Rắc rối khi bạn và người yêu quá “giống nhau”
Ở đây là giống nhau về tính cách ấy bạn ạ. Đôi khi cả hai hợp nhau quá cũng sẽ có rắc rối xảy ra đấy.
Khi cả hai quá hợp nhau: thật đáng ghen tỵ
Nếu bạn và người yêu có tính cách hợp nhau và rất hiểu nhau, thì xin chúc mừng, tình yêu của hai bạn thật đáng hâm mộ đấy. Cùng sở thích, nên vấn đề “ăn gì, đi đâu” thường vô cùng đơn giản và dễ quyết. Tưởng tượng tình huống thế này, bạn hỏi “Đi ăn gì nhỉ?”, bạn ấy lập tức nói “Chỗ hôm bữa bọn mình muốn ghé đi ấy!” và bạn mừng húm “Ừ, đúng rồi!”. Người ngoài nghe sẽ… chẳng hiểu nổi hai bạn sẽ đi đâu, nhưng cũng thầm ghen tỵ vì sự hiểu nhau của hai bạn.
Thậm chí có những khi, bạn sẽ khá mất công giải thích với mọi người rằng hai bạn không phải là… anh em đâu (vì hiểu sở thích của nhau quá mà!). Đi đâu cũng được khen và sau lời khen luôn thòng thêm một câu “Cặp này chắc sẽ bền lâu đây!”, vui quá còn gì! Rồi thêm một trường hợp nữa, đó là trong khi không ít cặp đôi than thở “Mình đọc thơ mà bạn ấy cứ bĩu môi bảo sến”, “Mình là mình bực cái kiểu chân đi chân chạy, lăng xăng cả ngày ngoài đường như hắn! Phát mệt!”, cặp đôi “song sinh” sẽ cùng im lặng trong một cuộc cãi vã, cùng hiểu rằng “Người ta cũng sến như mình thôi” để đồng điệu hơn trong cảm xúc và cả cuộc sống.
Cộng thêm những điều khiến cả hai “đau đầu”
Giống nhau quá cũng là một điểm khiến những cặp “song sinh” kiểu này phải lao tâm khổ tứ. Chẳng hạn, nếu hai bạn cùng là hai “ngọn núi lửa” thì mỗi khi cãi nhau sẽ kinh khủng lắm. Nóng tính, hay xét nét, hay ghen, quá nhạy cảm… là những tính cách mà không ai muốn người yêu của mình sở hữu giống mình. Nếu cả hai người cũng sở hữu những tính cách đó thì… eo ơi.
Hơn nữa, đa phần những cặp có cùng sở thích dễ dẫn đến chia tay vì… chán! Ai cũng thích những điều mới mẻ, thú vị. Bạn có chán không khi mà mình cứ phải ở cạnh một người… y chang như mình. Nếu không biết cách sáng tạo thì cặp đôi “song sinh” này sẽ nguy hiểm lắm đấy.
Video đang HOT
Giống nhau về tính cách cũng dễ sinh ra nhiều rắc rối đấy. (Ảnh minh họa)
Làm thế nào đây?
Có hai xu hướng trong việc đi tìm một nửa của mình. Một là tìm một nửa giống mình, vì mọi người thường nghĩ giống nhau sẽ dễ chịu, dễ gần, hạn chế tối đa sự xung đột. Ha là tìm một nửa khác mình, vì có những bạn không hài lòng với một vài đặc điểm của bản thân và yêu thích những đặc điểm không có ở mình. Ví dụ, mình đã hay dậy muộn, luôn đấu tranh tư tưởng cho việc thể dục hay ngủ lười, nếu cặp kè với một người giống mình thì lấy ai nhắn tin gọi mình dậy vào sáng sớm, nhỉ?
Cũng có trường hợp mới gặp lần đầu mà dường như quen lắm. Bởi trong vô thức, ai cũng hình thành sẵn một hình mẫu lí tưởng cho riêng mình rồi. Khi gặp ai đó lần đầu, tim ta rung lên, hồi hộp, thấy như thân thương, quen biết từ lâu, là vì ngoại hình, cá tính của nàng/chàng đúng với cái “gu” mà mình hình dung trước đó. Một cặp đôi trái ngược nhau nếu muốn bền vững thì phải hiểu rõ sự khác biệt mà mình đang có và “thương lượng” được với nhau. Chuyện thay đổi để hòa hợp là điều tốt nhưng phải từ hai phía và chỉ là thay đổi vừa phải, chứ không được đòi hỏi đối phương biến đổi thành một người hoàn toàn mới.
