Sáng tỉnh dậy, tôi thấy trên người không một mảnh vải che thân…
Sáng tỉnh dậy, thấy trên người không một mảnh vải che thân, nằm bên cạnh là cậu trợ lý trẻ tuổi, tôi rất đau khổ giằng xé và hối hận.
Trong mắt của mọi người, tôi là một người phụ nữ thành đạt. Một gia đình hạnh phúc với một người chồng yêu thương vợ, kiếm ra tiền, con cái ngoan ngoãn, học giỏi.
Chồng tôi sinh ra trong một gia đình truyền thống Hà Nội, nên mọi nếp ăn nếp nghĩ đều khá chuẩn mực. Sáng sớm, anh dậy gọi các con cùng đi tập thể dục, trở về nhà ăn sáng xong sẽ đưa hai đứa con tới trường. Chiều chiều, tan sở là anh về nhà luôn để phụ giúp tôi hoặc chơi với các con.
Cuối tuần, anh lại thu xếp công việc để đưa vợ con đi dạo phố, không thì lại về thăm gia đình ông bà nội ngoài. Không bao giờ, anh bỏ quên một ngày lễ, kỷ niệm nào. Tiền lương hàng tháng, anh đều đưa tôi phần lớn, chỉ giữ lại cho mình một chút để chi tiêu. Một người đàn ông hoàn hảo nhìn từ tính cách đến ngoại hình, là niềm thèm khát của nhiều người phụ nữ
Sống cạnh một người đàn ông như vậy, nhưng tôi lại không thật sự có một cuộc sống hôn nhân toàn vẹn.
Hồi sinh viên, bọn con gái chúng tôi thỉnh thoảng ngồi nói chuyện về tình dục trước hôn nhân, vì vậy khi yêu nhau, tôi đề nghị anh thử. Nhưng anh phản đối kịch liệt, cương quyết giữ gìn cho tôi. Lúc đó, nghe những lời ấy của anh, tôi rất vui mừng và biết mình đã tìm được người đàn ông tốt.
Thế nhưng, đêm tân hôn, trái với sự mong chờ của tôi, anh chỉ gần gũi tôi vài phút rồi lăn ra ngủ vì say rượu và cũng vì chạy cả ngày mệt mỏi. Khỏi phải nói, tôi đã thất vọng biết dường nào. Nỗi thất vọng ấy kéo dài từ ngày này qua ngày khác. Thực sự, đời sống tình dục của vợ chồng tôi không được hài hòa, thỏa mãn. Trước đây, chồng còn gần gũi tôi 1 tuần 1 lần. Nhưng từ ngày có các con, anh luôn kiếm cớ mệt mỏi, bận bịu nên tìm cách khất lần, có khi cả 3,4 tháng vợ chồng tôi không gần gũi nhau lần nào.
Tôi không muốn phản bội chồng, không muốn phá vỡ cuộc sống vốn bình lặng bấy lâu nay của gia đình. (Ảnh minh họa)
Không biết có phải do bị “bỏ đói” lâu ngày, hay nhu cầu tình dục của tôi cao mà tôi lúc nào cũng thấy mình ham muốn. Khi nghe bạn bè kể về đời sống chăn gối, tôi cũng muốn được như thế. Thậm chí nhiều khi tôi đã có ý định tìm những cuộc tình ngoài luồng. Nhưng nhìn chồng ân cần bên các con, tôi lại cố kìm lòng mình xuống. Tôi không muốn phản bội chồng, không muốn phá vỡ cuộc sống vốn bình lặng bấy lâu nay của gia đình.
Thế nhưng, mọi chuyện thay đổi kể từ ngày B đến công ty làm trợ lý riêng cho tôi. B là một thanh niên trẻ, khỏe, cường tráng, mới 24 tuổi. B lại luôn quan tâm tới tôi và thường xuyên hỏi han về những việc buồn bã, thất vọng, lo lắng của tôi. Vì nghĩ B chỉ giống như một đứa em trai, nên tôi mở lòng kể hết cho cậu nghe những trục trặc trong đời sống vợ chồng tôi.
