Ra khỏi tòa ném cho vợ 10 ngàn đi xe bus về thì có siêu xe phóng tới, vợ lạnh lùng: “Đứng gọn vào cho chồng sắp cưới của tôi đỗ xe”
Ngày chia tay ở toàn, anh ôm nhân tình trong tay còn cười nhạt nhìn chị rồi anh móc ra trong ví 10 ngàn đưa cho chị chế giễu.
Chị theo anh lên thành phố vì hai người đã kết hôn. Ban đầu chị vẫn muốn ở quê, đợi khi chị học được cái nghề gì đó rồi mới tính đến chuyện lên ở cùng anh. Nhưng vợ chồng mới cưới, bắt anh ở một mình cũng không được. Thôi thì cứ lên thành phố, có rau ăn rau, có cháo ăn cháo. Ở quê, chị có thể làm mọi việc từ công việc đồng ánh nặng nhọc tới việc nhà thế nhưng lên thành phố, đồng ruộng thì chẳng có mà chị cũng chẳng biết làm nghề gì vì chị có bằng cấp gì đâu. Ở nhà ăn bám chồng rồi thấy anh cũng vất vả kiếm tiền, lại còn phải lo bao nhiêu khoản, chị quyết định đi nhặt đồng nát theo lời tư vấn một người hàng xóm.
Ban đầu chị nói với anh anh cũng không muốn vì anh sợ chị vất vả, cả ngày mài mặt ngoài đường rồi lại ốm ra nhưng thấy chị kiên quyết quá, anh đành đồng ý. Ngày nào cũng thế, chị dậy từ 4 giờ sáng lo bữa sáng cho anh xong mới bắt đầu công việc của mình. Chị chăm chỉ lắm, lại hiền lành nên đi thu mua đồng nát nhiều nhà, họ chẳng lấy tiền bán mà toàn cho chị thôi. Có những ngày về nhà, người ê ẩm, mỏi mệt rã rỡi thế nhưng chị chưa bao giờ chểnh mảng chuyện cơm nước, dọn dẹp nhà cửa, chăm sóc cho anh. Thấy chị vất vả quá, anh nói chị cứ nghỉ ở nhà, anh lo được cho chị, còn chị muốn đi làm thì thư thư một thời gian nữa anh xin việc cho. Chị biết anh đi làm cũng đã đủ áp lực lắm rồi nên chị không muốn anh không phải lo lắng cho chị nữa. “Em không sao, đi thế này khỏe người mà cũng nhiều chuyện vui lắm, đi cho bớt buồn chán ấy mà anh”.
(Ảnh minh họa)
Rồi thời gian cũng trôi đi, quay đi ngoảnh lại cũng 10 năm anh chị sống bên nhau. Cuộc sống dần tốt lên, anh chị cũng đã mua được nhà mới, chị còn sinh được 2 đứa con ngoan ngoãn, khỏe mạnh. Thế nhưng có một thứ duy nhất trong cuộc sống của vợ chồng anh chị không hề thay đổi chính là chị vẫn theo cái nghê nhặt đồng nát. Chị cũng đã mở được 1 xưởng thu mua phế liệu ở ngoại ô nhưng vẫn chưa báo cho anh biết. Ai dè…
Anh đùng đùng đòi ly hôn. Chị ngã ngửa, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Đang yên đang lành sao tự nhiên anh lại muốn ly hôn chứ. Hóa ra anh đã có nhân tình ở bên ngoài từ rất lâu rồi, chỉ là chị không biết mà thôi. Giờ cô nhân tình của anh nhất định không chịu làm người tình trong bóng tối nữa mà muốn chung sống danh chính ngôn thuân với anh. Không lỡ bỏ cô nhân tình bé bỏng, xinh đẹp, anh chấp nhận đánh đổi cả gia đình. Con thì mãi là con anh rồi cho dù thế nào. Còn vợ, chị nhặt đồng nát như thế làm sao mà xứng đáng với anh, bỏ đi anh cũng không thấy tiếc đâu.
