Phía sau phòng ngủ, tiếng thì thầm của em hé lộ sự thật khủng khiếp
Em luôn một mực nói bố em khó tính chưa cho em yêu nhưng tôi thất vọng hoàn toàn khi thấy em qua mặt tôi đi lại với rất nhiều người đàn ông.
Tôi và em đều là sinh viên năm cuối, chúng tôi yêu nhau cũng được hơn 2 năm. Phải kiên trì cưa cẩm em suốt 1 năm em mới chịu nhận lời. Trước mặt tôi, em lúc nào cũng rất ngoan hiền và nghe lời, tôi đã nghĩ, cả đời này sẽ chỉ yêu và lấy mình em làm vợ. Nhưng có lẽ tôi đã sai.
Nhà tôi làm kinh doanh nên chỉ cần tôi có tấm bằng cử nhân là chắc chắn có một vị trí công việc mà nhiều người ao ước. Dù cả hai đứa đều đã xác định với nhau, ra trường là chúng tôi sẽ làm đám cưới nhưng chưa bao giờ em cho tôi về nhà chơi cả. Nhiều lần gạn hỏi thì em chỉ bảo cho em thời gian vì bố em rất khó tính, chưa cho em yêu. Vì yêu em nên tôi rất tin. Chờ đợi mãi lâu sau này em vẫn nói những câu như thế. Điều đó làm tôi có chút nghi ngờ tình cảm em dành cho tôi.
Vì quá yêu em nên em nói gì tôi cũng tin tưởng (Ảnh minh họa)
Cho đến một hôm, tôi bất ngờ đến phòng em chơi mà không báo trước, vừa bước chân đến cửa tôi đã thấy một người con trai khác đang ngồi trong phòng em, lại còn ôm em rất tình tứ. Tôi nghe được tiếng em thủ thỉ với tên kia y như em đã nói với tôi nào là em không dám đâu, bố em ghê lắm, không cho em yêu sớm. Mặt tôi nóng bừng, tôi điên lên lao thẳng vào phòng em. Hai người họ bất ngờ. Em tròn xoe mắt nhìn tôi, nhưng rồi bình thản quay ra nói với người con trai kia rằng tôi chỉ là cậu bạn cùng lớp em đến lấy tài liệu. Thật sự lúc đó tôi vô cùng bàng hoàng, chỉ muốn đập nát hết mọi thứ và nhất là lao vào tát cho em mấy cái bạt tai. Nhưng tôi lại kìm nén cũng hùa cùng em diễn kịch rồi lẳng lặng đi về.
Video đang HOT
Về tới nhà, tôi tức tốc nhắn tin cho em thì chỉ nhận được một câu cụt lủn: Mình chấm dứt đi. Tôi nhắn tin, gọi điện thế nào em cũng không nghe máy. Tôi không thiết tha ăn uống gì, mặt mũi lúc nào cũng đờ đẫn, bơ phờ. Chỉ mới vài ngày mà trông tôi tiều tụy hẳn. Tôi thật không nghĩ tình cảm suốt mấy năm em có thể nói chia tay một cách nhanh chóng đến thế.
Em ăn mặc sexy, ngả ngốn bên người đàn ông giàu có đáng tuổi cha em (Ảnh minh họa)
Thấy tôi mệt mỏi, thằng bạn thân lôi tôi đi uống cafe hóng gió. Nhưng trớ trêu thay, tôi lại nhìn thấy em. Lần này còn sốc hơn cả lần trước. Em ngồi đó, mặt đánh phấn trắng bóc, ăn vận hở hang khác hẳn cô gái ngoan hiền tôi vẫn biết. Em hồn nhiên ngả ngớn, cười nói trong vòng tay một người đàn ông đáng tuổi cha mình. Ông ta nhìn rất lịch lãm và có chất đại gia cũng không ngần ngại âu yếm em giữa quán cafe đông người. Tôi hoàn toàn suy sụp. Tôi thực sự không hiểu vì khi yêu em tôi chưa bao giờ làm em phải buồn lòng, em muốn gì tôi cũng cố gắng chiều ý em. Thậm chí em còn vẽ cho tôi rất nhiều viễn cảnh tương lai hạnh phúc. Gia thế, ngoại hình rồi còn cả sự nghiệp sau này của tôi cũng đâu hề thua kém ai. Tại sao em có thể lừa dối tôi như thế. Phải làm sao bây giờ khi tôi vẫn còn yêu em quá nhiều. Tôi có nên ghìm lòng để chờ em quay về?