Không nên gồng mình lên để cho “giống” người yêu
Hãy thử lắng nghe lời chia sẻ của H.Thư (17 tuổi) về chuyện tình cảm của bạn ấy để thấy rằng trong tình yêu, nếu gồng mình lên để phù hợp với tính cách của người yêu thì sẽ không ổn chút nào nhé:
“Tớ vốn là một cô nàng “sến rất sến” và thích nghiền ngẫm những trang tiểu thuyết. Nhưng rồi hắn đến, cái ngày mà cuộc đời tớ như chao đảo. Hắn – một đứa con trai hoạt bát, đáng yêu, rất xông xáo trong các hoạt động của lớp, của trường và luôn là người đi đầu của các phong trào. Tớ và hắn như hai người thuộc hai thế giới khác nhau, trái ngược hoàn toàn. Nhưng tại sao, tớ cũng không hiểu nữa, tớ “cảm” hắn ngay từ cái nhìn đầu tiên. Và rồi tớ tự nhủ, mình phải thay đổi, phải hòa hợp với hắn – cái người mà tớ nghĩ sẽ là một nửa của mình – bằng mọi cách.
Và rồi tớ tập dần cách từ bỏ thế giới nội tâm của mình để bước ra với thế giới náo nhiệt của hắn. Tớ đã quen vùi mình trong những giấc mơ nhẹ nhàng về một tình yêu nhưng giờ đây tớ online mỗi ngày, lướt hết mọi trang web thể thao, Facebook để có chuyện để tán gẫu cùng hắn và cũng đôi khi chỉ để phụ họa cho những câu chuyện bốc phét của hắn trước mắt bạn bè. Hắn yêu thời trang – tớ sẽ yêu thời trang, hắn thích vui chơi – tớ sẽ hoạt bát, hắn thích thể thao – tớ sẽ là một cổ động viên trung thành và nhiệt huyết. Tớ đã thay đổi đến nỗi nhiều khi tớ không tài nào nhận ra đây là mình nữa. Nhưng không sao – tớ tự nhủ – miễn là tớ được hắn để ý, được hắn ở bên cạnh…
Và rồi, ước mơ tớ đã thành hiện thực, tớ đã quen được hắn sau những câu chuyện tớ đầu tư tìm kiếm trên mạng, sau những cuộc chơi trò chơi lớn đến trầy trụa cả tay chân. Thay đổi là tích cực nhưng tớ vẫn cứ thấy sao sao ấy. Dường như, hắn cũng chẳng hiểu được con người thật của tớ, mà hắn chỉ đang thích một con bé hoạt bát, vui tính mà tớ cố tình tạo ra. Đôi khi tớ cũng cảm thấy mệt mỏi và chán nản khi không thể cùng nhau làm những điều mà tớ thích, tớ chỉ chiều theo hắn thôi…”
Bạn thấy không, nếu may mắn bạn và người yêu hợp tính cách nhau và giống nhau trong suy nghĩ thì sẽ rất tốt. Nhưng nếu không phải vậy thì cũng đừng cố gắng để trở thành một “phiên bản” méo mó của người yêu nhé. Hai bạn hoàn toàn có thể bổ sung và bù đắp cho nhau cơ mà, đó mới là ý nghĩa đích thực của tình yêu, phải không nào?
Theo Bưu Điện Việt Nam
"Vợ chồng không hợp nhau"
Thủa yêu đương, tìm hiểu họ đã thấy không hợp nhau. Nhưng vì đều đã có tuổi, nàng không còn nhiều sự lựa chọn, thấy chàng có các ưu điểm hơn hẳn những người mình từng được tiếp xúc nên quyết định "chín bỏ làm mười".
Còn chàng, những tiêu chuẩn nhìn thấy ở nàng đều không đến nỗi. Hai nữa, nàng có vẻ được lòng bố mẹ chàng. Chàng gật đầu cho qua mọi khúc mắc. Đến khi lấy về mới thấy những chỗ lệch, họ cố gắng kê cho bằng nhưng ngày càng kênh.
Sắp tròn năm năm ngày cưới nhưng chẳng còn ai buồn nhớ để kỷ niệm. Nàng từng nghe ai đó nói, nếu hôn nhân của bạn kéo dài qua năm năm thì có cơ sở để tin rằng nó sẽ tiếp tục được duy trì thêm hai mươi năm nữa. Nàng chợt thấy buồn cười, và chẳng tin, bởi gần đây cả hai đã không còn cười tươi và niềm nở với nhau như ngày nào.
