“Quà cưới khủng” của mẹ chồng: Bí mật đau lòng sau ánh hào quang
Giữa ánh đèn lấp lánh và những tiếng trầm trồ của quan khách, mẹ chồng bước lên sân khấu trao món quà cưới mà ai nấy đều choáng ngợp.
Trong ánh mắt của bà, tôi thấy rõ niềm hãnh diện, còn bên dưới, khách khứa liên tục chụp hình, xuýt xoa. Nhưng có một sự thật mà chỉ mình tôi biết: tất cả đều là đồ giả.
Ảnh minh họa.
Từ ngày bước chân về nhà chồng, tôi đã hiểu rằng mối quan hệ mẹ chồng – nàng dâu sẽ không hề dễ dàng. Ngay lần đầu gặp, tôi đã cảm nhận được ánh mắt không thiện cảm của mẹ chồng. Ngược lại, tôi cũng chẳng thể hòa hợp với bà – một người phụ nữ trọng hình thức và luôn đặt nặng sĩ diện.
Nhà chồng tôi không giàu, gia cảnh chỉ ở mức trung bình khá. Thế nhưng, mẹ chồng lại mắc một “bệnh thành tích” nghiêm trọng: bà không có tiề.n nhưng luôn cố gắng tạo vẻ ngoài hào nhoáng. Từ quần áo, trang sức đến những bữa tiệc, bà luôn muốn mọi người nghĩ gia đình mình thuộc hàng thượng lưu.
Đám cưới xa hoa và “cuộc chiến” âm thầm
Video đang HOT
Trước ngày cưới, chồng tôi đã dặn dò kỹ lưỡng: “Em tặng quà gì cho mẹ cũng phải là thứ đáng giá, bà không thích đồ rẻ tiề.n.” Câu nói đó khiến tôi giật mình, nhưng tôi vẫn gật đầu cho qua, tự nhủ rằng cuộc sống chung sắp tới chắc chắn sẽ không hề êm ả.
Hôn lễ của chúng tôi diễn ra tại một nhà hàng sang trọng. Ban đầu, tôi và chồng muốn tổ chức tiết kiệm, nhưng mẹ chồng lại phản đối kịch liệt. “Cỗ cưới phải là loại xịn nhất, để quan khách không ai chê cười,” bà tuyên bố dõng dạc. Điều mỉ.a ma.i là, toàn bộ chi phí tổ chức đều do vợ chồng tôi chi trả, nhưng mẹ chồng không ngại nhận công: “Đám cưới này là tôi lo liệu hết.”
Thế nhưng, điều khiến tôi nhớ nhất không phải là sự xa hoa của bữa tiệc, mà chính là món quà cưới đầy bất ngờ từ mẹ chồng.
Sự thật phũ phàng sau ánh hào quang
Khi mẹ chồng trao chiếc hộp vàng lên tay tôi trước sự chứng kiến của hàng trăm người, cảm giác của tôi không phải là vui mừng mà là tủi hổ. Thời còn là sinh viên, tôi từng làm thêm ở một cửa hàng trang sức và đủ tinh mắt để nhận ra sự khác biệt giữa vàng thật và vàng giả. Tất cả những món trang sức lấp lánh kia chỉ là vàng mỹ ký được bọc khéo léo.
Trên sân khấu, tôi cố giữ nụ cười gượng gạo, trong lòng chỉ mong không ai phát hiện ra sự thật. Sau khi rời sân khấu để thay váy, tôi lập tức tháo hết “quà cưới” trả lại cho mẹ chồng.
Những ngày tháng tiếp theo: Căng thẳng hay nhẫn nhịn?
Mấy ngày nữa là sinh nhật mẹ chồng, chồng tôi đã bóng gió rằng cần mua quà trị giá gần 20 triệu để tặng bà. Nghe đến số tiề.n ấy, tôi không khỏi băn khoăn: “Tôi có nên chi tiề.n cho một người đã tặng tôi vàng giả trong ngày cưới không?”
Nhưng rồi, tôi nhận ra đây không chỉ là vấn đề về tiề.n bạc, mà còn là một cuộc chiến âm thầm giữa sự giả tạo và lòng chân thành. Tôi thực sự mệt mỏi với sự phù phiếm này, và điều tôi cần cân nhắc là: liệu có nên tiếp tục nhượng bộ để giữ hòa khí gia đình hay dám sống đúng với suy nghĩ của mình?
Quan khách hôm ấy có thể ngưỡng mộ “món quà khủng” của mẹ chồng tôi, nhưng ai sẽ hiểu được nỗi lòng của cô dâu đứng trên sân khấu, vừa đội chiếc vương miện của ánh hào quang giả tạo, vừa gồng mình chống đỡ những áp lực vô hình?
Tình cờ thấy mẹ chồng giặt đồ lúc sáng sớm, tôi tức giận muốn bật khóc, cất luôn số tiề.n định biếu bà
Tôi đau lòng và uất hận vô cùng. Tôi thương bản thân một thì thương con gái mười. Con gái tôi chẳng có tội tình gì, vừa sinh ra đã bị ông bà nội ghẻ lạnh.
