Rủ người yêu đi ăn nhà hàng, anh ấy bĩu môi thốt một câu khiến em tức nghẹn cổ
Em không phải kiểu người tiêu xài hoang phí. Nhưng thái độ và lời nói của người yêu khiến em rất bực mình.
Xin chào Hướng Dương,
Em và Thành yêu nhau được 6 tháng rồi. Tụi em đều đã lớn tuổi (anh 30 tuổi, em 25 tuổi) nên khi quyết định yêu nhau là đã nghĩ đến chuyện lâu dài. Nhưng càng bên Thành lâu, em càng cảm thấy khó chịu, mất hết cảm giác chị ạ.
Nói về ngoại hình, Thành có vẻ ngoài khá điển trai, ăn nói cũng dẻo miệng. Nhưng tính anh keo quá. Yêu nhau nửa năm rồi mà anh ấy chỉ tặng em đúng một món quà nhân ngày sinh nhật. Và đó còn là quà anh ấy tự tay làm. Những ngày như kỉ niệm một tháng yêu nhau, ba tháng yêu nhau, anh ấy chỉ chở em đi ăn uống rồi về.
Mà Thành cũng “hay” lắm. Những quán ăn anh ấy chọn đều thuộc dạng bình dân dù anh ấy làm lương rất cao. Ban đầu em sợ anh nói em “đào mỏ” nên chẳng dám đưa ra ý kiến ăn nhà hàng. Nhưng hôm qua, em không sao chấp nhận được nữa.
Ảnh minh họa
Hôm qua là ngày kỉ niệm tròn nửa năm yêu nhau Hướng Dương ạ. Với em mà nói, đây là một ngày đặc biệt, có ý nghĩa quan trọng. Để chúc mừng, em còn đặt bánh kem với dòng chữ đầy yêu thương và mong ước kết thúc hạnh phúc trong mối tình này. Rồi em đòi Thành chở đi nhà hàng mới khai trương để ăn uống.
Vừa nghe thế, Thành đã bĩu môi rồi nói: “Tiền không dành dụm xây nhà rồi lo đám cưới mà suốt ngày cứ nhà hàng này nhà hàng nọ”. Nói rồi anh bảo em hoặc là đi ăn ở quán quen thuộc, hoặc là thôi, đi về. Bực quá, em bỏ về luôn.
Video đang HOT
Mẹ em biết chuyện, mắng em đòi hỏi quá mức. Nhưng rõ ràng đấy có phải là điều to tát hay tốn kém lắm đâu chị ơi. Xây nhà cần tiền trăm triệu, tiền tỉ, còn ăn uống nhà hàng chỉ tốn vài triệu là cao lắm rồi. Em càng nghĩ càng cảm thấy khó chịu và không còn muốn tiếp tục mối quan hệ với Thành nữa. Nhưng bố mẹ em lại khen anh ấy là người biết lo toan, biết vun vén cho gia đình, chững chạc, đáng tin. Anh cũng nhắn tin giải thích rằng muốn dành dụm xây nhà rồi cưới em làm vợ, có nhà cửa khang trang để ở. Dù vậy, em vẫn không thoải mái. Theo chị, Thành là người như thế nào? Bản tính anh ấy keo kiệt hay là người biết lo toan như bố mẹ em nói? Và em nên làm gì với cuộc tình này đây? (honghoa…@gmail.com)
Hướng Dương tư vấn
Chào em gái,
Chuyện nên làm gì, nên tiến hay lùi trong mối quan hệ với người yêu, Hướng Dương không thể thay em quyết định được. Đó là chuyện cả đời, là hôn nhân, là hạnh phúc, em phải tự đưa ra quyết định cuối cùng.
Về Thành, em không nên chỉ dựa vào những việc trên, đặc biệt là việc đi ăn nhà hàng, để đánh giá anh ấy là người keo kiệt. Thay vào đó, em hãy xem trong những trường hợp cần thiết như đau bệnh, hiếu hỉ, hoặc đi ăn uống, em thích thứ gì đó, anh ấy có bỏ tiền ra không? Riêng Hướng Dương cảm thấy người yêu em là người biết lo toan, biết nghĩ đến tương lai chứ không phải keo kiệt, bủn xỉn.
