Rời khỏi tòa, vợ hớn hở còn tôi thì méo mặt nhìn bồ ôm bụng bầu đứng đợi
Cô bồ thấy tôi chưa có động tĩnh gì nên đã tìm vợ tôi làm ầm ĩ lên. Tôi cầu xin vợ tha thứ nhưng cô ấy đứng dậy bỏ đi nhẹ tênh còn với tôi mọi thứ như sụp đổ.
Giờ ngồi nghĩ lại tôi mới thấy mình thật ngu ngốc khi hám của lạ để rồi đánh mất một người như vợ của mình. Đây có lẽ là cái giá mà tôi phải trả cho những lỗi lầm của mình.
Tôi kết hôn được gần 10 năm và ly hôn cách đây 4 tháng. Ngày tôi và vợ tôi chung sống thực sự đã cùng nhau trải qua nhiều cung bậc cảm xúc. Những năm đầu tình cảm của chúng tôi khá mặn nồng, nhưng rồi càng ngày tôi càng hư tính hay gắt gỏng với cô ấy. Nhìn vợ chẳng còn xinh đẹp như ngày xưa nhiều lúc tôi thấy rất hụt hẫng đến mức tôi chẳng buồn đưa cô ấy đi dự tiệc công ty cùng vì thấy xấu hổ với mọi người.
Vợ tôi là 1 người giỏi chuyên môn, nhưng lại quá giản dị. Tôi góp ý nhiều nhưng cô ấy lúc nào cũng ăn mặc đơn giản đã vậy còn hay tiếc tiền không dám mua lấy bộ đồ hẳn hoi để mặc. Vợ chồng chung sống bất đồng nhiều thứ nên hay cãi vã hơn.
Tôi đã khiến vợ tổn thương rất nhiều (Ảnh minh họa)
Tôi đâm ra chán nản để rồi ngã vào vòng tay người khác. Tôi đã cặp bồ với 1 cô gái mà tôi quen trong 1 lần đi uống rượu. Cô ta làm tiếp thị cho 1 cửa hàng rượu. Chẳng hiểu sao tôi say cô ta như điếu đổ, cô ta khiến tôi thấy mình như trẻ lại cả chục tuổi. Tôi được yêu, được phục vụ, được nghe những lời đường mật, tất cả những thứ đó khiến tôi lầm đường lạc lối. Ở bên cô bồ tôi ngọt ngào chiều chuộng bao nhiêu thì về nhà tôi lại hay cáu gắt với vợ bấy nhiêu. Nhiều lần vợ buồn rồi khóc nhưng tôi chẳng quan tâm thay vào đó tôi thấy cô ấy thật phiền hà.
Video đang HOT
Rồi 1 ngày đẹp trời cô bồ thông báo rằng đã có bầu. Tôi tá hỏa muốn giải quyết hậu quả trong êm đẹp thì cô ấy không chịu. Cô ấy đòi một danh phận nếu không thì tôi sẽ không sống yên với cô ấy. Lúc này tôi thực sự rất sợ vợ biết, ngày ngày tôi lo lắng. Giờ thay vì quát mắng vợ tôi lại thấy có lỗi với cô ấy nhiều hơn, tôi biết mình đã sai nhưng có lẽ mọi thứ đã quá muộn màng.
Cô bồ thấy tôi chưa có động tĩnh gì nên đã ôm bụng bầu đi tìm vợ tôi làm ầm ĩ lên. Vợ tôi sốc phải nhập viện cấp cứu, tôi đã quì xin cô ấy tha thứ nhưng đáp trả tôi chỉ là 1 thái độ thờ ơ lạnh lùng. Sau hơn 1 tuần suy nghĩ thấu đáo, vợ lặng lẽ đưa cho tôi 1 tờ đơn ly hôn. Cô ấy bảo: “Anh làm thì anh ráng chịu. Có lẽ tôi nên nghĩ thoáng hơn, tôi hi sinh cho cái gia đình này như vậy cũng đủ rồi. Bao năm nghe anh chì chiết, chê bai cũng chứng tỏ tình cảm anh dành cho tôi cũng chẳng còn. Vậy thôi giờ đường ai nấy đi, con tôi thì tôi sẽ nuôi, hẹn gặp anh ở tòa”.
