Phút yếu lòng sa ngã của người vợ ngoan
Cứ thế, tôi bị anh ta dắt đi một cách vô thức, lòng tôi cảm thấy trống rỗng hơnbao giờ hết. Có lẽ tôi đã mất lý trí của một người phụ nữ đã có chồng.
Suốt một tháng nay tôi thực sự ăn ngủ không yên chỉ vì trong đầu tôi luôn nghĩ tới một người đàn ông khác ngoài chồng mình. Dù lí trí mách bảo tôi rằng, ngoại tình là sai, là vi phạm chuẩn mực đạo đức xã hội nhưng trong tâm trí, tôi không tài nào đưa mình ra khỏi cơn ác mộng đó được.
Đó là khoảng thời gian tôi gặp anh ta người đã có vợ và 2 con trai. Còn tôi cũng có chồng đẹp trai hai đứa con một trai, một gái. Ngay lần đầu tiên gặp anh ta, tôi cảm nhận được mùi rượu nồng nồng, kiểu nói chuyện cười cười tôi đoán anh ta cũng đã say rồi. Anh ta rất hài hước và biết cách dẫn chuyện. Và hôm sau, tôi vào làm việc cùng cơ quan với người đàn ông đó.
Ban đầu tôi chỉ nghĩ đơn giản là tình đồng nghiệp nên cứ giao thiệp tự nhiên thoải mái. Đôi lúc chỉ là những đoạn chat ngắn qua Spyke hay là những câu nói bông đùa. Nhưng dần dà, tôi cảm thấy quen với việc có anh ta trong cuộc sống. Những hôm anh ta không đi làm tôi lại thấy nhớ, nghĩ vu vơ.
Phải nói, tôi là người vợ xinh đẹp và ngoan. Từ lúc lấy chồng tôi chưa từng chuyện trò thân mật với bất kỳ người đàn ông nào, với tôi chồng con lúc nào cũng là trên hết. Tôi cũng không bao giờ để những kẻ háo danh bông đùa, lợi dụng mình.
Tôi biết, đàn ông chỉ xem phụ nữ là trò chơi, là bông đùa. Vì với những người có gia đình, vợ luôn là số 1 còn bồ bịch chỉ là phù du. Và tôi cũng kịch liệt phản đối mối quan hệ không trong sáng đó.
Nghĩ là thế, luôn tự răn đe mình, nhưng tôi đã không vượt qua được giới hạn mong manh đó. Khi tôi không hiểu vì sao từ một người suy nghĩ nhanh nhẹn, tôi lại chậm chạp mơ màng. Tôi phiền não, tôi suy nghĩ. Mỗi ngày trôi qua tôi càng không hiểu anh ta đã làm gì tôi nữa. Trước đây, cũng có không ít anh chàng theo đuổi tán tỉnh tôi, trong đó có những anh chàng thanh niên chưa vợ. Nhưng chưa một lần tôi sa ngã.
Thế nhưng, lần này là một chuyện khác. Cảm giác đó, không giống như lúc chồng tôi tán tỉnh tôi, đơn giản đó chỉ là sự quan tâm, những câu nói đùa nhưng sao nó lại ám ảnh tôi tới như vậy?
Tôi chạy trốn sự quan tâm của anh ta bằng cách yêu thương chồng con hơn, mỗi ngày trôi qua, tôi đều cố gắng làm sớm để về bên chồng tôi. Tôi muốn được anh ôm vào lòng để quên đi sự ám ảnh về người đàn ông khác. Đôi lúc tôi khóc vu vơ, vì thèm được vỗ về, nước mắt rơi tôi càng nhớ tới người đó, tôi nhớ những câu mà anh ta nói “em sao vậy, em mệt phải không?”, “không sao mà, mọi thứ sẽ ổn thôi”,.. rồi tôi nhìn thấy anh ta đứng cạnh tôi.
Nghĩ mình điên rồi, tôi lại khóc nức nở. Có lẽ tôi bị giày vò vì nhìn thấy anh ta quá nhiều vào mỗi ngày.
Nhưng thấy tôi càng mệt mỏi, anh ta càng quan tâm tới tôi. Nhiều lúc tôi cáu kỉnh chỉ muốn hét to để anh ta biến đi, nhưng tôi không làm thế được. Tôi không đủ dũng cảm. Khi nhìn thấy anh ta ân cần tới đồng nghiệp khác, tôi cũng có chút chạnh lòng. Thật sự mà nói tôi không theo dõi anh ta, nhưng những hành động đó, cứ đập vào mắt tôi, khiến tôi đau đầu, nhức óc.
