô gái lạ. Tôi run người, hỏi Thuấn:
- Anh, như vậy là sao?
- Anh cưới vợ, cô ấy là con gái của giám đốc anh. Cưới xong, hai vợ chồng anh sẽ đi du học cùng nhau.
- Thế còn em thì sao?
- Em đi lấy chồng đi chứ sao?
Tôi trợn tròn mắt. 6 năm qua, tuổi xuân của tôi, sự chân thành của tôi, tiền bạc của tôi nuôi người yêu ăn học mà giờ Thuấn chỉ đưa lại cho tôi thứ này hay sao? Tôi gào lên:
Video đang HOT
- Anh không thể đối xử như thế này với tôi được, tôi đã nuôi anh ăn học 6 năm trời.
- Đó là tại cô ngu thôi. Ngu thì tự chịu. Chả ai lấy hết tiền bạc của mình ra để lo cho một người lạ. Cô không có dự tính cho tương lai nhưng tôi thì có.
Tôi sững sờ. Thuấn đi vào, để mặc tôi đứng một mình trong đêm mưa. Tôi khóc không thành tiếng, giờ tôi chẳng có gì ngoài nỗi đau khổ. Thuấn nói không sai, anh ta quá khôn ngoan còn tôi thì quá ngu, cứ tin vào thứ tình yêu không vụ lợi nên mới phải chịu cảnh đau khổ này.
Tôi về nhà, tự hứa với bản thân mình rằng dù sao tôi cũng phải làm lại cuộc đời và khiến cho gã người yêu bội bạc đó trắng mắt ra. Tôi lao đầu vào làm việc, 2 năm sau, với số vốn tôi tích cóp được, tôi mở một quán ăn vỉa hè và kinh doanh rất phát đạt.
Rồi tôi lấy chồng. Chồng tôi không giỏi giang như Thuấn nhưng rất chân thành. Anh giúp tôi kinh doanh và chúng tôi có một cuộc sống rất hạnh phúc.
Tôi cũng đã quên chuyện cũ, không còn có ý định trả thù Thuấn nữa thì một ngày nọ, anh ta trở về trong bộ dạng tiều tụy, đứng trước cửa hàng của tôi rồi xin ăn. Tôi thấy chân trái của anh ta bị tật, gương mặt thì biến dạng. Thấy tôi, Thuấn nức nở:
- Vy ơi, làm ơn làm phước cứu anh với, anh khổ quá.
Chồng tôi biết chuyện giữa tôi và Thuấn nên khi thấy Thuấn đứng trước mặt tôi van xin, anh đã thẳng thừng nói:
- Chính anh đã bỏ rơi cô ấy, giờ lại quỳ xuống cầu xin cô ấy. Anh còn là thằng đàn ông không?
(Ảnh minh họa)
Tôi thấy thế nhỏ nhẹ bảo chồng:
- Anh vào đi, để em dạy cho hắn ta một bài học.
Nói rồi tôi đỡ Thuấn dậy, lấy cho anh ta một chút đồ ăn. Đoạn bảo:
- Xem như đây là tôi làm phước cho anh. Ăn xong rồi quay về bên cô vợ giàu có của anh mà cầu xin.
- Em ơi, anh bị tai nạn tàn phế, cô ta bỏ đi theo bồ mới rồi lấy hết tiền, đuổi anh ra đường rồi.
- Tôi không phải chỗ thu hồi phế phẩm. Mấy năm trước anh đối xử với tôi thế nào, giờ anh nên nếm một chút hương vị mới đúng. Xin lỗi, chồng tôi đang chờ. Đừng bao giờ quay lại đây nếu không muốn bị anh ấy đánh.
Nói rồi tôi bỏ vào trong. Thuấn ngồi thẫn thờ dưới đất. Tôi cũng không ngờ báo ứng lại đến nhanh với anh ta như vậy, nhưng âu đó cũng là một cái may, nếu tôi lấy anh ta, biết đâu cuộc đời tôi càng tệ hại hơn lúc bị anh ta bỏ?
