Rừng Khu bảo tồn thiên nhiên Ea Sô bị tàn phá như chốn không người
Hàng trăm cây gỗ ( chủng loại gỗ căm xe, bằng lăng) đủ kích cỡ bị lâm tặc đốn hạ nằm la liệt, ngổn ngang trong Khu bảo tồn thiên nhiên Ea Sô, huyện Ea Kar, tỉnh Đắk Lắk.
Rất nhiều cây bị đốn hạ không có bất cứ một vết tích kiểm tra đánh dấu của lực lượng bảo vệ rừng.
Nhiều cây gỗ có đường kính gần 1m bị lâm tặc đốn hạ.
Tại khoảnh 2, tiểu khu 618 Khu bảo tồn thiên nhiên Ea Sô nhiều cây gỗ lớn hàng trăm năm tuổi bị đốn hạ, cắt khúc rải rác khắp rừng. Mật độ cây rừng bị “tàn sát” đến mức chỉ vài ba bước chân lại có một mô cưa hoặc một gốc cây nằm trơ trọi, ngã rạp hoặc đốt cháy đen trong cảnh hoang tàn của rừng.
Cây bị đốn hạ, cắt khúc nhưng bị lâm tặc “chê xấu” còn để vương vãi tại hiện trường. Nhiều vật dụng phục vụ việc phá rừng như thước đo, dây cáp, đồ ăn thức uống, can nước vứt rải rác khắp khu rừng khiến nhiều người nghĩ đó là rừng vô chủ, chứ không phải Khu bảo tồn thiên nhiên được bảo vệ một cách nghiêm ngặt.
Dưới đây là một số hình ảnh hiện trường phá rừng thuộc Khu bảo tồn thiên nhiên Ea Sô:
Video đang HOT
Nhiều chỗ cây rừng bị đốn hạ chỉ cách vài bước chân, chồng lấn lên nhau.
Nhiều vạt rừng cây bị đốn hạ nằm ngổn ngang.
Gỗ căm xe có đường kính từ 30 – 40 bị đốn hạ nằm khắp cánh rừng.
Có nhiều cây bị đốn hạ bị lâm tặc “chê xấu” không lấy.
Nhiều mô cưa nằm rải rác khắp rừng.
Nhiều chỗ bị đốt phi tang.
Gỗ cắt khúc nằm vương vãi tại tiểu khu 617.
Đi qua những mùa hạ cũ
Những ngày đầu hè nắng chan cháy bỏng, phượng vĩ, bằng lăng rực lên khoảng trời rộng bâng khuâng trong kí ức, ve đã gọi hè về trên những tán cây cổ thụ hai bên đường, râm ran đốt cháy lên trong tôi thước phim quay chậm về những ngày hạ cũ.
Kỷ niệm âm thầm, rả rích tràn về chút một, chút một, lặng lẽ, nhẹ nhàng như suối nguồn trong trẻo tưới tắm, nuôi dưỡng tâm hồn tôi trưởng thành đến ngày hôm nay. Trong hình hài khôn lớn này, không thể thiếu vắng đi những hoài niệm đẹp đẽ, đong đầy yêu thương ấy.
Những ngày hạ cũ với những cơn gió Lào, thổi vào hơi nóng hầm hập, chỉ hé mặt ra khỏi nhà thôi là thấy bỏng rát, nắng len lỏi, rọi vào tất cả những ngóc ngách, ô thoáng, ngay cả những khe cửa nhỏ nhất.
Rồi chính bóng nắng ấy lại trở thành thứ đồ chơi của lũ trẻ con chúng tôi khi có trong tay chiếc gương tròn nhỏ xíu, lọt thỏm trong lòng bàn tay của bà ngoại. Cái nắng ban trưa gay gắt là vậy mà một lúc nào đó, trong mắt lũ trẻ, chính nó cũng trở nên tinh nghịch, nhảy nhót, thoắt ẩn, thoắt hiện.
