Phát hiện người yêu tay trong tay với gái lạ, tôi lao đến đán.h ghe.n thì biết thêm sự thật nghiệt ngã
Cuộc sống cứ thế trôi đi, tôi và anh lên kế hoạch tiết kiệm tiề.n lo cho tương lai. Nói như vậy, ai cũng chắc chắn rằng chúng tôi sẽ đến bên nhau. Nhưng…
Tôi và anh yêu nhau đã 2 năm, quãng thời gian đó với tôi không phải quá dài nhưng cũng đủ để chúng tôi hiểu và yêu thương, trân trọng nhau nhiều hơn. Tôi tin anh là người đàn ông ấm áp, sẽ mang lại cho tôi hạnh phúc. Anh chủ động đưa tôi đi gặp bạn bè, người thân và cùng tôi du lịch khắp nơi. Anh vẽ ra một tương lai tươi sáng, có tôi, có anh và các con của chúng tôi như định sẵn chúng tôi sẽ là của nhau rồi.
Cuộc sống cứ thế trôi đi, tôi và anh lên kế hoạch tiết kiệm tiề.n lo cho tương lai. Nói như vậy, ai cũng chắc chắn rằng chúng tôi sẽ đến bên nhau. Ngày tôi quyết định đưa anh về ra mắt bố mẹ tôi, tôi khá là run vì đây là lần đầu tiên tôi làm điều đó, đưa đàn ông về gặp bố mẹ mình.
Hôm đó, gia đình tôi làm 5 mâm cơm có cả anh chị em họ của tôi và các chị các bác đến chơi. Cũng tiện thể là nhà có giỗ luôn cả nên tôi đưa anh về tiện gặp người thân. Bố mẹ tôi khá ấn tượng với anh, có vẻ như không hề phản đối. Hôm đó, anh được họ hàng nhà tôi khen hết lời vì cách nói chuyện ăn ý, dễ nghe, nhẹ nhàng. Chị em họ của tôi cũng nói tôi yêu được anh sau này sẽ sướng vì anh có vẻ khá là tâm lý.
Tôi cũng tin như vậy và không bao giờ hết tự hào về những gì anh đã làm cho tôi suốt 2 năm yêu nhau. Chỉ là, tôi không ngờ, cái ngày tôi đưa anh về nhà đó lại là ngày thay đổi định mệnh cuộc đời tôi.
Sau ngày đó 2 tháng, anh liên tục trễ hẹn. Nhắn tin cho anh đến đón tôi, anh cũng hẹn rồi lại kêu bận. Tôi rủ anh đi chơi cùng bạn bè, anh đều từ chối với lý do công việc quá nhiều. Bình thường công việc anh đâu có nhiều như vậy, thế mà đợt này anh lại nói thế. Tôi bắt đầu nghi ngờ về anh, nghi anh có người mới nên đã âm thầm thử lòng và theo dõi.
Video đang HOT
Lần ấy, tôi nói sẽ đi công tác 3 ngày nên không gặp anh. Anh có vẻ hơi mừng nên đến đón tôi từ sớm và đưa tôi đến nhà người bạn cùng đi. Thật ra, đó chỉ là kế hoạch của tôi và cô bạn, chứ tôi không hề đi công tác. Tôi thử xem, anh đang có điều gì giấu tôi. Sự nhanh nhẹn của anh càng làm tôi tăng thêm sự tin tưởng của mình về việc anh có bồ khác.
Anh ra về vẫy chào tôi, còn tôi ở nhà bạn để sáng hôm sau bắt taxi ra sân bay sớm nhưng tối đó, tôi và cô bạn thân đã thuê taxi lén theo dõi anh. Và thật không thể nào tin nổi, sau khi ra về, anh đã lao ngay đến điểm hẹn với người con gái khác.
Tôi không thể tin vào những gì nhìn thấy, bạn thân tôi phải động viên tôi, an ủi tôi, vỗ về tôi. Tôi đau khổ định đến đán.h ghe.n nhưng khi vừa đến gần thì nhận ra người thứ 3 bên cạnh anh. Thật không ngờ đó lại là chị họ của tôi… Mà người chị này anh chỉ gặp duy nhất một lần trong cái lần anh về nhà tôi ra mắt. Vậy là, họ đã có tình ý với nhau cũng từ đó, hoặc là đã liên lạc với nhau vì việc gì và rồi dẫn đến chuyện ngày hôm nay.