Cưới được hai năm nàng vẫn chưa có thai, dù cả hai ông bác sỹ đều xác định vợ chồng nàng khỏe mạnh, hoàn toàn đủ khả năng sinh con. Cho rằng do công việc của anh đi nhiều, thường chỉ về nhà được vào cuối tuần, dăm thì mười họa vợ chồng mới "tình cảm" được với nhau nên khó có con, nàng cau có yêu cầu anh chuyển việc.
Anh vội giải thích đó là công việc phù hợp với anh, anh yêu thích nó, về đây biết làm gì cho đúng chuyên ngành. Nàng ra cái điều ta đây làm được tiền, giờ lương nàng đã gấp ba lần, thì kể cả chồng tìm việc gì đó vừa làm vừa chơi cũng được. "Em chán cảnh mọi người soi mói việc con cái lắm rồi". Chàng phải nhượng bộ, xin về làm tại một công ty tư nhân gần nhà, bắt đầu lại từ đầu.
Ít lâu sau vẫn lại chẳng thấy "động tĩnh" gì, nàng nằng nặc đòi ra ở riêng dù nhà rộng mà chỉ còn có bố mẹ già, cũng do bà dì nàng có mảnh đất trong ngõ sẵn ngôi nhà mái bằng nhỏ, với vợ chồng nàng thì dì sẽ vừa bán vừa cho. Cơ hội ngàn năm có một, nàng vội vã thúc giục chồng. Nàng cũng đưa ra lý do ở chung nàng thấy không thoải mái, có thể vì thế mà khó thụ thai. Bố mẹ chàng buồn bã im lặng, vì biết có ý kiến cũng chẳng thay đổi được gì.
Dù ở cách đó chưa đầy hai cây số nhưng ít khi nàng về thăm gia đình nhà chồng, chủ yếu dành thời gian đi chơi đây đó, mua đồ, tụ tập bạn bè hoặc về nhà mình nằm khểnh. Chồng có lên tiếng thì nàng mới về cho phải phép rồi biện hộ: "Cả tuần được ngày nghỉ, phải để em nghỉ chứ. Về đấy thể nào cũng bày vẽ ăn uống, thu dọn mệt đứt hơi, em nào đã khỏe khoắn gì cho cam, chưa kể ai cũng cứ quan tâm, hỏi han xem có gì chưa. Sốt cả ruột!". Chàng cố nén tiếng thở dài.
Căn nhà họ ở có một khoảng đất trống phía trước, chẳng bõ trồng rau nên chàng quyết định trồng hoa. Mấy cây màu tím mỏng, trổ hoa quanh năm nhìn thật thích mắt.
Có điều mấy con chó nhà hàng xóm đi qua cứ thích "bậy" vào, rồi lại lấy chân quảy quảy đất lấp đi, nát hết cả hoa. Mấy lần thấy "tàn tích" chúng để lại mà nàng căm hờn thay chồng. Hôm ấy cả hai vừa đi làm về, thấy một con chó đang bới đám hoa, như một phản xạ, nàng nhặt hòn gạch nhà bên đang xây, mắm môi ném thẳng vào con chó. Trúng chân, con chó hoảng sợ bỏ chạy nhưng vì cái chân bị thương nên phải lết chậm từng bước một. Thế mà nàng còn tiếp tục với viên gạch khác định ném cho nó phát chí tử nữa. Chàng rợn tóc gáy ngăn nàng lại, rồi chẳng nói gì, lững thững đi vào nhà. Chưa bao giờ chàng thấy kinh sợ nàng đến thế. Vừa lúc có câu nói đột nhiên len vào tâm trí chàng: "Cây khô không lộc, người độc không con".
"Không hợp nhau" là điều chàng ghi vào đơn xin ly hôn để đưa vợ ký, rồi thu xếp quần áo về nhà bố mẹ đẻ. Nàng về nhìn thấy đơn thì gọi điện ngay cho chồng gào lên: "Anh cút luôn đi, còn ngôi nhà này là của tôi". Chàng bình thản: "Tất cả đồ đạc cũng là của em". Nàng điên cuồng dập máy.
Khi ấy vừa mới qua kỷ niệm ngày cưới lần thứ năm của họ được hai tháng.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Có thể mãi mãi yêu cùng lúc hai người??? Cháu biết việc cháu đang làm như thế này là không phải với cả hai người đàn ông đang yêu cháu. Biết là lấy nhau chẳng phải chỉ để làm mỗi chuyện ấy, nhưng rõ ràng vợ chồng không hợp nhau về chuyện ấy thì cũng chẳng thể hạnh phúc.... Người đàn ông đầu tiên - một doanh nhân thành đạt có thể...