Sau 10 năm, tôi mới lại có cảm giác được chồng yêu
Đã rất nhiều lần tôi định ly hôn để thoát khỏi sự cô đơn trong cuộc hôn nhân với chồng, nhưng nghĩ đến con, tôi lại chịu đựng.
Ảnh minh họa
Tôi là một người phụ nữ bình thường giống như nhiều người phụ nữ khác, không có gì nổi trội cả về nhan sắc, trình độ và sự khéo léo trong giao tiếp cũng không. Tôi tốt nghiệp đại học và có một công việc ổn định trong một cơ quan nhà nước với mức thu nhập hiện tại hơn 10 triệu đồng mỗi tháng.
Vừa mới ra trường, đi làm được vài tháng thì tôi gặp chồng tôi bây giờ, anh hơn tôi đến 7 tuổi, có công việc và nhà cửa ổn định, gia đình cũng có điều kiện, bố mẹ anh đã về hưu. Ngày ấy, anh lại yêu tôi, với tôi, một đứa con gái tỉnh lẻ được một người đàn ông đoàng hoàng yêu và hỏi cưới là hạnh phúc vô cùng, huống hồ anh lại có những điều kiện mà nhiều cô gái mơ ước ở thời điểm đó, trong đó có tôi.
Chúng tôi cưới nhau về, sống chung với bố mẹ chồng, nhưng hạnh phúc hôn nhân đến với tôi chỉ ngắn ngủi trong vòng 1 năm sau đám cưới, còn lại thì liên tiếp những nỗi buồn ập đến kể từ khi tôi sinh đứa con đầu lòng. Mâu thuẫn với bố mẹ chồng khi sống chung nhà, rồi mâu thuẫn với em gái chồng vì em gái chồng bênh bố mẹ mà ghét bỏ tôi. Chồng cũng không đứng về phía tôi, anh bỏ đi tối ngày và rồi có người đàn bà khác.
Thời điểm đó, tôi như người vô hình trong ngôi nhà ấy, cô đơn và lạnh lẽo. Tôi cũng không có được bằng chứng chồng ngoại tình, vì tất cả mật khẩu điện thoại, máy tính của anh tôi đều không hề biết. Anh đi tối ngày và không ngủ với tôi mà ngủ ở phòng riêng.
Video đang HOT
Bố mẹ anh thì ghét tôi, nên bóng gió chuyện anh có người phụ nữ khác, mẹ anh còn dùng những lời lẽ khó nghe để châm chọc, mỉa mai tôi, rằng không giữ được chồng nên bị anh cắm sừng mã vẫn sống chết để bám lấy anh.
Những lúc đó, tôi chỉ muốn ôm con, bước chân ra khỏi ngôi nhà của bố mẹ anh, bước ra khỏi cuộc hôn nhân của tôi và anh. Nhưng tôi lại không làm được điều đó, tôi sợ đủ thứ, sợ con tôi sẽ không có bố, sợ tôi sẽ làm con khổ, làm bố mẹ tôi buồn… nên cứ im lặng sống, không quan tâm đến những việc chồng làm và những điều xung quanh.
Nhưng nói là như vậy, còn bản thân tôi lại không thể làm được, nhất là khi màn đêm về, nghĩ đến chuyện những người phụ nữ khác được chồng yêu thương, trân trọng, tôi lại nghĩ về mình. Tôi không muốn ly hôn, nên cố gắng níu kéo tình yêu của chồng, có những lần, tôi liều sang phòng anh gõ cửa vào nửa đêm, rồi đòi được quan hệ. Anh làm điều đó với tôi vì trách nhiệm, chứ không phải vì tình yêu, tôi cảm nhận được điều đó nên càng cảm thấy tủi thân và cô đơn nhiều hơn.
Cứ như vậy, không biết bao nhiêu lần tôi muốn xách va li, bước chân ra khỏi ngôi nhà ấy, nhưng lại không thể làm. Tôi cứ kiên trì níu kéo tình yêu từ chồng, cứ thế rồi tôi lại mang bầu và sinh thêm con, vợ chồng tôi có nếp, có tẻ, mối quan hệ bắt đầu được cải thiện hơn khi bố mẹ chồng về quê, rồi các con tôi lớn lên mỗi ngày càng xinh xắn, đáng yêu. Chúng yêu mẹ, và lúc nào cũng sợ làm mẹ buồn.
Tôi cũng chẳng hiểu, sau bao nhiêu năm bôn ba bên ngoài, chồng nhận ra những giá trị của gia đình, nhận ra những gì tôi thật lòng mong muốn suốt hơn 10 năm qua mà anh trở nên thay đổi. Hết giờ làm, trở về nhà cùng tôi và các con nấu cơm, ăn uống và dạy con học bài, xem tivi. Anh cũng không còn ngủ riêng phòng mà dọn sang ngủ cùng với tôi và con bé, để con lớn ngủ riêng.
Vậy là sau hơn 10 năm, tôi mới lại tìm được cảm giác yêu thương, trân trọng từ chồng mình. Người đàn ông đã khiến tôi từng rất hạnh phúc, nhưng cũng là người khiến tôi rơi rất nhiều nước mắt trong suốt những năm qua. Tôi chẳng biết, hôn nhân của mình đã hết thử thách hay chưa và những yêu thương tôi đang có, liệu có bền vững hay chỉ lại như gió thoảng qua.
Chồng nhận mình sai lầm vì đã từng muốn ly hôn
Chồng muốn quay về sau 3 năm bỏ đi sống với người tình và thừa nhận, đòi ly hôn với tôi là sai lầm lớn nhất cuộc đời anh.
