Phát hiện chồng có “quỹ đen”, vợ tôi làm một việc không ngờ tới
Nhiều năm trước, nhân một ngày đẹp trời, tôi cầu hôn vợ. Để thể hiện mình là một người đàn ông tuyệt vời, tôi có hứa hẹn rằng “ sau khi cưới nhau về, tiền lương của anh sẽ giao cho em giữ hết”. Quân tử nhất ngôn, lời đã nói không thể không làm, mặc dù sau đó thỉnh thoảng tôi lại thấy vô cùng hối hận.
Nghĩ để phòng khi có việc cần, tôi lập quỹ đen không cho vợ biết (Ảnh minh họa: Getty Images)
Tôi là viên chức nhà nước, lương dù không cao nhưng ổn định, và tất nhiên mỗi tháng lương chỉ có chừng ấy, khó có thể bớt xén được đồng nào mà vợ không biết.
Vợ tôi cũng nói: “Anh sáng đi tối về, ăn cơm nhà, cũng chẳng dùng gì đến tiền ngoài xăng xe điện thoại. Lúc nào có việc gì cần đến tiền cứ bảo em, em sẽ đưa. Đàn ông sẵn tiền trong túi dễ hư lắm”.
Thực ra thì không chỉ riêng tôi mà cơ bản đàn ông tài chính đều giao cho vợ quản lý. Công bằng mà nói như vậy cũng khỏe đầu óc. Với số đồng lương hạn hẹp như vậy phải chi đủ cho mọi việc trong ngoài thật không dễ, huống hồ còn phải dành phần lúc ốm đau. Không có vợ tính toán căn ke, có mà được đồng nào đi luôn đồng ấy.
Ấy là suy nghĩ hồi chúng tôi mới cưới, lúc cuộc sống còn khó khăn. Về sau này, cuộc sống khá hơn, tuy nhiên việc giao hết lương cho vợ đã thành thói quen, tôi coi đó là việc đương nhiên, không để tâm gì cả.
Nhưng có một lần, mấy anh em trong cơ quan rủ nhau đánh bóng chuyền rồi ngồi uống bia. Mọi người mới hỏi nhau chuyện quỹ đen quỹ đỏ, còn hỏi nhau cách bớt xén như thế nào cho hợp lý mà vợ không nghi ngờ. Tôi có nói: “Làm sao phải đau đầu như vậy, cứ đưa hết cho vợ, lúc cần thì lại lấy thôi”.
Một cậu trai trẻ nghe tôi nói xong liền bĩu môi: “Ôi anh tưởng lấy lại mà dễ à. Chả biết chị nhà anh thế nào chứ vợ em chả khác gì cái hộp mất chìa khóa, đút vào thì dễ, lấy ra thì khó vô cùng. Mà đàn ông đàn ang lúc nào cũng phải có chút tiền phòng thân để cần gì còn chủ động, nhỡ may có chuyện gì vợ nó đuổi ra đường tay trắng à?”.
Tôi biết là cậu ấy nói đùa nhưng lòng tự nhiên có chút nghĩ ngợi. Tôi nghĩ về cha mẹ tôi ở quê, lễ tết hay dịp gì vợ tôi cũng đều lo cho ông bà chu đáo, nhưng riêng tôi chưa từng biếu riêng cha mẹ được đồng nào quà bánh. Tôi nghĩ về cô em út của tôi đang học đại học, mỗi lần nó cần tiền đi chơi với bạn có rụt rè hỏi tôi, tôi lại vô tư bảo: “Để anh bảo chị đưa cho”, nó nghe xong liền xua tay: “Nói vậy thôi chứ em không đi chơi cũng được, tốn tiền vô ích”. Giờ nghĩ lại mới biết là nó ngại chị dâu. Nếu tôi có chút tiền riêng thì thỉnh thoảng có thể cho em tiêu vặt.
Video đang HOT
Nghĩ vậy tôi liền quyết tâm muộn còn hơn không, ngay lập tức lập một cái quỹ đen. Mỗi tháng sẽ lấy lý do này lý do kia mà bớt đi ít tiền lương cất vào đấy. Mọi việc rất suôn sẻ, hóa ra “ăn cắp” tiền lương của chính mình cũng không phải là việc gì khó khăn lắm.
Rồi một ngày cô con gái lớn của tôi thủ thỉ:
- Bố ơi, sang tuần nhóm bạn con đi dã ngoại, bố cho con thêm ít tiền nhé.
- Bảo mẹ đưa cho, bố làm gì có tiền mà xin.
- Mẹ cho rồi, nhưng con muốn xin thêm một ít nữa, bố chẳng có quỹ đen đấy còn gì.
