Sang nhà bạn thân ngủ nhờ, tôi khiếp đảm khi thấy 2 bóng trắng “thì thầm” ở ban công
Rón rén lại gần để xem đó là cái gì, tôi càng kinh hãi tột độ.
Tôi có cô bạn thân năm nay đã 29 tuổi mà vẫn chưa lập gia đình. Nhiều lần tôi giục nó lấy chồng, bởi bạn bè xung quanh đã có “bến đậu” hết rồi. Nhưng nó chỉ cười xong lắc đầu, nói rằng cuộc sống của nó bây giờ ổn. Nó chẳng cần phải có đàn ông bên cạnh. Khuyên bảo mãi chẳng được, tôi cũng đành bó tay với cô bạn ương ngạnh này.
Tôi lập gia đình cách đây hơn 1 năm và chưa có con. Nhà chồng tôi cách nhà nó không xa. Chính vì thế, mỗi lần chồng đi công tác, tôi đều sang nhà nó ngủ nhờ. Bởi tính tôi nhát ma, không dám ở một mình.
Tuần trước, chồng tôi vào Sài Gòn công tác 5 ngày. Tôi lập tức đóng quần áo vào vali và kéo sang nhà nó. Bình thường, sang nhà nó, tôi chẳng cần thông báo trước, bởi con bạn tôi ở 1 mình. Tính nó cũng dễ dãi và đã quá quen với sự có mặt bất ngờ của tôi. Ấy thế nhưng lần này tôi nhận ra nó có vẻ lúng túng, không vui khi tôi đến.
Tôi khoác vai nó, lôi xềnh xệch bạn tôi vào trong và cười đùa: “Ô Liên giờ không chào đón mình nữa à. Nhưng mà kệ, mình cứ ở đấy. Mặt mình vốn dày mà. Haha”. Trước con bạn quái tính như tôi, nó cũng phì cười trêu lại: “Tao sẽ thu tiền ăn ở của mày. Ở đâu ra cái thói hễ chồng đi vắng là khăn gói sang đây, hả”.
Đêm đó, giống như trước kia khi chúng tôi ở với nhau, hai đứa hàn huyên đủ mọi chuyện trên trời dưới bể. Nói chuyện đến hơn 1 giờ sáng thì tôi mệt quá và thiếp đi… Tôi cũng chẳng rõ Liên ngủ lúc nào nữa.
Khoảng 3 giờ sáng, tôi quơ tay để ôm con bạn tôi thì không thấy nó đâu nữa. Tôi tỉnh dậy, dụi dụi mắt, nhìn quanh phòng xem Liên đang ở đâu. Tôi cứ nghĩ nó trong nhà vệ sinh, nhưng không, cả phòng im lìm.
Bóng tối bỗng bao trùm lấy tôi khiến tôi sợ hãi và tỉnh ngủ. Tôi ngồi bật dậy, bắt đầu mò mẫm tìm bạn mình. Giờ này mà nó còn đi đâu nhỉ?
Video đang HOT
Ra ngoài phòng khách, tôi cũng không thấy Liên. Nhưng bất giác tôi thấy 2 bóng trắng đang động đậy ở ngoài ban công. Kèm theo đó là thứ âm thanh ma mị của 1 cuộc ái ân đang hồi cao trào.
Tôi há hốc miệng, vừa sợ hãi vừa tò mò. Sau đó tôi lấy hết can đảm, rón rén tiến gần 2 bóng trắng đó. Càng đến gần, tiếng rên rỉ kia lại càng rõ. Nó khiến tôi run toàn thân song cũng nóng bừng hết cả người.
(Ảnh minh họa)
Qua cánh cửa mở he hé, tôi dõi ánh mắt xem thứ đó là gì? Và tôi sốc nặng, suýt thốt lên tiếng khi nhận ra 1 trong những bóng trắng đó là Liên. Còn người kia là anh hàng xóm nhà nó.
Họ đang quấn lấy nhau say sưa đến mức chẳng để ý đến sự có mặt của tôi. Liên mặc chiếc váy ngủ màu hồng phấn mỏng tang, đầy khêu gợi. Cỏn người đàn ông kia thì đang mặc áo tắm. Đó là lý do vì sao nhìn qua cửa tôi chỉ thấy 2 bóng trắng mờ mờ…
Sợ bọn họ phát hiện, tôi lại rón rén về phòng ngủ và 3 chân 4 cẳng lên giường nằm. Tuy nhiên tôi không ngủ được nữa mà suy nghĩ mãi. Bạn tôi có tình yêu đáng ra tôi nên mừng cho nó. Nhưng ở trường hợp này thì không. Bởi, anh hàng xóm đã lấy vợ và có con. Mối quan hệ của nó với anh không phải là bất chính hay sao?
Tôi cứ nằm trằn trọc mãi không tài nào ngủ tiếp được. Tầm 15 phút sau, Liên vào phòng, nhẹ nhàng lên giường và nằm cạnh tôi.
Lúc đầu tôi giả vờ đang ngủ say, nằm im, nhắm chặt mắt để Liên không phát hiện. Nhưng sau đó tôi thấy mình không im lặng được nữa bèn lên tiếng hỏi Liên: “Đàn ông có tuyệt chủng đâu sao mày phải chọn anh đã có vợ”.
Không gian im ắng 1 lúc, Liên mới trả lời tôi: “Mày biết rồi à… Ừ thì tao thích anh ấy. Vẫn biết anh ấy có vợ rồi nhưng tao không có nhu cầu làm vợ, tao hài lòng với quan hệ bây giờ, làm người tình của anh. Chúng tao chỉ gặp nhau khi thấy cần đối phương, nên tao nghĩ mình chẳng làm ảnh hưởng gì đến hạnh phúc gia đình của anh ấy cả”.
