Rơi nước mắt vì đêm nào mẹ chồng cũng khuyên tôi đi bước nữa
Giờ tôi không biết nên làm sao nữa, tôi còn trẻ, cũng chưa có con, nhưng dứt áo ra đi thì tôi không đành lòng.
Tôi và Nam đều là mối tình đầu của nhau. Yêu nhau 3 năm đại học, ra trường tôi theo anh về quê anh tận trong Hà Tĩnh, lận đận hơn 1 năm nữa mới may mắn xin được việc.
Trước đó cũng phải khó khăn lắm tình cảm của hai đứa mới được gia đình tôi cho phép, bởi chúng tôi xa nhau quá, tôi ở tận trên Cao Bằng. Nhà tôi điều kiện cũng khá giả, còn nhà Nam thì khó khăn lắm, nhà thuần nông, bố anh mất từ lâu, nhà chỉ còn có mẹ già hơn 60, quanh năm đau ốm. Ngày đưa dâu tôi về nhà chồng, mẹ cứ khóc sụt sùi mãi, bảo tôi sao mà dại thế, bao nhiêu người tốt, yêu thật lòng, gần gũi thì không lấy, lại đâm đầu đi lấy chồng xa tít.
Tôi khóc, nhưng trong lòng chưa một giây một phút nào hối hận. Bởi chúng tôi chân thành với nhau, tôi tin khó khăn nào rồi cũng sẽ qua.
Vậy nhưng ông trời dường như chẳng thấu nỗi niềm của tôi, vừa cưới được hơn 3 tháng, hạnh phúc chẳng tày gang thì Nam tai nạn qua đời.
Sự ra đi đột ngột của chồng như đòn giáng chí mạng vào cả tôi và mẹ chồng khi đó. Tôi đau khổ tưởng chết đi sống lại, ngày đưa anh về, tôi cảm giác thế giới này như sụp đổ dưới chân
Mẹ chồng tôi già yếu, vốn đã mang bệnh nay lại thêm cú sốc này, bà quỵ hẳn, nhập viện cả tuần trời.
Còn tôi, tôi không còn nước mắt mà khóc nữa. Cả ngày cứ thẫn thờ trong phòng, hết ngắm ảnh anh, đọc lại tin nhắn của anh… trong lòng trống rỗng đến vô hồn.
Đêm nào tôi cũng khóc, khóc vì thương anh, thương mình, vì nỗi nhớ anh dày vò khổ sở. Tôi và mẹ chồng sống câm lặng, không ai nói với ai điều gì.
Video đang HOT
Nhưng rồi chính mẹ chồng lại là người vực dậy trước tôi. Bà nấu nhữngmón ăn ngon, ép tôi phải ăn, vì từ hồi chồng mất, tôi sút hơn 5 cân, người gầy rộc đi, hốc hác. Tôi còn nhớ như in lời mẹ chồng nói: “Ăn đi con, người đã mất rồi, người sống thì vẫn cứ phải sống. Con cứ thế này, thằng Nam không yên tâm mà nhắm mắt”. Tôi nghe mẹ nói, cố gượng dậy ăn uống, vui vẻ cho mẹ đỡ đau lòng.
Cứ như thế thời gian cũng qua đi, một năm trời đằng đằng… Tôi quen dần với sự vắng mặt của chồng, tôi ít khóc hơn, dù nhiều đêm nhớ anh quay quắt. Mẹ con tôi cứ thế nương tựa vào nhau mà sống. Mẹ chồng thương tôi nhiều như mẹ đẻ, mà có khi còn hơn, vì hơn ai hết, bà thấu hiểu được sự mất mát trong lòng tôi lớn thế nào.
Công việc của tôi vẫn bình thường, trong thời gian đó cũng có một số người có ý tìm hiểu tôi, nhưng tôi không đón nhận, tận thâm tâm mình, tôi vẫn luôn nghĩ mình vẫn là vợ của Nam.
Thế nhưng cũng thời điểm này, bố mẹ đẻ trên quê gọi tôi ráo riết. Mẹ tôi nói đã tìm được chỗ chuyển công tác cho tôi về gần rồi, tôi còn trẻ, về nhà đi làm, vẫn dư sức lấy được người chồng tử tế khác. Tôi nhất định không đồng ý, tôi chưa bao giờ có suy nghĩ sẽ bỏ quê chồng mà đi.
