Sắp cưới, bạn trai quay ngoắt 180 độ đòi chia tay vì…
- Những lý do ngớ ngẩn anh đưa ra khiến tôi từ cảm thấy nực cười đến tức giận và bàng hoàng vì sự thật ẩn sau những nguyên cớ tưởng chừng vớ vẩn ấy…
Tôi và anh ở cùng quê. Cả hai đều sinh trưởng trong hai gia đình cơ bản, bố mẹ đều có chức vụ quan trọng trong các cơ quan đầu não của tỉnh. Nhìn chung, để nói về môn đăng hậu đối là tiêu chí kén vợ chọn chồng thì chúng tôi rất xứng đôi.
Cả hai đứa đều đi học đại học ở Hà Nội nhưng xác định về quê để lập nghiệp. Trước đó thì chúng tôi có biết nhau nhưng chưa quen, anh có bạn gái là một cô gái con nhà gia thế ở Hà Nội, yêu nhau mấy năm đại học, anh nói muốn về quê lập nghiệp còn cô gái kia thì không chịu bỏ phố về quê nên cả hai người chia tay.
Tôi khi ấy cũng yêu một người ở xa, xong thì cũng vì lý do địa lý, tình yêu chưa đủ lớn nên cả hai cũng tạm dừng mối quan hệ.
Tôi và người yêu tôi bây giờ gặp nhau trong một đám cưới của bạn chung hai đứa, được xếp mâm ngồi gần nhau, trước đó cũng đã biết nhau rồi nên cũng dễ chuyện trò. Sau đó thì chúng tôi lấy số của nhau và hay rủ nhau đi café. Tình yêu đến khá êm đềm vì chúng tôi chẳng có vật cản nào cả, 3 tháng sau khi hẹn hò chúng tôi chính thức yêu nhau.
Anh làm cùng cơ quan của bố, là một người khá nổi tiếng ở tỉnh vì là biên tập viên truyền hình, lại đẹp trai nên không thiếu những cô gái bám đuổi dù biết anh đã có bạn gái là tôi. Tôi công tác ngành công an, làm ở văn phòng, nhìn chung chúng tôi cũng ổn định công việc và chỉ chờ một lễ cưới. Mọi chuyện cứ trôi êm đềm cho đến khi anh bảo tôi chuyển ngành vì gia đình nhà anh theo đạo Thiên Chúa, nếu tôi không chuyển việc thì sẽ khó khăn trong việc kêt hôn. Tôi cũng biết điều này nhưng vì gia đình tôi ba đời làm ngành công an, từ bé đã được xác định tư tưởng là theo truyền thống gia đình, giờ nói đến chuyện chuyển việc thì không khỏi phân vân.
Anh nói “nếu mình lấy nhau thì phải làm phép cưới, em sẽ theo Đạo, mà giờ em theo ngành, e chừng khó khăn cho chúng mình”.
Vì yêu anh, tôi cũng đắn đo khá nhiều trước quyết định của mình. Không dễ gì để được làm một công việc như tôi hiện tại, ai cũng biết điều đó. Bố tôi lại là một người gia trưởng, mọi sự trong gia đình này đều do bố quyết định, không phải cứ muốn gì là tự ý làm được. Tôi về bàn với mẹ, mẹ suy nghĩ nhiều rồi bảo hay là tôi chia tay anh rồi tìm hiểu một ai đó cùng ngành cho phù hợp? Tôi yêu anh, làm sao tôi có thể chia tay chỉ vì một lý do như thế? Tôi nhờ mẹ lựa lời nói với bố chuyện tôi chuyển công tác sang ngành khác.
Video đang HOT
Bố làm ầm lên. Bảo sao không nói sớm là nhà anh theo Đạo? Bố nhất định bắt tôi chia tay anh “mày xinh xắn, gia cảnh thế này, để bố kiếm cho thằng tử tế, không phải lo ế đâu!”. Nhìn chung, tôi đã phải năn nỉ không biết bao nhiêu lần, thậm chí nghỉ việc ở nhà chơi dài để làm áp lực với gia đình, một việc mà từ bé đến giờ tôi chưa bao giờ làm.
