Phát ngượng vì vợ hồi xuân
Ai rồi cũng phải đến cái độ “hồi xuân”. Nhưng theo kiểu nào thì tôi không biết chứ “hồi xuân” như vợ tôi thì thật là phiền phức.
Tôi năm nay 57 tuổi, vợ tôi 55 tuổi và đã nghỉ hưu. Còn tôi thì chưa đến tuổi nghỉ. Có lẽ vì thế nên vợ tôi mới có nhiều thời gian rảnh rỗi đến thế.
Từ trước đến nay, bố con tôi đã quen với cách ăn mặc giản dị của em, đi làm cũng như ở nhà, em chẳng bao giờ chưng diện, điệu đà như những phụ nữ khác. Ấy thế mà thời gian gần đây em thay đổi 180 độ. Tủ quần áo đã thay hoàn toàn bằng đồ mới, quần thì ít đi, váy thì nhiều lên. Mà than ôi, váy đâu có phải là váy bình thường mà toàn đồ đắt tiền nhưng lại chẳng hợp với lứa tuổi đã sang cái dốc bên kia cuộc đời của em. Màu sắc thì sặc sỡ, trẻ trung như váy thiếu nữ đôi mươi. Thậm chí những chiếc váy ngủ thì mỏng tanh, thiếu trước hụt sau. Em có thể mặc váy cả ngày, cả tuần, thậm chí cả tháng mà không thấy phiền toái, bất tiện. Tôi cũng phải công nhận rằng mặc váy sẽ giúp phụ nữ hấp dẫn, quyến rũ hơn. Nhưng trừ phi nó phù hợp với tuổi tác và hoàn cảnh.
Vợ hồi xuân khiến tôi phát ngượng (Ảnh minh hoạ)
Video đang HOT
Cái tủ đồ trang điểm của em cũng bỗng nhiều lên. Em mua cơ man nào là phấn, son, sữa, kem…mà tôi thậm chí còn không đọc tên được công dụng của nó dùng để làm gì.
Mà em rất thích trang điểm, bất kể đi đâu cũng trang điểm, tôi đến phát phiền vì phải đợi em hàng giờ để chuẩn bị quần áo, trang điểm khi đi hai vợ chồng ra ngoài. Mà có đi đâu quan trọng, chỉ đi đến nhà ông bạn tôi chơi nhân dịp cậu con trai ông ấy đi du học ở nước ngoài về. Rồi đi chợ em cũng phải dặm qua ít phấn son thì mới đi được. Nếu tôi có góp ý thì em lại bảo tôi” không muốn vợ đẹp. Vợ làm đẹp cũng chỉ để đẹp mặt chồng chứ bổ báu gì”. Thế là tôi lại ngậm miệng làm thinh. Trời ơi! ở cái tuổi đầu hai thứu tóc như tôi thì còn cần gì đến việc vợ có đẹp hay không nữa. Tôi chỉ cần vợ chồng, con cái sống hoà thuận, vui vẻ để tuổi già vui vẻ là được rồi.
Chuyện “hồi xuân” của vợ tôi đâu có dừng lại ở đó, em còn đòi đi thẩm mỹ xăm môi, xăm mắt, xăm lông mày đủ kiểu. Rồi đi spa, tắm bùn, làm trắng da… Tốn tiền là một chuyện, tôi chỉ sợ nếu chất lượng không đảm bảo lại còn rước hoạ vào thân, tiền mất, tật mang.
Đau đầu nhất là em còn “hồi xuân” cả trong “chuyện ấy” nữa chứ. Chuyện bi hài là phòng của vợ chồng tôi ở ngay cạnh phòng vợ chồng con trai tôi nên nhiều lúc phải đỏ mặt ngượng ngùng chỉ sợ các con nghe thấy. Em đòi hỏi tôi là phải thế này, thế nọ, phải giống trong “ phim” mà tôi chẳng biết em xem cái thể loại phim ấy khi nào nữa. Ở cái tuổi này còn có ham hố gì nữa đâu chứ mà vợ tôi đòi phải giống như tuổi trẻ. Vợ chồng sống với nhau mấy chục năm trời, con dâu có, con rể có, cháu cũng có mấy đứa rồi mà em cứ như con nít vậy.
