Phát hiện chồng tôi xem phim sex và “tự sướng”
Chồng tôi 55 tuổi, tôi 49 tuổi. Trong 7 năm liền chúng tôi không ngủ chung và 7, 8 tháng mới quan hệ một lần.
ảnh minh họa
Chúng tôi lấy nhau đã được 18 năm. Chồng tôi năm nay 55 tuổi, tôi 49 tuổi. Trong thời gian 5 năm đầu, chúng tôi thường ngủ chung với nhau. Cho đến khi tôi có bầu và sinh cháu thứ hai thì tôi ngủ riêng phòng với con gái tôi. Lúc này thì cháu gái lớn nhất của tôi được 5 tuổi. Chồng tôi giúp tôi chăm sóc và thức khuya lo cho cháu thứ hai (vì tôi không thức khuya được). Mỗi lần thức khuya thì tôi hay bị nhức đầu và chóng mặt. Vậy nên khi sinh chái gái đầu lòng thì cũng do một tay chồng tôi chăm sóc, thức khuya, dậy sớm, lo lắng hết.
Tôi xin nói đôi điều về tôi. Tôi là một người phụ nữ biết lo cho chồng con, luôn luôn quán xuyến nhà cửa, cơm nước, giặt giũ, lo lắng con cái chu toàn, chưa hề xao lãng. Chồng tôi cũng hiền lành, biết yêu thương con cái, biết lo lắng cho gia đình và cũng rất thương yêu tôi. Xin nói thêm một điều là chưa bao giờ anh tỏ vẻ khó chịu hay phàn nàn tôi về chuyện mua sắm và tôi cũng rất chừng mực, không hề hoang phí. Bạn bè và bà con ai ai cũng nói rằng tôi may mắn có được một người chồng hiền lành, biết chiều chuộng mình như vậy.
Khi tôi ngủ phòng riêng với con gái được ba năm thì chúng tôi (hai vợ chồng tôi và hai con gái) chuyển lên tầng trên. Tôi vẫn tiếp tục ngủ riêng và không hề nghĩ rằng như vậy là không tốt cho đời sống vợ chồng. Lúc đó, tôi chỉ cảm thấy thật thoải mái vì đã có chồng tôi lo lắng cho cháu gái đầu tất cả. Tôi thấy thật may mắn khi có một người chồng hy sinh cho mình đến như vậy. Tôi có phải là quá ngây thơ, tin tưởng chồng hay không?
Khi chuyển lên tầng trên thì tôi tiếp tục ngủ chung với con gái thứ hai (lúc này cháu thứ hai đã được 3 tuổi và cháu lớn được 5 tuổi). Xin thú nhận rằng, trong suốt thời gian của những năm đầu tiên chúng tôi cũng có sinh hoạt vợ chồng, mặc dù không đều đặn. Nhưng tôi thì rất ít “xin” chồng vì lúc nào cũng bận rộn gia đình, cơm nước, công việc. Cho nên không biết có phải vì như thế hay không mà tôi ít đòi quan hệ. Đôi lần, chúng tôi cũng có làm chuyện ấy nhưng vì không gian chật hẹp và lúc nào cũng sợ đánh thức các cháu.
Một vài lần, chồng tôi cũng ôm ấp, âu yếm tôi nhưng tôi lấy lý do mệt mỏi và ít cảm thấy ham muốn. Những lần như vậy, chồng tôi không hề tỏ vẻ bực tức hay gay gắt với tôi. Anh ấy cũng rất nhẹ nhàng, im lặng chấp nhận lời từ chối của tôi. Và tôi lại càng không hề suy nghĩ rằng như vậy là tôi rất ích kỷ. Tôi luôn tin tưởng tuyệt đối vào người chồng của mình vì tôi biết anh ấy cũng chỉ có sở thích thức khuya xem phim chưởng.
Video đang HOT
Tôi ngủ riêng với con cho đến khi cháu được 7 tuổi. Chuyện vợ chồng xảy ra rất hiếm hoi, cách 7-8 tháng mới quan hệ một lần. Gia đình tôi vẫn hay nhắc tôi rằng: “Đàn ông thức khuya coi chừng sẽ chat với gái hay bồ bịch, lăng nhăng, hẹn hò trên mạng… Nhưng tôi vẫn luôn bệnh vực cho anh ấy và vẫn luôn tin tưởng tuyệt đối vào chồng mình sẽ không bao giờ làm gì có lỗi với mình vì anh ấy rất hiền lành và luôn nhẹ nhàng.
