Phát hiện chồng ngoại tình qua hộp bao cao su dở
Khi tôi tìm đến hộp bao cao su lúc trước vợ chồng tôi dùng khi quan hệ đó thì thấy chỉ còn 1/2. Lúc này không biết phải diễn tả như nào, tôi sốc chẳng biết phải làm gì nữa. Rồi đau đớn, khóc lóc, vật vã cả ngày hôm ấy.
Vợ chồng tôi kết hôn đã hơn 10 năm. Cuộc sống thì cũng thăng trầm nhiều, nhưng đều cố gắng vượt qua để giữ gìn gia đình. Nhưng có lẽ cái gia đình yên ấm mà tôi muốn bảo vệ ấy bây giờ khó giữ được. Tuần rồi tôi về quê chăm mẹ ốm nặng, nên tôi đưa con cùng về quê và để anh ở trên Hà Nội một mình.
Lần này về quê cũng lâu nên trước lúc đi chồng cũng đòi tạm ứng. Thông cảm cho chồng, tôi cũng cố gắng chiều anh. Vì nhà tôi lúc này đang muốn kế hoạch (vì con đầu mới được hơn 2 tuổi, nên muốn đợi bé lớn thêm chút nữa mới tính sinh em bé) nên khi quan hệ chồng lúc nào cũng dùng bao cao su.
Tôi còn nhớ rất rõ, lúc ấy, hộp bao cao su vẫn còn nguyên tem, và khi 2 vợ chồng quan hệ anh mới mở lần đầu tiên. Đến lúc về, tôi thấy thái độ anh ấy hơi khác, không vồ vập tôi như hồi còn ở nhà. Nghĩ chồng thương tôi đêm hôm chăm mẹ ốm nặng mất ngủ nên không muốn làm vợ mệt mỏi. Tôi đã rất vui, vì anh đã biết nghĩ cho tôi một chút. Nhưng nào ngờ, mọi chuyện không tốt đẹp như vậy.
Từ hôm tôi từ quê lên đến nay cũng đã gần 1 tuần, thế mà anh chưa một lần động vào người tôi. Mọi khi, lúc nào anh cũng là người chủ động chuyện ấy, cứ cách khoảng 2 ngày mà không được là anh đã lồng lộn lên. Vậy mà lần này tôi thấy khác. Linh cảm có chuyện không hay, tôi mới tìm trong các đồ dùng cá nhân của chồng xem có điều gì bất ổn không.
Video đang HOT
Ảnh minh họa.
Khi tôi tìm đến hộp bao cao su lúc trước vợ chồng tôi dùng khi quan hệ thì thấy chỉ còn một nửa. Lúc này, không biết phải diễn tả như nào, chỉ biết rằng tôi sốc chẳng biết phải làm gì nữa. Rồi đau đớn, khóc lóc, vật vã cả ngày hôm ấy. Tối đó, đợi con ngủ, tôi mới nói thẳng chuyện đó ra. Anh im lặng không phản đối hay thanh minh gì hết. Bình thường chồng tôi cực kỳ gia trưởng và nóng tính. Nhưng lần này, tôi nói chuyện đó anh chẳng bào chữa hay mắng mỏ bảo tôi ghen tuông mà chỉ im lặng.
Nếu tôi nói là chả buồn, chả sốc thì cũng không đúng, nhưng thực sự tôi rất thất vọng. Trong lúc tôi cực khổ thì anh vẫn có thể vui vẻ với một cô gái khác! Tôi cũng nghĩ, nếu anh không nhịn được thì ra hiệu thuốc mua mà dùng, không để tôi biết chứ sao lại ăn vụng theo kiểu không biết chùi mép như thế! Chẳng nhẽ anh ta coi thường tôi đến mức nghĩ tôi sẽ không dám li dị hay làm gì anh ta mà ngang nhiên ngoại tình như vậy.
Thà anh ta cứ nổi khùng lên cho tôi thấy đúng bản chất thì hơn. Giờ tôi cũng chẳng biết thế nào! Có vẻ như anh ta thách thức, ù lì xem tôi sẽ làm gì anh ta hay sao đó.
Giờ tôi chưa biết phải làm sao, chỉ nghĩ đến việc anh ta dẫn người khác về nhà làm chuyện đó thì quả là kinh khủng. Còn nếu “tự sướng” thì sao anh phải dùng bao sao? Thái độ im lặng bất thường của anh ta làm tôi ức chế phát điên. Thà rằng anh ta thừa nhận luôn đi để cả 2 nói chuyện tay đôi với nhau 1 trận cho bõ giận, đằng này cứ câm như hến. Rồi mặt cứ nhơn nhơn đắc ý.
Tôi còn nhớ, trước đây, có lần tôi vào thăm anh đi công tác, anh cũng đem nguyên hộp bao cao su nhưng khi về thì không còn nguyên vẹn. Tôi có hỏi thì anh nói, cho mấy ông bạn cùng đi vì họ không mang.
Tôi chả tin nhưng cũng chẳng muốn làm to chuyện nên cứ cho là anh nói thật. Vì tôi nghĩ, mắt không thấy thì tim không đau, nghĩ nhiều làm gì cho mệt đầu! Nhưng lần này quả là trắng trợn vì có khi anh ta còn dẫn gái về nhà làm chuyện đó. Điều đó làm cho tôi không thể nhịn nhục được nữa!
