Phát hiện con trai ngoại tình, bố mẹ chồng sang tên toàn bộ tài sản cho con dâu
Giờ ông bà bảo chỉ có em là con thôi còn con trai thì đã chết rồi, không bao giờ nhắc đến nữa.
Các chị ạ! Có chồng ngoại tình đúng là bất hạnh, em cũng rơi vào hố sâu đau khổ này nhưng may mắn có ba má chồng tốt nên dần dần em vượt qua được, hiện tại sống rất vui vẻ. Chỉ có ông chồng cũ của em là khốn khổ, tay trắng ra đi: không ba má, không vợ con, không nhà cửa. Thậm chí có cái điện thoại là do má chồng em mua cho, lúc đuổi con trai ra khỏi nhà, má chồng em cũng đòi lại luôn.
Vợ chồng em yêu nhau 6 năm mới cưới. Hai nhà thân nhau lắm vì ba em với ba chồng trước đây làm cùng công ty, còn có thời đi buôn với nhau nữa. Má em kể, ngày xưa mới sinh em, hai nhà đã nói sẽ kết thông gia rồi. Lớn lên thế nào bọn em phải lòng nhau thật, yêu đương thắm thiết rồi lấy nhau. Ai cũng ủng hộ, hết lòng vun vén.
Chồng em là con một nên cái gì trong nhà ba má cũng dồn hết cho hai vợ chồng. Lấy nhau được một năm thì em sinh con trai đầu lòng. Cả nhà rộn ràng vui vẻ, em thấy mình quá may mắn, được làm dâu trong một gia đình tuyệt vời.
Tưởng “thiên thời, địa lợi, nhân hòa” như thế thì vợ chồng em sẽ mãi gắn bó keo sơn, hạnh phúc đến đầu bạc răng long, chẳng ngờ, chồng em lại đổ đốn, trai gái ở bên ngoài.
Chồng em là kĩ sư công trình nên đi suốt, tháng ở nhà chắc chỉ được hai tuần. Nhưng anh rất chịu khó gọi điện, hễ rảnh là về với mẹ con em luôn. Thế nên em không bao giờ nghi ngờ anh có người khác. Đến khi “người khác” đó đánh ghen ngược thì em mới chết đứng. Cô ta nhắn tin nói em hãy bỏ chồng, giải thoát cho chồng vì “chúng tôi rất yêu nhau nhưng cô ngáng đường nên chúng tôi không tới với nhau được”. Không chỉ vậy, cô ta còn gửi cho em một loạt ảnh hai người âu yếm, quấn quýt như để làm bằng chứng.
Sự việc này làm em rất sốc. Em không nói gì với ba má chồng, chỉ xin cho đưa con về ngoại chơi vài hôm. Em về được hai ngày thì má chồng em gọi bảo em đưa cháu về, ba má có chuyện muốn nói. Má chồng ngồi làm việc đã dùng máy tính của em, vì em quên không thoát facebook nên má đã đọc hết được tin nhắn và xem cả hình ảnh “chứng minh tình yêu” kia.
Video đang HOT
Chồng em cũng bị ba má gọi về. Trên đời này, chắc chỉ có ba má chồng em mới giải quyết chuyện ngoại tình như vậy, thay vì khuyên nhủ hai con bỏ qua cho nhau, cùng sống vì con cái thì ba má chồng đã viết sẵn đơn ly hôn. Má nói: “Mày kí đơn đi, mày không xứng đáng làm con tao, cũng không làm chồng, làm cha được”.
Ba chồng em thì không bình tĩnh được. Vừa thấy chồng em từ ngoài cổng, ông đã cầm chiếc ấm trên bàn ném mạnh ra ngoài. Chiếc ấm đập mạnh vào vai khiến chồng em hét lên đau điếng.