Anh ra sức thúc ép chị ly hôn. Đau lòng trước sự tệ bạc của anh, chị đành kí giấy ra tòa. Ngày chia tay ở toàn, anh ôm nhân tình trong tay còn cười nhạt nhìn chị rồi anh móc ra trong ví 10 ngàn đưa cho chị chế giễu:
Video đang HOT
-Cầm lấy mà đi xe buýt về. Cô đi nhặt đồng nát một ngày có khi được từng ấy là may.
Chị chẳng ngờ đến lúc này rồi mà anh vẫn còn cố nghĩ ra cách sỉ nhục chị như thế nữa. Không nín nhịn được thêm, chị nhấc điện thoại lên một hồi rồi cười khẩy nhìn anh đầy bí hiểm. Thủ tục xong xuôi, anh chị ai đi đường nấy thì bất ngờ có chiếc siêu xe phóng đến, chị nhanh chóng tiến sát gần anh, nhìn anh lạnh lùng:
- Đứng gọn vào cho chồng sắp cưới của tôi đỗ xe.
-Cái gì mà chồng sắp cưới. Cô đang nằm mơ đấy à. Cái loại cô mà cũng có chồng sắp cưới giàu thế này á. Kiếp sau mơ đi.
Rồi anh á khẩu nhìn người đàn ông trong chiếc siêu xe đó bước xuống, nhìn chị âu yếm rồi mở cửa xe cho chị lên. Anh đang nằm mơ à. Vợ anh chỉ là một mụ đồng nát, xấu chả ai buồn nhìn sao bỗng dưng lại có người giàu có như thế theo đuổi. Anh giống như người bị điện giật, cứ đờ đẫn hết cả con người. Còn chị, chẳng có chồng tương lai nào hết, chị chỉ muốn chơi anh một vố thôi. Nhưng xe là thật vì đó là công sức của chị trong suốt bao nhiêu năm qua buôn bán đồng nát. Bỏ anh, chị cũng chẳng thấy tiếc.
Tố Quyên
Theo kenhsao.net
Lương 6 triệu/tháng, con dâu bị mẹ chồng coi khinh không bằng người giúp việc
Thảo cứ tưởng rằng cuộc sống của cô sẽ đổi khác, sẽ có 1 cuộc đời như cô hằng mong khi lấy Thắng. Thế nhưng, đến giờ, Thảo nhận ra cô đã sai rồi,...
Sinh ra và lớn lên tại vùng heo hút của tỉnh Yên Bái, cũng như bao bạn bè đồng lứa khác, Thảo quá quen với cảnh sống vất vả, thiếu thốn trăm bề của gia đình, làng xóm.
Có điều may mắn hơn các cô gái khác, trời ban cho Thảo ngoại hình xinh đẹp nổi trội. Vì lẽ đó mà khi đỗ đại học, xuống thủ đô, Thảo được rất nhiều chàng trai theo đuổi. Trải qua 3 mối tình sinh viên, cuối cùng Thảo đồng ý cưới Thắng - chàng trai Hà Nội hào hoa, phong độ và tốt tính.
Ảnh minh họa
Tuy nhiên, cuộc đời không phải là mơ. Có về làm dâu Hà Nội, Thảo mới dần ngộ ra nhiều điều. Đầu tiên, đó là cả nhà chồng Thảo, nhất là mẹ chồng đều quan niệm rằng, một đứa con gái miền núi như Thảo lấy được Thắng là một điều rất may mắn, kiểu "đũa mốc mà chòi được mâm son".
Chồng Thảo là con út, trước anh có 2 anh trai. Vợ chồng Thảo ở chung cùng bố mẹ chồng vì trước đó hai anh trai đều được ông bà mua nhà cho ở riêng.
Trong ba người con dâu, Thảo là người có hình thức xinh nhất, có công việc ổn định nhưng lại là người nghèo nhất với thu nhập chỉ 6 triệu/tháng.
Có lẽ đây chính là lý do mẹ chồng Thảo coi thường cô vì hai chị dâu kia kinh doanh nhà hàng, có tháng lãi lên đến cả trăm triệu. Trong khi hai chị dâu thường xuyên biếu tiền và mua quà cho mẹ chồng thì Thảo chỉ thỉnh thoảng mới biếu bà được bộ quần áo, đôi giầy hay mua cái chổi lau nhà, máy xay sinh tố, ... Song mỗi khi nhà có giỗ, Tết, vợ chồng Thảo đều đóng góp và dậy sớm nấu nướng, rồi dọn dẹp "bãi chiến trường" cùng mẹ chồng trong khi hai chị dâu chỉ đến ăn rồi nhanh chóng kêu bận việc này việc kia "chuồn" sớm.