Chúng tôi rất thân nhau, ngoài công việc, chúng tôi còn giống như một đôi bạn tri kỷ. B khéo léo nên các hợp đồng sau này tôi ký kết rất nhanh. Không những thế, khi đi với khách hàng, B cũng đỡ rượu cho tôi rất nhiều. Vì thế, tôi coi B như một cậu em để nâng đỡ trong công việc. Tôi cũng thường xuyên mời B về nhà chơi, giới thiệu với chồng con. Các con tôi cũng rất thích chơi đùa với B. Sự xuất hiện của cậu khiến cho cuộc sống của tôi thêm vui tươi hơn, tôi không còn u sầu, ủ rột như xưa. Lúc nào cậu cũng khiến cho tôi tìm được niềm vui trong cuộc sống.
Video đang HOT
Sáng tỉnh dậy, thấy trên người không một mảnh vải che thân, nằm bên cạnh là cậu trợ lý trẻ tuổi, tôi rất đau khổ giằng xé và hối hận. (Ảnh minh họa)
Rồi một tối, tôi có hẹn với một đối tác nước ngoài, vì sự nhiệt tình mà đêm đó hai chúng tôi uống rất nhiều. Men rượu say say, lại thêm không gian riêng tư ấm áp nên tôi và B đã không chống được cám dỗ. Hai chúng tôi thuê một căn phòng khách sạn và hưởng trọn vẹn những giây phút ân ái. Qua đêm với B, tôi mới biết được mùi vị làm đàn bà mà bấy lâu nay tôi ao ước.
Sáng tỉnh dậy, thấy trên người không một mảnh vải che thân, nằm bên cạnh là cậu trợ lý trẻ tuổi, tôi rất đau khổ giằng xé và hối hận. Hối hận đã phản bội người chồng đáng quý của mình. Hối hận vì không biết sẽ xử lý mối quan hệ với B như thế nào. Thế nhưng, khi B tỉnh dậy, cậu ta lại tiếp tục dạy cho tôi biết về đời sống tình dục mà tôi chưa từng biết đến.
Từ ngày đó, tôi cảm thấy không thể thiếu B được. Sau mỗi lần vụng trộm như vậy, tôi lại tự chửi rủa bản thân, nhưng không dừng lại được. Mỗi ngày đối mặt với chồng và các con, tôi đều cảm thấy ghê sợ chính mình. Tôi rất sợ chồng tôi biết chuyện, sợ tan vỡ gia đình. Nhưng bản năng của người phụ nữ lại quá mạnh. Giờ tôi vừa muốn duy trì gia đình bên chồng con, vừa muốn tiếp diễn với B. Như vậy quá vô sỉ phải không? Nhưng tôi biết lựa chọn như thế nào bây giờ?
Theo Afamily
Yêu sai người thì biết đến bao giờ mới trọn vẹn yêu thương...?
Yêu sai người thì biết đến bao giờ mới trọn vẹn yêu thương...? À vậy ra! Chỉ có tôi lâu nay ngẩn ngơ giữ lại mọi thứ cho cuộc tình nồng cháy. Tôi quá tin và quá vội khi tha thứ cho anh. Có lẽ thế thật rồi.
Yêu sai người thì biết đến bao giờ mới trọn vẹn yêu thương...? (Ảnh minh họa)
Chúng tôi chia tay sau chuỗi ngày hạnh phúc. Nhưng cái tôi muốn níu không phải tình yêu của anh giành cho tôi hay tôi giành cho anh, tôi níu những gì đẹp nhất về nhau.
Tháng ngày của lời yêu hoa lá, nó đẹp như lá mùa thu trên phố chiều se lạnh, đẹp như hoa đua sắc mùa xuân. Ấy thế, vạn vật phai tàn theo thời gian, lá lìa cành, hoa tàn úa. Và rồi những lời yêu đó chúng ta giành cho nhau bị cuốn đi theo cơn gió cuối thu.
Phố thưa người tôi thấy lòng thênh thang trống chải. Phố đông người tôi vẫn thấy mình lạc lõng. Bởi vốn có anh cùng tôi trên con phố quen, giờ đâu đâu cũng chỉ còn hình bóng.
Yêu sai người thì biết đến bao giờ mới trọn vẹn yêu thương...?
Tôi chợt nhớ.