Vậy nhưng mẹ chồng tôi, mấy dạo gần đây, đêm nào bà cũng tỉ tê khuyên tôi nên mở lòng mình, tái hôn và sống cuộc sống mới. Bà chưa biết chuyện mẹ đẻ tôi gọi về nên cũng không nói gì, tuy nhiên bà luôn có ý bảo tôi đi lấy chồng khác. Bà nói tôi chưa vướng bận gì, bà không muốn chôn vùi tuổi trẻ của tôi ở đây.
Tôi xót xa vô cùng, quả thực, tôi cũng khao khát có một đứa con, một gia đình thực sự. Nhưng tôi thương mẹ chồng, hơn nữa tôi cũng không thể quên Nam. Tôi hoang mang lắm, xin hãy cho tôi lời khuyên.
Theo Phununews
Vừa về nhà, vợ chết sững nghe ô sin í ới: 'Chồng ơi, mau cởi đồ vào đây em tắm cho'
Đi lên tầng, thấy con bé ô sin đứng trong phòng tắm gọi lớn ra ngoài làm tôi choáng và tưởng nó đưa trai về nhà hú hí nhưng không đó lại là...
Vợ chồng tôi làm kinh doanh nên công việc khá bận bịu. Cũng 5 năm rồi vợ chồng tôi phải thuê ô sin làm giúp việc nhà, chứ tôi đi làm tối ngày chả có thời gian cơm nước rồi đưa đón con cái đi học. 5 năm tôi tin tưởng giao hết nhà cửa cho cô giúp việc, ấy thế đùng 1 cái cô xin nghỉ việc về quê với chồng khiến vợ chồng tôi không biết tìm người làm ở đâu cả. Cũng may đang lúc nước sôi lửa bỏng thì tôi được 1 người bạn giới thiệu cho đứa cháu lên làm ô sin.
Ngày tôi vào nhà tôi nhận việc, Lam (cô ô sin mới nhà tôi) khá rụt rè và ít nói. Có vẻ Lam vẫn còn chưa quen nên thế nhưng mới giao việc mà em ấy đã làm xong đâu đấy khiến tôi vô cùng ưng ý. Cứ thế tôi giao lại nhà cửa, con cái cho Lam chăm còn mình và chồng thì mải mê kinh doanh tối ngày.
Đã 5 tháng kể từ ngày Lam vào nhà tôi làm, tôi không nghĩ cô bé nhút nhát ngày nào giờ lại nhanh mồm nhanh miệng đến thế. Kể ra con bé cũng xinh xắn mỗi tội học hết cấp 2 nghỉ học nên tương lai mới như thế này. Tội quá, thôi thì để vài năm nữa tìm được người làm mới tôi sẽ gả chồng cho nó. Ai đi làm ô sin mãi được chứ. Cứ thế tôi coi Lam như em gái mình mà không nghi kỵ gì cho đến 1 ngày...
Cứ thế tôi coi Lam như em gái mình mà không nghi kỵ gì cho đến 1 ngày... (ảnh minh họa)
Hôm ấy ở ngoài cửa hàng về qua nhà lấy tiền ra thanh toán lương cho nhân viên. Vừa vào đến sân tôi đã thấy xe chồng dựng ở đó mà trong nhà thì thấy tiếng Lam cứ hát hò ầm ĩ rồi thi thoảng lại cứ gọi anh ơi, anh à khiến tôi bật cười nghĩ chắc con bé đang yêu ai rồi. Nhưng đi lên tầng, thấy nó đứng trong phòng tắm gọi lớn ra ngoài làm tôi choáng và tưởng Lam đưa trai ề nhà hú hí nhưng không đó là
- Chồng ơi, anh mau cởi đồ vào đây em tắm cho. Nhanh không nguội hết nước bây giờ.
- Chờ anh 1 tý, anh lấy lọ sữa tắm xịn này ra tắm cho nó thích. Lát em thử dùng mà xem.
