Quên hết đi, hy vọng nay còn đâu?
Kí ức của những ngày hôm qua, có thể sẽ rất đẹp, cũng tồn tại cả những đau thương. Bây giờ cũng không còn gì để hy vọng nữa vậy nhớ để làm gì? Sao không học cách quên, quên hết cho lòng nhẹ hơn.
ảnh minh họa
Có lẽ, đã đến lúc cho mọi chuyện lắng xuống rồi. Có lẽ, đã đến lúc phải học cách quên và từ bỏ một ai đó còn thương.
Dẫu biết lòng không đành, tâm không cam nhưng biết làm sao bây giờ. Mọi chuyện từ lâu đã có sự sắp đặt, đến đúng thời điểm nó sẽ diễn ra. Vào ngày tháng năm đó chúng ta quen nhau, nhưng cũng vào ngày tháng năm đó, chúng ta lại phải chia xa. Duyên mà, ngắn ngủi lắm.
Phải, đã từng có rất nhiều kỉ niệm đối với chúng ta nó thật sự rất đáng nhớ, thật sự rất đẹp. Nhưng mà, đẹp thì đẹp vậy đó, thực tại chúng ta cũng đâu thể tạo thêm những kỉ niệm đẹp như thế nữa.
Video đang HOT
Hết rồi, chúng ta cũng không còn thời gian bên cạnh nhau để vun đắp hạnh phúc nữa. Mảnh ghép trái tim không hoàn chỉnh, rời bước đi để tìm một mảnh ghép khác cũng là lẽ thường. Vì lòng còn thương nên không màng đến biết bao nhiêu lời lẽ thức tỉnh.
Cố gắng hy vọng, tin tưởng vào những gì mình chỉ được nghe nói. Cố gắng lấy tình cảm để đặt niềm tin. Cho đến một ngày…khi người đã lên tiếng, mình còn gì để níu kéo, còn gì để hy vọng thêm nữa. Không còn gì, một chút cũng không còn. Có chắc là mình chỉ đau lòng thôi sao?
Người không tuyệt tình, vậy thì để ta. Mấy ai có thể tuyệt tình, mấy ai nói mà có thể làm được? Hiển nhiên, trong số đó không có ta. Bởi lẽ, bản thân dù hiểu nhưng vẫn chưa chấp nhận, chưa cam tâm, ta còn thương quá nhiều làm sao nỡ tuyệt tình với họ.
Đáng thương, đáng trách cũng là do ta muốn thôi. Người ta không xấu, người ta không phải không tốt. Tất cả là do ta, họ đã bảo quên đi nhưng bản thân lại cố chấp không chịu. Chỉ biết ở đó yếu đuối và bi lụy trong kí ức của những ngày hôm qua. Tất cả đều là do bản thân muốn như vậy, không phải do người ta.
Kí ức của những ngày hôm qua, có thể sẽ rất đẹp, cũng tồn tại cả những đau thương. Bây giờ cũng không còn gì để hy vọng nữa vậy nhớ để làm gì? Sao không học cách quên, quên hết cho lòng nhẹ hơn. Để khi mở mắt thức dậy cho đến lúc tối nhắm mắt lại cũng không thể nghĩ đến nữa.
Nói thì nghe có vẻ rất dễ, nhưng làm được thì người đó chắc hẳn phải mạnh mẽ lắm. Họ không chấp nhận nỗi đau âm ỉ theo từng ngày. Họ chấp nhận đau một lần rồi thôi. Họ rất mạnh mẽ, nhưng thực chất lại rất yếu đuối. Vì nỗi đau một lần kia đã để lại những vết thương khó lành. Những vết thương mà mãi cho đến sau này cũng không có cách nào lành hẳn lại được.
Để thôi không đau thương, cũng chỉ còn biết cố gắng. Phải cố gắng thôi chứ có thể làm gì được. Do ta không đủ bản lĩnh để giữ họ, vậy để họ đi và bản thân nên học cách quên đi. Đã từng rất muốn quên, rất rất muốn nhưng càng quên lại càng nhớ nhiều hơn. Vậy nên, bây giờ cứ nhớ, nhớ thật nhiều để nó trở thành thói quen. Rồi đến một lúc nào đó, chúng ta sẽ không còn đau lòng vì những thói quen ấy nữa.