Tôi không còn đủ tỉnh táo để tiếp tục đứng đó nhìn. Trên đường về, tôi nhắn cho anh một tin: “Anh và chị ấy bắt đầu từ khi nào, sao lại làm em đau khổ đến thế”. Có lẽ, chỉ ngần ấy thôi cũng đủ để anh hiểu được chuyện gì đã xảy ra. Và anh thú nhận tất cả. Anh nói anh yêu người con gái đó nhưng chưa dám thú nhận sự thật với tôi. Từ khi gặp người đó, anh mới nhận ra đó là tình yêu đích thực của mình nhưng không dám mở lời. Hai người như trúng tiếng sét ái tỉnh….
“Tình yêu sét đán.h” ư, tôi không tin. Người đàn ông đẹp trai như anh, ăn nói khéo léo như anh thì con gái muốn sa vào lòng cũng là chuyện dễ hiểu. Còn anh, anh đã có tôi, hứa hẹn trăm năm với tôi rồi tại sao lại nói đó là tình yêu sét đán.h. Phải chăng anh là một gã lăng nhăng, thích nói lời ong bướm? Hay anh đã chán tôi từ lâu… và muốn tìm tình yêu mới. Nếu vậy, tôi có thể chấp nhận chỉ là tại sao người mới lại là chị ấy, tại sao anh lại làm khổ tôi thế này?
Tôi thực sự không biết phải làm gì trong hoàn cảnh đau khổ như hiện tại. Có lẽ chỉ còn cách từ bỏ tất cả, cả tình yêu và tình chị em chứ làm sao để đối diện với chuyện này đây?
Anh Mai
Theo Vietnamnet
Đoá hoa vô thường
Cô yêu anh sâu đậm và thắm thiết. Dường như cô coi anh là tài sản duy nhất đáng quý trong cuộc đời mình. Thậm chí còn quý hơn cả sinh mạng của bản thân.
Chàng trai và cô gái yêu nhau từ thời còn đi học. Cho đến khi hai người đều ra trường và đi làm, tình yêu của họ đã kéo dài được vài năm. Nếu nhìn từ bên ngoài, ai cũng thấy cô gái yêu chàng trai nhiều hơn anh yêu cô ấy rất nhiều. Đúng vậy.
Cô yêu anh sâu đậm và thắm thiết. Dường như cô coi anh là tài sản duy nhất đáng quý trong cuộc đời mình. Thậm chí còn quý hơn cả sinh mạng của bản thân.
Mỗi buổi sáng, cô đều thức dậy rất sớm mua đồ ăn sáng cho anh. Rồi khi trở về nhà, cô lại hâm nóng đồ ăn thật kỹ, vì sợ anh không ăn được sẽ đau bụng. Sau khi hâm nóng rồi, cô mới nhẹ nhàng gọi anh thức dậy. Còn anh, lúc nào cũng chỉ thức dậy trong cái mơ hồ khi nghe tiếng gọi của cô, vội vàng ăn sáng rồi đi làm. Ai cũng nghĩ rằng cô gái yêu chàng trai say đắm như vậy, vì anh mà làm nhiều như vậy, chàng trai sẽ cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Và rồi tình yêu của họ sẽ đi đến đích cuối cùng là một cuộc hôn nhân bền vững. Nhưng chỉ có khi hoạn nạn đến, người ta mới nhận ra đâu là tình yêu đích thực.
Một ngày kia, khi cô gái đi qua đường mua đồ ăn sáng cho chàng trai đã không may gặp ta.i nạ.n. Vì lúc đó, cô sợ anh muộn giờ đi làm, nên đã vội vã băng qua đường mà không để ý. Một chiếc xe ô tô đã đâ.m vào cô khiến cô bị thương nặng. Cô gái được đưa vào bệnh viện. Ở đó, các bác sĩ cho cô biết cô đã vĩnh viễn mất một cánh tay.
