Phát hiện bí mật động trời sau mỗi lần đi chợ, đi hóng gió của mẹ chồng mà bế tắc không biết phải làm gì
Tôi cũng chợt nhớ lại, mẹ chồng ra đây đã 3 tháng, bố chồng tôi nhớ vợ, gọi điện giục bà về liên tục mà mẹ chồng tôi cứ lấy lý do thương cháu rồi ở lại.
Tôi và chồng tôi vốn là bạn học cấp ba, sau này cùng lên Sài Gòn học đại học thì nảy sinh tình cảm rồi yêu nhau. Năm nay chúng tôi mới 26 tuổi, vừa sinh được cậu con trai đầu lòng và nhờ mẹ chồng lên trông hộ một thời gian. Điều đặc biệt là dù đã lên chức bà, nhưng mẹ chồng tôi mới chỉ 42 tuổi, trông vẫn rất trẻ. Dáng người cao ráo, nhan sắc đằm thắm, mẹ chồng tôi thường nhận được nhiều lời khen ngợi. Thực sự nếu ai không biết, đi ra ngoài sẽ tưởng tôi và mẹ chồng tôi chỉ là hai chị em.
Trước đây, tôi thường tự hào về điều đó. Nhưng gần đây, tôi biết đó lại là một điều phiền hà. Mẹ chồng tôi tính tình xởi lởi, đi đâu cũng đáp lại lời trêu ghẹo của mọi người một cách rất hồ hởi. Ví dụ như thấy ông bảo vệ tòa chung cư hỏi vài câu, bà cũng cười lại, đùa vui rất bóng gió. Bà đi mua hàng, cũng phải hỏi ông bán hàng tạp hóa được ít câu liên quan đến chuyện riêng tư. Tôi cũng không để ý nhiều đến tính tình của bà.
Ảnh minh họa.
Cho đến dạo gần đây, tôi thấy mẹ chồng thường xuyên đi ra khỏi nhà. Bà lấy lý do đi chợ mua rau, mua đồ ăn sáng hoặc buổi tối xuống nhà đi hóng gió, đi dạo nhưng tôi để ý bà thường đi lâu hơn bình thường. Bà dùng điện thoại thông minh, đến đêm thường thức tận khuya để nhắn tin. Thỉnh thoảng tôi nhắc bà ngủ, bà chỉ bảo muốn đọc báo thêm một chút nhưng tôi để ý thì biết là bà đang nhắn tin. Bà vốn ngủ cùng tôi và em bé, còn chồng tôi ngủ phòng bên cạnh nên không biết chuyện gì cả.
Đặc biệt là có một lần, bà đi tắm cũng mang theo điện thoại, tôi phát hiện có tiếng nói thầm thì bên trong. Tôi láng máng nghe được bà nói câu: “Có giống của vợ anh không?” mà giật mình. Tôi sợ hãi, lắc đầu nghĩ do mình nghe sai, chứ chẳng nhẽ mẹ chồng mình lại đến mức ấy. Rồi thỉnh thoảng, thấy mẹ chồng có cuộc điện thoại gọi xuống nhận hàng, mẹ xuống chút thì mang lên hai hộp sữa to đùng, bà bảo do bạn mua cho. Mà trước nay tôi đâu nghe thấy bà kể gì về bạn nào ở Sài Gòn?
Thế rồi, cách đây ít ngày, chị quét dọn vệ sinh của tầng chung cư kéo tôi vào một góc rồi bảo: “Này, chỗ chị em với nhau, chị mới nói cho mày biết. Mẹ chồng mày đang cặp bồ với một ông ở tầng 4 cùng tòa chung cư này đấy. Ông đấy sống một mình, ly thân rồi. Mẹ chồng mày và ông đấy thường đi ăn sáng, đi dạo với nhau, nghênh ngang qua sảnh vào thang máy tưởng là không ai biết. Nhưng bọn tao biết thừa. Cái ông đấy cũng có tiền sử ngoại tình, nhiều lần bị bà vợ bắt đánh ghen tại trận rồi! Mẹ mày cẩn thận khéo lại bị tạt axit!”.
