Sáng chủ nhật ngủ nướng thì bị tiếng chuông cửa inh ỏi phá đám, tôi hậm hực dậy để rồi suýt ngất khi biết có khách tới mua nhà
Tôi bực bội dậy thì phát hiện ngoài cửa là em trai chồng và 2 người lạ mặt, nhìn có vẻ như một cặp vợ chồng.
Sau mấy năm làm lụng tích góp, năm ngoái vợ chồng tôi đã xây được căn nhà hai tầng khá tươm tất để đưa con ra ở riêng. Khỏi phải nói, tôi vui mừng và hạnh phúc thế nào. Vừa được tận hưởng cuộc sống riêng thoải mái tự do, vừa có căn nhà đẹp đẽ do chính tay mình làm nên.
Chúng tôi ở không xa nhà bố mẹ chồng, khoảng 2 tuần vợ chồng lại đưa con về chơi với ông bà nội. Mọi chuyện diễn ra rất tốt đẹp.
Cho đến cuối tuần vừa rồi, chồng tôi dậy sớm đi công việc, tôi và con nhỏ ôm nhau ngủ nướng. Nhưng chưa ngủ được bao lâu thì tôi phải phát phiền khi nghe từng hồi chuông cửa réo vang. Tôi nằm lì không dậy mở cửa, họ cũng cứ bấm chuông kiên trì bằng được mới thôi.
Tôi bực bội dậy thì phát hiện ngoài cửa là em trai chồng và 2 người lạ mặt, nhìn có vẻ như một cặp vợ chồng. “Chị mở cửa ra để em đưa khách vào xem nhà”, em chồng thốt ra một câu khiến tôi “hóa đá” không thể tin nổi. Trước thắc mắc của tôi, cậu ta chỉ tuyên bố gọn lỏn: “Chị muốn biết gì thì gọi điện cho mẹ ấy”.
Tôi lập tức gọi cho mẹ chồng thì nhận ngay một tin sét đánh. Bà đã rao bán căn nhà và mảnh đất của chúng tôi, lấy tiền trả nợ cho con trai út. Cậu ta chính là người vừa dẫn khách đến nhà tôi, chẳng hiểu làm ăn thua lỗ thế nào mà nợ nần tới cả 2 tỷ đồng.
Video đang HOT
Chồng tôi biết chuyện cũng rất sốc. (Ảnh minh họa)
Lý do mẹ chồng có thể rao bán nhà chúng tôi vì hiện tại mảnh đất này vẫn mang tên mẹ chồng. Khi trước bà tuyên bố cho chúng tôi, hai vợ chồng tự dành dụm tiền xây nhà. Em chồng sau này lấy vợ sẽ ở chung với bà và thừa hưởng mảnh đất bên đó. Chúng tôi nào nghi ngờ, đề phòng mẹ chồng, cứ yên tâm làm nhà dù đất đai chưa sang tên.
Mẹ chồng không có tiền tiết kiệm, muốn trả nợ cho con trai út thì chỉ còn cách bán tài sản. Tất nhiên chẳng đời nào bà chịu bán căn nhà đang ở, vậy nên bà quá đáng tới mức rao bán luôn căn nhà của con trai cả vừa xây năm ngoái.
Mẹ chồng nói bán xong sẽ trả lại chúng tôi phần tiền xây nhà, bà chỉ lấy tiền bán mảnh đất. Bà còn ngang ngược nói đất của bà, cho thì chúng tôi được hưởng, mà không cho thì phải chấp nhận.
Chồng tôi biết chuyện cũng rất sốc. Vậy nhưng thực sự chúng tôi không thể làm được gì, bởi mẹ chồng đang chiếm phần lý. Giá kể ngay từ đầu bà tuyên bố không cho đất thì còn đỡ uất ức. Đằng này bà làm như vậy khiến tôi thực sự căm phẫn vô cùng. Dù bà trả lại tiền xây nhà nhưng bao công sức và tình cảm chúng tôi đặt vào căn nhà ấy cơ mà. Chưa nói bà quá coi thường vợ chồng tôi, thích thì cho, không thích lại đòi về.
Khi chúng tôi lên tiếng thì mẹ chồng bảo muốn ở hãy bỏ tiền ra mua mảnh đất. Lại có chuyện như thế ư? Xin mọi người cho tôi lời khuyên để giải quyết tình huống quá vô lý này.
(Xin giấu tên)
Về nhà bất thình lình phát hiện áo ngực lạ trong phòng ngủ, tôi họp gia đình gấp và đuổi em chồng ra khỏi nhà
Chiếc áo ngực nằm chình ình ngay giữa giường của vợ chồng tôi, nhưng chủ nhân của nó lại không phải là tôi...
Vợ chồng tôi mới mua nhà được gần 1 năm nay. Đó là 1 căn chung cư cao cấp ở khu vực Hà Đông, Hà Nội. Sau bao năm vất vả làm lụng và tích góp, cuối cùng chúng tôi đã có không gian sống riêng của mình. Tôi hạnh phúc tận hưởng cuộc sống vợ chồng trong căn nhà mới.
