Ra ở riêng sau 8 năm chung sống, nàng dâu sụt 5kg vì nhớ mẹ chồng
Quyết định ra ở riêng không phải dễ dàng. Tôi mang theo nhiều nỗi lo lắng ngày chuẩn bị xa nơi mình đã ở suốt 8 năm.
Tôi và chồng quyết định ra riêng sau 8 năm sống cùng bố mẹ chồng. Tôi muốn con cái được lên gần thành phố, học hành ở những trường có tiếng. Ngoài ra, việc chuyển nhà cũng giúp vợ chồng tôi đi làm thuận tiện, bớt chặng đường xa. Tuy nhiên, đây không phải là quyết định dễ dàng.
Trước đây, sống chung với nhà chồng, tôi luôn được mẹ chồng chăm sóc tận tình. Mỗi sáng, bà dậy sớm nấu ăn, chăm sóc các cháu và luôn quan tâm đến sức khỏe của tôi. Những lúc tôi ốm đau hay mệt mỏi, bà luôn là người đầu tiên ở bên cạnh, chuẩn bị những món ăn bổ dưỡng và động viên tôi.
Ra ngoài ở riêng, con dâu nhớ mẹ chồng, cháu nhớ bà nội. Ảnh minh họa: FP
Mẹ chồng không chỉ là mẹ, mà còn là người bạn luôn lắng nghe và chia sẻ với tôi mọi điều trong cuộc sống.
Khi đã ra ở riêng, tôi bắt đầu cảm nhận rõ rệt sự thiếu vắng của mẹ chồng. Thay vì có mẹ ở nhà nấu cơm chờ sẵn, giờ đây, tôi phải lao vào bếp sau giờ tan làm.
Những lúc con ốm, tôi phải tự mình lo liệu mà không có bà ở bên cạnh giúp đỡ. Đôi khi, tôi thấy mình thật yếu đuối, không thể tự chăm sóc bản thân và gia đình nhỏ một cách chu đáo như mẹ chồng đã làm.
Nỗi nhớ mẹ chồng ngày càng lớn dần đặc biệt vào những buổi tối muộn, khi căn nhà trở nên tĩnh lặng vì mọi người đều đi ngủ hết. Tôi thường ngồi một mình trong phòng, nhớ lại những khoảnh khắc ấm áp cùng bà. Tôi nhớ những lần hai mẹ con cùng nấu ăn, dọn dẹp, chăm sóc mọi người trong gia đình.
Video đang HOT
Mồ côi mẹ từ nhỏ, tôi luôn cảm thấy thiệt thòi. Về nhà chồng, mẹ chồng bù đắp tình cảm thiếu thốn bao năm, giúp tôi cảm nhận được tình yêu thương gia đình đầy đủ. Thế nhưng, những mâu thuẫn nhỏ cũng không khỏi làm tôi chạnh lòng và suy nghĩ ích kỉ muốn ra ngoài ở riêng.
Giờ đây, mỗi lần nghĩ đến, nước mắt lại trào ra, lòng tôi như thắt lại vì nhớ nhung và hối hận. Tôi tự trách mình đã vội vàng quyết định ra ở riêng mà không lường trước được những khó khăn và thiếu thốn này.
Những bữa ăn không còn ngon miệng, giấc ngủ chập chờn và tâm trạng tôi lúc nào cũng nặng nề. Chồng tôi, dù luôn cố gắng động viên và an ủi, nhưng cũng không thể lấp đầy khoảng trống. Sự căng thẳng và nỗi buồn đã ảnh hưởng lớn đến sức khỏe của tôi. Chỉ trong vòng 2 tháng, tôi sụt hẳn 5kg.
Có những đêm, tôi nằm mơ thấy mình được trở về nhà cũ, được gặp lại mẹ chồng và cùng bà trò chuyện, cười đùa như xưa. Tỉnh giấc, tôi chỉ muốn chạy về nhà mẹ chồng ngay lập tức để được ôm bà, được cảm nhận sự ấm áp và yên bình mà lâu nay tôi đã đánh mất.
Tôi đã nhiều lần nói với chồng về mong muốn được quay lại sống cùng bố mẹ chồng. Ban đầu, anh ấy không đồng ý vì lo lắng chúng tôi sẽ mất đi sự tự do và không gian riêng tư. Nhưng khi thấy tôi ngày càng tiều tụy và mệt mỏi, anh đã dần hiểu ra và ủng hộ quyết định của tôi.
Cuối cùng, chúng tôi quyết định quay về nhà bố mẹ chồng. Ngày trở về, nhìn thấy mẹ chồng mở rộng vòng tay chào đón, tôi cảm thấy lòng mình như được xoa dịu. Bà vẫn như xưa, luôn dịu dàng và ân cần. Tôi ôm chầm lấy bà, nước mắt rơi không ngừng, cảm giác như được trở về nhà thực sự.
Cuộc sống trở lại như trước, tôi cảm thấy mình mạnh mẽ hơn và tràn đầy năng lượng. Nỗi nhớ nhung và những khó khăn trong thời gian qua đã giúp tôi nhận ra giá trị của gia đình và tình thương yêu.
Tôi tự hứa với bản thân sẽ trân trọng và giữ gìn những gì mình đang có, để không bao giờ phải cảm thấy hối hận và cô đơn như trước nữa.
