Rụng rời khi bắt gặp cảnh tượng chồng và nhân tình trong phòng khách
Tôi càng chịu đựng, anh càng lấn tới. Tôi càng nhẫn nhục, anh càng coi thường, đến mức này tôi thấy mình chẳng còn gì để mất nữa…
Giờ tôi thấy bế tắc vô cùng
Ngay từ hồi tôi còn yêu anh, bạn bè tôi đã gàn, bảo anh không hợp với tôi, vì anh quá quảng giao, quá đào hoa, trong khi đó tôi chỉ là đứa bình thường, ít nói và cam chịu. Thế nhưng vì tình cảm, tôi vẫn quyết yêu và lấy anh bằng được.
Thời gian đầu mới cưới, tôi vẫn đi làm, lương tôi cũng không thua kém anh, thậm chí còn cao hơn. Nhưng đến khi nghỉ sinh thì mọi chuyện bắt đầu có vấn đề. Chồng tôi khá tính toán, chi li với vợ, anh luôn bóng gió rằng vợ chồng muốn bình đẳng thì phải độc lập kinh tế, cái này không phải tôi không biết, nhưng đẻ con ra không chăm thì ai chăm, tôi đâu phải 3 đầu 6 tay mà vừa đi làm vừa chăm con đỏ. Ông bà nội ngoại đều ở xa, đều bận, nên tôi đành ở nhà bế con.
Tôi càng nhẫn nhịn, anh càng coi thường
Chồng không vui, anh nói ra nói vào rằng một người đi làm nuôi kiểu gì 3 miệng ăn, chưa kể một đống thứ phải chi tiêu. Mới đầu tôi nhịn anh, nhưng anh được đà nói suốt, một lần ức quá tôi mới cự lại :”Thế một tháng anh làm ra bao nhiêu, giờ anh muốn em đi làm vậy anh ở nhà trông con, em đi làm 1 tháng mang về đúng ngần ấy cho anh”. Lúc đó chồng mới thôi.
Video đang HOT
Tôi không biết chồng được tăng lương, tận hôm đọc được tin nhắn đổ lương thấy con số 17 triệu tôi mới biết. 17 triệu, dư sức để anh chăm lo cho vợ con, vậy mà anh suốt ngày cằn nhằn như sắp chết đói đến nơi vậy.
Trong nhà, tôi chả khác gì người giúp việc, mọi việc cứ từ A đến Z, anh chưa từng đỡ đần tôi chút nào, anh có suy nghĩ anh đi làm kiếm ra tiền thì tôi phải làm mọi chuyện trong nhà, bao gồm cả con cái.
Tôi không biết chồng sa đọa, gái gú từ bao giờ, và có lẽ sẽ không bao giờ biết nếu không phải một lần bắt sống anh dẫn gái về nhà.
Hôm ấy tôi nói có việc nhà người quen nên đi từ sớm và tối muộn mới về, nhưng tầm chiều xong việc nên tôi về sớm, ai ngờ bắt được tận cảnh anh và một người phụ nữ đang ôm ấp nhau ngay tại phòng khách, dưới chân sô pha là quần áo vứt linh tinh, đầu tóc cô ta rối bù.
Thấy tôi về, anh thoảng thốt vô cùng, tôi thì bất ngờ đến rụng rời cả chân tay, lúc ấy thật sự bàng hoàng đến cứng người, nước mắt cứ thế chảy ra. Cô ả kia vội vàng mặc lại áo rời khỏi đó. Tôi lao vào chồng, mắng chửi anh, ai ngờ chồng đẩy tôi ra, anh nói anh chơi bời qua đường chứ giết người đâu mà tôi phải lồng lộn lên, hơn nữa nhà này anh làm chủ, anh kiếm tiền thì anh có quyền, tôi ăn bám thì cứ yên phận, đừng có tỏ vẻ này nọ.
