Phụ nữ hãy bao dung như bản chất vốn có nhưng xin đừng bao dung 1 cách mù quáng
Một khi đàn ông đã chọn ôm, chọn lên giường với người phụ nữ khác thì khi đó đầu óc trái tim họ đâu còn chỗ dành cho vợ. Đàn ông rất dễ dãi vậy nên phụ nữ đừng bao dung 1 cách mù quáng.
Phụ nữ vốn là phái yếu nên tấm lòng của họ cũng yêu mềm dễ tổn thương như cái tên người ta gọi họ. Họ có điểm tốt đó là dễ tha thứ, dễ bao dung. Tha thứ, bao dung là tốt nhưng liệu có phải có nhiều người phụ nữ đang tha thứ một cách dễ dãi và bao dung 1 cách mù quáng.
Khi phụ nữ bước vào hôn nhân, họ thường hết lòng vì gia đình vì chồng con. Họ hi sinh quên cả bản thân chỉ vì muốn gia đình mình yên ấm. Có những người chồng được vợ phụng dưỡng và chiều quá lại đâ.m ra hư tính tòm tem bên ngoài. Có những người vợ vì yêu chồng nhiều quá, đến khi bị phản bội thì khóc lên khóc xuống. Nhưng rồi chỉ cần 1 sự hối lỗi nhỏ, 1 sự an ủi, 1 cái ôm, 1 lời xin lỗi… từ người chồng đã phản bội chính mình thì lại dễ dàng bỏ qua, dễ dàng tha thứ, dễ dàng bao dung chỉ vì muốn gia đình yên ấm.
Đa.u đớ.n tổn thương nhưng rồi nhắm mắt cho qua mọi chuyện (Ảnh minh họa)
Có những người đàn ông biết điều thì họ quay về lại với gia đình toàn tâm toàn ý với vợ con sau sự bao dung của vợ. Nhưng có những người vừa được vợ tha thứ, tỏ lòng bao dung xong thì quay sang thở phào nhẹ nhõm: “Vợ mình thật dễ nịnh, lần sau ngoạ.i tìn.h mình phải cẩn thận hơn mới được”.
Vậy đấy, đừng bao dung quá dễ dàng khi bị phản bội hay khi chồng phạm sai lầm. Hãy làm cho họ thấy: “Tôi không phải là người dễ bị dắt mũi và cái nhà này không phải là nhà trọ đâu”. Đàn ông đa phần họ không nghĩ được rằng vợ bao dung như vậy là muốn gia đình mình yên ấm nên mình phải trân trọng lấy vợ đâu. Ít lắm, hiếm lắm mới có người nghĩ và làm được như vậy. Vì khi đàn ông đã chọn ôm, chọn lên giường với người phụ nữ khác thì khi đó đầu óc trái tim họ đâu còn chỗ dành cho vợ. Đàn ông rất dễ dãi vậy nên phụ nữ đừng bao dung 1 cách mù quáng.
Có nhiều người vợ khóc lóc nói rằng: “Tôi đã tha thứ cho anh bao nhiêu lần rồi, sao anh vẫn phản bội lại tôi như thế. Anh có là con người không?”. Đấy chính là vấn đề, chính sự tha thứ dễ dãi của bạn đã vô tình khiến anh ta không biết trân trọng vợ, không biết trân trọng gia đình. Phụ nữ xin đừng biến mình thành kẻ nhu nhược.
Video đang HOT
Lòng vị tha là tốt đấy, nhưng với những kẻ phản bội hết lần này đến lượt khác thì lòng tốt đó đang bị bạn… vung phí. Tại sao phụ nữ cứ im lặng chịu tổn thương mà không dám buông bỏ? Có phải vì bạn đang sống quá phụ thuộc, sợ hãi cuộc đời mình sẽ đi vào ngõ cụt nếu thiếu chồng? Hay bạn muốn giữ chồng chỉ vì con? Đôi khi tôi nghĩ đó chính là sự hèn nhát, nhu nhược.