Ảnh minh họa
Cưới nhau được 5 năm, có với nhau hai đứa con thì tôi đau đớn phát hiện rằng, người đàn ông tôi yêu thương hơn cả bản thân mình, tin tưởng trao cả cuộc đời mình cho anh đã phản bội lại mẹ con tôi để quan hệ bất chính với người đàn bà khác.
Đó cũng là thời điểm mà công việc kinh doanh của anh vô cùng thuận lợi, còn tôi thì cả ngày tất bật với hai đứa con, một đứa 4 tuổi và 1 đứa mới 2 tuổi. Tôi chẳng dám cả ốm, chẳng có thời gian quan tâm đến sức khỏe của mình, chứ đừng nói đến nhan sắc hay hình thức. Đó cũng là quãng thời gian, tôi ít dành sự quan tâm đến anh, với hy vọng rằng, anh sẽ hiểu và thông cảm cho tôi, bởi đến công việc yêu thích tôi còn phải bỏ để dành toàn thời gian cho hai đứa con, để anh yên tâm với sự nghiệp của mình.
Nhưng đúng là tôi đã sai lầm, bởi anh không bao giờ hiểu phụ nữ một mình chăm hai đứa con nhỏ vất vả như thế nào, anh cũng càng không thể hiểu được rằng, tôi đã phải hy sinh như thế nào để anh có thời gian lo cho công việc kinh doanh, mà chỉ nghĩ được rằng, tôi là người phụ nữ kém cỏi, phải phụ thuộc kinh tế vào anh, suốt ngày đầu bù tóc rối chăm con mà con vẫn ốm đau. Anh so sánh tôi với những người phụ nữ khác, bảo họ vừa đi làm, vừa chăm con mà vẫn xinh đẹp.
Anh một mực đòi ly hôn với tôi để sống với người tình, đó là một cô gái trẻ, thơm tho và sành điệu, chứ không luộm thuộm và kém cỏi như tôi. Nên anh đã gạt bỏ hết mọi thứ đã có với tôi, yêu cầu tôi ly hôn, anh sẽ để lại ngôi nhà và có trách nhiệm với hai đứa con. Anh xin tôi, hãy buông tha cho anh, trả tự do cho anh.
Bản thân tôi rất thất vọng vì điều này, nhưng không ký vào đơn ly hôn, bởi vẫn nghĩ đó là phút nhất thời của anh, tôi muốn khi anh bừng tỉnh lại, vẫn còn cơ hội quay về, nên không ký đơn ly hôn. Nhưng tôi cũng không giữ anh bên mình, để anh tự do đến với người tình, nếu sau vài năm sống với cô ta, anh cảm thấy hạnh phúc hơn sống với tôi thì tôi sẽ ký vào đơn ly hôn.
3 năm bỏ đi sống với người tình, năm đầu tiên anh không điện thoại hỏi thăm tôi lấy một lần, cũng không về thăm con mà chỉ gửi tiền vào tài khoản của tôi để chăm con. Tôi cũng không điện thoại cho anh lần nào, vì không muốn anh nghĩ rằng, không có anh tôi chẳng thể làm được điều gì. Những năm sau thì có điện thoại hỏi thăm tôi và con, nhưng không nhiều.
Thi thoảng, tôi thấy anh khoe hạnh phúc với cô bồ trẻ trên mạng xã hội, đó là những lúc tôi cảm thấy buồn nhất, nhưng vẫn luôn dặn mình phải mạnh mẽ vì các con, làm chỗ dựa cho các con. Tôi cũng không hận anh, vì ít ra anh vẫn còn gửi tiền đều đặn để lo cho mẹ con tôi và để lại toàn bọ ngôi nhà cho mẹ con tôi, như vậy là đã hơn rất nhiều người.
Cũng không bao giờ tôi cũng không nghĩ, có ngày anh sẽ lại muốn quay về với mẹ con tôi và thừa nhận mình đã sai lầm khi ngoại tình và muốn bỏ vợ. Vậy mà, chuyện đó lại xảy đến.
Mới đây anh điện thoại cho tôi, anh nói anh ân hận vì đã xử sự không đúng với mẹ con tôi. Anh ân hận vì đã từng muốn chấm dứt tất cả, anh muốn quay về để bù đắp lại cho tôi và các con sau 3 năm lầm lỡ, anh nói đã chia tay với người tình vì nhận ra rằng, cô gái này không yêu anh mà chỉ yêu tiền của anh mà thôi.
Suốt 3 năm sống với nhau, cô ấy không thể có con, anh cũng không hiểu vì sao lại thế. Covid-19 khiến công việc kinh doanh của anh gặp khó khăn, cũng là lúc cô ấy thay lòng đổi dạ, nhưng nhờ thế, anh mới nhận ra giá trị của tôi và các con. Anh muốn tôi tha thứ để bắt đầu lại từ đầu.
Chắc tôi sẽ cho anh cơ hội, nhưng vẫn vô cùng lo lắng, chặng đường tiếp theo anh sẽ lại không giữ lời hứa thủy chung với tôi.
Ở tuổi trung niên, tại sao phụ nữ không muốn ngủ với chồng? Ba người phụ nữ nói sự thật Phụ nữ sau khi bước qua tuổi trung niên ngày càng ít muốn ngủ với chồng, đây là sự thật không thể chối cãi, tất nhiên người ta có ý kiến khác nhau về nguyên nhân của hiện tượng này. Ba người phụ nữ trung niên này đã nói lên sự thật khi họ đều đã không còn ngủ với chồng. "Anh ấy...