Chẳng biết làm thế nào để vợ “hồi xuân” dễ chịu một chút để cho bố con, ông cháu chúng tôi dễ thở!
Cũng là chuyện “hồi xuân”, nhưng lại là chuyện “hồi xuân của mẹ chồng. Mẹ chồng chị Hoà (Hoàng Mai, Hà Nội) lại “hồi xuân” theo kiểu khác. Chị kể “Mẹ chồng tớ nhá, sành điệu công nghệ cực luôn. Hễ cứ thấy chồng mua gì mới cho mình là đòi mua mới y hệt ngay. Hôm nọ đòi con trai mua cho Ipad, Iphone. 55 tuổi mà thành thạo lướt “web” siêu cực luôn. Sốc hơn nữa là bà còn lập facebook và online thường xuyên. Hôm nọ, vừa vào face bạn bè mình đã nhao nhao trêu mình có mẹ chồng “xì ten”. Mình chưa kịp nói gì thì chúng nó đã gửi cho đường link đến hình ảnh trong face của bà. Mình giật thót người trước hình ảnh quá “teen” của bà. Cũng trợn mắt to, chu miệng y như mấy em “hót gơn”. Đó là chưa kể, mẹ chồng mình còn đòi đi du lịch Châu Âu cho bằng bạn bằng bè. Nghiễm nhiên, vợ chồng mình lại phải bỏ ra gần trăm triệu cho ông bà đi một chuyến sang đó cho êm chuyện.
Có lẽ mẹ chồng đang trong tuổi “hồi xuân” dễ chịu nhất là mẹ chồng chị Bình ở Ba Đình. Bình thường chị và mẹ chồng chẳng bao giờ tâm sự cùng nhau bao giờ, nhưng gần đây, nhờ cái “hồi xuân” của mẹ mà chị và bà trở nên thân thiếtnhư hai người bạn cùng trang lứa.
Chị tâm sự “Tôi và mẹ chồng dạo này hay đi mua sắm cùng nhau. 2 mẹ con tư vấn cho nhau về gu ăn mặc và thẩm mỹ. Bà biết tuổi bà đang “hồi xuân” nên có nhiều “thay đổi”. Bà mong tôi góp ý cho bà để bà trở nên đẹp hơn , quý phái hơn chứ không kệch cỡm, lố lăng. Có lẽ, làm dâu bà hơn 10 năm rồi, tôi với bà mới thân thiết như thế. Kể cả chuyện tế nhị chăn gối của ông bà, bà cũng nói với tôi”.
Vì thế, trước đây thấy nhiều người cảnh báo rằng mẹ chồng đến giai đoạn “hồi xuân” thì chị cứ tha hồ mà hứng chịu nhưng ngược lại chị lại thấy rất thích bà ở thời điểm này. Bởi nhờ có nó mà mẹ chồng chị trở nên dịu dàng, dễ gần hơn. Đồng thời mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu của chị trở nên thân thiết hơn. Nhìn vào có lẽ ai cũng ghen tỵ mà lầm tưởng chị và bà là mẹ và con gái ruột.
Theo VNE
Vợ hồi xuân, chồng... hồi hộp
Ngày trước, mấy lão bạn anh hay dọa: "Vợ mà hồi xuân là ông khổ đấy nhé!". Nghe vậy, anh chỉ cho là tầm phào, bụng thầm nhủ: "Vợ hồi xuân tức là trẻ lại, vậy thì sướng chứ sao lại khổ?". Không ngờ, đến khi vợ thực sự bước vào giai đoạn hồi xuân, chồng mới "biết đá, biết vàng".
