Quá chủ quan, tôi đã mãi mất em
Mất em rồi tôi mới giật mình sực tỉnh. Tôi đã phụ niềm tin và tình yêu của em. Khi mất đi mới biết điều gì thực sự quý giá với mình.
Ảnh minh họa
Em rời xa là lúc tôi thấy ân hận nhiều nhất. Ngày em ra đi, tôi níu kéo không được, lúc đó tôi mới hiểu nỗi đau vô hình khiến em phải chịu đựng trong suốt thời gian qua. Tôi và em đến với nhau khi hai đứa là sinh viên, cả hai là mối tình đầu của nhau. Em nói tình đầu ít khi đến được với nhau nên hai đứa sẽ cố gắng để chuyện đó không xảy ra với mình. Tôi vui vẻ, hạnh phúc khi có em là người yêu, một cô gái xinh xắn, dịu dàng, trong sáng. Em được rất nhiều người tỏ tình nhưng vẫn một lòng chung thủy với tôi.
Em sống nội tâm nhưng tình cảm và rất quan tâm đến mọi người. Tôi chưa từng thấy em nặng lời với ai, làm gì hay nói gì em đều nghĩ đến cảm giác của người khác, lắng nghe chia sẻ chân thành và luôn mỉm cười, đi đâu em cũng được mọi người quý mến. Hai đứa giận nhau hay thế nào em chưa từng nói câu nào xúc phạm hay trách móc tôi. Em bảo yêu nhau cần sự tôn trọng, chỉ cần chúng mình luôn nghĩ về nhau và chung thủy là được.
Em quan tâm tôi từ những cái rất nhỏ trong cuộc sống, động viên, chia sẻ khi tôi gặp chuyện buồn trong công việc. Bên em tôi luôn thấy hạnh phúc. Còn tôi, có khi không một bông hoa tặng em vào ngày sinh nhật nhưng em vẫn vui vẻ. Em bảo có anh và được bên anh là niềm hạnh phúc lớn nhất với em rồi. Đi bên cạnh em, tôi rất tự hào dù chưa từng nói ra điều ấy với em.
Yêu nhau bốn năm, em dành cho tôi tất cả tuổi trẻ, tình yêu và sự quan tâm vô hạn. Tôi có được em, vẫn nhớ những giọt nước mắt trong đêm ấy. Em khóc, em sợ, tôi thương em. Em vì tình yêu mà dành cho tôi tất cả. Lau những giọt nước mắt cho em, tôi hứa với lòng sẽ yêu thương em suốt cuộc đời.
Video đang HOT
Biến cố xảy ra, vì lòng tự trọng quá lớn của mình tôi đã làm em đau khổ. Tôi chia tay em, lạnh lùng, vẫn nhớ những tin nhắn và cuộc gọi của em tôi không trả lời, hành hạ dày vò em bằng những lời nói đau khổ tột cùng nhất, bỏ em lại một mình với tất cả sự trống trải, cô đơn, tuyệt vọng. Em bị sốc vì tin tưởng và yêu tôi quá nhiều. Dù em không làm gì sai, dù tôi có lỗi thế nào em vẫn bảo vệ tôi. Vậy mà chỉ vì lòng hiếu thắng và sĩ diện bản thân tôi làm em đau khổ.
Em đã cho tôi cơ hội quay trở lại. Bên ngoài em vẫn vui vẻ, vô tư, chỉ khác khóc nhiều hơn, có lẽ em bị tổn thương quá lớn nhưng tôi vô tâm, không hiểu. Những lúc em khóc khi bên tôi, tôi đã mắng, bảo em quá yếu đuối, cái tôi trong tôi lấn át hết tất cả, không còn là mình. Tôi tự phụ khi nghĩ em níu kéo lúc chia tay, nghĩ em yêu tôi, nghĩ em đã trao cho tôi tất cả thì dù tôi có làm gì em cũng tha thứ. Tôi đi chơi, thân mật với người con gái khác, em biết và rất đau khổ.
Điều gì đến cũng đến, khi thấy ảnh tôi ôm người khác và gọi là người yêu, em đã cương quyết dừng lại cuộc tình này. Tôi không tin em có thể rời xa mình, vẫn thách thức em, nghĩ em chỉ không liên lạc một vài ngày rồi sẽ lại về với tôi. Nhưng không, em đi và không một tin nhắn, không một hồi âm khi tôi nhắn tin hay gọi điện, cắt đứt mọi liên lạc. Lúc này tôi mới thấm thía những gì em đã phải chịu đựng, những gì tôi đã làm tổn thương em. Em đi và không bao giờ về bên tôi nữa.
Tôi quên mất em từng bảo có thể tha thứ cho tôi rất nhiều lỗi lầm nhưng sự phản bội thì không. Tôi giật mình sực tỉnh. Tôi đã phụ niềm tin và tình yêu của em. Đến bây giờ khi ngồi viết ra những dòng này tôi vẫn nhớ em vô hạn, muốn được ôm em vào lòng và không thể tha thứ cho bản thân. Khi mất đi mới biết điều gì quý giá, không còn em bên tôi, tôi hiểu, nước mắt đàn ông không giữ gìn được tình yêu của mình thì đã quá muộn. Cả đời này tôi có lỗi với em, em không cho tôi cơ hội được làm lại lần nữa. Xin lỗi em rất nhiều.
