Sao anh ngủ với cô ta?
Sau cuộc điện thoại ấy, tôi sốc, nhưng không hoàn toàn sụp đổ… (Ảnh minh họa)
“Em đang mang thai đứa con của chồng chị” – Đó là câu đầu tiên cô gái tên Thu ấy nói với tôi trong cuộc điện thoại gọi đến lúc giờ chiều, khi tôi chuẩn bị tan sở.
Tôi đã thi thoảng nghĩ tới ngày này, khi kết hôn với Linh 4 năm mà không thể có con. Vợ chồng tôi đã đi khám bác sỹ nhiều lần, họ không tìm ra nguyên nhân vì mọi kết quả thăm khám, xét nghiệm của vợ chồng tôi đều bình thường.
Chồng tôi là con trai duy nhất trong một gia đình gia giáo và vì thế, tôi luôn cảm thấy lo lắng, dằn vặt bởi suy nghĩ không thể sinh cho anh một đứa con, không thể cho bố mẹ anh một đứa cháu. Tôi dằn vặt, bởi tôi là phụ nữ…
Sau cuộc điện thoại ấy, tôi sốc, nhưng không hoàn toàn sụp đổ. Tôi bình tĩnh đi về nhà, nấu bữa tối chờ chồng về và vẫn nói chuyện với bố mẹ chồng bình thường. Sau bữa tối, chúng tôi lên phòng.
- “Cô Thu đó là ai hả anh?”
- “Em nói gì?”
- “Hôm nay cô ta gọi cho em…”
- “Rồi sao?”
- “Anh nghĩ cô ta có thể nói gì với em?”
- “Anh không biết nên mới hỏi em đấy…”
- “Cô ta nói với em là cô ta có thai với anh”
Video đang HOT
- “Không thể nào, Thu không hề nói gì với anh…”
– “Vậy bây giờ anh biết rồi nhé, cô ấy sẽ sinh con cho anh, điều mà em không thể làm được”.
- “Em à, anh không mong muốn điều đó, anh vẫn luôn yêu em… Anh không muốn có con với Thu”.
- “Sự thật là anh sắp được làm cha, điều mà bao lâu nay anh ao ước”.
- “Nhưng anh muốn làm cha đứa con của em”.
- “Vậy vì sao anh ngủ với cô ta?”
Tôi đã viết xong đơn ly dị và chuẩn bị đưa cho chồng. Nhưng… (Ảnh minh họa)
– “Đó là sai lầm của anh, anh không dám thanh minh, anh cũng không dám mong em tha lỗi, nhưng hãy tin anh, anh không quan hệ với Thu vì muốn có con”.
- “Anh hãy chấp nhận cô ấy và đứa con của mình. Em sẽ về nhà em vào ngày mai”.
Và hôm sau tôi mang theo một ít đồ đạc rồi chuyển về nhà mẹ đẻ. Bố mẹ tôi và bố mẹ chồng đều vô cùng đau khổ khi biết chuyện, nhưng tôi không nghĩ ra cách giải quyết nào khác. Tôi tránh mặt chồng, từ chối nghe điện thoại và trả lời tin nhắn. Anh đến nhà, tôi cũng tránh mặt. Tôi đã viết xong đơn ly dị và chuẩn bị đưa cho chồng. Nhưng…
Tôi trễ kinh đã 10 ngày. Nhìn 2 vạch hiện trên que thử, tôi không thể tin được. Tôi ôm mặt khóc trong nhà vệ sinh.
10 ngày sau đó, tôi bị chồng chặn xe khi vừa ra khỏi cơ quan. Anh nhìn tôi nghiêm nghị: “Anh cần nói chuyện với em”. Biết không thể từ chối nên tôi và anh dắt nhau ra một quán cà phê gần đó.
- “Mẹ em đã nói với anh là em có bầu”.
- “Em viết đơn ly dị rồi, em sẽ đưa cho anh trong tuần sau”.
- “Nghe anh nói này, cho anh giải thích, một lần thôi. Đúng là anh từng có quan hệ với Thu nhưng đứa con trong bụng cô ta không phải của anh”.
- “Anh nói vậy là sao?”
- “Thu lỡ có bầu với sếp, và ông này muốn cô ta giải quyết vì đã có vợ con. Thu cặp kè với sếp chỉ vì tiền, còn với anh, cô ta định quàng trách nhiệm”.
Chồng tôi nói, hôm cơ quan có tiệc, Thu uống đến say xỉn. Anh đã mắng cô ta vì tội uống rượu lúc mang bầu rồi đưa cô ta về. Ông sếp nhắn tin khi Thu đã ngủ say, vì thế mà anh biết rõ tất cả. Tôi có thể gọi cho Thu để xác nhận chuyện này.
Lòng tôi trùng xuống, một cảm giác nhẹ nhàng hơn hẳn những ngày qua. Nhưng tôi không biết có nên tha thứ cho chồng không, vì dù sao, anh đã ngủ với cô ta. Dẫu vậy, con tôi cần có bố. Và tôi vẫn yêu chồng…
Theo PNVN
Có 100 triệu, tôi sẽ mất chồng!