Video đang HOT
Cách đây một tuần, cơ quan tôi có tổ chức đi du lịch Đà Nẵng, chúng tôi cả 2 đều dẫn theo gia đình cùng đi. Lần đầu tiên chúng tôi giới thiệu vợ chồng cho nhau. Tất cả rất vui, nhưng chỉ khi ánh mắt của anh ta và tôi giao nhau, tôi thấy có điều gì đó cay cay trong khóe mắt. Anh ta cũng vội vàng lảng tránh điều đó.
Đêm hôm đó, lạ giường nên tôi đã không ngủ được. Tôi muốn tĩnh tâm một chút, muốn quên đi tất cả phiền muộn nên đi dạo ra bờ biển. Đó chỉ là cơn say nắng thoảng qua, nhưng tôi cần khắc phục nó. Dù đọc nhiều tài liệu để khắc chế cảm xúc, nhưng tôi chưa thấy cách nào hiệu nghiệm với mình cả.
Bất chợt tôi thấy anh ta cũng đang đi dạo, anh ta cũng đi một mình. Cả hai chúng tôi mỉm cười nhận ra nhau. Anh ta chậm rãi nói “Thực ra ở bên em anh thấy rất yên bình. Em như biển vậy, dịu dàng nhưng dữ dội. Anh biết, em cũng nghĩ như anh, nhưng có lẽ chúng ta hãy để nó trong lòng, những ký ức như những hạt phù sa. Em hiểu chứ, sóng sẽ cuốn đi tất cả. Em nhé”.
Tôi òa khóc nức nở, cảm giác hờn dỗi, hay nuối tiếc. Cũng có thể anh ta đã nói hộ tôi, vì anh ta đã giày vò tôi suốt 2 tháng qua. Rồi anh ta nắm lấy tay tôi như một thông điệp là tôi sẽ làm được.
Cứ thế, tôi bị anh ta dắt đi một cách vô thức, lòng tôi cảm thấy trống rỗng hơn bao giờ hết. Có lẽ tôi đã mất đi lý trí của một người phụ nữ đã có chồng. Tôi kể anh ta nghe hết chuyện gia đình, con cái,…Rất nhiều chuyện, còn anh ta chỉ biết mỉm cười, gật đầu.
Nhận thấy mình đi quá xa, chúng tôi quyết định quay lại và đi về bất chợt anh ta hỏi “có phải em biết anh yêu em không?”. Tôi rất hoảng sợ, thực sự tôi không muốn giữa chúng tôi tồn tại cái gọi là “yêu”. Tôi cố đi thật nhanh để không nhìn thấy đôi mắt đó, nhưng trái tim tôi đau nhói, tôi nghĩ nó sắp nhảy ra khỏi lồng ngực. Còn anh ta đã kịp giữ tôi lại, tay anh ta run rẩy ôm hôn khắp mặt tôi. Cảm giác nóng ran, tôi nghĩ mình không còn làm chủ được mình. Tôi không đủ sức đẩy anh ta ra khỏi mình. Và tôi cũng không thốt nên lời. Có lẽ tôi đã bị thôi miên hay là một điều gì đó vô hình đã điều khiển mình.
Hãy cho anh một lần được bên em thôi. Cho anh một lần được sai lầm. Ngay ngày mai chúng ta sẽ lại như xưa. (Ảnh minh họa)
“Hãy cho anh một lần được bên em thôi. Cho anh một lần được sai lầm. Ngay ngày mai chúng ta sẽ lại như xưa. Anh sẽ không day dứt nữa, sẽ thôi không nghĩ đến em. Và chúng mình sẽ chẳng duyên nợ gì nữa…”, rồi anh ta run rẩy cởi từng cúc áo của tôi.
Ngoài kia sóng vẫn vỗ về, cảm giác những giọt nước mắt đang rơi xuống cát. Hai tay tôi cố cào vào cát, nhưng đã kiệt sức rồi. Người đàn ông đó và tôi đã hòa lẫn với những hạt cát trên bờ biển. Có lẽ, dưới lòng đại dương sâu thẳm sóng đang rì rào, hờn trách khinh bỉ người phụ nữ xấu xa như tôi. Văng vẳng đâu đó là tiếng vọng “mày đã ngoại tình“, “mày đã phản bội chồng”,…
Sau hôm đó, chúng tôi lại về với gia đình mình, nhưng trong lòng tôi không còn sự hồi hộp bỡ ngỡ mà chỉ là sự ân hận, day dứt. Còn anh ta nhìn tôi như chưa hề có chuyện gì. Có lẽ anh ta đã quên chuyện hôm trước, quên tối hôm đó đã cùng tôi bên bờ biển.