Tôi ngồi bật dậy phản pháo Liên: “Mày điên rồi. Cứ quan hệ với đàn ông đã có vợ là không được rồi. Ngộ nhỡ bà vợ phát hiện thì mày sẽ ra sao? Vợ anh ta có phải dạng hiền lành đâu?
Mày bây giờ sự nghiệp có, nhan sắc có, sao phải hạ thấp mình như thế? Mày làm sao thế hả Liên?”.
Nhưng nó kéo chăn chùm kín người, cục cằn trả lời tôi: “Kệ tao, tao làm gì tao tự biết, không cần mày xía vào”.
Tôi bất lực khi không khuyên nhủ được nó. Hôm sau giáp mặt nhau, tôi và Liên đều cảm thấy gượng gạo. Thế là hết ngày hôm đó, tôi kéo vali về nhà. Trước khi ra khỏi cửa, tôi có khuyên nó nên nghĩ lại. Song có vẻ không xoay chuyển được gì.
Bây giờ tôi phải làm sao? Con bạn tôi rất lâu rồi mới có tình yêu. Nhưng tôi sợ cứ lấn sâu vào cuộc tình này, người tổn thương sau cùng lại là nó!
Giới thiệu bạn thân cho em gái, giờ tôi vừa mang tội vừa mang nợ
Đúng là chẳng cái dại nào bằng cái dại làm mai làm mối.
Tôi có cô em gái năm nay cũng 28 xuân xanh rồi. Thế mà con bé vẫn cứ ẩm ương chẳng chịu lấy chồng. Nó đưa ra tiêu chuẩn chọn chồng quá khắt khe: giỏi giang, cao hơn vợ "một cái đầu", phải hiền lành, chuẩn mực và biết vun vén cho gia đình, không được hút thuốc, nhậu nhẹt, không được cãi vợ, không được làm vợ buồn. Tôi nghe con bé liệt kê một loạt những điều khoản chọn chồng mà mồ hôi cứ túa ra vì quá khó tìm.
Bố mẹ tôi thì cứ giục con gái lấy chồng sớm đi để còn sinh con, lo cho con. Đến cuối năm ngoái, tình hình cũng căng thẳng lắm. Bố tôi còn bảo nếu em gái tôi không dẫn được người yêu về nhà thì Tết năm ấy đừng về ăn Tết nữa. Con bé lo xoắn lên. Thương tình, tôi giới thiệu anh bạn thân thiết nhất ở công ty cho em gái.
Nói về anh bạn ấy thì cũng đủ vài tiêu chí em tôi đưa ra. Cũng hiền, không thuốc lá, không rượu chè, không bài bạc, chỉ có mỗi tội tham tiền. Mỗi khi đi chơi, đi ăn chung với team, cậu ấy chẳng bao giờ bỏ tiền vào mà cứ gần tan cuộc là kiếm cớ "chuồn êm". Sau vài lần như vậy, chúng tôi ít khi rủ rê cậu ấy đi cùng cho đỡ tốn kém.
Em ấy nói những người đàn ông tham tiền sẽ biết cách tiết kiệm, không tiêu xài hoang phí, không phá phách nọ kia. (Ảnh minh họa)
Thế mà em gái tôi lại ưng ý. Em ấy nói những người đàn ông tham tiền sẽ biết cách tiết kiệm, không tiêu xài hoang phí, không phá phách nọ kia. Và rồi họ cặp với nhau trong sự ngỡ ngàng của tôi lẫn sự vui mừng của bố mẹ tôi.
Mối quan hệ của họ tốt đến mức bạn tôi còn gọi tôi là "anh trai". Cậu ấy thường xuyên qua nhà tôi chơi, ăn uống rồi có khi còn ngủ lại (đương nhiên không ngủ cùng em gái tôi). Tôi cứ ngỡ năm nay sẽ được ăn cưới thì đột ngột họ thông báo chia tay.
Không những thế, họ biến tôi thành kẻ đứng giữa, hứng chịu "phong ba bão táp". Em gái thì trách móc tôi giới thiệu một kẻ đội váy đàn bà, tính toán từng đồng. Mặc dù cái này tôi đã thông báo trước rồi. Bạn tôi thì chụp gửi cho tôi một list dài những khoản tiền chi tiêu cho mối tình 9 tháng và bắt em tôi phải trả, nếu không thì tôi phải trả thay em ấy. Họ cứ tố qua tố lại và tôi là người đứng giữa, là kẻ chịu trận.
Giờ em gái giận tôi. Bạn thân cũng giận tôi. Không những thế, tôi còn đang gánh nợ 20 triệu khoản "tình phí trong 9 tháng" thay em gái. Bố mẹ còn bảo do tôi giới thiệu kẻ không xứng đáng nên cũng chẳng bênh vực tôi lấy một lời. Theo mọi người, tôi có nên trả khoản tình phí kia không hay mặc kệ cậu bạn mình?
(khoinguyen...@gmail.com)
Đau đẻ chạy sang nhờ chị hàng xóm đưa đi viện, tôi khiếp vía thấy một đôi mắt trong tủ Rợn hết cả người, tôi ngó quanh căn phòng trọ của chị hàng xóm rồi ánh mắt tôi phải đóng đinh vào cánh cửa tủ quần áo nhà chị ấy. Hiện tại tôi đã sinh con được nửa tháng nhưng sự việc xảy ra tối hôm ấy thì có lẽ cả đời này tôi cũng không thể quên được. Tối đó tôi và...