Đồng ý là không phải khi nào cũng nên l.y hô.n nên chia tay và không phải kẻ phản bội nào cũng đều không xứng đáng được tha thứ. Nhưng sự tha thứ và và tha thứ 1 cách mù quáng nó lại khác nhau. Đừng để những lời đường mật ru ngủ bạn, cũng đừng để bản tính cam chịu nó gặm nhấm tâm hồn.
Hãy biết buông tay khi cần thiết (Ảnh minh họa)
Cuộc đời này ngắn lắm, nếu bạn đang sống chìm đắm trong nỗi đau và sự tổn thương. Bạn phải chịu hết sự phản bội này đến sự phản bội khác thì tại sao lại không chịu đứng dậy để đấu tranh, không chịu buông tay. Sao phụ nữ cứ nuốt nước mắt nắm chặt 1 con dao đang làm mình rỉ má.u. Có những người phụ nữ bị chồng đán.h bầm tím tái mặt mày, thậm chí phải nhập viện. Nhưng rồi khi được người thân bảo vệ cho ở nhờ và chăm sóc thì họ vẫn trốn về nhà với chồng. Vậy đấy, đó chẳng phải là sự mù quáng hay sao?
Phụ nữ hãy thật bình tĩnh khi đối mặt với chuyện chồng ngoạ.i tìn.h, lừa dối hay phạm sai lầm. Hay cân nhắc mức độ nặng nhẹ để biết mình có nên tha thứ, bao dung hay không và tha thứ bao dung ở mức độ nào? Và nên nhớ bao dung là tốt nhưng đừng bao giờ bao dung 1 cách mù quáng. Phụ nữ cần được yêu thương và quan tâm chứ không phải suốt ngày để người ta chà đạp làm tổn thương và để tâm hồn bị nỗi đau gặm nhấm.
Theo Một Thế Giới
Nếu không thể tha thứ xin đừng hàn.h h.ạ tinh thần nhau
Hùng đã thú thật tất cả, nói cho Lan hiểu rằng mình và cô bạn kia chỉ là bạn cũ, chẳng có gì vượt giới hạn. Nhưng Lan một mực không tin, cô ấy cho rằng Hùng đã dan díu với cô bạn kia từ lâu...
Tôi quen vợ chồng Hùng từ những ngày còn ngồi trên ghế giảng đường Đại học. Hùng là người con trai nghiêm túc, thông minh, có nhiều tài lẻ, nên chỉ sau năm học thứ nhất, Hùng đã lọt vào mắt xanh của Lan. Suốt những năm tháng sinh viên khó nhọc ấy, chúng tôi đều rất ghen tị với tình yêu tuyệt đẹp của họ.
Ra trường được mấy tháng, họ làm đám cưới, khiến đám con trai chúng tôi chỉ nhìn và ao ước được một nửa hạnh phúc như vậy thôi đã tốt lắm rồi. Vậy mà sau hai năm gặp lại, tôi mới biết Hùng và Lan đã chia tay nhau. Ngồi trong quán cà phê nhỏ, anh tâm sự :
- Cho đến bây giờ, mình không hiểu sao Lan lại cố chấp đến như vậy. Nhân chuyến công tác lên Tây Bắc, mình gặp lại cô bạn ngày xưa học cùng phổ thông, hiện là cô giáo dạy học ở miền núi. Đang cảnh xa nhà mà vô tình gặp lại bạn cũ, chúng mình hàn huyên đủ chuyện. Khi về Hà Nội, thỉnh thoảng mình viết thư, gọi điện thăm hỏi cô ấy. Quả thật, mình có thương cô ấy chứ không hẳn là yêu. Một hôm cô ấy về Hà Nội, gọi điện cho mình. Mình đã đưa cô ấy đi thuê nhà trọ, rồi dẫn cô ấy đi chơi thành phố.
Không ngờ chuyện ấy đến tai vợ mình, cô ấy làm ầm ĩ lên. Mình đã thú thật tất cả, nói cho Lan hiểu rằng mình và cô bạn kia chỉ là bạn cũ, chẳng có gì vượt giới hạn. Nhưng Lan một mực không tin, cô ấy cho rằng mình đã dan díu với cô bạn kia từ lâu, rằng thỉnh thoảng mình lại bịa lý do đi công tác để lên với cô ấy hoặt gọi điện cho cô ấy về Hà Nội để "hú hí" với nhau. Cãi mãi không được, mình đành nhận liều rằng: "Ừ thì anh cũng có chút rung động với cô ấy, anh có lỗi, mong em tha thứ. Anh hứa không bao giờ tái phạm nữa". Tưởng thế là xong, ai ngờ Lan càng ngày càng quá đáng.
