Phát hiện chuyện bức xúc trong camera, con dâu làm điều khiến nhà chồng phẫn nộ
Tôi từng nghĩ lắp camera để cả nhà quan tâm nhau nhiều hơn nhưng không ngờ nó lại trở thành “vũ khí” làm tan nát cả gia đình.
Mới sáng sớm, tôi vừa đến công ty, chồng đã gọi điện quát tháo: “Cô xin nghỉ việc về ngay cho tôi, về giải quyết chuyện nhà. Hôm nay cô không về nói rõ chuyện này thì đừng bao giờ bước chân vào cái nhà này nữa”.
Nói rồi chồng cúp máy, còn tôi thì hoang mang không hiểu chuyện gì xảy ra. Từ trước tới nay, anh chưa từng nói với tôi bằng giọng khó chịu như vậy. Anh cũng không bao giờ xưng “cô – tôi”. Tôi hoảng sợ vội lao về nhà.
Vừa bước vào cửa, thấy bố mẹ chồng, chị gái chồng ngồi trong nhà mắt trừng trừng nhìn mình, tôi có chút sợ hãi.
Tan nát nhà cửa vì chiếc camera. Ảnh minh họa: FP
“Cô giỏi lắm, cô mang chuyện nhà đi nói với cả họ nhà cô. Rồi mẹ cô gọi điện lên, dằn mặt mẹ tôi, nói mẹ tôi xấu tính, đi nói xấu con dâu. Giờ thì đẹp mặt rồi”, chồng tôi hùng hổ.
Video đang HOT
Tháng trước, con ốm, tôi nhờ mẹ chồng ở quê lên Hà Nội trông con giúp, không ngờ cả bố và mẹ chồng đều lên. Tôi mời ông bà ở lại nhà chơi 1-2 tháng. Ông bà cũng đồng ý. Không yên tâm bố mẹ già, con nhỏ ở nhà nên tôi lắp camera để tiện quan sát.
Hôm ấy, lúc đi làm, tôi mở camera xem con ở nhà với bà nội có ngoan không thì tình cờ nghe được cuộc điện thoại của mẹ chồng nói với chị chồng. Hai người đang chuyện trò rất vui vẻ, thì đột nhiên quay sang nói xấu tôi thậm tệ.
Mẹ chồng chê tôi ở bẩn, không gấp chăn màn khi ngủ dậy. Mẹ càu nhàu tôi không biết nấu nướng, đồ ăn không hợp khẩu vị mẹ, lại không biết chăm con. Mẹ chồng cũng khó chịu khi thấy con trai mẹ phải rửa bát.
Mẹ chỉ trích tôi không biết chiều, quan tâm chồng, việc nhà đổ lên đầu chồng. Rồi mẹ còn bảo tôi lấy được con trai mẹ là may mắn. Phần lớn tiền mua chung cư, vợ chồng tôi phải nai lưng kiếm, nhưng với mẹ đó là công sức của riêng chồng tôi.
Mẹ chồng biết rõ, mua được căn nhà này bố mẹ tôi cũng cho khá nhiều. Trong khi nhà chồng chỉ cho chúng tôi vay 300 triệu và còn lấy lãi hàng tháng.
Tôi mang chuyện kể hết với mẹ đẻ vì thực sự quá sốc. Nghe xong, mẹ đẻ tôi không chấp nhận con gái bị chèn ép, càng không chấp nhận thông gia nói xấu con gái mình, nên gọi điện nói chuyện với mẹ chồng tôi.
Thật tâm, tôi cũng không nghĩ mẹ đẻ lại thẳng tính thế. Tôi tâm sự với mẹ chỉ muốn được giải tỏa bức xúc trong lòng và nghe lời khuyên từ mẹ. Vì chuyện đó, chồng nói tôi không ra gì. Anh bảo tôi bêu xấu gia đình anh, làm xấu mặt mẹ anh.
Mẹ chồng, bố chồng và cả chị chồng cũng xúm vào nói tôi là đứa không biết điều. Cuộc sống trong nhà bỗng trở nên vô cùng căng thẳng. Chồng đứng về phía bố mẹ anh, trong khi tôi chẳng làm gì sai cả.
Bố mẹ anh cần mặt mũi, còn mặt mũi của tôi thì họ để đâu? Từ ngày bố mẹ chồng lên, tôi chu đáo tiếp đón, lo ăn uống đàng hoàng, còn biếu thêm tiền để bà ở nhà chủ động ăn uống, chi tiêu. Tôi đâu có soi mói bố mẹ ở nhà tôi thế nào.
Biết con gái bị nhà chồng mắng mỏ, mẹ đẻ lên tận nhà tôi để giải quyết mọi chuyện. Hai bên thông gia lời qua tiếng lại, không ai chịu ai. Chuyện bé lại thành ra quá lớn làm tôi khổ sở bao ngày.
Tự nhiên thông gia không nhìn mặt nhau. Bố mẹ chồng bỏ về quê, còn nói sẽ không đến nhà tôi chơi nữa. Vợ chồng tôi, mỗi người một giường, không ai nói với ai câu nào. Con nghỉ hè, tôi phải mang đi gửi bán trú.
Suốt nhiều ngày, vợ chồng tôi chiến tranh lạnh. Nhiều đêm tôi chỉ biết ôm con khóc vì cảm thấy mệt mỏi với cuộc sống hiện tại. Tôi cũng từng có ý định làm lành, xin lỗi chồng nhưng nghĩ lại, tôi đã làm gì sai?
