Sao chú không cưới gái trẻ mà lại làm “phi công” cho mẹ?
Ba tôi vôn hiên lanh nhưng khi co ngươi đan ba khac thi hay đanh chưi me va cưng đâu vơi ông ba nôi. Ngay tôi 18 thang tuôi la ngay ba thuê ngươi đi cươi vơ khac.
Ảnh minh họa
Me tôi năm nay 49 tuôi la me cua hai đưa con môt 19 tuổi, môt 13 tuổi. Ba tôi phu tình me khi tôi mơi châp chưng biêt đi.
Ngươi thương me tôi nhât la ba nôi. Nhưng ba đa ra đi khi mơi bươc qua tuôi 55. Me tôi kê ba sông vơi ma chông nhiêu hơn vơi chông. Ba tôi vôn hiên lanh nhưng khi co ngươi đan ba khac thi hay đanh chưi me va cưng đâu vơi ông ba nôi. Ngay tôi 18 thang tuôi la ngay ba thuê ngươi đi cươi vơ khac. Hay tin ba nôi cung me đi băt ba vê. Ngay đo tôi cung co đi theo. Thây hoa trên ao chu rê “ba” rơt tôi nhăt lai đưa cho ba: “Ba bông ne ba” khiên ai cung cươi ra nươc măt.
Vi thương ba, thương nôi nên me rang sinh thêm thăng em trai mong ba hôi tâm chuyên y ma vê sum hop gia đinh chi thu lam ăn. Nhưng non sông dê đôi ban tinh kho dơi, ba tôi vân cơ bac rươu che gai gu ma hăt hui me. Nôi mât 3 năm, me ly di trong cơn tuyêt vong vô bơ. Ba không chu câp môt xu ma con khung bô me băng nhiêu cach đơn hen nhât.
Video đang HOT
Ba năm sau me găp chu – ngươi thuy thu kem me 2 tuôi hao hoa phong đô va chưa vơ. Ban be me ra chiêu lo lăng me bi bo lân nưa khi hai ngươi qua nhiêu chênh lêch. Me đang cô đơn cân môt bơ vai chơ che nương tưa. Chu thi lênh đênh lây sông nươc lam nha. Chu lai đep trai công viêc ôn đinh nên viêc lây ngươi đan ba hai con, đông lương công chưc com coi như me thi xem ra khâp khênh không sao kê cho băng đươc.
Me môt nach hai con. Chu môt thân nuôi 8 miêng ăn cho gia đinh gôm cha me, anh chi em, ca chau goi băng chu, băng câu. Chu ơ Sai thanh, còn me ơ vung nông thôn khoang cach đia ly cung đa la vân đê nan giai. Chu vơi me chi co duy nhât điêm chung la nôi buôn. Ho đên vơi nhau không ôn ao nhưng bên chăt xuât phat tư sư đông cam rôi yêu thương găn bo.
10 năm trôi qua chu va me vân âm thâm đi bên nhau. Măt me giơ nhiêu dâu chân chim nhưng luôn ngơi hanh phuc. Me chuân bi nghiên cưu sinh lây băng tiên si. Chu đăng ky hoc sau Đai hoc khi quyêt đinh thôi rong ruôi tang bông sông nươc. Co lân tôi hoi chu: “Sao chu không cươi cô ao đo, ao xanh mơn mơn ma chiu lam phi công cho may bay gia”. Chu cươi đôn hâu: “Ao đo ao xanh chu không quen ho, chu chi quen cô ao dai nhiêu tuôi nhưng tâm hôn tre trung đôn hâu”. Chu coi hai chi em tôi như con ruôt, ân cân day bao đu điêu. Môi khi đi tau vê thi y như hôi, nha tôi luôn rôn ra tiêng cươi. Me tôi gân 50 nhưng ra đương ai cung bao chi gân 40.
Chuyên đơi đâu ai đoan trươc điêu gi. Ngay me ly di nhiêu ngươi e ngai ba me con se chêt đoi vi xưa nay me luôn sông trong sư bao boc cua gia đinh nha nôi. Nhưng khi găp chu vươt qua bao rao can tư đinh kiên xa hôi đên sư tun mun cua nhưng môi quan hê nha chông, me va chu châm rai đương hoang đi đên bên bơ hanh phuc.
Ngay mai ra sao thi chưa biêt nhưng hiên tai tôi dam qua quyêt răng sau nhưng va đâp cua cuôc đơi hanh phuc ma me va chu đang co la hanh phuc co thât vi no đươc tao dưng trên nên móng yêu thương chân thanh không vu lơi.
Ai bao rổ ra cap lai la không hanh phuc?
Theo Vietnamnet
Món quà đặc biệt của em
Hồi đó, tôi mới ra trường, may mắn trúng tuyển vào một công ty lớn với mức lương khá tốt. Em vào cùng đợt với tôi và vài cậu bạn khác. Tôi ấn tượng với em ngay lần gặp gỡ đầu tiên lúc đi phỏng vấn.
