Sắp tới concert “Anh trai vượt ngàn chông gai” nên tôi báo tin cho chồng biết để chuẩn bị, ngờ đâu, anh lại giáng cho tôi một đòn đau điếng
Tôi hối hận khi khoe cặp vé quá sớm cho chồng biết.
Ngày chưa lấy chồng, tôi thường đi xem phim hay những đêm biểu diễn âm nhạc của các nghệ sĩ. Nhưng từ sau khi lập gia đình rồi con cái nheo nhóc, tiền bạc eo hẹp, tôi không còn thời gian nghĩ cho bản thân. Thế nên hơn 10 năm nay, tôi chỉ có thể xem phim hay âm nhạc trên điện thoại.
Hiện tại các con đã lớn, điều kiện kinh tế khá hơn, tình cảm vợ chồng nguội lạnh đi, tôi muốn cùng chồng đi xem một chương trình âm nhạc nào đó để hâm nóng tình cảm và ôn lại những kỷ niệm thời mới yêu nhau.
Thế nên đúng lúc concert “Anh trai vượt ngàn chông gai” mở bán vé, tôi đã tìm mọi cách để mua được cặp vé VIP. Chương trình này có rất nhiều “anh trai” mà tôi hâm mộ, thế nên bỏ ra số tiền lớn để mua được 2 vé VIP, tôi chẳng tiếc tiền, thậm chí còn chờ mong đến ngày tổ chức để kéo chồng đi, làm anh bất ngờ.
Video đang HOT
Ảnh minh họa
Tôi âm thầm giấu kín đến hôm qua mới nói cho chồng biết, vì concert sắp diễn ra, anh cũng cần phải chuẩn bị tinh thần, sắp xếp công việc để đi cùng tôi. Khi biết tin, chồng có vẻ giật mình rồi lẩm bẩm trách tôi vung tay quá trán, tiêu hoang. Nhưng một lúc sau, chồng lại vui vẻ, bảo tôi chuyển vé sang email của anh. Tôi nghĩ anh sẽ dùng vé để đổi vòng tay cho 2 chúng tôi nên vui vẻ chuyển email mà không ngờ, hôm nay về anh thông báo đã bán cặp vé đó cho người khác với giá 32 triệu, tức là gấp đôi số tiền tôi đã mua. Trong khi anh cười mãn nguyện về sự thông minh nhạy bén của bản thân thì mặt mũi tôi tối sầm lại, đầu óc choáng váng.
Chồng không biết, vì để săn được cặp vé này mà tôi đã phải vất vả thế nào. Huống chi suốt thời gian qua, tôi đã mong chờ từng ngày, cũng hi vọng nhờ concert này mà tình cảm vợ chồng sẽ được hâm nóng lại. Không ngờ, chồng tôi lại vì tiền mà bán đi. Tôi tức giận trút hết bực tức lên người chồng:
“Lúc nào anh cũng chỉ nghĩ đến tiền vậy, anh không quan tâm đến tâm trạng suy nghĩ của em sao? Anh tồi quá, tiền tiền, anh ôm tiền mà sống đi”.
Quá ấm ức, tôi bật khóc. Có lẽ lúc này chồng mới thấu hiểu nỗi lòng của tôi nên hứa sẽ mua lại cặp vé khác để đưa tôi đi xem. Nhưng mà lòng nhiệt huyết của tôi tan biến rồi. Tôi không biết có nên để chồng mua vé và đi xem cùng anh nữa không?
Có nên ly hôn không khi mà tình cảm đã nguội lạnh suốt 5 năm?
Sống với nhau 10 năm, nhưng có đến 5 năm hôn nhân nguội lạnh và xảy ra nhiều bất hòa khiến tôi nghĩ nhiều đến ly hôn.
Tôi kết hôn được tròn 10 năm, nhưng có đến 5 năm sống nguội lạnh với chồng. Nhìn vào ai cũng tấm tắc khen gia đình tôi đầm ấm, đầy đủ, hạnh phúc... Nhưng có ai biết rằng, tôi phải âm thầm chịu đựng sự lạnh nhạt trong hôn nhân. Đúng ra, tôi từng có những năm tháng yêu nhau đắm đuối, quyết định cưới nhau cũng được cả hai vỡ òa đón nhận sự đồng ý của gia đình.