Mỗi ngày trôi qua, nhìn thấy chồng vẫn yêu chiều chăm sóc. Vẫn đưa đón hàng ngày mà tôi không cầm được nước mắt. Tôi đã phản bội anh, phản bội lại lời thề ước trăm năm thủy chung bên nhau với anh.
Theo ĐSPL
Kinh hãi vì vợ mặc quần thủng, gãi mông sồn sột
Là vợ chồng, tuy vẫn còn tình cảm nhưng những người chồng ngày càng thấy ớn và hãi hùng với những cô vợ vô duyên "vô đối". Với họ, có vợ như vậy đúng là "vợ dại hại 3 đời".
Mới lấy vợ được 4 năm nay, nhưng nhiều lần anh Hùng phát hoảng vì ngày càng nhận ra vợ của anh "có duyên" dễ sợ. Mấy năm nay, anh luôn cố gắng nhẫn nhục, chịu đựng vì con mà sống. Nhưng thật sự, anh đã ngấy tận cổ với người vợ như vậy.
Anh Hùng tâm sự: "Cái duyên rất quan trọng đối với phụ nữ. Phụ nữ xấu vẫn có thể chấp nhận được nhưng vô duyên thì không thể. Mình đã bao lần nhắc nhở và cả dạy bảo vợ, nhưng rồi hình như đã ăn vào nếp sống, nếp nghĩ nên vợ không bỏ được. Ngán nhất là vợ còn cãi cùn rằng nảy sinh ra thói xấu đó của vợ, là chồng mình phải chịu trách nhiệm với nó. Trong khi nhìn lại mình bao lần, mình có đâu biến đổi và vô duyên như vợ đâu".
Ảnh minh họa
Nhớ lại hình ảnh người vợ ý nhị trước đây của mình, anh Hùng kể: "Trước đây yêu nhau, vợ mình lúc ấy đẹp, ngây thơ, tinh tế và dịu dàng đến bất thình lình ấy. Vậy mà lấy nhau rồi, em cứ ngày một trở nên cục cằn và đặc biệt vô duyên không thể tả. Nhiều khi nhìn thấy những hành động của vợ mà mình chẳng còn thấy vợ xinh đẹp như thiên thần nữa. Ngược lại giờ nhìn em nhiều lúc ứng xử như người điên, dở hơi, hâm hâm vô duyên đến hãi hùng".
Như sợ những lời nói của mình chưa thuyết phục được người khác tin, người chồng 32 tuổi này lôi ra một mớ những hành động vô duyên không thể chấp nhận được của vợ mình: "Mỗi khi ở nhà với chồng, vợ mình không cần giữ kẽ hay ý tứ. Nhiều lần cô ấy có những hành động trung tiện với tiếng rất to. Đã thế, vợ chẳng hề ngượng mà còn tỏ thái độ rất sảng khoái. Rồi khi vợ cười, giọng cười nghe phát khiếp luôn. Chưa kể khi đang ăn uống với chồng con, vợ còn vô ý nói những chuyện mất vệ sinh hoặc không thì có những hành động mất vệ sinh kinh khủng đến con nhỏ cũng phải kêu lên: "Mẹ vừa ăn vừa ngoáy mũi kìa. Mẹ ở bẩn nhé'".
Đáng lo ngại hơn, với anh Hùng còn là những hành động vô duyên đến "vô văn hóa" mà chính vợ anh cũng không nhận ra được. Vợ của anh lại còn khoe với vẻ rất tự hào với chồng: "Vợ kể rằng, mỗi lúc vợ đi siêu thị, cứ đến quầy hoa quả là vợ lén ăn một vòng cật lực. Khi đi ra không phải trả tiền. Rồi khi vợ nhận xét về cơ thể phụ nữ của những người bạn, đồng nghiệp của mình thì rất thô thiển. Mình mắng cho bao bận mà chẳng chừa".