Tôi giật nảy mình: “Sao con biết?”.
Nhìn vẻ mặt hốt hoảng của tôi, con bé phá lên cười: “Hôm nọ, mấy mẹ con dọn nhà, mẹ phát hiện ra bố cất giấu tiền trong ngăn kéo tủ đặt ti vi. Mẹ đếm được đâu có hơn hai triệu. Xong mẹ bảo: “Khổ thân bố chúng mày, không biết tích cóp từ bao giờ mà quỹ đen được có chừng này”. Sau rồi mẹ còn bỏ thêm tiền vào cho bố đấy”.
Nghe con nói tôi vội chạy vào nhà. Tôi nhớ rõ tôi mới chỉ dành được hai triệu ba mà trong này số tiền đã lên đến bốn triệu ba. Thế nhưng, thay vì mừng tôi lại cảm thấy lo lắng.
Giờ chuyện này cứ giả vờ như không biết hay là thú nhận với vợ mình mới lập quỹ đen. Rồi vợ sẽ hỏi bao nhiêu năm nay vợ có để mình thiếu thốn thứ gì đâu, số tiền quỹ đen ấy là để làm gì thì trả lời như thế nào?
Tự nhiên tôi hận mình nghe mấy cậu trai trẻ xui dại. Một người đàn ông vô sản bao năm, sắp già rồi lại làm chuyện dại dột cho vợ biết. Biết đâu cô ấy nghĩ bao nhiêu năm nay mình vẫn thế thì có chết không?
Sau khi nghĩ nát óc tính kế, bữa cơm tối hôm đó tôi nói với vợ: “Anh định để dành ít tiền, cuối năm bất ngờ tổ chức sinh nhật cho em một lần, vậy mà lại bị em phát hiện ra rồi. Chán thật”.
Vợ tôi cười lớn, hai cô con gái cũng cười ngặt nghẽo. Cuối cùng vợ nói: “Em sống với anh gần hai chục năm rồi, anh nghĩ gì em còn không biết à. Bao nhiêu năm nay anh ngoan lắm rồi. Từ nay mỗi tháng anh cứ giữ lại vài triệu trong túi, không cần đưa hết cho em đâu. Nhà mình giờ kinh tế cũng khá ổn rồi, anh nên thoải mái trong chi tiêu một chút”.
Nghe xong, tôi vừa thấy có chút xấu hổ, vừa thêm nể vợ. Đàn bà quả thật rất lợi hại, không có gì lọt qua mắt họ được cả. Thôi thì “thật thà là cha khôn khéo”, với vợ mình cứ thật thà mà sống cho đỡ đau đầu thôi anh em ạ.
Mắng vợ tiêu hoang tháng 30 triệu cũng hết, tới khi nhìn cuốn sổ cũ trong ngăn tủ, chồng bỗng nhiên nghẹn ngào
"Trước nay tôi khá tin vợ mới giao hết tài chính cho cô ấy quản như thế. Thường thì vợ tôi sẽ chỉ tiêu hết 2/3 số tiền chồng đưa, 1/3 giữ lại để tích lũy dự phòng...", người chồng kể.
Của chồng công vợ chính là nguyên tắc quan trọng nhất của cuộc sống hôn nhân. Tuy nhiên không ít anh chồng tự lấy quyền của người trực tiếp làm ra kinh tế để coi thường, chỉ đạo vợ dẫn đến mâu thuẫn gia đình ngày một căng thẳng.
Từng phạm phải sai lầm như thế, mới đây người chồng có tên facebook T.S đã vào mạng xã hội chia sẻ câu chuyện của mình như sau:
"Kết hôn 5 năm, vợ tôi sinh liên tiếp 2 nhóc. Vì muốn con được chăm sóc tốt nên tôi quyết định cho vợ nghỉ việc ở nhà chăm bọn trẻ, vun vén tổ ấm, kinh tế tôi gánh vác. Ngoài làm việc chính trên công ty, tôi còn nhận thêm việc bên ngoài nên cũng kiếm được. Trung bình thu nhập mỗi tháng của tôi được khoảng 25 đến 30 triệu, trong đó tôi đưa vợ 20 triệu chi tiêu, bản thân giữ phần còn lại để đi lại, cà phê khách hàng.
Trước nay tôi khá tin vợ mới giao hết tài chính cho vợ quản như thế. Thường thì vợ tôi sẽ chỉ tiêu hết 2/3 số tiền chồng đưa, 1/3 giữ lại để tích lũy dự phòng. Nói chung một mình lo kinh tế cũng vất vả nhưng đổi lại thấy vợ chăm con, lo chuyện nhà cửa, đối nội đối ngoại tốt thì tôi cũng yên tâm hơn để tập trung cho sự nghiệp nên dù vất vả tôi vẫn cố gắng nỗ lực".