Chồng em tự ái và chắc cũng nghĩ ba má chỉ dọa nên hùng hổ kí đơn rồi vào phòng sắp quần áo. Má em đứng trông, cái quần cái áo nào là do má mua, má không cho mang đi mà quát: “Bỏ xuống ngay”. Lúc chồng em dắt xe ra cổng, má đuổi theo: “Còn cái điện thoại trả nốt cho tao. Phí công bao năm trời tao nuôi dưỡng mày. Giờ đòi được cái gì thì tao đòi hết không tao tiếc của chết mất”.
Ba má cũng tuyên bố từ mặt chồng em luôn. Không chỉ vậy, hai người sang hết tên ngôi nhà, căn hộ chung cư và cả một chiếc xe ô tô cho em sở hữu. “Ba xin lỗi. Ba má chỉ có vậy thôi, muốn cho con nhiều hơn mà không được”, ba chồng em nói.
Thú thật, em đâu có cần những thứ đấy, nhà em cũng khá giả, còn hơn cả nhà chồng. Nhưng hành động của ba má chồng khiến em rất cảm động, thấy được an ủi. Ba má chồng còn nói nếu em muốn tái hôn thì cứ tái hôn, ông bà sẽ chăm sóc con trai em để em không bị vướng bận.
Em nghĩ chắc trên đời này chỉ có ba má chồng em là một như vậy thôi các chị ạ! Đến nay đã hơn năm năm trôi qua rồi, ba má chồng vẫn kiên quyết không nhận con trai dù Tết năm nào anh ấy cũng về. Cứ đến cổng là bị ba chồng em ném đồ đuổi đi. Chồng em nhiều lần nhắn tin, gọi điện nhờ em thuyết phục nhưng hễ em nói đến chuyện đó là ba má gạt đi, bảo đó là quả báo mà chồng em phải chịu.
Lắm lúc nghĩ cũng thấy thương chồng nên em vẫn sẽ lựa lời nói giúp anh. Mấy năm nay em cũng phải dấm dúi đưa con đến cho anh gặp vì ba má chồng cấm “không được cho thằng bé gặp người không có đạo đức”. Chồng em giờ sống một mình, chắc cô đơn đau khổ nên nhìn già và gầy lắm. Đến em còn thấy xót xa, không biết ba má chồng cảm thấy thế nào. Em mới qua nhà nhờ ba má đẻ của mình nói hộ thêm vào nữa để nhà chồng em bớt giận. Quả báo năm năm trời chắc cũng đủ rồi các chị nhỉ?”
Theo Phunuonline
Để lại toàn bộ tài sản cho mẹ chồng rồi bình thản bế con bước đi, cuộc đời có nhân quả nên 3 năm sau mọi chuyện thật ngỡ ngàng
Cuộc đời không ai biết trước được ngày mai ra sao. Cũng như mẹ con chị cũng không bao giờ có thể ngờ rằng một ván bài lật ngược chỉ trong 3 năm khi gặp lại người mẹ chồng tàn nhẫn ấy.
Chị xinh đẹp, hiền dịu có tiếng, nhưng cuộc đời chị lắm trái ngang đến lạ. Chị yêu anh, một chàng trai nhà có điều kiện ở ngay thành phố nơi chị học tập. Ngày ra mắt mẹ chồng tương lai, chị đã vô cùng lo lắng, nhưng rồi được sự động viên của anh nên chị cố nhắm mắt chịu tiếng xấu người ta đồn thổi chị đào mỏ khi ở bên anh.
Yêu nhau hơn 3 năm, mẹ anh phản đối kịch liệt lắm, chỉ vì chị là gái tỉnh lẻ chứ không phải gái Hà Nội gốc. Cuối cùng trước sự kiên quyết của anh và đứa cháu trong bụng chị đang dần lớn lên, mẹ anh bắt buộc phải gật đầu. Người ta thường nói khi đã ghét người nào đó, họ sẽ không thể tìm ra nổi 1 lý do để yêu thương họ. Với chị, thì điều này đúng không sai chút nào, chị có chăm chỉ, có tốt đến đâu đi chăng nữa thì cũng chưa 1 lần nào mẹ chồng chịu thừa nhận chị.