Hồi ấy tôi yêu anh lắm nên mụ mị...
Tôi nhờ anh trai lên thành phố tìm anh thì bắt gặp anh đang sống chung cùng với một người đàn bà khác. Giận dữ vì bị chồng phản bội, tôi đã xé nát quần áo của cô ta và đuổi cô ấy ra khỏi nhà...
Tôi quen anh khi vào Thành phố Hồ Chí Minh làm ăn, chúng tôi yêu nhau trong 2 năm thì tính đến chuyện kết hôn. Tôi là con gái lớn lên ở xứ đạo, theo đạo nên chỉ được kết hôn một lần trong đời. Bởi thế nên chuyện kết hôn trở nên thiêng liêng và cần thận trọng hơn nhiều.
Hồi ấy tôi yêu anh lắm nên mụ mị...
Anh trai bảo rằng "nếu mày lấy nó thì không có người anh này". Anh trai ghét anh ấy vì nghĩ anh ấy không phải là người tử tế, không thể làm tôi hạnh phúc cả đời.
Tôi phải quỳ xuống cầu xin anh và bảo rằng "sướng khổ đời em, em sẽ chịu". Ròng rã mấy tháng trời anh trai mới đồng ý cho tôi kết hôn với anh. Khi có bé Bảo Trâm, con gái đầu lòng, tôi về quê anh sống, nuôi con và chăm sóc ba mẹ. Còn anh tiếp tục hành trình lập nghiệp nơi thành phố...
Một năm ròng anh bỏ lại tôi ở quê, tôi làm lụng, chăm con và phụng dưỡng bố mẹ anh. Không thấy anh về nhà, tôi quyết định lên thành phố tìm anh và xem anh sống thế nào. Tôi nhờ anh trai dẫn đi tìm anh, thấy anh sống cùng một người đàn bà khác... Tôi và anh trai đã rất giận dữ nói nhiều điều không hay, xé quần áo và đuổi người đàn bà kia đi.
Anh ta căm thù tôi từ đó, lúc đó cũng là lúc công việc anh đang tốt đẹp, anh làm ra nhiều tiền hơn và trở nên giàu có. Anh lạnh nhạt với tôi và cho rằng tôi "lăng loàn" nên đã đuổi tôi đi, còn người đàn bà có công chăm lo cho anh khi anh nghèo đói, khốn khổ.
Tôi có nên ký vào đơn ly dị để lấy 100 triệu?
Tình cảm của chúng tôi tan nát từ đó, tôi không thể kéo anh về bên mình. Anh coi như không có người vợ như tôi. Bao nhiêu năm tuổi trẻ, tôi đẻ con và chăm bố mẹ cho anh chẳng có nghĩa gì nữa, anh ra đi biền biệt, tôi níu giữ không được.
Thời gian vừa qua anh ta đề nghị tôi ký vào đơn ly dị, anh ta đã có người yêu và muốn cưới làm vợ danh chính ngôn thuận. Anh ta bảo giữa chúng tôi không còn tình cảm, còn về nghĩa vụ anh ta sẽ đưa cho tôi 100 triệu, đủ để tôi mở cửa hàng để lấy lãi sinh sống. Anh ta sẽ nuôi con... Chỉ nói vậy rồi anh lại đi. Tôi đã xin lỗi, đã tỏ ra rất ăn năn nhưng anh ta không suy chuyển.
Tôi có nên ký vào đơn ly dị để lấy 100 triệu? Cả thời gian dài tôi đã nhẫn nhục, chịu đựng không phải để có 100 triệu là xong. Tôi cũng không biết làm sao bởi cả cuộc đời này, tôi chẳng thể có được hạnh phúc với ai nữa, bởi tôi là con nhà có đạo.
Anh ấy bây giờ cũng đã thay đổi, anh ấy có tiền, có nhà cửa và một công ty mua bán gỗ lớn. Tôi sống cùng bố mẹ anh và được thương và quý, bố mẹ anh cũng khuyên nhủ nhiều nhưng anh cũng không chịu nghe. Tôi có nên níu hạnh phúc mong manh này lại?
Còn nếu cứ để điều này xảy ra thì quá phũ phàng cho tôi, tôi không muốn anh ta trả tôi tuổi xuân với hạnh phúc tương lai chỉ với "giá" 100 triệu. Có cách nào bớt đau đớn đi không?
Theo VNN
Trò bỉ ổi của người tình cũ Vợ chồng tôi đã đứng trước quyết định ly hôn, tờ đơn cũng đã được ký, nhưng chưa gửi ra Tòa. Bố mẹ chồng cũng như bố mẹ tôi muốn chúng tôi có thêm một chút thời gian để suy nghĩ lại. Mới lấy nhau 2 năm, con gái tôi mới chỉ gần 1 tuổi. Các cụ sợ ly hôn sẽ làm đứa...