Các bạn có nhiều kinh nghiệm, xin hãy cho tôi biết cách làm thế nào để có thể giải quyết tình trạng này? Có nên làm ầm lên với cả gia đình để anh ta bẽ mặt không ạ?
Theo VNE
Âm thầm chịu đựng sự "hồi xuân"
Tôi lấy chồng từ năm hai mươi hai tuổi, đến nay đã hai mươi năm trôi qua. Chồng tôi lớn hơn tôi đúng mười bảy tuổi, một khoảng chênh lệch khá lớn.
Ngày đó, tôi chỉ nghĩ đơn giản yêu người nào thì cưới người đó. Tôi từ chối những người xem xem tuổi mình để lấy anh, vì tôi thích cảm giác bình yên khi ngồi bên anh và nghe anh trò chuyện. Những trải nghiệm của anh luôn cho tôi sự an tâm và niềm tin tuyệt đối. Hai mươi năm trôi qua, tôi vô cùng hạnh phúc và chưa bao giờ hối tiếc vì đã "lấy chồng già". Vậy mà thời gian gần đây tôi lại rơi vào cảm giác vô cùng khó chịu, rồi thấy xấu hổ với mình, với chồng.
Chồng tôi bị thần kinh tọa mấy năm nay, chữa chạy nhiều nơi nhưng chỉ bớt, rồi tái phát bất cứ lúc nào. Hiện tại, anh đi lại rất khó khăn. Chuyện sinh hoạt vợ chồng giảm dần, đến khi anh bệnh nặng thì dường như là ngừng hẳn. Những lúc nhìn chồng bị bệnh tật hành hạ, tôi chỉ mong sao anh vượt qua được cơn bệnh và sống vui vẻ cùng tôi trong những năm tháng còn lại, chẳng nghĩ gì đến chuyện khác. Vậy mà gần đây tôi bỗng dưng có những lúc ham muốn đến lạ kỳ.
Sáng thức dậy, buổi chiều sau khi tắm xong, buổi tối đi ngủ, những lúc xem ti vi có vài cảnh nhạy cảm... tôi lại thấy rạo rực, tôi muốn được chồng vuốt ve. Tôi háo hức để rồi thành ra khó chịu, vì không được đáp ứng. Chồng đang bệnh, tôi và chồng đêm nào cũng nằm cạnh nhau chỉ như hai người bạn già, để trò chuyện và chia sẻ cùng nhau những lo âu, những yêu thương. Dĩ nhiên chồng không thể làm chuyện đó với tôi.
Tôi háo hức để rồi thành ra khó chịu, vì không được đáp ứng. (ảnh minh họa)
Nhiều đêm tôi khó khăn lắm mới chợp mắt được, nửa đêm bỗng dưng thức dậy, nhìn qua chồng rồi lại thở dài. Nói thật, có lúc tôi ước gì mình đừng lấy chồng lớn tuổi hơn mình quá nhiều như vậy, vì nếu thế có lẽ tôi không phải khổ sở như bây giờ. Rồi ý nghĩ đó thoáng qua. Nhưng những đêm trằn trọc, thao thức không ngủ được thì vẫn còn xảy đến liên tục.
Tìm hiểu trên mạng, tôi biết là mình đang ở độ tuổi hồi xuân. Sự ham muốn tình dục đó chính là một dấu hiệu tâm sinh lý bình thường của người phụ nữ vào giai đoạn này. Biết là biết thế, nhưng thực sự tôi không biết phải làm thế nào để vượt qua khoảng thời gian khó khăn này. Trên mạng la liệt những tin bài viết về các quý bà hồi xuân tìm đến trai trẻ, tìm tình nhân để thỏa mãn nhu cầu tình dục của bản thân.
Tôi không muốn làm những việc trái với đạo đức, và tôi luôn yêu thương chồng của mình. Nhưng sự ham muốn luôn rạo rực trong tôi. Thương chồng, sợ anh buồn, tôi chưa bao giờ thổ lộ với anh về chuyện này. Tôi chỉ âm thầm chịu đựng một mình. Nhưng nhiều lúc tôi cảm thấy mình thực sự khó khăn. Thêm vào đó, vì thường xuyên thấy bức bối, khó chịu trong người nên tôi liên tục la mắng con cháu trong nhà, để rồi sau đó lại ân hận.
Hiện tại, tôi chẳng biết phải làm gì với hoàn cảnh của mình ngoài việc âm thầm chịu đựng. Mong sao giai đoạn "hồi xuân" này sẽ trôi qua thật nhanh chóng, để tôi lại được lại làm một người vợ, một người mẹ bình thường như trước đây.
Theo VNE
Đàn ông có bao giờ sợ vợ... Chắc hẳn nhiều người trong số bạn đã từng nghe thấy câu: "Đàn ông lấy vợ vì hòa bình thế giới" - đây là một trong những câu nói dối kinh điển đáng ghi vào sách kỉ lục. Thế nhưng sự thực là không ít người chồng vẫn đang tin vào câu nói đó để làm động lực cho việc mình bước chân...