Rơi nước mắt khi thấy chồng lấy từ giỏ đồ nghề ra 1 cái váy đắt tiền
Vợ chồng mới xây căn nhà nên còn nợ nần nặng gánh. Vậy nhưng chồng luôn là chỗ dựa vững chắc cả về vật chất lẫn tinh thần cho tôi.
Vợ chồng tôi đều xuất thân từ nhà nghèo, bươn chải kiếm tiền chứ không có bằng cấp như mọi người. Tôi làm công nhân, lương tháng bèo bọt, bấp bênh. Chồng tôi làm thợ hồ, thường thì chỉ làm khoảng 9 tháng/năm vì ngày mưa, tháng mưa là phải nghỉ.
Năm ngoái, chúng tôi còn ở trọ nhưng phòng trọ chật chội, nóng bức, con nhỏ cứ trằn trọc không ngủ được. Vợ chồng bàn bạc, rút hết tiền tiết kiệm rồi vay thêm ngân hàng để xây căn nhà cấp 4, tạm gọi là khang trang. Nhưng số tiền nợ như một gánh nặng, khiến tôi lo nghĩ suốt. Chồng tôi lạc quan hơn, anh thường động viên tôi, bảo tin chắc rằng chúng tôi sẽ vượt qua được khó khăn này. Những khi tôi nói về tiền nợ nần, anh ấy lại bảo có anh ấy ở bên cạnh rồi, còn bảo tôi phải tin tưởng vào chồng mình chứ.
Chồng tôi nổi tiếng ham làm, bao nhiêu tiền làm được đều đưa hết cho vợ, rồi lấy lại tiền ăn sáng, cà phê mỗi ngày. Anh cũng không có bạn bè nhiều, không hút thuốc, không nhậu nhẹt nên chi tiêu cũng ít. Ai cũng bảo tôi may mắn khi có một người chồng quá tuyệt vời, luôn lo lắng, vun vén cho hạnh phúc gia đình. Chúng tôi tiết kiệm, gom góp cũng trả gần hết nợ, hiện tại chỉ còn hơn 100 triệu nữa thôi.
Video đang HOT
Hôm qua là ngày sinh nhật của tôi. Chồng tôi đi làm về trễ (do cố làm cho xong) nhưng vẫn mua về cho vợ một cái bánh kem. Lúc tôi dọn cơm ăn, anh ấy cẩn thận lấy trong giỏ đồ nghề ra một cái váy có nhãn mác của cửa hàng nổi tiếng. Tôi ngỡ ngàng vì không ngờ chồng còn chuẩn bị quà cho mình.
Chồng tôi cầm cái váy đắt tiền, hỏi tôi có đẹp không? Anh ấy đã nhờ nhân viên trong shop lựa giúp, nghĩ tôi cũng lâu rồi chưa mua đồ mới nên anh ấy mới mạnh tay mua tặng tôi, để tôi có đồ đẹp mặc đi tiệc, đi ăn cưới. Chồng còn hối thúc tôi đi thử váy.
Tôi mặc váy vừa vặn, xoay mình trong gương, tôi rơi nước mắt khi nghĩ đến bộ dạng lem luốc của chồng lúc vào shop đồ hiệu. Khi đó, chắc anh cũng mặc cảm lắm nhưng lại vượt qua để mua quà tặng tôi. Tình yêu của anh quá lớn lao khiến tôi cảm động và hạnh phúc. Chỉ mong mãi mãi về sau, chồng luôn yêu chiều tôi như thế thì cuộc đời tôi xem như mãn nguyện rồi.
Vợ chồng anh trai phó mặc 3 đứa con cho mẹ tôi chăm sóc
Những ngày ở nhà ngoại chơi, tôi thấy mẹ làm việc từ sáng sớm đến tối khuya mà đau lòng.
Vì muốn mẹ an nhàn tuổi già nên tôi rủ bà ra thành phố sống.
Ảnh minh họa
Tôi sinh 2 đứa con trong bệnh viện, đến ngày xuất viện mới dám báo tin vui cho bà ngoại. Tôi sợ bà lo lắng phải lặn lội từ quê lên phố phục vụ con cháu. Không muốn bà nào phải vất vả chăm sóc cháu, chồng tôi quyết định thuê người giúp việc. Vợ chồng tôi mỗi người cố gắng 1 chút để các bà không phải nặng gánh vì con cháu.
Tôi luôn mong muốn mẹ có tuổi già được nghỉ ngơi an nhàn hưởng thụ như bao người già khác. Nhưng thực tế lại trái ngược với mong ước của tôi.
Do kinh tế khó khăn nên vợ chồng anh trai tôi không có tiền mua nhà ra ở riêng, phải sống cùng với bố mẹ. Trong vòng 9 năm, anh chị liên tiếp sinh 3 đứa con. Hiện tại, đứa con nhỏ nhất chưa đầy 6 tháng tuổi mà chị dâu đã phải đi làm.
Hôm chủ nhật vừa rồi, tôi đưa các con về nhà ngoại nghỉ hè. Suốt mấy ngày ở lại chơi, tôi thấy thương mẹ vô cùng. Đứa con út của chị dâu rất bám bà nội, không theo mẹ.
Những lúc bà ăn uống hay đi vệ sinh cũng phải bế cháu đi theo. Cứ ngơi bế là bé lại khóc và hét đòi bà. Đêm đến bé ngủ với bà mà không theo mẹ. Nhìn bà hơn 70 tuổi rồi mà nửa đêm phải lọ mọ dậy pha sữa cho cháu mà tôi thương.
Từ việc ăn uống, tắm rửa hay đưa các cháu đi đều do bố mẹ tôi đảm nhận hết. Còn anh chị đi làm từ sáng đến tối, về chỉ việc ngồi vào bàn ăn. Ở nhà ngoại chơi có mấy ngày mà tôi bức xúc chịu không nổi khuyên mẹ buông bỏ tất cả, ra phố ở với vợ chồng tôi.
Nhưng mẹ nói vợ chồng anh trai tôi đi kiếm tiền cực lắm, bố mẹ mà không hỗ trợ chăm sóc cháu làm sao anh chị yên tâm đi làm. Mẹ nói cố gắng vài năm nữa, khi bọn trẻ lớn thì tuổi già sẽ được an nhàn.
Mẹ kể chị dâu là người biết nghĩ, tháng nào cũng biếu ông bà mỗi người 2 triệu. Nhờ số tiền đó mà bố mẹ được sống thoải mái hơn, không mang tiếng ăn bám các con. Mẹ bảo tuổi già, sức khỏe yếu làm gì ra được số tiền lớn như thế.
Thương mẹ lắm nhưng tôi chẳng biết phải giúp bà thế nào nữa mọi người ạ?
Tình cờ gặp lại vợ cũ sau 3 năm ly hôn, cô ấy hỏi một câu tôi lập tức xin tái hôn 3 năm rồi nhưng tôi vẫn chưa có đủ dũng khí để đối mặt với vợ cũ sau những thương tổn mình đã gây ra cho cô ấy. Khi đang băn khoăn không biết có nên tiến đến bắt chuyện với vợ cũ hay không thì cô ấy lại chủ động đến gần tôi trước. Vợ cũ đến bên tôi khi tôi vẫn...