Theo VNE
"Chúng mày làm gì mà như giặc ấy?"
Vợ chồng em mới cưới được hơn 1 tháng. Ông xã 27, còn em 24 tuổi. Có thể nói em và ông xã rất hợp nhau trong mọi chuyện, kể cả chuyện gối chăn. Tuy vậy, chúng em đang gặp phải một rắc rối nhỏ. Đó là sau tuần lễ đầu tiên, buổi sáng thức dậy, cô chồng em (em sống chung với đại gia đình bên chồng) cứ tủm tỉm cười rồi bảo: "Chúng mày làm gì mà như giặc ấy?".
Tìm hiểu kỹ em mới biết đó là do vợ chồng em rất "ồn ào" khi gần gũi. Điều này làm em xấu hổ muốn độn thổ luôn. Từ đó về sau, chúng em toàn phải "canh me" lúc cả nhà đi vắng để hành sự. Nhưng như vậy thì cũng rất bất tiện vì những dịp như vậy rất hiếm hoi, trong khi hai vợ chồng em đều có nhu cầu rất cao.
Em đã thử im lặng lúc ấy nhưng kết quả cuộc giao ban không như ý muốn. Cả ông xã cũng bảo yêu mà không rên là phản khoa học. Có phải ai cũng như thế hay vợ chồng em là cá biệt? Có cách gì trị dứt tiếng rên mà vẫn cảm thấy vui vẻ, thỏa mãn hay không? Em tìm hiểu tài liệu thì thấy bảo ăn dái heo đực sẽ trị được bệnh này. Có tài liệu lại nói ăn cà dái dê sẽ khỏi... Nhưng quả cà thì em ăn được, còn thứ kia thì mới nhìn thấy đã muốn ói... Có phương thuốc nào để trị bệnh của vợ chồng em hay không?
T.T.T.Ng (Đồng Nai)
Bạn trẻ thân mến,
Trước tiên xin nói để bạn yên tâm: Vấn đề của vợ chồng bạn chẳng phải bệnh, cũng chẳng phải là cá biệt. Rất nhiều cặp đôi cũng thể hiện như vậy lúc yêu nhau, chỉ có khác ở chỗ âm thanh phát ra to hay nhỏ, ít hay nhiều, phát ngay từ đầu chương trình hay lúc sắp kéo màn...
Các nghiên cứu cho thấy âm thanh rất có giá trị trong quan hệ tình dục. Nó làm cho cuộc yêu thú vị hơn là cứ âm thầm, lặng lẽ, lầm lũi việc ai nấy làm! Có thể nói, những âm thanh vô tình hay cố ý phát ra lúc ấy làm cho người ta phấn khích, hăng hái, mạnh mẽ, hứng khởi, tự tin hơn... Đặc biệt, nó làm cho bạn tình nhận ra rằng đối tác của mình đang tập trung, hưởng ứng và cảm nhận hạnh phúc mà họ muốn chia sẻ.
Nói có sách, mách có chứng: Một nghiên cứu mới đây ở nước ngoài cho thấy tiếng rên rỉ khi quan hệ tình dục giúp đối tác nghĩ rằng họ đang làm rất tốt nhiệm vụ nên mới khiến bạn tình "mất kiểm soát" như vậy. Việc này có tác dụng như một liều dopping, khiến người ta tự tin hơn, dũng mãnh hơn, giỏi giang hơn, từ đó sẽ nỗ lực làm hài lòng đối tác hơn...
Như vậy, những âm thanh phát ra trong lúc đó rất ngắn gọn, cô đọng, súc tích, thậm chí không rõ nghĩa... nhưng tác động của nó thì rất lớn. Cho nên nó thường được khuyến khích chứ không ngăn cấm.
Điều các bạn cần lưu ý là dù phát ra câu què, câu cụt hay chỉ là những nguyên âm... chưa có trong tiếng Việt thì cũng chú ý đừng sử dụng từ ngữ thô thiển, dung tục quá khiến đối phương... mất hứng! Và nếu sống chung trong gia đình lớn thì chú ý "điều chỉnh âm thanh vừa đủ nghe" để không gây chú ý cho người khác.
Tốt nhất là các bạn nên trang bị thêm "dụng cụ cách âm" cho căn phòng của mình chứ không nên đi tìm các phương thuốc để điều trị bởi chẳng ai lại muốn chữa trị cái sự sung sướng bao giờ! Bản thân tôi chưa bao giờ nghe đến các phương pháp điều trị mà bạn trẻ nêu lên ở trên. Có chăng dùng thứ đầu tiên để trị bệnh... đái dầm cho trẻ theo dân gian truyền miệng.
Xin nhắc lại, việc cần làm bây giờ là các bạn nên... ra cửa hiệu vật liệu xây dựng mua các tấm vách chống ồn về lắp đặt cho căn phòng của mình. Đừng sợ mọi người cười bởi họ cũng đã cười rồi, có gì đâu mà ngại?
Thế nhé.
Theo VNE
Cho con được quyền nói... "Câm miệng! Còn cãi nữa thì đừng có trách!". Con nhớ như in lời nói và vẻ mặt ba lúc đó. Tuy ba nói vậy nhưng bàn tay ba đã vung lên và để lại những vết hằn trên má con và trong lòng con. Nó làm cho con không thể kềm chế. Và con đã mắc sai lầm khi thách thức: "Ba...