Vợ tôi đứng dậy bỏ đi nhẹ tênh còn với tôi mọi thứ như sụp đổ. Hình ảnh tôi tát cô ấy, mắng nhiếc cô ấy cứ quay cuồng trong đầu. Chúng tôi ra tòa trước sự quyết tâm của vợ và sự quấy phá của cô bồ.
Nhìn lại vợ cũ mà lòng tôi không khỏi nuối tiếc, ân hận (Ảnh minh họa)
Sau phiên tòa ly hôn, vợ nhìn tôi nhếch mép mỉm cười rồi hớn hở dắt con đi còn tôi méo mặt nhìn xuống bụng bầu của cô bồ đang đứng đợi. Gần đây tôi vô tình gặp lại vợ cũ thấy em làm tóc và ăn mặc sành điệu hơn, trẻ trung hơn làm tôi càng tiếc nuối. Cô vợ mới của tôi từ ngày về sống chung càng bộc lộ bản chất lười biếng chỉ biết bòn rút tiền của. Tôi thực sự muốn nổ tung với sự thật phũ phàng này. Vậy nên tôi khuyên các ông chồng đừng dại dột ham những thứ phù du bên ngoài, thay vào đó hãy đối xử tốt hơn với vợ mình. Thay vì chê bai cô ấy thì hãy đưa cô ấy đi mua sắm làm đẹp, thay vì chì chiết mắng nhiếc thì hãy nhẹ nhàng góp ý để cô ấy sửa đổi. Giờ đây khi mất vợ con rồi tôi mới thực sự thấm thía hai chữ “Gia đình” nó quan trọng đến nhường nào.
Theo Một Thế Giới
Nhiều phen méo mặt vì cô vợ vô duyên bá đạo
Tuấn thật sự bất lực trước sự vô duyên quá bá đạo này của Thùy. Nếu không có cách chữa trị nó, Tuấn e Tuấn sẽ không chịu đựng được lâu hơn mất.
Lấy được Thùy, người con gái thông minh, xinh đẹp, nhanh nhẹn, Tuấn đã nghĩ mình là người đàn ông có phúc lớn. Thậm chí, có khối kẻ còn phải thầm ghen tỵ với Tuấn. Nhưng cuộc hôn nhân cũng chẳng hoàn hảo được bao lâu vì Tuấn bắt đầu cảm thấy bất ổn bởi sự nhanh nhẹn quá mức của Thùy. Thông minh, mau mồm mau miệng nhưng cũng phải tùy từng chỗ, đằng này Thùy lại tùy xướng mọi lúc mọi nơi khiến Tuấn nhiều phen xấu hổ không biết giấu mặt vào đâu.
Mẹ chồng Thùy ngày thường vốn rất khỏe mạnh. Nhưng hôm đó đột ngột nhập viện cấp cứu vì ngộ độc thực phẩm. Thùy cùng Tuấn vội vã vào thăm mẹ trong viện. Vừa tới cửa phòng bệnh, Thùy đã oang oang:
- Đấy, con đã bảo mẹ bao nhiêu lần rồi. Già cả phải ăn uống cho cẩn thận, không phải bạn cái gì cũng cho vào miệng được, rồi lại làm khổ con khổ cháu.
Thùy vừa dứt lời thì mẹ chồng giận tím mặt quay đi, còn Tuấn thì đứng như trời chồng vì quá sững sờ trước sự vô duyên khó đỡ của vợ mình. Trở về nhà, Tuấn chán nản chẳng muốn nói với Thùy câu nào. Biết rằng mình đã lỡ lời, Thùy vội vàng xin lỗi Tuấn rối rít. Tuấn cứ ngỡ Thùy lỡ lời thật nên cũng chẳng để bụng, nhẹ nhàng khuyên bảo vợ lần sau nên cẩn trọng hơn trong lời nói.