Đứng dưới tầng, tôi choáng nghe rõ đó là giọng của chồng mình cơ mà. Lẽ nào chồng tôi và con bé đó có vấn đề gì sao ? Đi thêm vài bậc cầu thang nữa, tôi sốc toàn tập khi thấy chồng khỏa thân chạy vội ra nhà tắm ôm lấy Lam và ôm hôn cô ta rối rít. Không chịu đựng được sự thật phũ phàng này tôi bước vào nhà tắm để dạy cho họ 1 bài học, thì đã thấy chồng bế con bé đó vào bồn tắm làm chuyện đồi bại với nhau.
Sôi máu, tôi lấy vòi nước xịt thẳng vào mặt Lam và chồng mình rồi vứt đấy ra tát cho Lam 2 cái như trời giáng, nhìn chồng với ánh mắt hình viên đạn và bắt đầu tổng sỉ vả.
- Cô giỏi đấy. Đi làm ô sin giờ cả khiêm thêm việc cướp chồng nữa à? Có giỏi thì cô và anh làm "chuyện đó" trước mặt tôi đi. Nếu không làm được thì để tôi cho 2 người 1 bài học nhớ đời.
- Chị ơi, em xin lỗi chị. Em và anh ấy chỉ trêu đùa nhau tý thôi không có gì đâu ạ. Chị đừng hiểu lầm, oan cho tụi em ạ.
Cô hãy cút xéo khỏi đây trước khi tôi về quê cô làm ầm lên (ảnh minh họa)
- Cô câm miệng lại. Nhà này cô không có quyền lên tiếng. Tưởng cô ngoan hiền thế nào hóa ra như thế này ư? Đúng là quá phí lòng tốt của tôi với cô rồi. Cô hãy cút xéo khỏi đây trước khi tôi về quê cô làm ầm lên. Thử hỏi bố mẹ cô có chịu đựng nổi chuyện con gái ngủ với chủ như 1 con đ* chính hiệu không?
- Đừng chị ơi, em sẽ về quê. Sẽ rời xa chồng chị, xin chị đừng làm việc đó.
- Biến ngay cho khuất mắt tôi đồ con gái mất nết. Còn anh nữa, thích của lạ đến thế cơ à? Được thôi, tôi sẽ tống anh vào nhà nghỉ thử xem anh còn muốn của lạ nữa không?
- Vợ ơi, anh sai rồi. Anh biết giờ nói thế nào em cũng không nghe. Thôi thì em trừng phạt anh thế nào cũng được, miễn sao em đừng đuổi anh đi được không? Cho anh ở lại chăm em và con nhé, việc kinh doanh không thể thiếu anh được.
- Anh còn nói nữa sao? Tôi không muốn nhìn thấy anh ngay lúc này. Anh biến đi khỏi tầm mắt tôi được không?
Như hóa điên, tôi nằm vật ra giường trào nước mắt. Bao năm vợ chồng ăn ở chung thủy với nhau vậy mà nay anh lại phản bội tôi âu yếm với ô sin như vậy sao? Yêu chồng hết mực vậy mà anh phản bội tôi như đúng rồi. Thử hỏi có bà vợ nào trong hoàn cảnh này chịu đựng được chuyện đó chứ?
Suy nghĩ cả buổi chiều, cuối cùng tôi quyết định không ly hôn vẫn cho chồng quay về. Suốt từ hôm đó đến bây giờ tôi vẫn chiến tranh lạnh với chồng, 1 câu cũng không nói khiến anh lo lắng không thôi. Nhiều lúc xem phim thấy cảnh ngoại tình tôi lại nói bóng gió để khơi gợi chuyện cũ và cảnh cáo chồng tôi chưa quên và không bao giờ tha thứ cho anh.
Theo Phununews
Chiếc áo ngực tuột dây, dính đầy máu tố cáo tội lỗi tày trời của vợ ngoan hiền tân hôn Vợ vừa trút bỏ chiếc váy trên người xuống thì tôi chết sững khi thấy chiếc áo ngực của cô ấy bị tuột mất một quai, lại còn dính máu trên áo. Tôi điên quá lao vào cho cô ta một cái tát rồi quát... Tôi và vợ kết hôn sau hơn 1 năm yêu nhau. Ngày đưa thiếp mời tới mọi người...