Tôi lấy chồng đã 4 năm, sinh được một con gái đã 2 tuổ.i. Chồng tôi là con một trong nhà nên được bố mẹ cưng chiều. Ban đầu tôi không quá để ý chuyện này nhưng từ khi lấy anh tôi mới thấy mệt mỏi. Chồng tôi đã 32 tuổ.i, có gia đình rồi nhưng bố mẹ chồng tôi vẫn xem anh như một đứ.a tr.ẻ.
Từ ngày lấy nhau, tôi thường xuyên phải nghe mẹ chồng ở quê dặn dò phải chăm sóc chồng, nấu món anh thích, làm việc nhà để chồng không đụng tay. Ngoài những việc đó ra, ông bà chưa từng hỏi thăm tôi sống thế nào, có tốt hay không.
Ngày tôi mang thai, bố mẹ chồng lên thăm vài lần, nhưng lần nào cũng dò hỏi xem có siêu âm được sinh con trai hay con gái không. Tôi biết ông bà mong có cháu trai để nối dõi. Đến khi biết tôi sinh con gái, tôi thấy rõ ông bà thất vọng lắm.
Đến khi con gái tôi một năm tuổ.i, bố mẹ chồng tôi mới đến thăm đúng một lần. Tôi tủi thân và giận ông bà lắm nhưng vẫn im lặng nín nhịn. Tôi sinh con gái thì sao, con tôi lớn lên khỏe mạnh là tôi đã thấy mừng rồi. Con nào chẳng là con, tôi không quan tâm bố mẹ chồng cư xử thế nào nữa. Huống hồ, nếu tôi làm lớn chuyện thì vợ chồng tôi cũng chẳng thế yên vui được.
Sau thời gian nghỉ sinh con, tôi phải đi làm lại. Mẹ của tôi thương cháu ngoại còn nhỏ nên thường xuyên nhà tôi ở để giúp đỡ vợ chồng tôi. Dù sao nhà bố mẹ ruột cũng gần nhà chúng tôi, tôi thấy may mắn vì điều đó.
Bỗng sau đó mẹ chồng tôi bất ngờ lên ở chơi cùng vợ chồng tôi. Sáng hôm sau khi bà đến, tôi cố dậy sớm để nấu bữa sáng cho cả nhà, nào ngờ phải nhìn thấy một cảnh tượng bất ngờ xó.t x.a.
Sáng hôm sau, tôi cố dậy sớm để nấu bữa sáng cho cả nhà, nào ngờ phải nhìn thấy một cảnh tượng bất ngờ xó.t x.a - Ảnh minh họa: Internet
Tôi thấy mẹ chồng đang giặt đồ ở sau nhà. Lúc đó, tôi định bụng đi đến nói bà để tôi làm, tôi không muốn mẹ chồng làm thế này. Nhưng khi tôi đi gần tôi thì chế.t sững khi thấy bà chỉ bỏ đồ của chồng tôi vào máy giặt, còn đồ của tôi và con gái thì bà vứt ra đất. Tôi tức giận run cả người. Cũng chỉ là việc bỏ đồ vào máy giặt, rồi đợi đem phơi mà bà cũng chỉ nghĩ đến con trai của mình thôi sao? Chẳng lẽ con dâu và cháu nội không phải người một nhà với bà?
Quả thật, lần này nghe tin mẹ chồng lên chơi, tôi định biếu bà ít tiề.n tiêu xài. Nhưng giờ thấy cảnh tượng đau lòng này, tôi quyết định cất đi. Khi mẹ chồng xem tôi và con gái là người ngoài, thì vì sao tôi phải xem bà là người thân?
Không chỉ vậy, mẹ chồng lên thăm chúng tôi hai tuần nhưng chưa bao giờ chịu bế cháu nội. Bà không quan tâm cháu nội thích ăn gì, chỉ nấu món chồng tôi thích. Quà bà cho cháu nội chỉ duy nhất một hộp bánh nhỏ bằng lòng bàn tay. Đến khi bà chuẩn bị ra khỏi nhà, còn không quên nói tôi mau chóng sinh con trai.
Tôi đau lòng và uất hận vô cùng. Tôi thương bản thân một thì thương con gái mười. Con gái tôi chẳng có tội tình gì, vừa sinh ra đã bị ông bà nội ghẻ lạnh. Giờ nếu tôi sinh con thứ hai là con trai thì con gái còn chịu đựng hắt hủi đến mức nào nữa? Giờ tôi có nên sinh thêm con không? Vì mẹ chồng tôi cứ gọi điện thúc giục liên tục, tôi thật sự rất mệt mỏi.
Hoàn tất xong đám tang chồng, nghe 'kế hoạch' của anh chồng bàn với mẹ, tôi chua chát muốn bỏ nhà đi Chiều hôm đó, mẹ chồng nằm nghỉ trong phòng, tôi xuống nhà bưng lên một bát cháo cho bà ăn. Khi đi đến gần cửa phòng đang hé mở của mẹ chồng thì tôi nghe tiếng của anh chồng đang nói chuyện với mẹ chồng: Tôi và chồng lấy nhau chưa được một năm thì gặp chuyện. Chồng tôi là người cẩn thận...