Vợ chồng bao nhiêu năm, anh đã quen với cái vẻ ngoài giản dị của em. Ai ngờ, vừa hồi xuân là em thay đổi cái rụp, làm cả ba cha con anh choáng váng. Em chưng diện, chăm chút nhan sắc kỹ hơn. Nếu em làm đẹp, chưng diện một cách vừa phải, phù hợp với lứa tuổi thì anh chẳng có gì để than vãn; thậm chí còn mừng, còn khuyến khích. Đằng này, em chưng diện, em làm đẹp toàn theo kiểu quá lố, khiến anh đau đầu hết sức.
Mỗi ngày em hồi xuân là mỗi ngày cha con anh hồi... hộp, vì không biết hôm nay vợ mình - mẹ mình sẽ diện bộ cánh theo "trường phái" thời trang nào. Hôm nay em mặc bộ đầm ba bốn màu sặc sỡ, hôm khác em lại chơi bộ đồ của mấy em gái tuổi teen, đến nỗi con gái phải thốt lên: "Mẹ còn teen hơn con!". Teen với sặc sỡ còn đỡ, có khi em còn hứng lên, diện đồ theo "trường phái gợi cảm". Nói thật với em, nhìn em - đã gần lên chức bà ngoại - mặc cái áo mỏng tang theo kiểu xuyên thấu, hay cái áo hai dây thiếu trước hụt sau, anh chẳng thấy gợi cảm gì hết mà chỉ muốn nổi da gà...
Vợ chồng bao nhiêu năm, anh đã quen với cái vẻ ngoài giản dị của em. Ai ngờ, vừa hồi xuân là em thay đổi cái rụp, làm cả ba cha con anh choáng váng. (ảnh minh họa)
Từ ngày em hồi xuân, cái tủ mỹ phẩm của em to hơn hẳn. Em tậu cơ man nào là son, là phấn, là sữa, là kem... đủ loại. Lúc trước, đi đến chỗ nào mang tính chất trang trọng em mới trang điểm. Còn bây giờ, em trang điểm mọi lúc mọi nơi. Ra đầu ngõ mua bó rau em cũng phải dặm phấn, tô son. Thậm chí, nhiều khi ở nhà em cũng trang điểm, chẳng hiểu để làm gì?
Nhưng anh khổ nhất là cái vụ đi sửa sắc đẹp của em. Em xăm lông mày, xăm môi, rồi sửa mũi, hút mỡ bụng. Thậm chí, cái vòng 1 em cũng đi nâng cấp. Kết quả là đẹp đâu anh chưa thấy, chỉ thấy vợ mình ngày càng lạ hoắc. Đấy là chưa kể đến chuyện tốn kém tiền bạc. Từ ngày em siêng đi thẩm mỹ viện, ngân quỹ gia đình hao hụt thấy rõ...
Anh bực lắm, cũng góp ý em nhiều lần, hồi xuân thì hồi xuân, làm đẹp thì làm đẹp, nhưng phải đúng mực, hợp với lứa tuổi. Khổ nỗi, hễ anh nói là em giận, vì giờ em đã đổi tính, nhí nhảnh hơn, "teen" hơn ngày xưa, nên rất dễ giận, dễ hờn. Nói đụng đến, là dỗi ngay: "Tôi hiểu mà, già rồi, làm gì cũng đâu bằng được mấy em gái trẻ. Anh chán tôi cũng phải". Mà giờ em dỗi cũng y hệt như lúc mới cưới, cũng mặt mũi lạnh tanh, cũng không thèm nói chuyện, cũng bỏ cơm bỏ nước. Anh phải dỗ chán dỗ chê, em mới hết giận. Nhiều khi dỗ em, anh thấy mình cũng đang... hồi xuân, trở về cái thời trai trẻ, tìm cách làm lành với cô bạn gái hay hờn dỗi.
Trời không chịu đất thì đất phải chịu trời. Giờ anh hết dám "phản kháng", chỉ biết cố gắng chịu đựng, hy vọng qua một thời gian, vợ anh sẽ về lại "vị trí cũ". Chứ em cứ hồi xuân như vầy hoài, chắc anh "lão hóa" sớm...
Theo Eva