Tuy nhiên, vui vẻ chẳng được lâu thì em chồng dọn hết đồ sang nhà tôi đòi ở nhờ, mặc dù cô ấy đã đi làm và đang ở trọ tại khu vực quận Long Biên. Tôi giãy đành đạch với chồng, nhất quyết không đồng ý. Thứ nhất, cô ấy muốn sang ở nhờ thì phải hỏi ý kiến của vợ chồng tôi chứ, đằng này cứ thế vác vali đến ở. Thứ 2, vợ chồng tôi đã có 2 con nhỏ. Chung cư chỉ có 2 phòng ngủ, thêm cô ấy nữa thì sẽ rất chật chội và bất tiện. Với chuyển về đây, quãng đường đi làm của em chồng sẽ rất xa xôi. Đỡ được 1-2 triệu tiền ở trọ nhưng đi làm vất vả và xa xôi thế, liệu có bõ không?
Khi vợ chồng tôi còn đang tranh cãi cách giải quyết thì mẹ anh ấy ở quê gọi lên nói khó. Tôi đã nghe không ít những câu chuyện "dở khóc dở cười" của các chị em đồng nghiệp và trên mạng về việc sống chung với mẹ chồng, sống chung với em chồng. Chính vì vậy tôi không thích chung đụng. Nhưng chồng là người đứng giữa và khó xử nhất. Thương anh nên tôi miễn cưỡng gật đầu. Thế là 4 người trong nhà tôi ở chung 1 phòng, còn phần riêng cho em chồng 1 phòng.
Những ngày đầu mới về ở chung, cô em gái của chồng tôi tỏ ra rất ngoan ngoãn và chăm chỉ. Ngày nào tôi đi làm về, em chồng cũng ra đón cửa rồi nhanh nhẹn vào bếp phụ tôi nấu ăn. Khi tôi cho lũ nhỏ ăn uống, tắm giặt thì cô ấy dọn dẹp nhà cửa. Thấy em chồng ăn ở cũng không đến nỗi, tôi thấy yên tâm.
Nhưng có lẽ tôi đã vui mừng quá sớm! Sang đến tháng thứ 3 sống chung, em chồng lộ rõ bản chất là 1 người lười biếng, lôi thôi và thích sử dụng đồ đạc của người khác 1 cách tự tiện.
(Ảnh minh họa)
Ban đầu tôi không phát hiện ra em chồng dùng mĩ phẩm, quần áo, giày dép của mình. Nhưng 1 hôm đi làm về, thấy thỏi son bị mở nắp, cách sắp xếp những lọ kem nền, nước hoa cũng khác đi, tôi bắt đầu sinh nghi. Điều khiến tôi chắc chắn hơn về việc em chồng tự tiện dùng đồ cá nhân của mình đó là những thỏi son, nước hoa của tôi... không cánh mà bay. Và rất tình cờ, chúng được tìm thấy trong phòng của cô ấy. Các đồ dùng khác cũng tương tự như vậy.
Trước kia, em chồng còn phụ tôi nấu ăn, nhưng giờ thì không. Đi làm về là nó chui tọt vào trong phòng, nằm buôn chuyện với bạn trai, không thì gọi về cho mẹ chồng tôi kể lể cả tiếng. Mặc dù không bằng lòng, nhưng tôi đối xử với cô ấy cũng không đến nỗi nào. Vậy mà mỗi lần gọi về cho mẹ, cô ấy cứ kể lể mọi chuyện giống như chị dâu bắt nạt em chồng vậy!
Thế rồi, cho đến thứ 7 vừa rồi, em chồng không phải đi làm. Linh tính thế nào, hôm đó tôi lại xin về giữa chiều. Ngay khi bước vào phòng, tôi nóng mắt phát hiện chăn gối lộn xộn, phòng có mùi thuốc lá lạ (chồng tôi không hút thuốc). Và đặc biệt, 1 chiếc áo ngực nằm chình ình giữa giường của tôi.
Mọi kiềm chế từ trước đến giờ như vỡ òa. Cơn giận của tôi đến đỉnh điểm. Tôi lập tức chụp ảnh lại, gọi chồng tôi về. Bằng chứng rõ rành rành thế này, em chồng vẫn chối, không nhận. Tức mình, tôi dùng chiêu cuối cùng đó là mở camera an ninh ở phòng khách lên xem. Quả nhiên, việc cô ấy dẫn bạn trai về nhà, tự tiện dùng phòng của người khác đã không thể chối cãi. Có lẽ do phòng tôi luôn sạch và thơm tho hơn, nên em chồng đã "mượn" để hú hí với người yêu.
Ngay buổi tối hôm đó, tôi gọi facetime về cho mẹ chồng. Trước mặt cả nhà, tôi thẳng thừng đuổi em chồng ra khỏi nhà. Tính tôi luôn thẳng thế. Trước khi cô ấy vào đây ở, tôi đã giao hẹn rất kĩ. Tôi không thích thói tùy tiện, càng không chấp nhận phòng riêng của vợ chồng mình bị người khác dùng bừa bãi. Đến lúc này mẹ chồng cũng chẳng bênh cô ấy được nữa!
Mẹ chồng giả vờ đau chân để ở lại thành phố, tôi giận tím người nhưng lòng đầy thương cảm khi biết sự thật phía sau Nghĩ mẹ chồng đang đau ốm, tôi không nỡ để bà về quê. Vậy mà hôm ấy, tận mắt tôi thấy bà đi lại bình thường, không hề đau nhức. Tôi chắc chắn trên đời này, có rất ít người muốn sống chung với mẹ chồng. Bản thân tôi cũng thích độc lập tự do. Vì thế trước khi kết hôn, tôi đã...