Anh ấy đã lo nghĩ đến chuyện xây nhà riêng, ổn định cuộc sống khi cưới em làm vợ. Đây là suy nghĩ chững chạc, trưởng thành mà không phải người đàn ông nào cũng nghĩ và làm được. Một bữa cơm nhà hàng tốn vài triệu bạc, có thể với em là con số không đáng kể, nhưng với nhiều người khác thì đó lại là số tiền lớn. Trong khi anh ấy đang cố gắng vun vén hạnh phúc tương lai, Hướng Dương nghĩ em cũng nên thông cảm và cùng chung tay với anh ấy.
Hơn nữa, tình yêu có thể lãng mạn, kỉ niệm ngày lễ yêu nhau nhưng không cần thiết phải tổ chức liên tục: một tháng, ba tháng, nửa năm đâu em. Hãy kỉ niệm những ngày nào thật sự ý nghĩa để ngày đó không bị nhạt nhòa đi. Những ngày đó, em hãy bàn bạc, trao đổi, lên lịch trước với người yêu để có một ngày vui vẻ, hạnh phúc và ý nghĩa nhất mà không phải nhận lại sự lạnh nhạt, thờ ơ. Em hãy suy nghĩ thật kĩ trước khi đưa ra quyết định cuối cùng để không phải hối hận về sau em nhé.
Thân chúc em an yên. Thân gửi.
.
Cô gái tôi yêu đã chọn người khác
Tôi hiện làm việc tại Sài Gòn. Sau Tết tôi được người quen giới thiệu cho một cô gái cùng quê.
Theo những gì tôi biết thì em chưa có người yêu và chỉ đang tìm hiểu một ai đó. Nhưng sự thật không phải như vậy, sau khi tôi nói chuyện với em, thì em nói là đang quen người kia.
Thật sự lúc đó tôi cũng chưa suy nghĩ gì nhiều, mới nói chuyện, cũng chỉ là bạn bè thôi. Mỗi ngày chúng thôi nói chuyện với nhau đến khuya, tôi thương em lúc nào không hay. Chúng tôi nói chuyện với nhau cứ như đang mở lòng ra và cho nhau hy vọng cùng chung một lối. Em còn làm và đem đồ ăn lên nhà cho tôi.
Xin kể thêm về người yêu em. Người đó đang chờ làm hồ sơ bảo lãnh đi Mỹ, khoảng một năm nữa đi. Kế hoạch là qua đó ổn rồi mới về cưới em, đâu đó cũng 2-3 năm, bảo lãnh em qua Mỹ đoàn tụ thì còn lâu hơn nữa, mà giờ em cũng đã gần 30 rồi. Từ đó tới giờ người ấy chưa vào nhà em và ngược lại. Vì thế em luôn nói với tôi chuyện tình cảm này mông lung quá, tôi lại càng có hy vọng. Có những khi chúng tôi nói về chuyện tương lai của tôi và em, vui vẻ lắm, cứ như tôi là người yêu em chứ không phải là người kia.
Một ngày, em nói đã có quyết định, em không nói tôi nghe nhưng nói "anh sẽ biết". Sau đó em và người yêu chia tay. Tôi vui lắm, vui trên sự đau khổ của người khác.
Nhưng khi đó, tin nhắn giữa chúng tôi cũng thưa dần, chẳng còn vui vẻ như trước, có nhắn tin cho em thì lâu sau em mới trả lời, em không dám online tài khoản xã hội vì sợ nhìn thấy người ấy khi online mà không nói chuyện với em. Rồi tôi lại khuyên em rằng, nếu em thương người ta vậy thì hãy quay lại, nhưng lòng đau nhói.
Em nhất quyết sẽ không quay lại. Nhưng khi người kia bắt đầu vào nhà em chơi, tôi hỏi em nói chuyện vui không, em trả lời là bình thường, nhưng anh ấy hài hước làm em buồn cười. Thử hỏi trong trường hợp này ai cười được nhỉ, chỉ có thương và muốn hàn gắn mới cười được thôi.
Rồi một hôm em online và có cuộc nói chuyện gần 3 tiếng. Tôi hỏi em nói chuyện với ai. Em nói là với người yêu cũ. "Muốn quay lại hở em?", "Ừ, anh". Mọi hy vọng trong tôi tan biến. Tôi không nói chuyện với em gần một tuần, bị stress nặng, cố nấu ăn nhưng ăn không được, lại hút thuốc mỗi ngày gần 2 gói.
