Phát hiện t.iền thai sản mới nhận đã bị mất hơn phân nửa, tôi tra hỏi thì bàng hoàng với câu trả lời của chồng
Chồng tôi trả lời tỉnh bơ, giống như việc anh làm là điều hiển nhiên và tôi không được phép gạn hỏi.
Tuy sống riêng nhưng vợ chồng tôi vẫn hay biếu t.iền cho bố mẹ chồng. Chồng tôi nói phận là con cái thì dù sống riêng hay sống chung, vẫn phải hoàn thành trách nhiệm với cha mẹ. Tôi cũng cho là đúng nên thường không so đo số t.iền ấy. Tháng nào về nhà chồng chơi, tôi còn xởi lởi chủ động biếu ông bà t.iền tiêu vặt, ngoài số t.iền 2 triệu/tháng định kì. Lúc bố mẹ chồng sửa nhà, tôi sẵn sàng biếu 100 triệu. Mẹ chồng kêu trời nóng quá ngủ không được, tôi mua máy lạnh tặng ông bà. Nhưng tôi càng sống phóng khoáng với nhà chồng thì chồng tôi lại nghĩ đó là điều tôi phải làm, bắt buộc phải yêu thương, đối tốt với bố mẹ chồng vô điều kiện.
Sau khi sinh con, tôi phát hiện ra, dù mình có thương bố mẹ chồng thì ông bà vẫn không thương tôi nhiều như chị dâu. Lúc chị dâu sinh, ông bà chăm chút, lo lắng, quan tâm. Còn khi tôi sinh, họ lấy lý do tôi nhiều t.iền, sinh đẻ ở bệnh viện quốc tế nên không hề đến thăm. Khi xuất viện về, mẹ chồng chỉ đến thăm một lần, cho cháu 200 nghìn rồi thôi. Bà còn đi ‘phao tin’ với hàng xóm rằng tôi làm ở công ty nước ngoài, giàu lắm, còn thuê cả bảo mẫu riêng nên bà không cần phải cho nhiều t.iền. Thật ra, tôi cũng không cần đến t.iền bạc của mẹ chồng. Cái tôi cần là sự quan tâm, hỏi han kìa. Nghe những gì bác hàng xóm khi đến thăm mình kể lại, tôi buồn nẫu ruột và càng mất ấn tượng tốt đẹp về nhà chồng.
Video đang HOT
Chồng tự ý lấy t.iền tôi cho bố mẹ, rồi còn trách tôi keo kiệt. (Ảnh minh họa)
Thứ 4 vừa rồi, tôi nhận t.iền bảo hiểm thai sản được tầm 180 triệu đồng. Sau khi rút t.iền ra, tôi dự định sắm vàng nhưng vì bận bịu con nhỏ, công việc nên đành bỏ tạm vào két sắt. Sáng nay, tôi lấy t.iền ra, định tan làm thì ghé sắm vàng luôn một thể. Nào ngờ, tôi kiểm đi kiểm lại vẫn thấy mất 100 triệu đồng trong số t.iền 180 kia.
Số t.iền đó, tôi bỏ vào một phong bì riêng, có ghi chú đàng hoàng nên không thể nào nhầm lẫn, sai sót được. Mà người biết mật mã két sắt chỉ có vợ chồng tôi thôi. Tôi gọi điện hỏi chồng thì anh tỉnh bơ trả lời: “Anh lấy cho bố mẹ rồi. Nghe bố nói đang muốn sửa lại sân với làm tường rào mà không có t.iền. Dâu con nhận t.iền thai sản thì cho bố mẹ chồng nữa chứ, sao giấu mãi được”. Tôi bàng hoàng với câu nói của chồng, cứ như việc tôi có t.iền thì buộc phải biếu bố mẹ chồng vậy?
Tôi tức giận tắt điện thoại rồi nhắn một tin trách móc vì anh không bàn trước với tôi mà đã tự ý lấy t.iền cho bố mẹ chồng. Nhưng chồng không trả lời mà chỉ thả hình giận dữ để đáp trả. Từ hôm đó đến nay, anh vẫn lầm lì không nói không rằng với vợ, còn bóng gió bảo tôi keo kiệt. Tôi tức đến mức chỉ muốn hỏi bố mẹ chồng để lấy lại số t.iền kia thôi.
Nửa đêm về nhà, tôi điêu đứng khi thấy bộ dạng hốt hoảng của chị giúp việc
Vừa mở cửa vào nhà, tôi đã nhận thấy điều gì đó rất lạ. Sao lại có giày đàn ông trong nhà tôi?
