Phụ nữ lấy chồng may hơn khôn
Mỗi lần anh đi đêm về hôm tôi còn nghĩ anh nhậu nhẹt, gái gú chứ đâu nghĩ anh vì tôi mà chịu khổ như vậy.
Ngày xưa mối tình sâu đậm của tôi là một anh chàng đẹp trai, thông minh, lắm tiền. Anh ta là cấp trên của tôi nhưng vì một cô gái khác mà đá tôi không thương tiếc. Tôi tốn 3 năm tuổi xuân cho mối tình này.
Sau khi chia tay, dù biết anh ta là kẻ không ra gì tôi vẫn rất vật vã, đau khổ tưởng muốn chết đi được.
Và rồi lúc đó chồng tôi xuất hiện, hồi đấy có nằm mơ tôi cũng không nghĩ tôi sẽ lấy một người đàn ông như thế. Anh có chiều cao hạn chế, thậm chí còn lùn hơn tôi, thua tôi 2 tuổi, công ăn việc làm không ổn định, tính cách cũng chả có gì khiến tôi cảm thấy thu hút và ấn tượng cả. Nhưng lúc đấy nghĩ mình không thể yêu được ai khác nên mặc dù gia đình, bạn bè can ngăn hết lời, tôi vẫn quyết định lấy anh.
Hạnh phúc, phải nói là quá hạnh phúc khiến nước mắt tôi trào ra (Ảnh minh họa)
Nhà tôi cũng vào diện khá giả nhưng chồng nhất quyết không chịu ở rể nên chúng tôi phải thuê một căn phòng nhỏ khá xập xệ để ở. Mẹ tôi hồi đấy mỗi lần sang thăm tôi lại xót xa rồi càm ràm tôi miết là nếu không chịu khổ được thì li dị đi cũng được, rồi trách chồng tôi làm con gái bà phải chịu nhiều khổ sở.
Những lần trước, chồng tôi đều im lặng, nhẫn nhịn nhưng lần gần đây nhất thấy chồng tôi bảo: “Mẹ yên tâm, chúng con sắp hết khổ rồi”. Mẹ tôi liếc xéo kiểu: “Tướng anh thì làm được trò trống gì?”. Còn tôi nghe thì vô cảm, kiểu thế giới có ra sao thì mặc kệ. Tình yêu chết thì mọi thứ cũng hết ấy.
Video đang HOT
Rồi có một ngày, trái tim khô héo của tôi dường như đã có nhịp đập trở lại. Tôi nhớ như in ngày đó khi chồng tôi tất tả trở về, quần áo xộc xệch, mồ hôi mồ kê nhễ nhại. Tôi đang ngồi nhặt rau trong bếp thì chồng tôi chạy vào, cầm vai tôi lắc mạnh:
“Em để đấy đi, tối nay chúng mình đi ăn nhà hàng, vì lấy anh mà lâu rồi em không được đi ăn nhà hàng phải không? Đi đi, thay quần áo đi rồi anh chở em đi, em muốn ăn ở đâu, ở đâu cũng được”.
Đầu óc tôi lúc đấy gần như kiểu bị đơ đơ vậy, tôi vẫn không thể hiểu được là vì sao chồng tôi lại có thể phấn khích đến thế! Bình thường chồng tôi khá trầm tính và ít nói.
Tôi như một cái máy chạy đi thay quần áo rồi leo lên lên xe anh, nói đại một địa chỉ quen thuộc ngày trước hay đi ăn cùng gia đình.
Chìa cái menu ra trước mặt tôi, anh hớn hở: “Em xem đi, chọn món đi, món nào em thích ăn nhất ấy”.
Tôi nhìn mặt anh e ngại: “Anh có mang tiền theo không, em chỉ có hai ba trăm trong người”.
“Anh có. Em nhìn này”, anh đưa tay ra hiệu bí mật rồi dúi vào tay tôi một phong bì trong đó… “ôi trời ơi, sao mà nhiều tiền vậy?”- Tôi đã phải thốt lên khi nhìn thấy cả xấp tiền 500 nghìn dày cộp. Nếu anh không ra hiệu bảo tôi bình tĩnh chắc tôi sẽ hét toáng lên mất.
“Em! Em biết không, từ khi lấy được em, anh vẫn tự nhủ bản thân mình rằng, mình thật may mắn. Anh không nghĩ là em có thể chịu lấy một người nghèo khổ, xấu giai như anh. Đúng là anh lấy em với hai bàn tay trắng. Mỗi lần nhìn thấy em phải khổ sở để thích nghi dần với cuộc sống còn nhiều thiếu thốn, anh đã tự động viên mình phải cố gắng, cố gắng thật nhiều để người vợ mình yêu thương nhất này không còn phải khổ nữa. Và hôm nay anh coi như đã thành công được một nửa rồi, giống gà ngoại anh đem về nghiên cứu, nuôi thử đã thành công, xuất được gần 1000 con, trừ hết chi phí cũng lãi được gấp 6 lần. Hiện có rất nhiều đối tác muốn đặt thêm nên anh đang tính sẽ mở rộng thêm nữa.”
Rồi anh cầm tay tôi, ánh mắt long lanh: “Anh cám ơn em, cám ơn em nhiều lắm, vì em mà anh mới quyết tâm được như thế”.
Hạnh phúc, phải nói là quá hạnh phúc khiến nước mắt tôi trào ra. Bấy lâu nay tôi cứ để cho cuộc đời uổng phí, ở bên anh như một cái bóng dày vò anh thật nhiều, trong khi anh thì lăn lộn, khổ sở, không quản ngại ngày đêm vất vả vì tôi. Mỗi lần anh đi đêm về hôm tôi còn nghĩ anh nhậu nhẹt, gái gú chứ đâu nghĩ anh vì tôi mà chịu khổ như vậy.