Rồi tôi nhắn tin hỏi rõ em, em nói trái tim không thắng được lý trí. Bao nhiêu hy vọng dập tắt, tôi nói với em rất nhiều, hỏi em có thương tôi không, em nói có một chút. Tôi thật sự không hiểu nổi, có phải tôi ảo tưởng quá không? Cuối cùng tôi nói em hãy suy nghĩ một tuần rồi trả lời tôi, em có chọn tôi hay không? Tôi biết là mình đang mù quáng, vì dù thế nào cũng đoán được câu trả lời của em. Tôi tự làm đau bản thân và hy vọng nó giúp tôi giảm bớt nỗi đau trong lòng. Có thể là chúng tôi đúng người, nhưng sai thời điểm.
Duy
Chuyên gia tâm lý Lê Thanh gợi ý:
Chào Duy,
Tôi cho rằng bạn đang cảm thấy bối rối, chính xác hơn là buồn lòng trước mối quan hệ không rõ ràng và sự mập mờ từ cô gái kia. Tuy nhiên, vì bạn là người yêu cô ấy nhiều hơn, rõ ràng về tình cảm của bản thân nên bạn mới đau khổ và buồn bã như vậy. Còn cách giải quyết vấn đề của bạn thực ra rất đơn giản.
Cô gái ấy đã có người yêu trước khi làm quen với bạn. Mối tình của cô ấy diễn ra như thế nào thì chúng ta không hiểu rõ. Và ở đây, họ cũng đã xác định sẽ có chuyện cưới xin để qua Mỹ định cư. Nhưng khi đang có người yêu mà cô ấy lại quen biết bạn, và có những hành động "thả thính" với bạn: mang đồ ăn, tâm sự đêm khuya, bàn chuyện tương lai với bạn. Rõ ràng, cô ấy đã bắt đầu một mối quan hệ "khó gọi tên" nhưng "na ná yêu" khiến bạn nuôi hy vọng về một tình yêu thực sự. Liệu có phải, cô gái này đã bắt cá hai tay và chơi một trò chơi nguy hiểm với cảm xúc của bản thân và cả hai chàng trai?
Tiếp theo đó, khi đã chia tay với người yêu cũ, cô ấy lại muốn quay về bên người đó nhưng vẫn còn luyến tiếc bạn. Mà như cô ấy nói "trái tim không thắng được lý trí". Vậy, bạn là "trái tim" hay là "lý trí"? Nếu coi bạn là tình yêu thì cô ấy đã chọn lý trí, chọn anh người yêu cũ hài hước và có thể lo cho cô ấy sang Mỹ. Cô ấy chọn những điều có lợi cho cô ấy hơn. Và nếu nói bạn là tình yêu thì cô ấy không thực sự yêu bạn đâu.
Hiện nay, bạn cho cô ấy một tuần để trả lời bạn dứt khoát, rõ ràng. Bạn đã quyết định chờ đợi cô ấy thì bạn hãy cứ bình tĩnh, nghe xem cô ấy nói gì. Nhưng theo tôi, bạn cần học cách nhìn thẳng vào sự thật. Bạn có nhất thiết phải quen biết một cô gái thiếu chân thành trong tình yêu, không dứt khoát, rõ ràng với cảm xúc của mình? Dù cô ấy chọn ai trong hai bạn thì cô ấy cũng không yêu ai cả, người cô ấy yêu thực chất là bản thân mình mà thôi. Bạn khẳng định, bạn và cô ấy là "đúng người sai thời điểm", nhưng nếu thực sự là đúng người thì trong tình huống của hai bạn, hai người yêu nhau đã ở bên nhau rồi.
Bạn là một chàng trai trẻ vẫn còn nhiều cơ hội để gặp được một tình yêu thực sự, chân thành. Mong bạn cứng cỏi và mạnh mẽ trước tình cảm và quyết định của bản thân.
Tôi không thấy nhớ mong bạn trai Tôi là nữ, vừa bước qua tuổi 27, đang làm việc tại lữ quán ở Aichi, Nhật Bản, được nhận xét khá xinh xắn, cao ráo, có phần trẻ con so với tuổi. Tôi và anh quen nhau được một năm khi cả hai còn học tại Tokyo, trước khi tôi đi làm. Chúng tôi thường xuyên nhắn tin, gọi điện cho nhau....