Bị 'mượn tạm' vàng cưới, nàng dâu gật đầu cái rụp với điều kiện khiến mẹ chồng xanh mặt
Nhưng vì thế mà gia đình chồng tôi trở nên căng thẳng. Tôi phải làm sao đây?
Lúc tôi nói với gia đình muốn gả cho Việt, cha mẹ tôi lưỡng lự không đồng ý. Ông bà cho rằng tôi sẽ chịu khổ khi làm dâu nhà anh. Vì mẹ của anh có tiếng keo kiệt tiền bạc nhất trong xóm. Không chỉ vậy, Việt còn có một em gái được bà Hoa cưng như trứng. Bao nhiêu tiền Việt kiếm về, bà Hoa đều để dành cho con gái lấy chồng.
Nhưng tôi và Việt thương nhau từ thời đi học, giờ hai đứa có việc làm ổn định rồi nên muốn gắn bó với nhau cả đời. Trời không chịu đất thì đất phải chịu trời, cha mẹ tôi cuối cùng cũng gật đầu đồng ý để chúng tôi lấy nhau.
Ngày cưới bên nhà trai tổ chức sơ sài đến mức cha tôi tức giận ra mặt. Việt đi làm suốt 5 năm cố gắng không ngừng, tiền anh có bao nhiêu đều gửi mẹ để sau này lấy vợ. Nhà Việt cũng có cửa hàng tạp hóa buôn bán khấm khá. Vậy mà tiệc cưới nhà trai chỉ vỏn vẹn 10 mâm, đến đồ ăn đãi khách cũng ít ỏi đáng thương. Mẹ chồng không tặng tôi bất cứ món gì. Dù có chút tủi thân nhưng nghĩ sau này được sống với người mình thương nên tôi cũng gắng bỏ qua.
Ảnh minh họa: Internet
Ngày hôm sau đám cưới, chúng tôi vẫn ở nhà chồng chưa vội lên thành phố. Mẹ chồng tôi bỗng gõ cửa muốn nói chuyện riêng với tôi. Mẹ chồng mở lời ngọt ngào với tôi:
"Con giờ là con dâu nhưng mẹ coi con là con gái trong nhà. Người thân trong nhà thì mình phải yêu thương giúp đỡ nhau phải không con?".
Tôi cười vâng dạ nhưng trong lòng linh tính sắp có chuyện. Quả chẳng sai,mẹ chồng liền nói thẳng:
"Cái Lý em gái của chồng con sắp lên xe hoa rồi. Con cũng biết là mẹ một mình nuôi chồng con ăn học, giờ nó nên người, kiếm được vợ rồi thì cũng ráng phụ mẹ lo cho em gái. Con cho mẹ mượn tạm vàng cưới để hôm đó mẹ có cái trao cho cái Lý. Chứ để em con về nhà chồng người ta coi khinh nhà mình nghèo thì đâu có được đâu phải không con?".
Tôi nghe mẹ chồng mượn vàng cưới mà trong lòng vừa tủi vừa tức. Ngày cưới của tôi thì bà làm sơ sài, đến một món quà cưới cũng không cho tôi. Đám cưới của con gái thì bà muốn tổ chức rình rang, còn đòi mượn tạm vàng cưới của tôi. Nhưng tôi chẳng thể hiện gì ra mặt, chỉ nhẹ nhàng ra một điều kiện khiến bà xanh mặt:
"Ngày cưới cha mẹ con cho vàng con đeo nhưng lại bảo để lại cho cháu ngoại sau này, chỉ cho tụi con giữ tạm. Vậy thì tụi con cũng không có quyền gì khác. Mẹ muốn mượn vàng của cháu nội thì viết giấy nợ giúp con. Mẹ viết rõ ràng bao giờ trả để mình người thân trong nhà không khó dễ với nhau. Như vậy được không mẹ?".
Nghe tôi nói vậy, mẹ chồng tôi tái xanh mặt tức giận lắm, bà bỏ thẳng ra ngoài. Bà còn nhiều lần nói bóng gió rằng chồng tôi lấy phải người vợ mưu mô tinh quái, trước sau gì cũng hối hận.
Chồng tôi thấy tình hình căng thẳng thì khuyên tôi cho mẹ chồng mượn vàng, làm phật ý bà cũng không hay. Nhưng tôi nghĩ đó là vàng cha mẹ tôi cho, vì sao tôi phải đưa cho mẹ chồng? Đưa rồi nếu không đòi lại được thì sao? Đó cũng là vàng làm của cho con cái tôi sau này, sao có thể để mất như thế? Huống hồ, mẹ chồng cư xử với con cái không công bằng thì sao tôi phải làm theo ý bà?
Nhưng vì thế mà gia đình chồng tôi trở nên căng thẳng. Tôi phải làm sao đây?
Nửa đêm thoáng thấy chị giúp việc diện váy 2 dây, len lén ra ngoài, nghĩ có chuyện mờ ám, tôi đi theo thì sốc điếng vì gã nhân tình của chị Khoảng vài tuần trước, tôi đón tiếp khách hàng về trễ, lúc đó cũng đã gần 12 giờ đêm. Tôi đi taxi về nhà, lúc xe gần tới nhà thì tôi trông thấy chị giúp việc đi ra khỏi nhà. Tôi lấy chồng đã 10 năm. Tôi và chồng ở riêng, không sống cùng gia đình chồng. Ban đầu khi có một con...