Tôi nghỉ việc để cùng chồng chăm lo cho đàn gà, chúng tôi cũng cùng nghiên cứu để tìm hiểu thêm về những loại giống mới. Tôi hạnh phúc vì chúng tôi đã có thể tự mua đất, xây nhà. Bố mẹ tôi cũng không còn coi anh là “thằng ăn hại” như ngày xưa.
Trái đất tròn khi một ngày tôi tình cờ gặp lại người yêu cũ, không còn là người đàn ông hào hoa ngày nào, anh già đi trông thấy khi đang trong tình cảnh gà trống nuôi con vì vợ bỏ đi theo một người đàn ông Việt kiều giàu có hơn. Tôi cũng không dám khoe cuộc sống viên mãn, hạnh phúc mình đang có kẻo sợ anh buồn, thầm cám ơn anh vì ngày xưa đã bỏ tôi, thầm cám ơn vì trái tim mình đã hoàn toàn bình phục như thể người đàn ông trước mặt tôi đây chưa từng làm cho nó tan nát khi xưa.
Theo Ngoisao
Xót xa nhìn chồng ngoại tình
Chồng ngoại tình với cô nhân viên làm chung công ty. Tôi ngất lên ngất xuống phải vào bệnh viện truyền nước biển.
Chồng tôi đang đứng ở vị trí khá tốt trong sự nghiệp ở tuổi 33, ngoại hình ưa nhìn cộng với khiếu ăn nói lưu loát, dễ thuyết phục người khác nên ít nhiều anh được ngưỡng mộ từ bạn bè, đồng nghiệp xung quanh.
Bạn bè nhận xét tôi khá ưa nhìn, đảm đang, sở hữu thêm một cửa hàng thời trang quần áo do bản thân tạo dựng nên, biết nấu ăn, nhà cửa sạch sẽ, chăm chút cho con chồng. Nhưng hình như bao nhiêu đó vẫn chưa đủ. Nhìn chung cuộc sống vợ chồng tôi khá đầy đủ, nhà cửa, xe hơi, giúp việc... không thiếu gì. Cái tôi thiếu chính là sự chân thành, tình yêu sâu sắc của chồng sau một thời gian yêu và cưới nhau.
Con trai được 5 tháng tôi phát hiện chồng ngoại tình với cô nhân viên làm chung công ty. Chồng vẫn rất có trách nhiệm với vợ con, luôn dành thời gian cho con khi có thể, hoặc chở vợ con đi chơi. Tôi đau, khóc lóc, gào thét, bỏ đi, rồi ngất lên ngất xuống phải vào bệnh viện truyền nước biển, thậm chí sự đau đớn khiến tôi dần trở nên im lặng, bởi tất cả sự phản ứng lúc đó cũng không thể nào xoa dịu nỗi đau thể xác, tinh thần của bản thân.
Chưa bao giờ tôi cảm thấy chán nản và thất vọng về cuộc sống của mình như vậy. Mặc dù trước khi lập gia đình tôi từng chứng kiến và nghe rất nhiều câu chuyện đại loại đàn ông mèo mỡ, trăng hoa, hay chuyện chăn rau sạch. Đến khi mình là nạn nhân của thói trăng hoa này tôi cũng làm tất cả mọi thứ để trút giận cho sự phản bội của chồng rồi vẫn phải học cách chấp nhận sự giả dối, chấp nhận hy sinh bản thân vì đứa con, chấp nhận bỏ qua lỗi lầm của chồng bởi không muốn con sống cảnh thiếu cha hoặc mẹ.
Thậm chí tôi phải dẹp bỏ cái tôi rất lớn mà trước giờ chưa cho phép ai xâm phạm. Ngày trước, tôi từng mạnh miệng rằng sẽ đường ai nấy đi nếu anh sai phạm, đến khi có con mới hiểu rằng không chỉ tôi mà tất cả phụ nữ có chồng khi đã trở thành mẹ thường chấp nhận hy sinh cho chồng, cho con.
Không phải vì không can đảm đứng lên giành lại công bằng cho mình, mà vì tôi thấy quá xót xa mỗi khi nhìn con nhỏ mỉm cười gọi ba mẹ, hoặc nếu buông tay thì bao nhiêu công sức mình tạo dựng sẽ tiêu tan. Con cái mình người khác sai bảo, chồng mình người khác dùng, nhà mình người khác vào ở, nghĩ đến cảnh đó tôi không kìm được nước mắt. Đau là thế, nhưng phải chấp nhận bỏ qua và sống tiếp.
Đạp bỏ rất dễ, giữ lấy hạnh phúc rất khó khăn, nhưng xung quanh ta thì toàn là những cám dỗ, cạm bẫy rình rập. Đàn ông chỉ muốn tìm thêm chứ không muốn mất. Là phụ nữ các bạn hãy biết chăm sóc bản thân nhiều hơn, sống cho mình, yêu thương chồng ở một giới hạn nhất định, nếu không một ngày nào đó bạn sẽ nhận được cú sốc tương tự như tôi. Hãy đứng vững để bảo vệ gia đình và con mình. Đừng bao giờ bỏ cuộc để cho những kẻ thứ ba có cơ hội chạm vào hạnh phúc của mình.
Theo VNE
Khi hot boy lấy vợ cực xấu Sau một thời gian "chinh chiến và yêu đương", sưu tập được một bộ sưu tập người yêu toàn hotgirl suốt thời trai trẻ, cuối cùng Thành lại "vớ" phải cô vợ "siêu xấu". Đã yêu là phải "hot girl" Lập (Vĩnh Phúc) nổi tiếng đẹp trai, ăn chơi từ thời còn học cấp III. Ngay thời ngồi trên ghế nhà trường ấy,...