Video đang HOT
Ảnh minh họa.
Tôi nghe mà như chết điếng. Xâu chuỗi lại những sự việc, tôi bắt đầu thấy nghi ngờ. Rồi một lần buổi sáng, khi mẹ chồng tôi đi chợ, tôi đã bí mật đóng cửa, đến căn phòng tầng 4 mà chị quét dọn vệ sinh có mách nước. Nào ngờ, khi tôi bấm chuông, thì người ra mở cửa đúng là một người đàn ông trông rất phong lưu, đang mặc độc một chiếc quần đùi. Tôi nhìn thấy đôi dép của mẹ chồng mình ở ngay bên cạnh chiếc ghế gỗ, mà bàng hoàng. Tôi vội vàng bảo người đàn ông ấy rằng bấm chuông nhầm nhà, rồi bế con đi về.
Về đến nhà, tôi gọi điện hỏi mẹ chồng, xem có đang ở chợ không thì mua hộ tôi thêm vài cân khoai lang. Mẹ chồng tôi liền bảo: “Được mà con, mẹ đang ở hàng rau đây rồi!”. Tôi nghe những lời mẹ nói mà lòng càng thấy chông chênh hơn. Bởi tôi biết, đó chỉ là những lời nói dối mà thôi.
Tôi thật không hiểu, mẹ chồng tôi tài tình cỡ nào mà có thể móc nối được với người đàn ông kia để thỏa mãn sở thích trăng hoa của mình. Tôi cũng chợt nhớ lại, mẹ chồng ra đây đã 3 tháng, bố chồng tôi nhớ vợ, gọi điện giục bà về liên tục mà mẹ chồng tôi cứ lấy lý do thương cháu rồi ở lại. “Con trai lấy được vợ, bố mất vợ”, tôi vẫn thấy xót xa cho câu nói của bố chồng khi phải ở nhà một mình, mẹ chồng đi lâu không về.
Ảnh minh họa.
Hiện nay, tôi đã qua tháng ở cữ, đã có thể dậy để làm mọi việc và chăm con được, nhưng mẹ chồng tôi vẫn cứ thích ở lại. Nhiều khi tôi khuyên mẹ về thu xếp công việc vài ngày rồi ra, mẹ cũng không về.
Nay phát hiện ra bí mật động trời không đoan chính của mẹ chồng, tôi bỗng cảm thấy lo lắng, buồn và bất an vô cùng. Chồng tôi luôn thần tượng mẹ, bố chồng tôi cũng là một người đàn ông vui tính, luôn yêu chiều bà hết mực. Nhưng tôi không thể hiểu nổi, tại sao mẹ chồng tôi lại có thể làm những việc động trời như vậy. Tại sao mẹ chồng tôi ra đây đi chăm cháu mà còn có thể nghĩ đến chuyện trai gái được?
Tôi biết phải ứng xử như thế nào cho phải khéo léo, để vẹn tròn nhiều bề và không làm mất lòng mẹ chồng đây?
Theo Báo Phụ Nữ
Ngay từ đêm tân hôn, chồng đã bỏ tôi lại một mình để đi với 'khách quen'
Nhìn thấy số điện thoại hay nhắn tin gọi điện, tôi hỏi thì chồng gằn giọng: "Là khách của tôi, cô đừng có mà nghi ngờ vớ vẩn".
Khi biết tôi yêu một anh chàng lái xe, bố mẹ tôi đã phản đối ra mặt. Bố tôi nói những người lái xe thường không chung tình, bố sợ tôi khổ. Mẹ tôi lựa đủ lý do khuyên tôi. Nào là lái xe thì phải đi đêm đi hôm, mình làm sao giám sát chồng. Nào là con đau con bệnh phải tự thân mà lo... Nhưng tôi cãi tất, tôi chỉ cần biết là tôi và anh yêu nhau. Tôi còn cho rằng bố mẹ quá thiên vị, tại sao lái xe thì không chung thủy? Tôi không tin.
Cuối cùng, bố mẹ không khuyên được tôi và đám cưới vẫn diễn ra. Nhưng ngay đêm tân hôn, tôi đã khóc sưng mắt.