Bố mẹ tức giận về tôi lắm, tôi buồn khổ nhiều nhưng anh lại chẳng hiểu. Thời gian tôi chống đối lại gia đình, buồn khổ và cần một bờ vai thì anh cứ bận bịu với công việc, tiệc tùng, bạn bè nam nữ…có khi cả tuần còn không nói chuyện, chỉ nhắn tin dăm ba câu vu vơ. Tôi thì sĩ diện cao, thấy anh thờ ơ nên tôi cũng thây kệ vì cái Tôi của mình.
Cho đến khi bố mẹ chấp nhận cho tôi chuyển việc sang ngành khác thì cũng là lúc anh gặp tôi và báo cho một cái tin sét đánh ngang tai “chia tay vì không hợp nhau”. Không hợp nhau ư? Yêu nhau hơn 3 năm, ở bên nhau bao kỉ niệm, cái tốt cái xấu đều phô ra và chấp nhận ở nhau, đã vì anh mà cãi lại cha mẹ, bỏ cả truyền thống gia đình để đi đến hôn nhân với anh, bố mẹ hai nhà đã sang nói chuyện với nhau, chỉ chờ ngày thành đôi, bạn bè hàng xóm ai cũng chắc mẩm sắp đến ngày ăn cỗ, giờ nói không hợp nhau là hết ư?
Tôi bàng hoàng cả người. Không biết nên làm gì và nên nói gì, chỉ hỏi anh lý do cụ thể thì anh bảo “anh cảm thấy em còn rất trẻ con. Quyết định mọi thứ theo cảm tính, không rõ ràng. Nhìn chung càng ngày anh càng thấy chúng mình không hợp nhau, lấy nhau về chỉ làm khổ nhau thôi…”.
Những lý do ngớ ngẩn anh đưa ra khiến tôi từ cảm thấy nực cười đến tức giận và bàng hoàng vì sự thật ẩn sau những nguyên cớ tưởng chừng vớ vẩn ấy là việc anh đã quay lại với tình cũ. Người con gái Hà Nội năm xưa mà hai người chia tay, giờ đột nhiên quay lại. Mãi sau tôi mới được biết nguyên cớ từ phía một người thân gia đình nhà anh kể. Mọi người trong nhà anh từ yêu quý tôi quay ngoắt 180 độ như chưa từng quen, ra đường gặp mặt làm ngơ. Tôi sợ hãi quá, sao lòng người có thể đổi trắng thay đen nhanh đến vậy?
Sau lời từ hôn phũ phàng và tàn nhẫn ấy, anh bốc hơi khỏi cuộc đời tôi dù cho ngày nào tôi mở ti vi là thấy cái mặt anh trên đó. Bố mẹ tôi tức giận đến nỗi gọi điện mắng xa xả nhà anh, tôi thì chẳng thiết gì cả, chỉ ngồi trong phòng và sỉ vả bản thân đã quá ngu dại vì yêu.
Tuần sau anh cưới vợ, người tình cũ ấy nghe đâu gia đình đã mua cho một căn chung cư cao cấp ngay trung tâm thủ đô, anh chuyển về Đài Trung ương làm và bố mẹ anh cũng đã mua nhà ở Hà Nội. À, hóa ra là thế! Tình yêu cứ tưởng vì nhau mà đã đủ à? Môn đăng hậu đối là đã đủ à? Chỉ cần nhiều tiền hơn thôi, con người ta sẵn sàng coi tình yêu như một cuộc đổi chác thiệt hơn ngay…Tôi chẳng còn biết tin vào điều gì trong đời nữa..