Vì thế, tôi càng mừng hơn khi biết chúng tôi được phân công về cùng bộ phận với nhau. Chúng tôi làm việc thật ăn ý. Nhất cự ly, tôi nhanh chóng bày tỏ tình cảm với em. Chẳng biết cảm động gì ở thằng con trai vẫn còn tay trắng là tôi lúc đó, em gật đầu đồng ý làm bạn với tôi, dù đang được nhiều anh chàng trong công ty ngấp nghé.
Ảnh minh họa. Nguồn: Internet
Do tính chất công việc, bọn trai trẻ chúng tôi tập tành hút thuốc. Trong công ty, nhìn quanh ai cũng hút thuốc. Thuốc lá hút rồi thật khó bỏ. Em thì ghét mùi thuốc lá. Em bảo, hút thuốc có hại cho sức khỏe. Điều đó tất nhiên mọi người đều biết, tôi cũng vậy. Nhưng, bỏ thuốc, với tôi có lẽ là điều không tưởng. Hình ảnh tôi với điếu thuốc trên môi có lẽ không đẹp lắm trong mắt em, nên tôi cũng ít dám công khai hút thuốc. Nhưng, làm sao giấu được em, khi khói thuốc ám vào quần áo, vào tóc và nhất là vào răng miệng, hơi thở. Em hết khuyên tôi, từ lời ngon ngọt đến gay gắt khó chịu. Lời hứa "sẽ hạn chế" của tôi xem ra còn khó khả thi, huống gì là bỏ hẳn. Tôi lại còn thi thoảng hay ho, em vừa lo vừa giận dỗi, nhưng tôi chỉ cười trừ. Tất nhiên, cái chiêu "bỏ thuốc mới được hôn người yêu" được em áp dụng triệt để. Tôi rất khổ sở, vừa bực vừa giận em.
Chợt một ngày lãnh lương xong, em mua tặng tôi món quà. Mở ra, tôi ngạc nhiên vô cùng khi thấy một chiếc hộp quẹt "hàng hiệu", món đồ mà những tay nghiện thuốc lá đều muốn sở hữu. Chiếc hộp quẹt đó mà sử dụng trước mặt những tín đồ thuốc lá khác thì quả là đáng tự hào. Tôi không hiểu sao mình lại được nhận món quà đó. Lẽ nào em hết yêu tôi, nên khuyến khích tôi hút thuốc thoải mái? Hay em đã từ bỏ cuộc vận động, quyết định sống chung với khói thuốc?
Lời giải thích của em làm tôi vừa bất ngờ vừa cảm động. Tặng tôi chiếc hộp quẹt, vật mà em biết tôi luôn mang theo bên người, là em muốn mỗi khi tôi thèm thuốc, chuẩn bị châm lửa, tôi sẽ nhớ đến em, nhớ lời dặn dò đừng hút thuốc nữa. Quả thật, mỗi khi cầm chiếc hộp quẹt trên tay, tôi không thể không thể nghĩ đến em. Em đã dành cho tôi sự quan tâm quá nhiều, trên mức mà tôi xứng đáng được hưởng. Tôi đã làm được gì cho em đâu kia chứ...
Rồi thì... Em rời công ty, tìm cho mình hướng đi mới, công việc mới và cả tình yêu mới. Tôi không trách em, em xứng đáng với những gì tốt hơn thế nữa. Tôi vẫn tiếp tục công việc cũ của mình, vẫn như thấy hình bóng em tại nơi làm việc của mình. Nhưng, có một điều chắc em không bao giờ ngờ là không lâu sau tôi đã bỏ được thuốc. Tất cả là nhờ chiếc hộp quẹt tình yêu em đã tặng tôi ngày đó.
Nhiều năm tháng đã qua đi, chúng tôi bặt tin nhau, nhưng tôi vẫn luôn thầm cầu mong con đường em đi luôn rạng ngời hạnh phúc. Chiếc hộp quẹt vẫn bên tôi mỗi ngày, dù tôi chẳng bao giờ sử dụng. Nó nhắc tôi biết sống có trách nhiệm với bản thân hơn, biết quan tâm và trân trọng những gì mình đang có.
Cám ơn em ngày đó đã tặng tôi món quà đặc biệt này.
Theo VNE
Vợ hậu đậu Anh không muốn về tổ ấm, để rồi ngộp thở và bức bối bởi sự lười biếng và chậm chạp của vợ. Hồi mới cưới, có hôm anh viện lý do này nọ để trốn bữa tối ở nhà. Anh mặc kệ chị, để chị tự xoay xở. Anh cưới chị mười năm nay, ý định ly hôn đã thoáng qua đôi ba...