Người ta một khi đã không còn thương nữa sẽ bắt bạn phải rời đi, sẽ bắt bạn nên quên hết mọi thứ. Dập tắt hết mọi hy vọng do chính họ đã tạo ra. Thế mà, bạn vẫn muốn cố chấp nữa sao? Bạn có tìm thấy chút hy vọng nào nữa trong những dòng chữ ấy đâu? Không còn nữa, sự thật thì hy vọng đã hết từ lâu rồi. Quên hết đi, cuộc sống sẽ nhẹ nhàng hơn biết bao!
Theo Phununews
Đêm sau ngày cưới, vợ bật khóc khi tôi chạm vào người rồi tức tốc chui xuống gầm giường
Tôi thực sự hoảng sợ khi vào đêm sau ngày cưới vợ bật khóc lúc tôi chạm vào người rồi tức tốc chui xuống gầm giường.
ảnh minh họa
Tôi lớn lên trong một gia đình nghèo khó tại vùng nông thôn hẻo lánh. Khi trưởng thành, tôi biết cuộc sống chẳng thể nào khá hơn khi cứ tiếp tục quanh quẩn với đồng ruộng. Tôi lên thành phố làm việc với hy vọng đổi đời. Ngày qua ngày kiếm tiền, tôi chẳng nghĩ gì đến chuyện lập gia đình. Gia cảnh nghèo khó ảnh hưởng quá nhiều bởi không có tiền thì dù có yêu cũng làm sao mà lấy người đó được.
Sau khi chuyển đến làm việc tại một công xưởng, tôi quen em. Cô ấy nhiều hơn tôi 2 tuổi, ngoại hình ưa nhìn và thực sự có tình cảm với tôi. Cô ấy cũng chẳng quan tâm bạn trai mình giàu hay nghèo, khó khăn như thế nào. Thậm chí cô ấy còn nói khi kết hôn cũng chẳng cần tiền hồi môn. Sau khi yêu nhau đủ sâu đậm, chúng tôi quyết định tiến tới hôn nhân.
Đêm ngày cưới, do biết chúng tôi đã quá mệt mỏi, gia đình thu xếp cho ăn uống thật nhanh rồi đi nghỉ ngơi sớm. Thời gian yêu nhau, chúng tôi hoàn toàn trong sáng. Cùng vì vậy, đêm ngày cưới với tôi thực sự quan trọng. Trên giường, tôi tắt đèn ngủ và khẽ chạm vào người vợ mình. Cô ấy đẩy tay tôi ra. Tôi cứ nghĩ rằng cô ấy nhút nhát và nằm chờ đợi. Nhưng rồi sau một ngày mệt mỏi, tôi ngủ thiếp đi.
Sau khi tỉnh dậy lúc nửa đêm để đi vệ sinh, tôi quay trở lại giường. Khi đó, vợ tôi đang ngủ và tôi đưa tay chạm vào vòng một của cô ấy. Nhưng thật không tin nổi, cô ấy gần như không có vòng một. Tôi hoảng sợ!
(Ảnh minh họa)
Vợ tôi bị đánh thức sau đó. Cô ấy bật đèn ngủ, bật khóc và chui xuống gầm giường như muốn trốn tránh mọi thứ. Thì ra, khi vợ tôi 24 tuổi, cô ấy bị ung thư vú và phải loại bỏ vòng một của mình để tiếp tục sống. Tôi thực sự rất buồn và thương vợ mình. Tôi nói với vợ rằng sẽ luôn yêu thương và che chở cô ấy khỏi mọi điều trong cuộc sống.
Theo Ngoisao
Vừa ra viện sau cấp cứu, bạn trai mang hóa đơn đến đòi tiền, tính từ bát cháo 30 ngàn... Vừa mới chỉ tuần trước thôi, tôi còn dẫn anh về nhà chơi cho mọi người "thẩm định". Ai ai cũng khen trông anh hiền lành, dễ gần và bảo tôi chọn đúng người. Có ai mà ngờ, bộ mặt của anh phía sau đó khiến tôi sửng sốt. Cách đây 1 tuần, tôi bất ngờ lên cơn đau ruột thừa. Tôi ở...