Ảnh tư liệu
Làm sao quên được những buổi trưa không ngủ, cùng đám bạn chí cốt choai choai trong xóm, quần cộc, đầu trần cầm sào đi bắt ve. Không phải vì đam mê đến nỗi muốn mắt thấy tai nghe tiếng kêu re re phát ra từ bụng chúng mà đơn giản chỉ để mua vui, hơn thua với đám bạn. Bởi thế mà đến tận bây giờ, mỗi lần nghe thấy ve gọi hè về, nghĩ miên man về những kỷ niệm ngày ấy, thấy thương những chú ve bé nhỏ. Những chiếc xe bọ xít cũng rỉ tai nhau ra đời từ thuở ấy.
Chắc hẳn tuổi thơ của lũ trẻ con ở nông thôn, nhà quê như chúng tôi đứa nào chả đôi lần rủ nhau đi trộm ổi, trộm xoài, trộm roi. Đến bây giờ vẫn không hiểu vì sao những trái non, xanh và chua đến tê dại đầu lưỡi ấy lại trở thành thứ quà vặt hảo hạng, ngon lành nhất ngày ấy. Nhất là lại ăn cùng đám bạn chí cốt thì đó thật sự là thành quả cho những "nỗ lực không mệt mỏi", sự đền đáp xứng đáng khi kế hoạch trở nên trót lọt. Đúng là những câu chuyện chắp vá tuổi ấu thơ vẫn là những kỷ niệm tinh khôi và ngọt ngào nhất.
Những mùa hạ cũ, lon ton theo chân cha mẹ ra đồng vào mùa gặt. Những bông lúa vàng ươm, nặng trĩu, phất phơ theo cái nắng, cái gió hanh hao, bỏng rát những ngày hè. Mồ hôi cha mẹ cũng quyện vào lớp đất nâu mặn nồng ấy. Trẻ con mà! Nghĩ chẳng đủ lớn để thấy được trăm nỗi vất vả, lo toan của cha mẹ, bưng bát cơm gạo mới, dẻo thơm chỉ thấy vui vì bữa cơm hôm nay no đủ. Hiểu được trong suy nghĩ non nớt rằng cắm cây lúa xuống, đợi nó trổ bông và thu hoạch.
Biết đâu được, những hạt ngọc ấy trắng bao nhiêu, mẩy bao nhiêu, mồ hôi cha mẹ thấm đượm bấy nhiêu. Những hạt ngọc ấy đã theo ta từ làng lên phố học cái chữ để mai này khôn lớn, trưởng thành trở thành người có ích cho xã hội, biết yêu, biết mang ơn người phụng dưỡng, biết tự hào được sinh ra và lớn lên từ đồng ruộng, có cha mẹ là những người nông dân lam lũ, tảo tần.
Mùa hạ cũ nhớ tuổi học trò tinh khôi mơ mộng năm cuối cấp. Những kỷ niệm vui buồn suốt quãng đường đi học, nhớ nôn nao khoảnh khắc bịn rịn ngày chia tay.
Cuộc đời tôi đã trải qua biết bao nhiêu mùa hạ, mỗi mùa trôi qua lại rộn ràng, làm đầy thêm ngăn kí ức. Tôi lớn lên, trưởng thành hơn nhờ ăm ắp những kỷ niệm đẹp và trong trẻo đó...
Sắc hoa mùa hạ trên đường phố Hà Nội Những ngày tháng 5, đường phố Hà Nội lại rực rỡ sắc màu bởi những loài hoa như: Muồng hoàng yến, bằng lăng... đang nở rộ. Giữa tháng 5, hoa muồng hoàng yến bắt đầu nở rộ khoe sắc bên hồ Tây (Hà Nội). Giữa tháng 5, hoa muồng hoàng yến bắt đầu nở rộ khoe sắc bên hồ Tây (Hà Nội). Nhiều...