Theo Nguyensuong/Emdep
Sự thật cuộc điện thoại với số lạ của vợ trong đêm tân hôn
"Đúng đấy, tôi không muốn sống với cô nữa đấy. Cô không biết à? Tôi đang trả thù đấy. Cô có biết cảm giác của thằng đàn ông ngay đêm tân hôn vợ đã gọi điện với người yêu cũ như thế nào không?"
Vợ chồng em cưới nhau được 5 năm, đã có với nhau một bé trai 3 tuổi. Chồng em làm việc ở Sài Gòn, còn em làm kế toán ở Biên Hòa, Đồng Nai. Nhà xa, mỗi tuần anh ấy chỉ về nhà 2, 3 lần. Công việc của anh ất hay gặp gỡ khách hàng, hay đi nhậu, nhiều khi đã hẹn về ăn cơm rồi nhưng lại thôi.
Không phải khoe chứ chồng em rất đào hoa, em nhận định như vậy là có lý do cả. Khi mới quen nhau anh cũng đang quen một cô gái làm cùng công ty rồi chúng em cưới cô ta vẫn liên lạc. Lúc em đang bầu tháng thứ 8, vô tình xem điện thoại em thấy cô ta nhắn tin rủ chồng em đi chơi. Nhưng lúc đó có em ở đấy nên anh ấy không dám nhắn tin lại.
Em bực mình bảo "Sao anh không dám nhắn tin? Có gì phải giấu à? Có vợ con rồi còn hẹn hò với gái." Chồng em cãi lại bảo "Người ta nhắn chứ anh có nhắn đâu. Sao em cứ hay nghi ngờ linh tinh thế nhỉ". Thời gian đó mang bầu mệt mỏi quá nên em cũng cho qua để tập trung cho việc sinh nở.
Thời gian sinh con, ngày nào anh cũng về nhà. Anh tỏ ra rất yêu thương hai mẹ con. Được hơn 1 năm thì anh bắt đầu đi sớm về hôm, em nói anh này nọ nhưng chứng nào tật nấy, có hôm 1, 2 giờ sáng anh mới đi nhậu về. Em la anh đủ kiểu nhưng chẳng có tác dụng gì.
Dần dần em sinh nghi, rồi phát hiện anh nhắn tin, gọi điện à ơi với nhiều cô gái. Em nói thẳng mặt rằng anh với các cô gái đó quan hệ không trong sáng nhưng anh gạt đi, bảo em đa nghi, không tin tưởng chồng... Vì ở chung với bố mẹ chồng nên em nhịn nhiều lắm.
Em phát hiện anh qua lại với một đứa con gái kém 6 tuổi. Sau đó bảo là để trả thù tội em gọi điện với người yêu cũ trong đêm tân hôn. Ảnh minh họa.
Nhưng đến bây giờ thì em không nhịn nổi nữa. Em phát hiện anh qua lại với một đứa con gái kém 6 tuổi. Có hôm anh ở luôn lại Sài Gòn không về, ngày hôm sau em kiểm tra điện thoại thấy có nhiều cuộc gọi với con bé kia.
Mở phần ghi âm cuộc gọi thì họ chuyện trò qua lại với nhau như sau: "Sao anh gọi em không nghe máy? Giận anh à?". "Uh". "Sao giận anh?" "Anh nói mà không làm được". "Anh xin lỗi. Em dậy ăn sáng đi, chút anh gọi lại nhé"... Vì không tin chồng nên một lần em bí mật cài phần mềm ghi âm cuộc gọi mà anh không biết.
Nghe lại cuộc gọi mà em rụng rời chân tay. Đúng lúc đó thì con bé kia nhắn đến: "Anh ngủ chưa?" Em nhắn lại: "Anh chưa". "Anh có nhớ em không". "Em vẫn giận anh à?". "Giận chuyện gì anh?""Chuyện hôm qua đó". "Không". "Em có cảm giác gì không?""Không". "Sao không?". "Em đau không còn có cảm giác". "Em đau lắm à? Sao đau?". "Anh hỏi cậu thư ký của anh ấy". "Anh xin lỗi. Chắc tại anh bạo quá". "Sao anh cứ xin lỗi vậy? Em sợ lắm". "Em sợ gì?". "Sợ anh sẽ xa em, anh không ở bên em nữa"...