Theo blogtamsu
4 năm đi làm phụ hồ kiếm tiền nuôi người yêu ăn học, ngờ đâu lại nhận được cái kết quá đắng lòng
Những tưởng sau 4 năm nuôi người yêu ăn học, Hoàng và Linh sẽ có 1 cái kết thật đẹp. Nào ngờ trái đắng lại đến với anh...
Kết thúc 3 năm học phổ thông, Hoàng không đăng kí thi vào trường đại học nào mà chọn cách ở nhà đi làm thuê. Trái ngược với Hoàng thì Linh (bạn gái Hoàng) đăng kí và thi vào 1 trường đại học có tiếng ở Thủ đô. Biết bạn gái ham học và ước mơ đỗ vào đại học, Hoàng quan tâm và động viên Linh dữ lắm. Ngày Linh nhận giấy nhập học Hoàng còn vui hơn cả Linh.
Nhà Linh nghèo nên chuyện nuôi cô ăn học là quá sức với bố mẹ. Mới nhập học Linh đã vất vả đi làm thêm vào buổi tối ở shop quần áo để đỡ tiền nhà trọ. Thương người yêu đã đi học vất vả lại còn phải đi làm thêm, Hoàng xin bố mẹ cho lên thành phố kiếm việc làm. Lên đó, Hùng vất vả kiếm hết việc này đến việc kia nhưng không ai nhận vì anh mới 18 tuổi và chỉ tốt nghiệp phổ thông. Chán nản Hoàng chọn cho mình con đường đi làm phụ hồ để kiếm tiền.
Cuộc sống của cậu thanh niên 18 tuổi suốt ngày đày nắng mưa ở công trường khiến Hoàng gầy và đen sạm đi. Công việc vất vả là thế nhưng đến cuối tháng nhận tiền lương là Hoàng vui hết cả mệt. Tháng nào cũng vậy, Hoàng mang hết tiền đưa cho bạn gái còn mình chỉ giữ lại vài trăm thôi. Dù sao thì anh được bao ăn, bao ở không tốn kém như Linh.
Cô càng ngày càng xinh đẹp ra (ảnh minh họa)
Cứ thế tình yêu của anh phụ hồ và cô sinh viên đại học lớn dần lên. Nhiều hôm sang phòng trọ Linh ăn cơm bạn gái nấu, Hoàng hạnh phúc vô cùng. Anh và Linh chỉ cần cố gắng 4 năm nữa thôi, 4 năm nữa Linh ra trường Hoàng sẽ tới hỏi cưới cô về làm vợ. Cứ thế suốt 4 năm liền Hoàng cố gắng làm việc để nuôi bạn gái ăn học. Nhờ số tiền Hoàng đưa mỗi tháng mà Linh không phải xin tiền mẹ, không phải đi làm thêm cực khổ như trước mà chuyên tâm học hành. Từ lúc lên đây học Linh bắt đầu biết trưng diện váy áo, son phấn... Vì thế mà cô càng ngày càng xinh đẹp ra còn Hoàng thì càng càng xấu và gầy như que củi vì làm việc quá sức.
Thấm thoát 4 năm dài đằng đẵng cũng đã kết thúc. Ngày Linh tốt nghiệp, Hoàng đã mạnh dạn đầu tư cho mình bộ quần áo thật đẹp để tới dự lễ tốt nghiệp của em. Sau hôm nay thôi là anh có thể bàn tới chuyện cưới xin với Linh rồi. Những tưởng kết thúc buổi lễ tốt nghiệp Linh sẽ tới ôm chầm lấy Hoàng, rủ anh đi làm bữa ăn mừng, nhưng ngờ đâu người đó không phải là Hoàng...