Trong thời gian ngủ riêng, thỉnh thoảng, tôi hỏi anh: “Anh thức khuya có xem phim ‘bậy bạ’ không?” Hay “Vợ chồng chúng ta bận rộn quá, ít gần gũi nhau, anh có cảm thấy khó chịu gì không?”. Anh ấy nói: “Không sao hết, anh biết em mệt và không thích bị thức dậy nửa đêm. Anh thương em mà. Tôi tin tưởng vào những gì anh ấy nối và cảm thấy yên tâm, may mắn vì có một người chồng thương yêu mình đến như vậy.
Mặc dù ít nhiều tôi cũng nghĩ rằng đàn ông thức khuya sẽ xem phim sex nhưng chắc chỉ để xem mà thôi. Tôi cũng nghĩ chồng mình thuộc hàng ngũ ấy. Nhưng không biết vì sao thời gian gần đây, tôi thường giật mình thức dậy khoảng 1-2 giờ sáng. Khi thấy anh vẫn còn ngôi xem máy tính, tôi nhắc nhở rằng: “Sao anh không đi ngủ sớm đi. Ngày mai dậy sớm đi chơi tennis mà giờ này còn ngồi đây hay sao?”. Sau đó, tôi lại tiếp tục giấc ngủ với cháu gái thứ hai.
Có lúc tôi hỏi chồng rằng: “Anh thức khuya có xem phim sex không?”. Anh ấy nói rằng: “Xem gì đâu mà xem, có gì đâu mà xem”. Và tôi lại tin tưởng anh lần nữa. Nhưng đến một hôm, tôi phát hiện anh ấy xem phim sex. Nhìn những hình ảnh trong phim, tôi tức giận và cảm thấy như nghẹt thở tới tức giận với chồng. Đây là lần đầu tiên tôi phát hiện chồng như thế. Sau đó, tôi cũng tham khảo ý kiến bạn bè (tuy không nói cho mọi người biết là chồng mình xem phim sex vì không muốn bị ai chê cười) thì được biết rằng chuyện ấy là bình thường đối với đàn ông. Vì thế, tôi cũng hết tức giận.
Nhưng đến một hôm, tôi tưởng như chết đi khi phát hiện chồng của mình vừa xem phim sex vừa “tự sướng”. Tôi cảm thấy như đất trời sụp đổ. Tại sao một người chồng mà tôi hoàn toàn tin tưởng lại có thể làm một chuyện hết sức bẩn thỉu và kinh khúng như vậy. Tôi khóc lóc, giận dữ và đòi ly hôn (tôi không biết tình trạng này xảy ra đã bao lâu rồi”.
Anh ấy hốt hoảng chạy đến ôm chầm lấy tôi, khóc lóc, năn nỉ xin đừng ly dị và cứ lặp đi lặp lại rằng: “Anh làm như vậy là thương em. Biết em mệt mỏi, không muốn bị phá giấc ngủ nên anh không đành đánh thức em”. Nhìn anh thiểu não với gương mặt đầy nước mắt, với sự hối hận ngập tràn, tôi cũng rất đau lòng. Nhưng cứ nghĩ đến cảnh tượng ấy là tôi lại giận dữ và cảm thấy rất buồn. Mấy ngày liên tiếp sau đó, anh ấy cũng khóc lóc, van xin tôi đừng phá hủy gia đình vì anh lúc nào cũng thương tôi và hai cháu.
Chồng tôi đã chủ động liên lạc với cha trong nhà thờ (chúng tôi là người công giáo) để được xưng tội. Anh ấy rất thành khẩn trong nước mắt trước mặt cha. Anh ấy nói rằng: “Anh muốn xưng tội với em trước mặt cha là người thứ ba để làm chứng cho anh từ nay sẽ xa lìa mọi cám dỗ, sẽ trở lại cuộc sống sinh hoạt bình thường và sẽ không thức khuya nữa, sẽ đi ngủ với tôi và sẽ không bao giờ làm những chuyện tương tự như vậy nữa. Xin nói thêm rằng, chồng tôi theo đạo sau khi làm đám cưới với tôi. Mặc dù không thường xuyên đi nhà thờ nhưng trong suốt mười mấy năm lấy nhau, chưa bao giờ anh chủ động tìm đến cha để xin xưng tội bao giờ.