Bài chia sẻ của người vợ
Tuy nhiên S. kể, có thời gian công việc của anh gặp trục trặc, thu nhập giảm đi trong khi đó vợ anh lại chi tiêu có phần bất ổn. Tiền chồng đưa bao nhiêu tiêu cũng hết thậm chí còn tiêu âm. Điều này khiến anh cảm thấy áp lực, nhất là khi vợ không đưa được lý do cụ thể rõ ràng. Chính vì thế mà giữa vợ chồng anh bắt đầu nảy sinh mâu thuẫn tài chính.
"Trước đây vợ tôi hầu như chẳng bao giờ tiêu hết tiền chồng đưa. Vậy mà thời gian đó đưa bao nhiêu cô ấy tiêu hết bấy nhiêu. Có tháng cô ấy còn giấu tôi mượn bạn bè tiền. Việc tới tai, tôi hỏi vợ lại lảng tránh bảo: Em có việc phát sinh. Tháng sau em sẽ cân đối lại, chi tiêu tiết kiệm hơn để trả nợ người ta là được...".
S. nói rằng thực tình trước nay anh vốn không phải là người cò kè, tính toán tiền nong với vợ nhưng đúng thời điểm công việc làm ăn khó khăn mà vợ cứ ăn tiêu "bạt mạng" vậy thành ra anh không tránh khỏi sốt ruột. Trong lòng S. còn sinh nghi có thể vợ giấu tiền làm quỹ riêng hoặc cho nhà đẻ thì mới tiêu hết nhiều như thế nhưng anh hỏi vợ đều chối nói rằng chỉ tiêu cho gia đình.
"Đầu tháng vừa rồi tôi đưa cho vợ 30 triệu mà còn chưa hết tháng tôi hỏi tới vợ đã bảo không còn đồng nào. Bực mình tôi mắng vợ té tát một trận, vợ chồng giận nhau không ai nói chuyện với ai câu nào. Đêm ấy vợ tôi sang phòng con ngủ, còn tôi thì nằm ở phòng làm việc.
Đêm trằn trọc khó ngủ, tôi về phòng của 2 vợ chồng lục mấy ngăn kéo tủ xem vợ có giấu quỹ đen quỹ đỏ gì không. Tìm một lúc tôi chỉ thấy một cuốn sổ tay nhỏ vợ để dưới chiếu ngay đầu giường.
Ảnh minh họa
Đó là sổ ghi chép chi tiêu của cô ấy, trong đó các mục chi tiêu vợ tôi thống kê rất cụ thể, từ gói tăm, mớ rau em đều ghi rõ. Song tôi nhận thấy trong cuốn sổ ấy không có 1 mục nào vợ dành chi tiêu cho bản thân từ quần áo, mĩ phẩm đều không. Tất cả em đều tập trung lo mua thực phẩm và quần áo cho chồng con. Ngoài ra mấy tháng nay có thêm mục chi tiêu đó là thuốc thang chữa bệnh cho mẹ tôi.
Hóa ra mẹ tôi dưới quê mới phát hiện bị đái tháo đường type 3 vì biết tôi vất vả lo kinh tế tài chính cho gia đình nên cô ấy giấu không cho chồng biết, lặng lẽ thay chồng lo thuốc men chữa trị cho mẹ mới tốn kém như thế. Em bảo khi nào công việc của tôi đỡ áp lực em sẽ nói cho tôi biết. Vậy mà tôi lại nghi ngờ nghĩ em giấu chồng lập quỹ phòng thân".
S. kể, sau chuyện đó anh thấy hổ thẹn và có lỗi với vợ vô cùng. Cũng từ đó, anh thay đổi hoàn toàn suy nghĩ, hết lòng tin tưởng và tìm mọi cách để bù đắp những thiệt thòi cho vợ.
Vợ mất nhiều năm, tôi kết hôn lần nữa ở tuổi 65 nhưng con cái không có mặt, tôi đã đưa ra một quyết định tàn nhẫn Hôm cưới, tôi không mời nhiều chỉ có 4 mâm cơm gồm một vài người thân thiết, nhưng 4 đứa con của tôi không ai có mặt. Tôi năm nay 65 tuổi, là cán bộ hưu trí, vợ tôi mất cách đây 7 năm. Vợ chồng tôi có ba con trai và một con gái, hiện các cháu đều đã có gia đình...