Lén đặt camera trong nhà, tôi run sợ khi biết nguyên nhân những vết bầm tím rải rác trên người vợ: Cái giá phải trả khi xa nhà liên tục
Trong suy nghĩ, tôi luôn tưởng tượng cảnh vợ mình phản bội, cắm sừng mình. Vậy nên tôi đã lén đặt camera trong nhà.
Vợ luôn nhận xét tôi là con người của công việc. Cô ấy thường ao ước có chồng ở bên cạnh vào những lúc cô ấy vui buồn hay cần tôi nhất. Nhưng tôi không thể làm được. Hiện tại, tôi đang là giám đốc khu vực miền Trung, thường xuyên đi công tác các tỉnh, một tháng chỉ ở nhà vài ngày thôi. Mỗi lần không phải đi công tác, tôi lại phải đến công ty làm việc hoặc đi tiếp khách hàng, đi suốt, đến mức không có thời gian ăn một bữa cơm trọn vẹn với gia đình.
Năm ngoái, vợ tôi sinh con trai đầu lòng. Tôi khuyên vợ nên nghỉ làm, tập trung cho việc chăm sóc con cái và vun vén gia đình. Vốn dĩ mức lương của tôi dư dả để chi tiêu trong nhà nhưng vợ tôi vẫn muốn đi làm vì sợ bị bó buộc trong 4 bức tường. Giờ có con, thấy tôi khuyên hợp lý, cô ấy mới đồng ý.
Từ lúc vợ nghỉ ở nhà, tôi thấy tinh thần cô ấy ngày càng khó chịu. Vợ không còn vui vẻ, hào sảng như lúc trước nữa; thay vào đó là sự cau có, gắt gỏng mỗi khi gọi điện cho tôi. Cô ấy còn sinh tật đa nghi, lúc nào cũng nghĩ ngợi tôi đi công tác rồi có bồ bịch bên ngoài. Tôi thề thốt, khẳng định nhưng vợ không nghe; sau tôi cũng chán nên mặc vợ tự suy diễn rồi tự thôi.
Dạo gần đây, mỗi lần về nhà, tôi lại thấy trên người vợ có mấy vết bầm tím rải rác. Cô ấy cũng mặc đồ dài kín người và mở điều hòa liên tục 24/24, rất ít khi bước chân ra ngoài cổng nhà. Mẹ tôi đến chơi cũng nhận ra con dâu có những điểm bất thường và gọi điện, bảo tôi nên cân đối công việc với gia đình, đừng để vợ ôm hết mọi chuyện nhà cửa, con cái. Bà kể có lần, con tôi sốt cao nhưng không gọi điện được cho tôi, vợ còn tự đưa con đi khám bệnh, tự làm thủ tục nhập viện. Cũng may thằng bé chỉ bị viêm họng nên sau một ngày điều trị thì được cho về nhà theo dõi. Vì giận dỗi nên cô ấy cũng không hề kể cho tôi biết mà chỉ âm thầm chịu đựng. Tôi về nhà sau mỗi chuyến công tác, vợ cũng không còn vồ vập hay vui mừng nữa.
Ảnh minh họa.
Tuần trước, tôi lén lắp camera ở khu vực phòng khách, phòng bếp, phòng ngủ và nhà tắm. Trước đây, vợ luôn nói không thích cảm giác bị quản lý, nhìn ngó ngay trong nhà mình nên tôi chỉ lắp camera ở ngoài sân thôi. Không hiểu sao sự thay đổi, lạnh nhạt của vợ khiến tôi khó chịu, tôi sợ cảnh bị vợ cắm sừng. Nhưng rồi chỉ sau một ngày theo dõi camera, tôi đã sửng sốt khi phát hiện ra sự thật về những vết bầm trên người vợ.
Mỗi khi con khóc mà cô ấy không dỗ được, cô ấy sẽ tự véo vào người mình rồi ôm mặt khóc nức nở theo. Hay nửa đêm tỉnh dậy, vợ lại ngồi thẫn thờ, ôm gối suy nghĩ gì đó rồi lại tiếp tục khóc hoặc tự véo vào tay mình. Có khi, cô ấy cầm gối đè lên mặt mình một lúc rồi bỏ ra. Hành động bất thường của vợ làm tôi hoảng hốt, run sợ. Cô ấy giống như đang bị trầm cảm và đang tự hành hạ chính mình như một cách giải tỏa tâm lý và để không gây hại đến con trai.
Nhận thức được tầm quan trọng của vấn đề, tôi nhanh chóng hoàn tất công việc rồi về nhà gấp vào ngay hôm sau. Lần này, tôi xin nghỉ phép một tháng để ở bên cạnh vợ. Mấy ngày nay, cô ấy vẫn làm việc nhà, chăm con nhưng ánh mắt thất thần, đôi lúc có những hành động khó hiểu. Tôi phải làm sao để giúp vợ mình cân bằng cảm xúc đây?
Với tôi, nhà chồng là nơi ấm áp nhất trên thế gian này Với tôi, đây không chỉ là bức ảnh thông thường mà là kỉ vật lưu giữ hình ảnh ngôi nhà ấm áp nhất trên thế gian này. Mỗi lần về nhà chồng là một lần tôi về với nơi yêu thương không nói được thành lời. Trên tường treo một bức ảnh đại gia đình khổng lồ. Tôi chưa từng thấy bức ảnh...