Tôi mất ăn, mất ngủ và cảm thấy ghê tởm người chồng của mình. Mặc dù tôi cũng còn rất thương chồng mình, tôi cũng không muốn ly dị vì sợ con cái không được hạnh phúc sau này. Nhưng tôi cứ nghĩ rằng anh ấy thích phim sex, thích tự thỏa mãn, đâu cần đến tôi. Không biết anh ấy có thấy tội lỗi hay tội nghiệp cho tôi không khi “tự sướng” như vậy? Lỗi phải chăng là do tôi vì quá tin tưởng vào người chồng của mình? Và chồng tôi như vậy có phải là nghiện tự sướng không?
Tôi thấy buồn cả tuần nay và tỏ ra lãnh đạm với anh ấy. Tôi không biết phải làm sao để giải thoát ra khỏi sự buồn phiền này. Tôi cũng muốn tha thứ nhưng nhắm mắt lại thì hình ảnh ấy lại hiện ra, khiến tôi rất khó ngủ, rất buồn. Xin hãy chỉ cho tôi biết bước kế tiếp tôi nên làm như thế nào?
Theo VNE
Người tình vĩnh cửu
Em mong anh trở lại, để em được ngây ngất trong men say tình ái anh trao.
Tình yêu thật ra là thứ gì mà khiến con người ta không làm chủ được cảm xúc, không làm chủ nổi chính mình hả anh? Em nhớ anh, yêu anh biết bao nhiêu sao anh không hiểu và đón nhận tình yêuem trao trọn vẹn để mắt em luôn u buồn lòng em nặng nề, ấm ức lắm anh có biết không?
Dù gia đình em cũng bình thường như bao gia đình khác nhưng em lại thấy bản thân không hề bình thường chút nào bởi em nhận ra rằng em rất là xinh đẹp, khó ai có được vẻ đẹp hiện đại như em. Thế mà anh lại thờ ơ, dửng dưng không cảm xúc. Cho dù trước đó anh đã phải dành rất, rất nhiều cử chỉ yêu thương, quan tâm, chăm sóc khi chưa có được em, để khi ấy em tự hào kiêu hãnh lắm anh có biết không?
Khi chưa có được em đêm đêm anh nhắn tin, gọi điện, lo lắng cho em dường như hơn cả chính bản thân mình. Những dịp đặc biệt anh mua quà là chiếc khăn ấm áp, chiếc vòng tay xinh xắn anh trao... khiến em ngây ngất. Dù giờ này anh đã cách xa em ngàn trùng thì em vẫn nhớ. Em vẫn không thôi nhớ anh da diết, bồi hồi. Con tim em lại rung lên từng nhịp hạnh phúc tựa như anh vẫn ở bên em như ngày xưa... Nhớ mong anh nên em vẫn lưu giữ tất cả mọi kỉ niệm về anh. Mùa đông lạnh em vẫn quàng trên mình chiếc khăn anh tặng, em cảm nhận hơi ấm của khăn thay cho đôi tay anh dịu dàng ấm áp...
Tình yêu anh dành cho em nhẹ nhàng ấm áp và rất đỗi dịu dàng. Anh có tất cả mọi thứ của một người đàn ông thành đạt, ga lăng, giàu có... một lời anh nói ra khiến bao người nể trọng, xung quanh anh bao kẻ cơ hội mong nhận được một nụ cười hào phóng nên anh đã khiến một đứa con gái xinh đẹp "Nghiêng nước, nghiêng thành" như em thật vừa lòng và hãnh diện, sung sướng, tự hào. Nhưng mọi điều không như em mong muốn. Là anh thay đổi hay lòng tham trong em không bờ bến nên không thể giữ nổi anh bên mình? Người tình mà em đã dặn lòng không thể mất. Em từng tin tưởng vào bản thân, tin rằng em xinh đẹp chắc anh không thể nào mà bỏ mặc em để yêu ai khác. Xung quanh anh làm gì có người con gái nào xinh đẹp hơn em chứ? Mọi thứ anh đang có cũng chính là của em thôi.