35 t.uổi, tôi được xem là thành công khi có công việc ổn định và 2 cơ sở kinh doanh quần áo thu nhập tốt. Tuy nhiên, tôi không muốn lấy chồng sinh con nên mới mua nhà riêng để ở. 3 năm trước, công việc bận bịu quá, tôi quyết định thuê giúp việc để chia sẻ gánh nặng cùng mình.
Chị Nhi là người gọn gàng, dọn dẹp sạch sẽ và nấu ăn ngon. Từ lúc có chị, tôi cũng đỡ buồn hơn mỗi tối về nhà. Chị luôn nấu những món rất ngon đợi tôi. Chị hỏi han công việc, gọt sẵn trái cây, chuẩn bị sẵn váy ngủ để tôi được thoải mái nhất có thể. Tối nào tôi làm thêm, chị sẽ pha sữa hoặc nấu món nhẹ, thanh đạm cho tôi ăn. Cứ như thế, tôi dần nảy sinh cảm giác dựa dẫm, ỷ lại vào chị Nhi và xem chị như chị gái của mình.
Chị lớn hơn tôi 8 t.uổi, đã từng l.y h.ôn và chưa có con. Gia đình chị đông người mà không hòa thuận, tranh giành đất đai. Phận là con gái nên chị cũng chẳng tranh được miếng đất nào, đành phải đi làm giúp việc để kiếm thêm thu nhập và có nơi ở qua ngày. Tôi thương chị, chẳng tiếc thứ gì, từ đồ ăn, quần áo, mĩ phẩm. Chỉ duy nhất một điều tôi yêu cầu chị là không được dẫn đàn ông vào nhà tôi. Tôi không thích mấy cảnh trai gái này nọ trong nhà mình. Tôi không cấm chị yêu đương nhưng nếu muốn hẹn hò thì phải ra ngoài, không được về nhà tôi.
Thấy chị giúp việc dẫn bạn trai về mà tôi bàng hoàng. (Ảnh minh họa)
Tối qua, tôi đi chơi với nhóm bạn, vui quá nên đến nửa đêm mới về. Vừa mở cửa vào, tôi đã thấy lạ. Tại sao lại có giày đàn ông trong nhà mình? Tôi bật điện, lớn tiếng gọi tên chị giúp việc. Phải 10 phút sau, chị mới tất tả chạy ra, vẻ mặt hốt hoảng. Thay vì chuẩn bị nước tắm cho tôi như mọi khi, chị lại hỏi sao tôi về vào giờ này, chị tưởng tôi ở lại nhà bạn như mọi khi rồi?
Tôi có nhóm bạn thân, tuần nào chúng tôi cũng tụ tập hát hò, tâm sự, ăn uống rồi ngủ lại nhà nhau. Có lẽ vì thế nên chị Nhi nghĩ rằng tôi sẽ không về. Tôi chỉ vào đôi giày, hỏi ai đang ở trong nhà mình? Chị ấy ấp úng chưa trả lời được thì một gã đàn ông từ phòng chị đi ra. Anh ta lớn tiếng mắng mỏ tôi phá hỏng "chuyện tốt đẹp" của hai người. Rằng tôi chỉ ở nhờ mà sao lại quá quắt với chủ nhà và đuổi tôi đi. Chị giúp việc đứng bên cạnh, miệng rối rít kêu bạn trai đừng nói nữa nhưng đã quá muộn.
Đến lúc này, tôi mới hiểu, hóa ra chị không những đưa bạn trai về nhà vào những ngày tôi đi vắng mà còn nói dối. Chị nói tôi ở nhờ còn chị mới là chủ nhà, đúng là quá ngược đời.
Từ đêm qua, tôi vẫn đang đau đầu, không biết nên giải quyết làm sao. Cho chị Nhi nghỉ việc thì tôi sợ không tìm được người thay thế ưng bụng. Mà để chị ấy tiếp tục làm, tôi lại bực bội, khó chịu.
Bố chồng công bố con riêng, bắt vợ chồng tôi nuôi em ăn học Sau giỗ đầu mẹ chồng, bố chồng mang về một cậu bé 14 t.uổi nói là con riêng của ông, giao cho chúng tôi nhiệm vụ nuôi em ăn học cho đến khi tốt nghiệp đại học. Gia đình tôi những ngày này đang loạn vì chuyện của bố chồng. Vốn bố mẹ chồng tôi chỉ có hai con, chồng tôi là trưởng,...