Phổ cập môn bơi cho học sinh: Bài toán khó của nhiều trường
Tai nạn đuối nước vẫn tiếp tục là nỗi ám ảnh đối với xã hội khi mỗi năm tỉnh có từ 15-20 trẻ bị thiệt mạng thương tâm, trong đó có những vụ thiệt mạng từ 2-3 em cùng lúc, ngay trong một gia đình.
Hố chứa nước tưới cà phê từng cướp đi sinh mạng của 3 học sinh ở ấp 4, xã Sông Ray, H.Cẩm Mỹ mới đây. Ảnh: C.NGHĨA
Vào giữa tháng 4 vừa qua, bà Nguyễn Thị Kim A. ở ấp 4, xã Sông Ray (H.Cẩm Mỹ) vô cùng đau xót khi mất đi 2 người cháu nội, ngoại trong một vụ tai nạn đuối nước nghiêm trọng. Gia đình hàng xóm cách nhà bà Anh không xa cũng mất đi người con trai 7 tuổi trong vụ tai nạn đuối nước thương tâm này.
* Còn đó những nỗi đau
Sau vụ đuối nước thương tâm cách đây hơn nửa tháng, gần như đêm nào bà A. cũng thức trắng nhớ về 2 người cháu tội nghiệp của mình. Bà chia sẻ: “2 cháu của tôi mất đi trong một buổi chiều định mệnh ở dưới hố chứa nước tưới cà phê. Lúc đó, 2 cháu đi học về, gia đình có để các cháu chơi tự do, lúc chiều gọi các cháu về tắm thay đồ và ăn tối nhưng không thấy. Cả nhà kéo nhau đi tìm thì phát hiện các cháu đã chết nổi trên mặt hố nước, cố đưa đi bệnh viện mà các cháu không qua khỏi”.
2 học sinh chết đuối tại hồ Trị An
Ngày 4-5, Phòng GD-ĐT H.Vĩnh Cửu đã có báo cáo gửi Sở GD-ĐT về sự việc 2 học sinh của Trường THCS Mã Đà (xã Mã Đà) thiệt mạng do đuối nước tại hồ Trị An vào chiều 3-5.
Theo đó chiều 3-5, có 5 em đi đá bóng cùng nhau, sau đó các em rủ nhau xuống hồ tắm. Khi sự việc xảy ra, một em trong nhóm này biết bơi và một người dân làm vườn gần đó đã cứu được 2 em, còn 2 em T.Đ.K và H.N.T.B do bơi quá xa bờ, khi được đưa lên bờ đã không qua khỏi.
Cách đây hơn 1 năm, vào đúng mùng 5 Tết Nguyên đán, tại hồ bơi Hoa viên Ngọc Hoa Trang (P.Hiệp Hòa, TP.Biên Hòa) cũng từng xảy ra một vụ tai nạn đuối nước thương tâm khiến 2 em nhỏ Đ.T.N.L. (11 tuổi) và Đ.Đ.D. (9 tuổi) là chị em ruột trong một gia đình tử vong. Hai em L. và D. phát hiện bị đuối nước ở khu vực hồ bơi dành cho người lớn. Điều này cho thấy sự thiếu an toàn khi hồ bơi không có hàng rào ngăn cách giữa 2 hồ bơi và đặc biệt là sự quan sát của người lớn.
Những vụ tai nạn đuối nước khiến cha mẹ các em có những vết thương lòng không thể lành. Cách đây gần 10 năm, vào tháng 5-2012, gia đình anh Phạm Văn L. và Nguyễn Văn B. sát nhà nhau ở ấp 2B, xã Xuân Bắc (H.Xuân Lộc) từng mất đi những người con trong một vụ tai nạn đuối nước thương tâm, trong đó gia đình anh L. mất đi cùng lúc 3 người con, còn gia đình anh B. mất đi 2 người con. Từ đó đến nay, vào mỗi dịp hè 2 gia đình lại tổ chức lễ giỗ chung cho cả 5 em nhỏ.