Nghe những lời thốt ra từ miệng chồng, tôi sững sờ. Thật sự không tin nổi, dù anh có ác với tôi thế nào cũng khổng thể cạn tàu ráo máng, bạc nhược đến như vậy. Anh dẫn gái về nhà ăn nằm, còn nói đó là quyền của anh. Tôi đau đớn tưởng chết đi được, giờ tôi phải làm sao đây?
Theo Phunutoday
Hoảng hồn trước cảnh tượng con trai và mẹ chồng trong phòng khách
Vừa bước chân ra khỏi phòng tắm, cảnh tượng trước mắt khiến tôi hoảng hồn. Con tôi đi vệ sinh nghịch ra khắp nhà còn mẹ chồng tôi vẫn đứng trân trân ra đó bịt mũi xem phim trên ti vi.
Chào độc giả mục tâm sự, đây là lần đầu tiên tôi dám mở lòng mình ra để tâm sự một chuyện riêng của gia đình cho mọi người xem. Thật chẳng hay ho gì khi đi "vạch áo cho người xem lưng" nhưng tôi không thể kìm lòng được cảm xúc nữa sau khi xảy ra sự việc vào ngày hôm qua.
Tôi lấy chồng được 5 năm và sinh được hai đứa con trai. Chồng tôi là người Thanh Hóa còn tôi ở Lạng Sơn. Từ lúc sinh đứa đầu, hai vợ chồng tôi thuê một căn hộ nhỏ trả 4 triệu một tháng để bà nội ra chăm con cho thoải mái. Nhưng ra chăm cháu được 2 tuần, bà bảo "Tao không còn sức mà làm nữa. Thằng Bi nó nghịch quá, hai đứa mày thu xếp thuê người hoặc ở nhà mà trông con".
Thế là hôm sau bà khăn gói về quê luôn khiến vợ chồng tôi bế tắc không biết xoay xở ra sao. Cuối cùng tôi đành xin nghỉ việc ở nhà trông con vì thuê một người trông cháu không phải dễ, nhất là lúc kinh tế vợ chồng chưa khá khẩm gì, mà lại giao con cho một người lạ tôi không yên tâm chút nào.
Rồi khi đứa lớn đi học mẫu giáo được 3 tháng thì tôi lại có bầu. Dù mang bầu mệt mỏi nhưng tôi vẫn cố bám trụ làm việc để tiết kiệm một khoản sinh con. Cháu thứ hai, sinh được 1 tháng tôi lại về quê chồng ở cữ. Mang tiếng ở cữ nhưng việc gì cũng đến tay tôi. Mẹ chồng tôi về hưu rồi chỉ mỗi việc ở nhà đi chợ và sang các nhà hàng xóm buôn chuyện. Bố chồng tôi vẫn đi làm suốt ngày. Tôi mang tiếng ở cữ nhưng mọi việc từ cơm nước, lau dọn nhà, giặt giũ đều đến tay.
Thế mà về nhà mẹ chồng vẫn to tiếng bảo tôi làm gì mà đến tối hôm vẫn chưa nấu ăn. Tôi tức quá bảo, "Con vừa trông con vừa làm đủ việc nhà có khi thành thánh mất mẹ à. Mẹ rỗi thì trông giúp con thằng Sóc, con sẽ nấu cơm sớm phục vụ mẹ". Mẹ chồng tôi nghe con dâu đối đáp như thế ngoay ngoảy bỏ vào trong nhà.
Ở quê được 3 tháng thì tôi đưa con đi luôn vì không chịu đựng cảnh mẹ chồng đanh hành, giỏi bắt bẻ mà chẳng chịu làm gì. Vợ chồng tôi sau đó vay mượn mua được một căn hộ chung cư. Ông bà mang tiếng gia đình có điều kiện nhưng chỉ hỗ trợ chúng tôi 100 triệu, còn đâu nhà ngoại tôi cho đến 300 triệu để mua nhà.