Theo VNE
Muốn "bỏ của chạy lấy người" vì lấy phải vợ nanh nọc
Chiều hôm ấy, sau khi tan sở, tôi chạy xe về nhà. Về gần đến nhà thì tôi thấy xóm tôi đang xảy ra một vụ cãi nhau làm náo loạn cả xóm. Tôi nghe tiếng la ré như xé vải của ai đó, nghe quen quen.
Chẳng cần nhìn kỹ tôi cũng biết nhân vật chính của cuộc náo loạn đó không ai khác mà là cô vợ yêu quý của tôi. Xấu hổ quá, tôi cứ thế chạy luôn không về nhà.
Khi thành phố đã lên đèn tôi mới trở về nhà, tưởng thế là được yên chuyện. Ai ngờ vừa vào cửa, tôi đã bị vợ mắng cho té tát vì tội thấy vợ bị ăn hiếp mà "bỏ của chạy lấy người". Tôi luôn là chỗ để vợ trút tàn dư cơn thịnh nộ với xóm giềng.
Không phải tôi không thương vợ, không phải tôi không đau lòng khi thấy vợ bị ăn hiếp, không phải tôi không can đảm che chở cho vợ mà đơn giản chỉ một điều: Những chuyện như vậy xảy ra như cơm bữa ở xóm tôi mà trong số vụ đó vợ tôi thủ vai chính. Có hôm mới sáng sớm chưa thức dậy, tôi đã nghe tiếng chửi bới the thé "mở hàng" của vợ chỉ vì một sự xích mích nhỏ với hàng xóm. Tôi chẳng còn dám ngẩng cao đầu nhìn hàng xóm khi mà vợ luôn làm tôi mất mặt. Tôi luôn lấy cớ để ra khỏi nhà từ sáng sớm và trở về nhà khi thành phố đã lên đèn. Vậy mà tôi cũng không được yên thân, vợ hay xách mé: Anh mới được thăng chức lên làm sếp à? Sếp gương mẫu nhỉ? Được thế thì tôi đây đâu phải khổ...".
Ngày xưa, tôi đã từng bị "đổ" vì giọng nói như hát, tính cách nhẹ nhàng của vợ. Từ khi đứa con đầu lòng ra đời, cuộc sống gia đình tôi đã chẳng còn chút yên ấm nào. Những lo toan thường nhật khiến cho tính cách dịu dàng của vợ đã biến mất. Cuộc sống vô vàn khó khăn của đôi vợ chồng trẻ với hai bàn tay trắng đã biến vợ thành một con người hoàn toàn xa lạ. Vợ bỗng trở nên chanh chua, chát chúa, không biết phải trái khiến cho tôi bị sốc, bị tổn thương rất nhiều . Rất nhiều lần, tôi tự hỏi chính mình, phải chăng tôi quá bất tài khi không lo được cho vợ con một cuộc sống sung sướng. Phải chăng nếu tôi để vợ không phải lo lắng đến "cơm áo gạo tiền" thì vợ sẽ trở lại như ngày xưa kia?
Tôi lao vào kiếm tiền, tôi làm tất cả những điều đó chỉ vì tình yêu dành cho vợ con, để vợ con không phải hổ thẹn với đời. Chỉ buồn một nỗi, vợ chưa bao giờ cảm thấy vừa lòng. Vợ luôn so bì với những đứa bạn cùng trang lứa. Vợ luôn tự trách bản thân sao ngày xưa không chọn anh A, anh B đã có sẵn địa vị cao quý để giờ đây chỉ việc mà "ngồi mát ăn bát vàng". Vợ đâu biết rằng chính những lời nói và hành động của vợ càng ngày càng đẩy hạnh phúc gia đình mình xuống bờ vực thẳm. Bữa cơm gia đình hầu như chỉ nghe thấy âm thanh khô khốc, lạch cạch của bát đũa, của tiếng thở dài mà không phải là những câu chuyện vui, chuyện buồn cần chia sẻ với nhau. Chưa dừng lại ở đó, vợ còn "giận cá chém thớt" sang cả con, vợ quát con bằng những lời lẽ chợ búa rất khó nghe. Tôi luôn lo lắng cách dạy con như vậy sẽ ảnh hưởng đến nhân cách của một đứa trẻ, làm nhiễm thói quen xấu ấy vào tâm hồn trong trắng của chúng. Những bất đồng vợ chồng ngày càng nhiều, khoảng cách vợ chồng ngày càng xa.