Nhắn tin qua lại với con bé đó xong, em muốn bỏ hết tất cả, em muốn cho tất cả vỡ vụn luôn. Tối đó em nằm khóc không ngủ được. Thằng bé lâu lâu lại trở mình tìm mẹ, em vỗ vỗ cho con ngủ rồi lại khóc.
Hôm sau chồng em về, em ném cái điện thoại vào người hắn rồi mắng chửi xối xả. Nhưng anh ta chỉ lạnh lùng nằm xuống rồi bảo: "Ngủ đi, mai còn phải đi làm sớm".
Em không thể tưởng tượng được anh ta có thể bình thản với sai lầm của mình như vậy. Em xuống giọng bảo "Nếu như không còn muốn sống với mẹ con tôi thì ly hôn. Tôi sẽ viết ngay bây giờ. Anh không đáng làm cha con tôi".
Thế nhưng anh ta hét lên bảo: "Đúng đấy, tôi không muốn sống với cô nữa đấy. Cô không biết à? Tôi đang trả thù đấy. Cô có biết cảm giác của thằng đàn ông ngay đêm tân hôn vợ đã gọi điện với thằng người yêu cũ như thế nào không?
Em tròn mắt không hiểu anh ta đang nói chuyện gì. Anh ta nói tiếp: "Mới về nhà chồng mà cô đã gọi điện cho trai. Cô biết cảm giác đó không? Tôi sống với cô bao năm nay. Mỗi lần gần gũi là cảm giác đó lại về..."
Trời đất, em giờ mới biết, đêm đó bạn trai cũ của em gọi điện chúc mừng, mà gọi số lạ nên em cứ nghe chứ đâu có nói gì với anh. Mà sao anh biết được và lại trả thù em như thế?
Em nóng quá nên nói lại: "Vợ chồng mà anh không thẳng thắn với tôi. Từ lúc về nhà anh làm vợ làm dâu, tôi chưa bao giờ có ý nghĩa vớ vẩn, kể cả trong suy nghĩ. Tôi chỉ một lòng với anh, với con, với cái nhà này, thế mà anh đối xử với tôi như vậy. Anh định lấy cái cớ đó qua mắt tôi chứ gì? Đã thế thì ly hôn luôn".
Rồi hôm sau em dọn đồ bế con đi. Lúc đó, không có nhà, bố mẹ ở xa, em đành đi thuê một nhà trọ hai mẹ con ở tạm. Anh ta vẫn không đi xem mẹ con ở như thế nào. Một tuần nay anh ta không hề liên lạc xem con ra sao.
Thực sự, em đã suy nghĩ rất kỹ rồi. Em tuy còn tình cảm với chồng, con em nếu bố mẹ chia tay thì sẽ thiếu hụt tình cảm, nhưng em có khả năng, em có thể tự kiếm tiền nuôi con. Em không thể tiếp tục sống với một người đàn ông đã chung đụng với người đàn bà khác. Mà còn hết lần này lượt khác lừa dối em như vậy. Em không thể tiếp tục sống với anh ta nữa.
Xin mọi người hãy cho em lời khuyên đúng đắn lúc này. Em quyết định như vậy có đúng hay không? Xin hãy tư vấn giúp em.
Theo Nguoiduatin
Chồng ơi! Cô bồ rủ anh đi nhà nghỉ này, có đi không để trả lời "Chồng ơi có bồ nhắn tin hẹn đi nhà nghỉ này, có đi không để còn trả lời nào". Chồng lon ton chạy vào mặt cắt không ra máu: "Em nói vớ vẩn gì vậy? Bồ nào, hẹn đi đâu. Anh làm gì có con bồ nào?".... Ảnh minh họa Chồng tôi là người đàn anh bảnh trai, ga lặng và làm việc...