Vậy mà khi ra tân gia nhà mới của các con, mẹ chồng tôi còn bảo "Tao cho bọn mày cả trăm triệu mà không mua nổi bộ bàn ghế cho đàng hoàng mà tiếp khách. Hay mày lại lấy cho ai?". Chồng tôi nghe thế chạy ra bảo: "100 triệu chỉ bằng 1/17 cả căn nhà này thì làm sao mua được một bộ bàn ghế hả mẹ. Bọn con khó khăn lắm mới có được nhà để ở, không phải chui rúc ở thuê, không phải mất 4 triệu mỗi tháng nữa mẹ phải mừng chứ". Đến lúc đó, mẹ chồng tôi mới chịu yên bỏ đi.
Cho vợ chồng tôi 100 triệu xong bà còn bảo "bố mẹ chỉ có chừng đấy, còn đâu các con chịu khó tích cóp vay mượn mà trả". Tôi chẳng đòi hỏi gì hơn nhưng hôm ra tân gia nhà, bà đã chẳng mừng gì lại còn chạy đi mua một cái áo da gần 7 triệu, rồi bà đi làm tóc mới 2 triệu, vậy là ngót nghét bộ bàn ghế bà bảo rồi. Thế mà bà nói "bố mẹ chỉ có chừng đấy thôi".
Hôm tôi đi phỏng vấn tìm việc có nhờ mẹ chồng ra trông cháu vài hôm. Sự việc diễn ra như gáo nước lạnh dội thêm vào nỗi uất ức bấy lâu nay tôi chịu đựng. Hôm đó, khi tôi đi tắm và nhờ bà trông cháu cho. Vậy mà, vừa bước chân ra khỏi phòng tắm, cảnh tượng trước mắt khiến tôi hoảng hồn.
Con trai tôi đi vệ sinh tay chân lấm lem nghịch ra khắp nhà, còn mẹ chồng tôi đứng trân trân, tay bịt mũi xem phim trên ti vi mà không thèm lau rửa cho cháu. Thấy tôi ra bà còn hét ầm lên "Mày nhanh mà lau cho nó kìa. Mùi kinh quá tao muốn buồn nôn đi được."
Đến lúc này thì tôi không chịu được nữa nói lại, "Sao cháu đi ... mà mẹ không lau được? Mẹ để cháu nó nghịch ra khắp chân tay, khắp nhà như thế mà mẹ cũng chịu được. Mẹ cũng đẻ hai đứa con rồi làm sao mà đến mức nhìn thấy phân cháu là buồn nôn. Mẹ cứ như thế thì đến lúc về già chẳng ai dọn cho mẹ đâu".
Mẹ chồng tôi nghe xong chửi tôi hỗn láo, không ra gì rồi dọn luôn đồ bỏ về quê. Chồng tôi về nhà sau khi nghe tôi kể lại anh ấy còn trách móc tôi nóng tính, có gì góp ý từ từ với mẹ, để mẹ bỏ về như thế mang tiếng. Rồi anh cũng chạy theo ra bến xe đưa mẹ về.
Đến bây giờ tôi vẫn chán nản, không thể hiểu được, tại sao tôi lại xui xẻo làm dâu phải một người như thế. Xin hỏi mọi người, tôi đối đáp như thế có quá quắt như chồng tôi nói không? Giờ tôi phải xử lý vụ này như thế nào cho khỏi phải gặp lại bà ấy?
Theo nguoi dua tin
Tôi trân trối nhìn cảnh tượng kinh hoàng diễn ra ở phòng khách nhỏ Cả hai thấy tôi bất ngờ xuất hiện, giật mình liền buông nhau ra. Vợ tôi luống cuống bật đèn. Anh họ thì vẫn giữ thái độ vô tư chạy lại xách đồ cho tôi và lảng tránh ánh mắt tôi. Vợ cứ rối rít giãi bày vì buồn chán quá nên hai anh em tính khiêu vũ một chút Học hết lớp...