Video đang HOT
Anh L., cha của 3 em nhỏ thiệt mạng trong vụ tai nạn đuối nước này cho biết: “Cháu lớn nhất khi đó đã 11 tuổi nhưng vẫn chưa biết bơi. Trong lúc cha mẹ mải đi làm ăn xa, các cháu mới thi hết học kỳ 2 xong nên rủ nhau đi chơi ở gần một con mương tưới nước nội đồng. Khi đi có 6 cháu, 5 cháu kia bị đuối nước, cháu còn lại chạy về tìm người lớn ra cứu thì mọi chuyện đã muộn”. Khi được hỏi tại sao sống ở khu vực có nhiều ao hồ, mương tưới nước lại không cho các cháu học bơi sớm, anh L. cho biết: “Tôi có ngờ tới ngày các cháu bị đuối nước thương tâm đâu mà đề phòng”.
* Thiếu kỹ năng bơi lội
Thiếu kỹ năng bơi đang là nguyên nhân chính của các vụ tai nạn đuối nước ở trẻ em, bởi hầu hết các vụ tai nạn đuối nước dẫn đến tử vong, nạn nhân đều không biết bơi. Còn một số rất ít học sinh biết bơi nhưng vẫn thiệt mạng thường do thiếu kỹ năng xử lý tình huống dưới nước.
Thống kê từ các vụ tai nạn đuối nước trẻ em trên địa bàn tỉnh từ năm 2015 trở lại đây cho thấy, phần lớn các vụ đuối nước liên quan đến học sinh lứa tuổi tiểu học và học sinh bậc THCS từ lớp 6 đến lớp 7. Có một số vụ tai nạn đuối nước có cả nạn nhân là học sinh THPT nhưng vẫn không có kỹ năng bơi lội.
Vào tháng 6-2020, tại khu vực Hồ Trị An (thuộc H.Vĩnh Cửu) từng xảy ra một vụ tai nạn đuối nước liên quan đến học sinh nam ở một trường THPT, ngụ tại P.Tam Hòa (TP.Biên Hòa). Nạn nhân đi tắm hồ cùng bạn bè trong một chuyến đi dã ngoại tự phát nhưng lại không biết bơi nên đã dẫn đến tai nạn thương tâm.
Theo khảo sát của phóng viên tại một trường tiểu học nằm ngay trung tâm TP.Biên Hòa, số lượng học sinh trong một lớp biết bơi chỉ đếm trên đầu ngón tay. Số lượng học sinh trong một lớp từng đặt chân xuống hồ bơi chỉ khoảng 50%. Những em biết bơi thường do cha mẹ chủ động cho đi học kỹ năng bơi tại các hồ bơi trên địa bàn thành phố.
Nhà trường muốn dạy bơi cho các em nhưng lực bất tòng tâm vì điều kiện cơ sở vật chất của trường không có, diện tích đất chật hẹp, kinh phí xây dựng hồ bơi không hề nhỏ. Một số ít trường đã đầu tư hồ bơi theo dạng lắp ghép nhưng thực tế chưa hiệu quả vì kinh phí lớn, nhất là khâu bảo trì, lại dễ bị hư hỏng do số lượng học sinh quá đông.
Hiệu trưởng Trường THCS Trần Hưng Đạo (P.Trung Dũng, TP.Biên Hòa) Đỗ Thị Cao Sang cho biết, tỷ lệ học sinh biết bơi của trường ở mức rất thấp, điều này xuất phát từ hai phía. Thứ nhất là nhà trường không đủ điều kiện xây dựng hồ bơi, còn phụ huynh thì không phải ai cũng có điều kiện cho con học bơi ở bên ngoài.