Chồng tôi còn chưa kịp động phòng với tôi thì đã nhận được điện thoại của khách quen đi tỉnh xa. Thay vì từ chối, anh lại đi ngay vì "không đi thì mất khách quen. Đi xa được bo tiền nhiều lắm". Tôi nằm nhà, đợi chồng mãi tới sáng hôm sau anh mới về. Biết là vì tính chất công việc nhưng giá như chồng tôi tâm lí hơn thì tôi đã không phải khóc.
Chồng tôi làm tự do nên gần như anh không có thời gian cho gia đình. (Ảnh minh họa)
Chồng tôi làm tự do nên gần như anh không có thời gian cho gia đình. Ngày nghỉ cũng là ngày anh đi nhiều nhất. Có khi anh nhận chạy xe cho khách đi du lịch tới tận mấy ngày mới về. Tôi vò võ ở nhà chờ chồng như mấy người thiếu phụ ngày xưa.
Vì gần nhau quá ít nên mãi nửa năm sau tôi mới cấn thai. Khi có thai, tôi cũng khuyên chồng giảm chạy xe lại để ở bên tôi nhiều hơn. Nhưng anh không chịu vì "nghỉ làm thì lấy gì nuôi con". Thế là anh vẫn đi, nếu có về nhà cũng chỉ nằm ngủ cả ngày vì mệt. Bầu bì mà tôi chẳng có ai chăm sóc. Công việc nhà cũng do một tay tôi làm.
Có lần, tôi lau dọn nhà tắm và suýt té ngã. Tôi kể chồng nghe, anh mắng tôi hậu đậu chứ không hề nói sẽ nghỉ làm để đỡ đần tôi. Tủi nhất là những lần đi khám thai. Nhìn người ta có chồng đưa đi, chồng dìu đỡ mà tôi cay mắt. Một mình khám, một mình làm đủ các xét nghiệm, một mình tôi lại phải tự chạy xe về nhà. Thậm chí đến tận khi tôi nằm trong bệnh viện gọi anh vào chờ nhìn con, chồng tôi mới biết tôi đã mang thai đến ngày sinh.
Sau khi sinh con, tôi sống cô độc với bốn bức tường. (Ảnh minh họa)
Sau khi sinh con, tôi sống cô độc với bốn bức tường và tiếng khóc ngày đêm của con trai. Mẹ tôi lên đỡ đần tôi được tháng đầu tiên. Những tháng còn lại, cũng chỉ có mình tôi tự làm hết mọi việc. Chồng tôi đi làm về, lại nằm ngủ hoặc bế con một lúc thì trả tôi.
Lời bố mẹ khuyên ngày xưa nay trở thành đúng đắn. Con bệnh, tôi một mình gọi taxi vào viện và thức đêm trông con. Chồng tôi vẫn mải mê với những chuyến đi mà không hề vào với con. Khi nào con về, anh mới vội vã chạy đến viện thanh toán viện phí rồi lại đi tiếp.
Mới đây, tôi phát hiện trong máy chồng tôi có một số điện thoại hay nhắn tin, gọi điện. Hầu như ngày nào cũng có cuộc gọi đến-đi. Tôi hỏi. Chồng tôi gằn giọng: "Là khách của tôi, cô đừng có mà nghi ngờ vớ vẩn". Thế đó, đến quyền ghen tôi cũng chẳng có. Cuộc sống của tôi toàn nước mắt từ khi làm vợ anh. Tôi hối hận quá.
Theo Afamily
Cái kết đắng của người vợ biến chồng thành "tù nhân" chỉ vì quá yêu Cũng chỉ vì anh có "tài" và "sắc" nên lúc nào chị cũng lo mất anh. Chị chỉ muốn giữ anh cho riêng chị nên dường như chị bị ám ảnh bởi suy nghĩ một ngày nào đó anh sẽ phản bội chị. Ai cũng khen anh tốt số, lấy được vợ vừa xinh đẹp, vừa nữ công gia chánh, sự nghiệp ổn...