Sau 5 năm, tình cờ gặp lại chị dâu cũ trên phố mà tôi lặng người, nước mắt chực rơi
Sau mấy năm ròng, tôi không ngờ lại gặp ân nhân của mình trong hoàn cảnh này.ư
Mấy năm trước, tôi lấy chồng xa quê rồi chuyển công tác về quê chồng. Thời gian đó, tôi sống chẳng vui vẻ mấy. Một phần vì nhớ quê, nhớ cha mẹ, một phần vì cuộc sống lạ lẫm ở nhà chồng khiến tôi cảm thấy đơn độc. Chồng tôi lại khô khan, ít tâm sự hay chia sẻ với vợ. Cứ tan làm là anh tụ tập bạn bè đến tận khuya mới về, vợ có khóc sưng mắt cũng chẳng buồn hỏi đến. Tôi cô đơn, chỉ biết tâm sự với chị dâu mình. Có lẽ cùng phận làm dâu nên chúng tôi nhanh chóng thân thiết và giúp đỡ nhau.
Chị dâu tôi khi đó là chỉ ở nhà chăm con và làm việc nhà. Mẹ chồng khắt khe, soi mói từng chút một nên cuộc sống của chúng tôi không dễ dàng gì. Đôi khi rảnh rỗi, tôi lại đưa chị đi chơi, đi uống cà phê cho vơi đi mệt mỏi. Nhưng chị là người phụ nữ của gia đình nên chỉ ngồi được tầm nửa tiếng là chị đòi về.
Có lẽ tôi vẫn sẽ sống ở nhà chồng nếu như không phát hiện chồng ngoại tình. Anh ta về đ ánh đập rồi xúc phạm tôi. Cuộc hôn nhân vốn đã nhạt nhẽo giờ trở thành địa ngục, tôi khóc suốt. Một hôm, chồng tôi về, lôi vợ ra đánh chỉ vì thấy tôi đi nhờ xe một anh chàng đồng nghiệp. Bố mẹ chồng nhìn thấy nhưng lờ đi, chẳng khuyên can hay trách mắng con trai một câu.
Video đang HOT
Có lẽ tôi vẫn sẽ sống ở nhà chồng nếu như không phát hiện chồng ngoại tình. (Ảnh minh họa)
Chính chị dâu đã lao tới tách chồng tôi ra. Hôm đó, chị đưa tôi ra tận bến xe, nhét cho tôi vài đồng rồi bảo tôi về quê đi, đừng cố chấp ở lại đây nữa. Tôi bị chồng đánh sưng mặt, gật đầu rồi lên xe. Sau đó, chúng tôi còn dùng dằng thêm một thời gian mới chính thức ly hôn. Cũng may tôi chưa có con cái hay tài sản gì chung nên việc ly hôn diễn ra rất thuận lợi. Nhưng sâu thẳm, tôi vẫn biết ơn chị dâu lắm.
5 năm trôi qua, giờ tôi cũng có gia đình mới, cuộc sống cũng ổn định hơn nhiều. Hôm qua, tôi vô tình gặp lại chị dâu trong một hoàn cảnh không ai ngờ tới. Chị ấy ăn mặc luộm thuộm đi bán vé số ở quê tôi. Thấy chị, tôi sững người vì sốc rồi ôm chầm lấy chị.
Sau khi trò chuyện, tôi mới hay sau khi dẫn tôi đi, chị bị nhà chồng đuổi khỏi nhà. Chồng chị nhu nhược nên không dám bảo vệ vợ, cũng không dám đi cùng vợ. Họ cũng ly hôn sau chúng tôi vài tháng. Một mình chị phải nuôi 2 con nhưng không bằng cấp, không công việc, chị chỉ có thể bán vé số kiếm tiền. Chị đi khắp nơi, chỗ nào bán được thì ở lại ít bữa.
Nghe chuyện của chị mà tôi xót xa. Cũng vì giúp tôi mà chị lâm vào hoàn cảnh này. Tôi đưa chị về nhà, nói chị làm giúp việc nhà mình rồi tôi sẽ trả lương chị đầy đủ, còn bao cả chỗ ăn ở cho chị nữa. Thế nhưng chị từ chối, có lẽ là vì ngại ngùng. Tôi phải làm sao để giúp đỡ chị ấy, trả món nợ ân tình quá lớn trước đây?