Cô Sang cho biết, năm học trước trường đã phối hợp với CLB bơi lội Sông Phố để dạy học sinh làm quen với việc “đứng nước”, chỉ cần các em “đứng” được dưới nước mà không bị chìm đã là thành công bước đầu, sau đó các em sẽ học sang kỹ thuật bơi, tuy nhiên cũng khá khó khăn vì thời gian học không nhiều.
* Bài toán khó của nhiều trường
Phần lớn các trường công lập hiện nay đều không có điều kiện xây dựng hồ bơi để dạy bơi cho học sinh ngay trong trường học. Chính vì vậy, việc phổ cập môn bơi cho học sinh là chuyện quá xa vời, đó cũng là nguyên nhân chính khiến học sinh dễ bị tai nạn đuối nước.
Hiệu trưởng một trường THCS tại TP.Biên Hòa cho biết, trường được xây dựng đã lâu, chỗ chơi còn thiếu huống chi nghĩ đến chuyện xây hồ bơi. Hơn nữa, nếu có tiền đầu tư một hồ bơi dạng lắp ghép nhưng liệu đáp ứng được nhu cầu của hơn 2 ngàn học sinh hay không, đó là chưa kể đến chi phí thay nước, vệ sinh…
Từ năm 2011 đến nay, mỗi năm toàn tỉnh có trung bình từ 20-25 trẻ em bị tai nạn đuối nước. Những địa phương có số lượng học sinh bị tử vong đuối nước cao là Tân Phú, Xuân Lộc, Cẩm Mỹ, Trảng Bom, Định Quán.
Còn Phó hiệu trưởng Trường THPT Nguyễn Trãi (TP.Biên Hòa) Nguyễn Văn Duyên cho biết: “Nhà trường chưa thể đưa môn bơi vào trong chương trình các môn thể dục của trường dù biết rằng nó rất cần thiết cho các em, liên quan đến một trong những kỹ năng sinh tồn cần thiết trong những lúc gặp nguy hiểm. Môn học này nếu có dạy thì cũng chỉ dừng lại ở việc dạy lý thuyết, bởi điều kiện thực hành là hồ bơi nhà trường không được đầu tư”.
Giải pháp để nâng tỷ lệ học sinh biết bơi, theo thầy Duyên không còn cách nào tốt hơn là khuyến khích các em có thể chủ động tự trang bị kỹ năng bơi cho mình thông qua việc học bơi bên ngoài nhà trường vào những ngày nghỉ, vào dịp hè.
Theo hiệu trưởng một trường THCS công lập tại H.Thống Nhất, nhà trường được xếp hạng là trường chuẩn quốc gia ngay sau khi xây dựng nhưng vẫn chưa có hồ bơi, dù đất trường không thiếu. Việc trang bị kỹ năng bơi cho học sinh vẫn là một nỗi đau đáu của ban giám hiệu. Nhà trường từng nghĩ rất nhiều phương án để có thể xây dựng hồ bơi nhưng đến nay vẫn chưa thực hiện được mà nguyên nhân chủ yếu vẫn là do thiếu kinh phí.
Trong khi các trường công lập đang gặp rất nhiều khó khăn trong nỗ lực nâng tỷ lệ học sinh biết bơi thì một số trường tư thục lại bước đầu thực hiện khá tốt nội dung này. Chẳng hạn tại Trường TH-THCS-THPT Đinh Tiên Hoàng (P.Tân Hiệp, TP.Biên Hòa), nhà trường đã xây dựng hồ bơi và đưa môn bơi lội thành môn học bắt buộc với học sinh.
Tương tự, tại Trường TH-THCS-THPT Á Châu (P.Quyết Thắng, TP.Biên Hòa), hay tại Trường TH-THCS-THPT song ngữ Lạc Hồng (P.Bửu Long, TP.Biên Hòa), hệ thống trường của Công ty CP Giáo dục IGC tại Biên Hòa đều được trang bị hồ bơi tiêu chuẩn, học sinh bắt buộc phải học bơi và phải biết bơi trong quá trình học ở trường.