Trước tiên cô ấy mời bố mẹ cô ấy, bố mẹ mình, cậu em trai mình, cả em gái cô ấy đến để có "cuộc họp gia đình". Cô ấy bắt mình kể sự tình cho mọi người nghe và bắt mình hứa trước mặt mọi người là sẽ không làm gì có lỗi hay ảnh hưởng đến gia đình. Tuy bực bội, nhưng nghĩ làm cho êm chuyện nên đành nhắm mắt làm theo những lời cô ấy yêu cầu.
Tưởng sau vụ ấy mọi chuyện sẽ êm xuôi, ai ngờ Lan vẫn chưa hả giận. Cô ấy muốn mình viết một lá thư gửi cô bạn học kia, trong đó mình phải nói rõ rằng mình không yêu cô ấy, rằng mình chỉ lợi dụng cô ấy thôi, rằng từ nay trở đi mình "không thèm" gặp cô ấy nữa, bởi mình đã có cô vợ xinh đẹp, thông minh ở giữa Thủ đô này rồi...
Mình không viết, bởi nghĩ như thế là quá đáng, là xúc phạm cả mình lẫn cô bạn của mình. Nhưng vợ mình lại bù lu bù loa, cho rằng mình vẫn tơ tưởng đến cô bạn kia nên mới không dám viết. Đã vậy, cô ấy đán.h máy lá thư, bắt mình kí và gửi. May mà mình "thông minh", viết địa chỉ sai. Nếu không, mình không biết sẽ nhụ.c nh.ã với cô bạn cũ như thế nào nữa.
Thấy anh bạn kể đã dài, tôi nghĩ chuyện như thế là xong. Tôi hỏi lại:
- Vậy sao cậu và Lan chia tay?
- Cậu cứ từ từ, để mình kể nốt... - Hùng nói - Mình cũng như cậu, tưởng chuyện đến thế là cùng. Ngờ đâu, hôm rằm tháng bảy năm ngoái, cô ấy chuẩn bị đồ lễ, bảo mình chở cô ấy lên Phủ Tây Hồ. Lên đến nơi, cô ấy sắp lễ và bảo: "Anh vào khấn ở bàn Tam tòa Thánh mẫu đi. Anh phải thề trước bàn thờ rằng anh sẽ quên cô ta. Nếu còn nghĩ đến cô ta thì các ngài sẽ... vật chế.t tươi!".
Mình quá sửng sốt, không ngờ cô vợ mình lại quá đáng đến như vậy. Không kiềm chế nổi vì lòng tự ái đã bị tổn thương đến cực độ, mình quyết định bỏ mặc cô ấy lấy xe về nhà. Chúng mình chính thức chia tay nhau vì không thể hàn gắn nổi từ hôm ấy...
Bởi mới nói, có được người chồng không bao giờ "đi ngang về tắt" đương nhiên là rất tốt, nhưng nếu sau một lần "trót dại", họ nhận ra lỗi lầm, thì xin chị em rộng lòng tha thứ, cho anh ấy một cơ hội để "cải tà quy chính". Bởi việc nhiếc móc, dằn vặt, suốt ngày nhắc nhở đến những sai phạm trong quá khứ là điều rất dễ dẫn đến tình trạng "già néo đứt dây".
Theo Thế giới trẻ
Có thương nhau, thì xin đừng để đó Bởi vì "duyên số" không đến với ta hằng ngày, bởi vì tình cảm vốn là thứ mong manh và dễ tan biến nhất trên đời, nên nếu có thương nhau, thì xin đừng để đó. Gặp nhau giữa muôn vàn ngã rẽ của cuộc đời, hai con người, hai đường thẳng song song và tách biệt bỗng dưng tìm được điểm giao....