Tương lai tươi sáng của anh cũng trở nên tăm tối, mịt mù theo giọt nước mắt em rơi (Ảnh minh họa)
Em ghen ghét bất cứ người phụ nữ nào đến gần anh dù họ là chị, em gái, họ hàng hay bạn học. Thậm chí là đồng nghiệp của anh nếu như anh có vẻ quan tâm đến họ, em đều khó chịu. Sự quan tâm ưu ái anh dành cho họ dù họ gặp gỡ anh vì công việc chung hay việc cá nhân nhờ anh giup đỡ thì em đều không được vui vẻ, hài lòng. Em từ hờn dỗi, đến dọa nạt khiến anh không dám làm gì để giúp đỡ họ. Những người đó đã phải nhận thất bại dù họ không có gì thiếu sót, họ không hiểu tại sao họ thất bại khiến em sung sướng phì cười đắc thắng... Ai bảo em là người yêu của anh chứ?
Nhưng em cũng rất lo sợ, sợ đến lúc lỡ em không còn anh nữa. Không còn được nhận từ anh mọi thứ chắc em không thể sống nổi bởi hào quang danh vọng, vật chất... anh san sẻ cho em không còn. Em nghĩ mọi cách để buộc anh phải vào quỹ đạo mà em mong muốn. Anh đã trót yêu em lẽ nào em có thể dễ dàng để cho anh rời xa em được? Suốt 2 năm yêu nhau, em từng nói với anh nhiều lần rằng "Anh đừng trách em nếu như anh hết yêu em!".
Cuối cùng thì em cũng không có cách nào đưa được anh vào cái quỹ đạo mong ước ấy của em dù em đã từng nhắc nhở rằng anh không được làm em thất vọng. Em đã công khai lớn tiếng nói anh không thương tiếc, nhiều lần lên tiếng thật to để giữ anh nhưng em đã thất bại. Tương lai tươi sáng của anh cũng trở nên tăm tối, mịt mù theo giọt nước mắt em rơi. Con đường anh đi em đã can thiệp bằng tất cả những gì mà em có thể...
Anh chọn cách xa em, chọn cách rời xa quê hương ruột thịt, bỏ lại tất cả những đam mê, thành quả cả một thời trai trẻ... một mình làm lại từ đầu nơi đất khách quê người, nơi lạnh giá, tuyết rơi để lại em đau đớn cùng những giọt nước mắt không ngừng rơi trong nỗi nhớ ngẹn ngào.
Noel năm nay khác với 2 năm qua nhiều quá. 2 năm đó em vẫn có anh ở bên, được anh yêu thương che chở... Nhưng sau 2 năm hạnh phúc là một năm đong đầy nỗi buồn đau, sự hụt hẫng, bơ vơ trống trải nơi em. Làm sao em sống nổi khi em đã không còn anh nữa? Thế giới với em giờ đây dường như không tồn tại. Tất cả đã vỡ vụn cùng ngày anh ra phi trường bay sang xứ lạ bỏ lại sau lưng một người con gái mắt buồn không nguôi nuối tiếc...
Anh ơi! Dù vật đổi sao rời em vẫn chưa hết yêu anh, vẫn mong ngày anh quay trở lại để con đường em đi hoa lá lại reo vui, em lại được sống những tháng ngày hạnh phúc, hãnh diện, say sưa ngây ngất trong men tình ái với tấm lòng hào phóng anh trao... Người em yêu nhé!
Tạm biệt anh trong nước mắt, người tình vĩnh cửu của em.
Theo VNE
Vợ sắp cưới có một đời chồng Còn chuyện động trời nào mà tôi chưa biết? Sao em lại xem tôi như một gã khờ thế kia? Ở đời có những chuyện tình cờ có thể làm thay đổi mọi thứ. Nó kỳ lạ đến nỗi đôi khi ta tự hỏi tại sao chuyện đó lại xảy ra với mình mà không phải với người khác, tại sao lại xảy...