Hơn 2 năm làm dâu trôi qua, Thảo đã cố gắng sống chịu đựng, hòa đồng với gia đình chồng nhưng càng ngày Thảo càng thấy khó. Mẹ chồng Thảo ngày càng tỏ ra yêu quý hai chị dâu và coi thường cô.
Hôm trước, mẹ chồng Thảo lại so sánh và kể lể: "Cái Hương hôm qua mua cho mẹ cái vòng ngọc những gần 4 triệu. Sáng nay đi tập thể dục, mấy bà ở khu mình cứ tấm tắc khen", "Con Thư (chị dâu thứ hai) không biết dạo này có phải làm việc nhiều quá không mà người có vẻ rộc đi. Kiếm tiền lo cho chồng con thì cũng vừa vừa thôi chứ"...
Thảo nghe mà cảm thấy tủi thân vô cùng. Chưa bao giờ mẹ chồng hỏi han cô ngay cả khi Thảo ốm đau, mang bầu. Bà thường cạnh khóe Thảo là đã "ăn nhờ ở đậu" nhà chồng mà không biết điều, kiệt xỉ, chỉ bo bo giữ của mà không nghĩ rằng thu nhập của vợ chồng Thảo chỉ được 15 triệu thì đã đưa cho bà 7 triệu tiền ăn và sinh hoạt.
Nhiều lúc Thảo nghĩ, cùng phận đi làm dâu, chỉ vì đồng tiền mà cô thấy mình bị đối xử thiên lệch, chịu đủ nhục nhã. Đúng là Thảo nghèo nhưng vẫn có công ăn việc làm ổn định, không ăn bám chồng, cũng không xin xỏ bố mẹ chồng đồng nào.
Không cho bố mẹ nhiều tiền, nhưng mỗi khi họ ốm đau, Thảo vẫn hết lòng chăm sóc, phụng dưỡng. Vậy mà bà vẫn nói xấu cô với bà con, hàng xóm và cả hai chị dâu. Nhiều lúc Thảo ấm ức chỉ muốn tìm cách nhanh chóng thoát khỏi gia đình ngột ngạt này. Nói thật, cứ từ tầng ba đi xuống dưới nhà gặp mẹ chồng là Thảo cảm thấy không thoải mái và khó chịu. Càng ngày khoảng cách mẹ chồng - nàng dâu càng xa hơn.
Đã quá nhiều lần Thảo muốn ra ở riêng nhưng mỗi khi nêu ý kiến này với chồng, anh đều gạt đi, nói rằng: "Em chịu khó nhịn một chút, bố mẹ già rồi. Giờ mà mình ra ngoài thuê nhà thì người ta cười cho đấy. Mình ở với bố mẹ, trước là phụng dưỡng, sau cũng là vì tốt cho cuộc sống của vợ chồng mình. Em sinh con, ông bà sẽ trông và dậy dỗ giúp, "một bà bằng 3 osin" đấy".
Hiện giờ, Thảo đang sống ở nhà chồng mà cảm giác như bị giam hãm trong một nhà tù. Chưa bao giờ cô thấy mình cô đơn, khó chịu đến thế. Nếu tiếp tục cuộc sống này kéo dài cho đến khi sinh con rồi đi học mẫu giáo, Thảo biết mình còn phải chịu nhiều khổ đau, tủi nhục. Tháng Sáu tới là Thảo sinh con rồi...
Theo eva.vn
Đừng để nghiện, sẽ không phải cai Nhu cầu muốn "được yên" khi con vòi vĩnh điều gì đó khiến tôi thường xuyên vứt cho con chiếc điện thoại. Tôi có đứa con đang độ tuổi lên mười. Như bất kỳ bà mẹ nào, tôi cũng có lúc mệt mỏi vì công việc, vì chuyện cơm nước, nhà cửa. Nhu cầu muốn "được yên" khi con vòi vĩnh điều gì...