Khi Linh vừa thay đồ xong, ra ngoài cổng trường 1 chiếc xe ô tô đắt tiền đã đỗ sẵn ở đó chờ Linh. Qúa bất ngờ vì điều này, Hoàng cứ đứng chết trân nhìn bạn gái vui vẻ tiến tới ôm người đàn ông trung tuổi kia. Đến khi gã đó đặt vào môi Linh 1 nụ hôn thật sâu thì Hoàng mới điên tiết chạy tới kéo Linh ra và thẳng tay đấm cho gã đó 1 cái hộc cả máu mồm.
Bất ngờ trước hành động thô lỗ của Hoàng, Linh quay ra lườm anh 1 cái rồi chạy vội đến đỡ người đàn ông kia. Thấy họ xưng hô anh - em ngọt sớt, Hoàng sốc vô cùng. Định tiến lại đánh người đàn ông kia 1 phát nữa, thì Linh đẩy Hoàng ngã dúi dụi xuống đất và thẳng thừng tuyên bố 1 câu như sát muối vào tim anh.
- Anh khùng à. Đây là bạn trai tôi, anh đừng có vớ vẩn.
- Bạn trai em là gã này sao? Vậy anh là gì của em Linh?
Anh khùng à. Đây là bạn trai tôi (ảnh minh họa)
- Anh chẳng là gì của tôi cả, kẻ nghèo kiết xác đi làm phụ hồ như anh tầm cỡ gì mà đòi yêu và cưới tôi chứ? Tôi không ngu mà đặt cược cuộc đời mình và anh. Tháng sau tôi và anh ấy sẽ làm đám cưới, anh ấy nhà phố, bố mẹ là quan to. Cưới anh ấy về tôi không bao giờ phải sống khổ sở. Thời này không ai ngu mà lấy kẻ nghèo làm gì.
- Cô ấy nói đúng đấy. Kẻ nghèo hèn như mày không có cửa để yêu Linh biết chưa? Thôi em, chúng ta đi thôi. Đừng nói chuyện với tên phụ hồ này nữa, anh thấy sợ mùi hôi hám của anh ta lắm. - Người đàn ông kia lên tiếng.
Quá sốc trước những gì bạn gái nói, Hoàng đứng thần người nhìn Linh bước lên ô tô đi với kẻ đó. Vậy đấy, tình yêu 6 năm hi sinh cả tương lai, bỏ cả quê lên thành phố làm phụ hồ để nuôi em ăn học rốt cuộc thì sao chứ? Anh bị Linh đá không thương tiếc để chạy theo kẻ có tiền, có nhà...
Sao giờ anh thấy đắng thế, tình yêu chân thành thôi chưa đủ hay sao? Có lẽ Hoàng đã nhầm khi đặt niềm tin và tình yêu vào Linh. Hi sinh quá nhiều rồi nhận được câu nói phũ phàng như vậy đấy.
Vì quá yêu Linh nên Hoàng không thể quên được cô, ngày nào anh cũng đến phòng trọ cầu xin Linh nghĩ và quay lại với mình, nhưng kết quả là con số 0 tròn trĩnh. Ngày Linh lên xe hoa theo chồng, Hoàng đứng từ xa nhìn mà nhói buốt nơi con tim. Có lẽ anh nên quên Linh đi và tìm cho mình niềm vui mới, nhưng phải làm sao có thể quên được Linh khi anh đã quá yêu cô rồi?
Theo Một thế giới
Nuôi người yêu ăn học để nhận lại câu nói: "Xin cháu buông tha con gái bác" Tôi biết phận mình thấp kém hơn so với em. Nhưng suốt một thời gian dài đằng đẵng tôi đã cố gắng yêu thương em, hi sinh vì em mà để nhận lại lời đáp đau đớn đến thế sao? (Ảnh minh họa) Tôi năm nay cũng đã 29 tuổi, một thằng con trai thì đã đến tuổi để yên bề gia thất....