Cho đến lúc tôi sinh xong đứa thứ hai, tình cảm vợ chồng tôi bắt đầu đi xuống. Tôi vẫn làm tốt vai trò làm vợ, làm mẹ trong chăm sóc gia đình. Nhưng chuyện tình cảm, cứ thế một xa nhau, không rõ nguyên nhân từ đâu. Chồng tôi từ một người lãng mạn, yêu thương vợ con, nay chuyển thành một người khác, vô tâm, thiếu cảm xúc yêu đương.
Nhiều lúc tôi cứ nghĩ là do mình sinh xong béo ra, tinh thần chỉ nghĩ đến con... Đã cố gắng để cải thiện, nhưng tất cả đều vô ích. Tôi có cảm tưởng chỉ vì một chuyện nhỏ thôi có thể khiến hai vợ chồng tôi tỏ ra chán nản về nhau. Chồng đổ lỗi cho tôi nguội lạnh, còn tôi trách anh ấy nhạt nhòa. Chúng tôi không còn những bữa tối lãng mạn, những chuyến đi chơi mà mỗi khi đăng ảnh lên trên trang cá nhân nhận mưa lời khen ngợi từ bạn bè, đồng nghiệp.
Tôi chọn cách bớt quan tâm, bớt nghĩ ngợi để giữ gia đình được yên ổn. Ít ra cũng có thể "diễn" trước mặt mọi người rằng gia đình đang rất ổn và hạnh phúc. Có ai hiểu được đằng sau những tấm ảnh khoe khoang sự đầy đủ, lãng mạn của tôi lại là nỗi buồn nặng trĩu đằng sau. Suốt 5 năm qua, chồng chưa một lần nói câu yêu thương, tặng hoa, quà cho tôi.
Hôn nhân nguội lạnh, người vợ nghĩ nhiều đến ly hôn để giải thoát. Ảnh minh họa
Trước đây anh ấy từng nói sẽ yêu tôi suốt cuộc đời này, nhưng thời gian đã kiểm chứng tất cả, mọi thứ đã không còn như trước. Chồng tôi vẫn là một người tốt, người đàng hoàng với vợ con, họ hàng và cả những người thân quen. Chỉ có điều tình yêu của tôi và anh ấy đã không còn nữa, sống với nhau nhưng như với người xa lạ. Mỗi người một phòng, không ai để ý đến chuyện riêng của nhau.
Tôi đã coi đó như là phương án để mình bớt buồn, nhưng rồi tôi nhận ra mình đang cố chịu đựng, cố duy trì những tháng ngày lãng phí bên nhau. Tôi không còn trẻ, nhưng vẫn còn muốn được yêu thương, sẻ chia rất đỗi đời thường. Tôi cũng muốn được người mình yêu chiều chuộng, nâng niu. Có những lúc tôi còn mường tượng ra cuộc sống sau ly hôn tìm được một mảnh ghép đích thực của đời mình.
Bây giờ các con tôi cũng đã lớn, cũng đã đủ nhận thức để hiểu rằng nếu bố mẹ ly hôn cũng sẽ tốt cho cả hai. Tôi càng suy nghĩ nhiều đến chuyện chia tay, cứu vãn cuộc đời của mình. Gần đây vợ chồng tôi nổ ra nhiều tranh cãi trong việc cho con đi du học. Tôi rất muốn các con mình đi du học, để thay đổi bản thân, tiếp cận nền giáo dục tiên tiến... Chồng tôi không đồng tình, anh như muốn dập đi mơ ước của con và cũng là của tôi.
Nhiều đêm thức trắng, tôi thấy rằng cuộc hôn nhân này đang là rào cản cho những dự định, hoài bão của tôi và các con. Hạnh phúc của tôi là các con, là chắp cánh ước mơ cho các con. Dẫu cho các con đi xa hay không đi đâu cả, tôi vẫn luôn ở bên. Tôi sẽ mạnh mẽ, lo cho các con, đến những nơi nào các con mong muốn. Tôi đã không còn tiếc nuối, cũng như muốn hạ màn tất cả để thực sự sống là chính mình. Liệu đây có phải là quyết định đúng đắn nhất không? Hãy cho tôi lời khuyên!
Thấy chồng tiết kiệm được 5 tỷ, tôi hối thúc mua căn hộ chung cư nhưng chồng lại nói một câu tê tái Chưa kịp mừng vì chồng có được khoản tiền lớn thì tôi đã nhận được trái đắng. Tính tình chồng tôi rất chặt chẽ, mỗi tháng anh chỉ đưa cho tôi 11 triệu để chi tiêu sinh hoạt trong gia đình, còn lại anh giữ tiền làm của riêng. Lấy nhau gần 20 năm nay mà tôi không hề biết lương của anh...