Nói về người vợ vô duyên của mình, người chồng này chán ngán bảo: "Người ta nói, giàu vì bạn, sang vì vợ. Vợ kiểu này thì chắc chắn mình chẳng sang mà cũng không thể giàu nổi. Có lẽ mình phải giáo dục con trai mình cẩn thận về vụ này. Chứ có vợ dại hại 3 đời".
Một trường hợp khác là vợ anh Thuần 35 tuổi trú tại Lạc Trung - Hà Nội. Dù cũng là một người chồng suốt 6 năm nay, nhưng anh Thuần, cũng phải công nhận, ở với người vợ vô duyên thật khổ sở và muối mặt. Đã có nhiều lúc anh Thuần xấu hổ không thể tả, không dám mời bạn bè tới nhà chơi. Nhưng xác định là cái tính vốn có, anh Thuần đã cố phiên phiến đi, nhìn vào mặt tốt của vợ mà sống.
Ảnh minh họa
Nhưng nhiều lúc anh vẫn không thể chịu nổi. 6 năm qua, sống với người vợ vô duyên nên anh nhiều lần giả câm, mù, điếc. Song có lúc anh vẫn bực bội.
Trước đây, vợ anh là bạn học cùng lớp với anh. Mỗi khi đi đâu, vợ anh đều chải chuốt là lượt và ăn nói nhỏ nhẹ, duyên dáng khiến anh rất hãnh diện. Nhưng sau 6 năm, người vợ khéo léo của anh ngày nào đã thay đổi chóng mặt.
Nhiều tối, dù sắp đi ngủ, anh Thuần vẫn thấy vợ chẳng đánh răng, lại còn cứ nằm cười hềnh hệch trên giường. Kinh dị hơn, trên hàm răng của vợ, anh Thuần còn thấy mắc luôn chút rau xanh vừa ăn trong bữa tối. Nhìn vợ khi ấy, thật sự anh thấy chẳng khác gì thị Nở ngày xưa.
Anh than vãn: "Đã vậy, thỉnh thoảng ở nhà, vợ còn mặc quần áo thủng đít, cạp đã bai xệ dưới rốn trông vô duyên kinh. Mình đã bảo vứt bộ quần áo ấy đi mấy lần nhưng em cứ bảo ở nhà có ai nhìn đâu. Có khách đến thì sẽ đi thay. Rồi khi có khách đột suất đến nhà, vợ cũng cuống lên chẳng nhớ thay. Em vẫn cứ hiên ngang đi lại trước mặt khách dù chồng đã nhấm nháy mấy lần cũng không thèm để ý. Có khi em vừa đi vừa vô ý gãi mông sồn sột khiến mình là chồng muốn xấu hổ đến độn thổ".
"Ngán ngẩm nhất là những ngày mưa, vợ chồng mình vì đi làm cùng đường nên mình thường phải chở vợ. Những ngày ấy, hai vợ chồng mình lai nhau xe máy. Mưa to nên đường hay có những vũng nước đọng. Vợ mình ngồi sau nhấc cả người, cả chân đu lên người chồng rồi cười khúc khích. Lúc ấy mình ngượng với người đi đường kinh lên. Đã làm bẩn quần của chồng, em lại còn càu nhàu: &'Anh đi đứng thế hả?'" - Anh Thuần kể lại.
Như rút kinh nghiệm từ chính hoàn cảnh của mình, anh Hùng đang muốn ra hạ sách cuối cùng để cải tạo vợ vô duyên: "Ở với vợ vô duyên, dù đã góp ý các kiểu nhưng xem ra bệnh này của vợ đã hết thuốc chữa rồi. Chẳng lẽ vợ làm gì, nói gì vô duyên, mình là chồng lại đối lại y xì với vợ như vậy. Song càng nói, vợ càng ì ra, rồi còn biện bạch kiểu chổi cùn nữa. Chẳng lẽ lại cho vợ ăn mấy bạt tai mới chừa tính vô duyên mọi nơi, mọi lúc này?".
Theo VNE
Đàn ông tốt thì đừng làm khổ vợ Anh em bạn bè cần giúp đỡ anh ấy chẳng bao giờ nỡ chối từ,từ vay tiền, mượn xe, đến xin việc hộ cho con, cứ làm được là anh ấy giúp. Bạn bè gọi anh ấy là đàn ông tốt. Anh em bạn bè cần giúp đỡ anh ấy chẳng bao giờ nỡ chối từ, từ vay tiền, mượn xe, đến xin...