Chàng trai khi nghe tin cô gái gặp nạn phải vào viện, anh đã rất lo lắng. Ngày đầu tiên, anh mang một bó hoa hồng đến thăm cô, khi anh thấy cô nằm trên giường thiếu mất một cánh tay, khi được biết cô vĩnh viễn mất đi một cánh tay anh đã cực kỳ sửng sốt. Trong cái sửng sốt ấy dường như có xen lẫn chút sợ hãi. Rồi kể từ sau ngày hôm đó, những lần anh đến thăm cô trong bệnh viện thưa dần, và cuối cùng là không còn nữa.
Còn cô gái, ngày ngày vẫn ngóng đợi người yêu vào thăm mình. Trên đầu giường bệnh của cô, vẫn cắm bó hoa hồng mà ngày đầu tiên chàng trai mua tặng khi vào thăm cô. Và rồi trái tim cô cũng dần héo rũ theo năm tháng như những cánh hoa hồng kia. Đó là tình yêu sao? Cô gái đã vì chàng trai mà hi sinh rất nhiều thứ, cho đi rất nhiều thứ, và bây giờ cô phải trả giá bằng chính sinh mạng và cuộc sống của mình. Còn chàng trai, đến một vài lời an ủi, sự quan tâm tối thiểu dành cho cô cũng không có.
Cô đã khóc rất nhiều. Cô nhớ tới có một lần hai người cùng xem một bức tranh hoạt hình nước ngoài. Nội dung của bức tranh đó rất cảm động. Giữa một rừng cánh tay của những người đàn ông đang giơ lên, một người con gái cất tiếng hỏi: "Anh có thể ôm một bó hoa đứng chờ em ở trước cổng nhà dưới trời mưa không? Anh có thể nhận ra màu sắc chiếc áo bơi của em trong hàng trăm hàng nghìn người ở bãi biển không? Anh có thể thản nhiên giặt đôi tất cho em trước ánh mắt của bao nhiêu người không? Anh có thể nắm chặ.t ta.y em khi có đại nạn đến không?". Trong bức tranh hoạt hoạ, rừng cánh tay thưa dần bớt. Cứ sau mỗi câu hỏi, những cánh tay vơi dần. Đến cuối cùng chỉ là một khoảng không trống rỗng.
Cô gái cảm thấy trái tim mình đau buốt. Giống như có trăm ngàn mũi kim đang chích vào khiến trái tim cô nhỏ má.u. Chỉ vì câu hỏi khi đại nạn đến anh có thể nắm chặ.t ta.y em không thôi sao? Một câu hỏi thật giản đơn. Nhưng vì sao lại không ai làm được điều đó? Lẽ nào tình yêu lại nhỏ bé, lại yếu mềm đến thế, không thể vượt qua được một chút gian nan trắc trở, không thể kinh qua được sóng gió cuộc đời? Có bao nhiêu tình yêu chỉ có cầu vồng rực rỡ mà không có phong ba bão táp? Có bao nhiêu cuộc sống, chỉ có niềm vui mà không có đau khổ? Khi yêu, con người ta có thể nói đến hai từ "mãi mãi", nhưng đến khi gặp gian nan, thì ai có thể làm được việc nắm chặ.t ta.y người mình yêu, nắm chặt lấy tình yêu mà mình đã từng vun đắp?
Bên tai cô gái, vẫn còn văng vẳng câu hỏi...
"Khi đại nạn đến, anh có thể nắm chặ.t ta.y em không?"
Vân Anh
Theo dulich.petrotimes.vn
Gửi chồng ngoạ.i tìn.h: Chẳng lẽ tình nghĩa trăm năm với anh không bằng tìn.h dụ.c vài giờ? Người đàn ông em hết mực thương yêu và tôn trọng đã không còn nữa. Nghĩ về người chồng ngoạ.i tìn.h, em chỉ thấy sự ghê tởm mà thôi. Chuyện đàn ông ngoạ.i tìn.h không còn là chuyện hiếm nữa. Em vẫn thấy nó xảy ra xung quanh mình, nhiều người bàn tán. Nhưng em vẫn luôn tin chồng mình không phải hạng...