Nỗi lo ô nhiễm nước đầu nguồn
Theo định hướng phát triển hệ thống cấp nước giai đoạn 2020-2050, TPHCM sẽ di dời các điểm khai thác nước thô lên thượng lưu hai dòng sông Sài Gòn, Đồng Nai; và trong tương lai sẽ lấy nước trực tiếp từ hồ Dầu Tiếng, hồ Trị An để hạn chế tình trạng ô nhiễm ngày càng tăng.
Thế nhưng, hiện nay nguồn nước ở đầu nguồn lại đang bị ô nhiễm bởi nhiều nguyên nhân khác nhau làm dấy lên nhiều nỗi lo.
Hoạt động khai thác cát trên hồ Dầu Tiếng tiềm ẩn nguy cơ ô nhiễm nguồn nước
Nước hồ Dầu Tiếng đổi màu
Theo cano của Công ty TNHH MTV khai thác thủy lợi Dầu Tiếng - Phước Hòa, chúng tôi có chuyến thị sát hồ Dầu Tiếng, nơi cung cấp nước thô cho các ngành công nghiệp và sinh hoạt của người dân ở TPHCM, Tây Ninh, Bình Dương, Long An, Bình Phước. Nếu như ở huyện Dương Minh Châu (tỉnh Tây Ninh) nước trong xanh ngút tầm mắt, thì tới vùng nước trên địa bàn huyện Dầu Tiếng (tỉnh Bình Dương), nước bắt đầu chuyển màu xanh, phảng phất mùi hôi tanh của cá, cùng các loại chất thải. đến vùng nước trên địa phận huyện Tân Châu (tỉnh Tây Ninh) thì màu nước đổi sang xanh đặc, bốc mùi tanh hôi nồng nặc của cá chết, lục bình thối rửa và nhất là nước thải từ các nhà máy, doanh nghiệp, hộ dân ở xã Tân Thành xả vào các suối Bà Hum, Tà Ly, Tà Ôn, Suối Ngô... rồi đổ về suối Cửu Long, hòa vào dòng nước của hồ Dầu Tiếng.
Một người dân ở đây cho biết: nước ô nhiễm và hôi tanh kinh khủng vậy, nhưng tháng này chưa phải là đỉnh điểm. Vào thời điểm giao mùa, mưa nắng thất thường làm cho tảo sinh sôi nhanh, tạo thành một vùng nước xanh đặc bao trùm, trong khi đó, nước thải đổ về suối Cửu Long vào mùa cạn bị đọng lại như vùng nước tù, các sinh vật như chim, cá đều không thể sống được.
Theo thống kê mới nhất, lưu vực hồ Dầu Tiếng hiện có 90 cơ sở sản xuất chăn nuôi heo, chế biến tinh bột mì, mủ cao su, nuôi cá lồng bè, khai thác cát... Trong đó, địa phận tỉnh Bình Phước có 54 cơ sở, lưu lượng xả thải từ 10-9.000m/ngày đêm, địa phận Tây Ninh 26 cơ sở và Bình Dương có 10 cơ sở với tổng lưu lượng xả thải là
44-3.900m/ngày đêm. Các cơ sở xả thải đều có giấy phép của Sở TN-MT các tỉnh hoặc xử lý bằng biogas, nhưng luôn tiềm ẩn nguy cơ gây ô nhiễm nguồn nước. Bên cạnh đó, hoạt động khai thác khoáng sản cát xây dựng của 19 doanh nghiệp được cấp phép trong phạm vi bảo vệ công trình thủy lợi hồ Dầu Tiếng với khối lượng gần 744.000m3/năm, có thời điểm làm nước bị đục...