Ngày chị mới về làm dâu, bụng mang dạ chửa là thế nhưng mẹ chồng chẳng bao giờ thông cảm cho chị. Bà bắt hàng ngày chị dậy sớm, đi chợ, nấu ăn, giặt quần áo bằng tay dù nhà có máy giặt. Chồng lên tiếng bênh chị thì mẹ chồng mỉa mai: "Ngày xưa sinh mày, tao cũng làm việc như thế có than vãn gì đâu. Làm có tý việc cũng kêu than, làm cho mà dễ đẻ chứ tao có bắt nó làm việc gì nặng nhọc đâu". Tôi nghe thấy vậy, chị kéo tay áo chồng để chồng thôi không cãi nhau với mẹ nữa, chị không muốn chỉ vì mình mà mẹ con chồng bất hòa.
Cuộc sống của chị cứ chật vật như vậy đến 5 năm, thật sự chị cảm thấy mình đã không còn đứng vững, không còn có thể nhẫn nhịn mẹ chồng thêm nữa.
Hôm đó, chị nghe mẹ nói chuyện với em gái chồng qua điện thoại: "Nó thấy nhà mình giàu nên bám đấy con, mẹ tìm mọi cách để đuổi rồi mà vẫn không chịu đi. Con có cách gì không bày cho mẹ với". - Dừng 1 lúc, mẹ chồng chị nói tiếp: "Cái Thúy hả, cái loại con gái ăn cơm trước kẻng như thế biết được nó ngủ với mấy thằng, chắc gì thằng Tiêu đã là con của anh Hùng nhà mày chứ"....
Tôi ôm con nhỏ bình thản bước đi khỏi căn nhà có người mẹ chồng độc ác ấy. (Ảnh minh họa)
Chị đứng không vững với lời nói đó, 5 năm chị luôn gồng mình lên để cố gắng làm hài lòng mẹ chồng, nhưng mẹ chồng chị chưa bao giờ cảm kích. Chị thật sự hận người mẹ ấy, người phụ nữ cũng từng làm con dâu, sao bà lại ác với chị đến vậy. 5 năm than thân trách phận rằng mình không đủ tốt nên mẹ chồng mới ghét bỏ. Nhưng giờ phút này thì chị biết không phải mình không tốt mà vì mẹ chồng không thừa nhận nên chị bắt buộc phải rời đi.
Khi chồng đã đi làm, chị lẳng lặng viết một lá đơn ly hôn rồi kí vào đó. Chị xuống nhà thưa chuyện với mẹ chồng, bà vẫn nhìn chị bằng nửa con mắt và rồi chị bế con bước đi, trả mẹ chồng chìa khóa nhà, số vàng mẹ chồng đưa cho chị ngày cưới.
Chị biết chồng tìm chị và con, nhưng chị cắt đứt liên lạc từ ngày đó. Cuộc sống của mẹ con chị trôi qua êm đềm dù cũng không ít chật vật. 3 năm sau, cuộc sống của chị và con trai ngày càng khấm khá thì vô tình chị gặp lại bà cô hàng xóm ngay cạnh nhà mẹ chồng chị. Cô hàng xóm quý chị kể lại rằng: "Bà Châu mê bất động sản, thắng được 1 vụ nên ham hố, vài lần sau thua lỗ hết cả, mẹ con họ bán nhà lâu rồi, giờ không biết phiêu bạt nơi đâu".
Nghe đến đấy chị bỗng cảm thấy buồn. Đời người quả có nhân quả. Dù vậy cũng là chồng, là mẹ chồng đã cũ, chị vẫn mong sẽ có ngày gặp lại chồng để giúp đỡ anh và mẹ anh vượt qua được thời kì khủng hoảng này.
Theo Một thế giới