Khi tôi và bố mẹ chạy vội sang nhà anh trai thì bàng hoàng thấy đứa bé sơ sinh đỏ hỏn nằm trong giỏ
Đã 6 ngày rồi chị dâu chưa về nhà, anh trai sống như người mất hồn, bố mẹ tôi thật không biết phải làm sao nữa?
Anh chị tôi sống tình cảm lắm, lấy nhau đã 8 năm rồi mà chưa bao giờ nghe thấy tiếng hai người cãi nhau. 2 con của anh chị cũng rất ngoan và đẹp giống y như bố mẹ. Về công việc thì cả hai đều rất tốt nên sau khi cưới vài năm, anh trai đã xây nhà 3 tầng và mua ô tô sang. Mọi mặt gia đình anh trai đều đáng ngưỡng mộ khiến bao người nhìn vào mà khát khao.
Cho đến một ngày, buổi tối khá muộn, nghe thấy tiếng chị dâu khóc thút thít gọi bố mẹ sang giải quyết mọi việc. Thế là cả nhà tôi hớt hải chạy đến nhà chị dâu, vừa bước vào cửa tôi đã sốc với đứa trẻ sơ sinh đỏ hỏn trong giỏ.
Anh trai thì im lặng còn chị dâu ôm chặt lấy tôi mà khóc. Chị nói trong tiếng nấc nghẹn rằng chị thật không ngờ anh trai lại là ngoại tình, phản bội vợ con, giờ còn mang "của nợ" về bắt chị ấy nuôi giúp nữa.
Nghe xong lời chị nói, bố tôi tức giận lao đến đánh anh trai nhưng anh không phản ứng gì, chỉ cố cắn chặt răng. Thấy vậy mẹ tôi lao đến can ngăn bố, bà bảo: "Sự việc đã đến nước này có đánh thì cũng giải quyết được gì đâu, con nó đã biết lỗi rồi. Nhà mình cũng ít trẻ nhỏ, đứa bé cũng là máu mủ ruột thịt nhà ta, nếu anh chị không ai nuôi được thì để bố mẹ nuôi vậy".
Chị bảo mẹ đứa bé cũng không thèm nhận nó, tại sao chúng ta phải nuôi. (Ảnh minh họa)
Nói rồi mẹ tôi đến bên cạnh ôm ấp cưng nựng đứa nhỏ khiến chị dâu càng tức hơn. Chị bảo nếu mọi người giữ đứa bé lại thì chị dâu sẽ là người ra đi, bởi không muốn nhìn thấy sự phản bội của chồng trong ngôi nhà này.
Mẹ tôi cố bình tĩnh hỏi nếu không để lại nuôi thì sẽ làm gì với đứa trẻ? Chị bảo mẹ đứa bé cũng không thèm nhận nó, tại sao chúng ta phải nuôi, chi bằng đưa vào chùa hay vào trung tâm bảo trợ nào đó cho nhẹ gánh.
Từ trước đến nay tôi luôn yêu quý chị dâu thế mà lần này chị lại có cách đối xử quá tệ với đứa con rơi của anh trai khiến tôi thất vọng quá. Bố mẹ tôi bảo không muốn con cháu nhà mình rơi rụng bên ngoài nên nhất định sẽ nuôi đứa nhỏ.
Bất ngờ chị dâu đứng dậy, một lúc sau chị xách vali và kéo theo hai đứa cháu đi, chị bảo mọi người cứ giữ lấy đứa trẻ mà nuôi, còn chị sẽ ra đi với hai con. Đến lúc này anh trai quỳ sụp xuống cầu xin chị dâu tha thứ và đừng bỏ đi nhưng chị vẫn ra xe khiến cả nhà tôi bất lực.
Đã 6 ngày rồi chị dâu chưa về nhà, anh trai sống như người mất hồn, bố mẹ tôi thật không biết phải làm sao nữa? Mọi người cho gia đình tôi lời khuyên với?
Giặt đồ sơ sinh giúp chị dâu, thấy thứ này rơi ra tôi rùng mình hiểu vì sao chị luôn đi ngủ lúc 7h tối Giờ tôi mới hiểu vì sao mỗi khi chồng không có nhà chị dâu lại tắt điện đi ngủ sớm thế. Chị Vân - chị dâu tôi hơn chồng 3 tuổi, chị là mẹ đơn thân nên trước đây gia đình tôi cấm đoán anh trai cưới chị. Chị với anh như đôi đũa lệch, anh tôi giỏi kiếm tiền, đẹp trai, lại...