Đã có lúc tôi cảnh báo vợ rằng cái gì cũng phải có mức độ giới hạn của nó. Tôi đã không thể tìm thấy sự bình yên, thoải mái mỗi khi trở về nhà và vì thế càng ngày tôi càng không muốn trở về nhà. Nếu vợ không dừng lại trước khi quá muộn thì chắc một ngày không xa, tôi cũng sẽ " Bỏ của chạy lấy người" như những lời mà vợ tôi đã từng nói...
Thế nhưng, vào một buổi chiều đẹp trời, tan sở về nhà, tôi bỗng rùng mình khi thấy cảnh nhà vắng lặng như tờ. Cứ tưởng là không có vợ ở nhà, ai dè khi bước vào phòng khách thì thấy vợ đang cắm hoa. Tôi gần như không tin vào mắt mình trước chuyện lạ đó, vì từ trước tới giờ, hoa đối với vợ là thứ xa xỉ, vô bổ, tốn tiền vô ích. Chưa hết, đêm hôm đó khi tôi đang lơ mơ ngủ thì bị vợ đánh thức dậy để xem nàng trình diễn thời trang đồ ngủ với vẻ mặt hớn hở. Trước đây, cứ hễ vợ mở miệng ra là hỏi tiền, vậy mà đã qua ngày lãnh lương mấy hôm rồi mà chẳng thấy vợ hỏi câu tiền đâu. Vợ tự dưng không hối thúc tôi lao vào kiếm tiền như trước, đã vậy còn "dở chứng" rủ cả gia đình đi ăn nhà hàng, đi du lịch. Hàng xóm cũng vô cùng ngạc nhiên khi thấy vợ không kiếm cớ gây sự như trước, gặp ai cũng cười toe toét. Còn con tôi thì khỏi phải nói, cháu cứ tấm tắc: Mẹ tự dưng hóa thành nàng tiên...
Hóa ra tất cả mọi chuyện thay đổi 360 độ như vậy từ cái hôm vợ đi đám ma chồng một cô bạn học. Chứng kiến nỗi đau mất chồng của cô bạn vì tai nạn giao thông, mà trước đó hai vợ chồng cô bạn đã có một cuộc cãi nhau kịch liệt chỉ vì cơm áo gạo tiền. Do muốn kết thúc cuộc cãi nhau, anh chồng phóng xe ra khỏi nhà trong trạng thái chán đời và bi kịch đã xảy ra ngay chính lúc đó. Tiếng khóc than cùng dòng nước mắt hối hận, đau khổ tột cùng của cô bạn đã khiến vợ tỉnh ngộ. Hình ảnh cô bạn ngất lên ngất xuống trước quan tài chồng cùng những lời hối tiếc, ân hận cứ ám ảnh vợ mãi. Vợ chợt nhận ra rằng: Cuộc sống thật mong manh, đời người thật ngắn ngủi, hạnh phúc ở trong tay, tại sao không biết trân trọng giữ gìn, tại sao tự mình đầy đọa mình và làm khổ những người thân yêu bên cạnh mình. Khi nghe vợ tâm sự như vậy tôi mới chợt nhớ ra ý định " Bỏ của chạy lấy người" mà trước đây tôi thường hay nghĩ tới. May mà vợ tôi đã kịp nhận ra...
Theo VNE
Chồng sung sướng nhìn vợ ngủ với trai lạ Chính tay tôi đã "bóp nát" hạnh phúc của chính mình, hạnh phúc mà tôi và Mai đã phải khó nhọc lắm mới gây dựng được chỉ vì sự ham muốn nhất thời. Tôi thực sự thấy đau đớn. Giờ đây tôi hối hận thì cũng đã quá muộn... Tôi và Mai - vợ cũ từng trải qua những năm tháng thật hạnh...