Nhưng được cái nọ lại mất cái kia, Thùy chỉ cẩn trọng trong lời nói còn hành động thì lại không hề để tâm. Đợt nọ lớp Tuấn liên hoan. Bạn bè ai cũng đưa cả gia đình đi cùng nên Tuấn cũng dẫn cả Thùy tới. Mà Thùy đi tức là con cũng đi theo. mọi người đang nói chuyện vui vẻ thì đột ngột thằng bé khóc ré lên. Tuấn chưa kịp mở lời bảo Thùy đưa con ra ngoài để không làm phiền tới mọi người thì Thùy đã nhanh nhảu kéo áo lên trước bàn dân thiên hạ và thản nhiên cho con bú giữa bàn dân thiên hạ. Mấy ông bạn Tuấn ái ngại, liền lảng ra xa để tiếp tục câu chuyện. Mấy cô bạn thì cứ bụm miệng cười, thì thầm to nhỏ gì đó. Còn Tuấn, nếu có lỗ nẻ nào dưới đất, Tuấn chỉ muốn chui quách xuống ấy cho đỡ xấu mặt.
Mấy cô bạn thì cứ bụm miệng cười, thì thầm to nhỏ gì đó khiến Tuấn xấu hổ chỉ muốn độn thổ cho xong. (Ảnh minh họa)
Tối hôm ấy, Tuấn mắng Thùy té tát về cái sự vô duyên ấy. Cứ ngỡ như mọi lần, Thùy sẽ vội vã xin lỗi thì đằng này, Thùy lại gân cổ lên mà cãi:
- Sao anh vô lý như vậy, con khóc chẳng lẽ mẹ lại không cho bú. Em không ngại thì thôi, anh xấu hổ gì chứ. Người ta thấy ngại thì người ta che mắt lại. Em có bắt người ta phải mở mắt ra nhìn em đâu.
Lời thanh minh của Thùy khiến Tuấn cứng họng lại, không nói thêm được câu nào. Sau hôm đó, hai vợ chồng cũng chẳng buồn nói chuyện với nhau. Thùy cứ khăng khăng cho rằng mình đúng. Tuấn không nói Thùy sai, Tuấn chỉ muốn Thùy trước mặt mọi người cẩn thận, ý tứ hơn để giữ thể diện cho Tuấn mà thôi.
Được một thời gian, Thùy có vẻ như đã thay đổi. Tuấn còn chưa kịp mừng thì sự việc tương tự lại tiếp diễn. Tuấn có người bạn thân chí cốt, lâu ngày mới gặp lại. Tuấn hồ hởi mời bạn về nhà chơi, tiện thể giới thiệu luôn vợ con. Quan câu chuyện, Tuấn được biết cậu bạn mình vẫn chưa lấy vợ. Còn chưa kịp khuyên ông bạn câu nào Thùy từ trong bếp bước ra đã nhanh nhảu:
- Vừa xấu, vừa già mà còn làm cao thế thì ai thèm rước hả anh?
Thùy vừa dứt lời thì cậu bạn Tuấn đùng đùng nổi giận, đứng dậy xin phép ra về vì nhà có việc. Tối đó, cậu ấy gọi điện cho Tuấn mà nói rằng nếu không dạy dỗ lại vợ thì sẽ mất hết cả anh em, bạn bè. Nhìn Thùy, Tuấn chẳng còn nói được bất cứ lời nào nữa. Những gì cần nói, Tuấn đã nói hết rồi. Lời Thùy hứa, Tuấn nghe cũng đã nhiều rồi. Tuấn thật sự bất lực trước sự vô duyên quá bá đạo này của Thùy. Nếu không có cách chữa trị nó, Tuấn e Tuấn sẽ không chịu đựng được lâu hơn mất.
Theo Một Thế Giới
Muối mặt vác bụng bầu đến xin cưới và có cuộc sống hôn nhân chẳng thể ngờ Để giữ được con, Hoài đành muối mặt sang nhà Lâm thưa chuyện với bố mẹ anh. Có nhờ vẻ mặt tội nghiệp đến đáng thương của Hoài nên họ đã tin lời Hoài nói. Đám cưới diễn ra ngay sau đó trong sự mừng tủi của Hoài và nỗi bực tức của Lâm. Hoài quen Lâm khi vừa mới bỡ ngỡ bước...