Nỗi nhớ mang tên anh chẳng còn sau 4 mùa luân chuyển, kỷ niệm cũng nhạt dần do tôi cố gói ghém tất cả cất giấu vào trái tim. Giờ tôi tin rằng, chỉ cần mình muốn quên hẳn sẽ quên, muốn nhớ ắt sẽ nhớ.
Đau!
Tôi đang ở đây, giữ phố hoa đèn và đem theo những nỗi nhớ mang dấu của chữ "đau".
Đau vì anh buông bỏ tôi??
Chẳng phải đâu. Đau vì sau tất cả tôi mới biết người tôi từng yêu rất sâu nặng là kẻ bội tình, ác độc. Anh dẫm đạp lên chính những ký ức, kỷ niệm anh từng xây đắp. Anh mang hạnh phúc anh từng muốn có làm quà trong câu chuyện mua vui. Anh đem tình yêu của chúng ta ra làm "thành tích".
Yêu sai người thì biết đến bao giờ mới trọn vẹn yêu thương...?
À vậy ra! Chỉ có tôi lâu nay ngẩn ngơ giữ lại mọi thứ cho cuộc tình nồng cháy.
Tôi quá tin và quá vội khi tha thứ cho anh. Có lẽ thế thật rồi.
Tôi quá tin và quá vội khi tha thứ cho anh. Có lẽ thế thật rồi. (Ảnh minh họa)
Tôi không oán, không trách, không hối hận. Vì đã làm sẽ không cho phép mình "hối hận". Qua rồi, tức là qua, hết là chấm dứt, nên sau lưng tôi anh có sống hạnh phúc đến nhường nào tôi cũng chỉ mỉm cười. Nhưng những ngày này, tôi mỉm cười trong dòng cảm xúc chảy ngược, nước mắt nuốt mặn đắng môi. Tôi mua cho mình một bài học đắt giá, được trả giá bằng lời yêu thương đầu môi, những hạnh phúc giả tạo, và chỉ mua được một trái tim mang đầy vết cắt.
Đi đi, rồi rời xa tim tôi đi. Mọi thứ từng thuộc về anh đã nhạt nhòa thật rồi. Anh thốt lên lời cay độc, anh vui vẻ hả hê khi tôi đang bị nhấn chìm trong lời cay nghiệt của xã hội.
Anh quên rằng: Phụ nữ khi đau, giống như bầy thú giữ, sẵn sàng giơ vuốt khi bị tấn công. Có lẽ,,tôi không độc ác như anh nên tôi lại gói lại cho vào ngăn cuối của con tim, để mọi thứ theo thời gian đè nén hết xuống và nhạt dần đi.
Yêu sai người thì biết đến bao giờ mới trọn vẹn yêu thương...?
Tôi vẫn thế đấy, vẫn sống tốt từng ngày.
Cuộc sống này, tôi chỉ thấy buồn khi không được thở đều đặn 24h, thấy cô độc khi không được thấy nụ cười của người thân.... Và thấy không vui khi tôi chẳng có gì theo đuổi...
Nếu nói cô đơn mãi không thấy thiếu thì không đúng, ai cũng cần có tình yêu, cần một mối quan hệ mang tên "người yêu". Tình yêu cho ta cảm giác lạ lạ vừa có nỗi nhớ, niềm thương, pha vị chua cay giận hờn.
Thứ gia vị: đặc biệt (chỉ tình yêu mới có).
Nhưng nào phải cứ muốn yêu, muốn thương là sẽ được như ý.
Chọn ngược lối hẳn không đến được đích. Yêu sai người biết bao giờ trọn vẹn yêu thương.
Nếu con tim lỡ nhịp bên ai đó tôi tin tôi sẽ lại "yêu".
Còn lúc này, trong tôi là một khoảng trời mênh mang cuốn theo cơn lốc đam mê. Em xin được gửi (tình yêu) ở nơi cuối con đường.
Theo blogtamsu
Lời yêu thương nào trọn vẹn cho đến cuối đường? Trên khung cửa kính, từng hạt mưa trong vắt, mải miết nối đuôi nhau vẽ nên bức tranh dài ảm đạm. Mưa chẳng hề biết rằng, đằng sau "con đường" không định trước, đích đến cuối cùng lại là những nỗi đau . Ly cà phê đen đá bốc khói, hòa quyện vào không gian tĩnh mịch đến lạ lùng. Tôi giật mình...