Tại khu vực xã Minh Hòa, huyện Dầu Tiếng còn có nhiều lồng bè nuôi cá trái phép trên sông. Trong đó, lồng bè lớn nhất có chiều dài gần 200m, được xây dựng quy mô, có hệ thống máy móc đẩy bè đi nơi khác khi bị yêu cầu ngưng hoạt động. Các hộ dân sinh sống trên lồng bè như một ngôi nhà di động và nhà vệ sinh cũng đặt ngay trên bè, chất thải xả thẳng xuống lòng hồ, rất mất vệ sinh nhưng nhiều năm chưa được xử lý.
Nguồn nước hồ Trị An bị đe dọa
Rời hồ Dầu Tiếng, chúng tôi đến hồ Trị An (có vai trò quan trọng trong việc cung cấp và điều tiết chất lượng nguồn nước sinh hoạt cho nhiều tỉnh, thành vùng Đông Nam bộ, trong đó có TPHCM). Có mặt tại bến cá cầu La Ngà thuộc ấp 1, xã Phú Ngọc, huyện Định Quán, tỉnh Đồng Nai, chúng tôi ghi nhận nhiều người dân đem nội tạng động vật bốc mùi hôi thối nồng nặc ra sông để cho cá ăn.
Ông L., một trong những người có thâm niên nuôi cá bè lâu đời nhất tại làng cá bè La Ngà, thừa nhận, để giảm chi phí, ngoài sử dụng bột thức ăn công nghiệp, các chủ nuôi cá còn dùng nội tạng động vật, phân heo, bò làm thức ăn cho cá. Chưa hết, hiện bình quân mỗi bè cá phải sử dụng ít nhất 35 thùng phuy bằng nhựa hoặc bằng sắt đã qua sử dụng trong công nghiệp để kết nối làm bè nổi nuôi cá và cứ hai năm thì phải thay một lần. Đây là một trong những nguồn thải gây ô nhiễm nghiêm trọng cho hồ Trị An, vì những thùng phuy trên được xem là chất thải công nghiệp nguy hại.
Ông Nguyễn Hoàng Hảo, Phó Giám đốc Khu Bảo tồn Thiên nhiên - Văn hóa Đồng Nai (đơn vị quản lý hồ Trị An), cho biết, theo quy hoạch của UBND tỉnh Đồng Nai, đến năm 2020, tổng số bè nuôi ở khu vực hồ Trị An là 650 bè với tổng thể tích bè là 25.000m. Tuy số lượng bè không vượt quá quy hoạch, nhưng hiện tổng thể tích lồng, bè đã đạt gần 630.000m, vượt rất xa chỉ tiêu cho phép, chính là nguyên nhân gây ra ô nhiễm cho hồ Trị An.
Nhằm giải quyết ô nhiễm môi trường trên hồ Trị An, UBND tỉnh Đồng Nai đã giao cho Khu Bảo tồn Thiên nhiên - Văn hóa Đồng Nai phối hợp các địa phương triển khai Đề án quản lý, sắp xếp ổn định vùng nuôi cá bè trên hồ Trị An với mục tiêu khai thác tối ưu nguồn lợi thủy sản từ việc nuôi cá lồng, bè, khai thác tổng hợp tiềm năng mặt nước hồ Trị An. Đây cũng là giải pháp hiệu quả cho tình trạng cá bè chết hàng loạt trên sông La Ngà đã tái diễn nhiều năm qua. Tuy nhiên, đến nay việc triển khai đề án trên còn chậm vì nhiều khó khăn vướng mắc và đang chờ ý kiến tháo gỡ của cấp trên.
Những hộ không chấp hành sẽ không được hỗ trợ khi xảy ra cá chết Thực hiện đề án Quản lý, sắp xếp, ổn định vùng nuôi cá bè trên hồ Trị An (gọi tắt là đề án 401) đã được UBND tỉnh phê duyệt, thời gian qua, Khu Bảo tồn thiên nhiên - văn hóa Đồng Nai đã phối hợp với Chi cục Thủy sản Đồng Nai (Sở NN-PTNT), UBND H.Định Quán và H.Vĩnh Cửu đẩy mạnh...