Phát bực vì sếp thiếu tác phong lãnh đạo
Trong mắt nhân viên công ty tôi, sếp là một người ít quyết đoán, hay cả nể và rất thích bàn công việc trên bàn nhậu.
Sếp 30 tuổi, đã có thâm niên làm ở phòng kế hoạch Tổng công ty 7 năm giờ được chuyển xuống làm giám đốc chi nhánh. Bảy năm tuổi nghề, anh để lại rất nhiều tiếng tăm đối với công ty tôi. Không hẳn vì sếp có tài mà vì là cháu của Tổng giám đốc. Lính mới vào công ty như tôi không biết tiếng của sếp còn hào hứng chứ những nhân sự có thâm niên thì hoàn toàn ngán ngẩm. Nhìn thấy thái độ của mọi người với sếp mới, tôi gạn hỏi thì chị trưởng phòng của tôi chỉ lắc đầu nói: “Năng lực có hạn, thủ đoạn vô biên. Chỉ khổ chúng ta thôi em ạ”. Tôi cũng vì thế mà sợ dần sếp mới.
Ba tháng sau khi sếp mới về tiếp quản chi nhánh, công việc thường ngày của sếp thì nhân viên phòng hành chính như tôi nắm rõ như lòng bàn tay. Buổi sáng, sếp có thói quen gọi điện cho vài nhân viên thân tín ra quán cà phê tán gẫu với mình. Lúc cao hứng, sếp có thể bàn luận chuyện thời sự, chính trị đến tận 9 – 10 giờ sáng. Buổi chiều, sếp làm việc qua loa và tự cho mình cái quyền tan sở sớm. Từ khi về quản lý chi nhánh, sếp luôn tự làm mọi việc và hành động theo suy nghĩ của mình mà không cần tham khảo ý kiến của bất kỳ bộ phận nào.
Đợt vừa rồi, chi nhánh tôi có ý định tuyển bổ sung nhân sự, tôi đem hồ sơ ứng viên lên thì anh xua tay nói: “Nhiều thế này tôi đọc bao giờ cho hết? Cô cứ xem qua xem cậu nào khỏe mạnh, nhanh nhẹn thì nhận. Không phải phỏng vấn, phỏng viếc gì cho mất thời gian”. Nghe thấy “khẩu lệnh” của sếp, tôi thực sự thấy bất ngờ, tôi giải thích khâu tuyển dụng phải làm theo đúng quy trình của công ty. Ấy thế mà anh đập bàn quát lớn: “không phải việc của cô, cô định dạy khôn tôi đấy à? Phòng nhân sự của các cô lập ra để làm bù nhìn à. Cô chuyển hết hồ sơ xuống đó.”
Sau lần ấy, có vẻ sếp ghét tôi, luôn luôn tạo áp lực công việc cho tôi. Sếp soi xét để ý, tôi đi muộn về sớm. Cứ độ 1 tuần, nửa tháng sếp lại bắt tôi làm báo cáo về công việc của phòng hành chính nhân sự rồi đọc trước buổi giao ban của công ty. Có khi, tôi phải đọc đến ba lần mà chưa hợp với ý sếp. Tôi giận tím mặt với thói trả thù “trẻ trâu’ của sếp, vừa ngại với đồng nghiệp.
Không những trả thù vặt đối với tôi, mà còn nhiều người lớn tuổi cũng chịu chung cảnh với tôi. Một vài người thấy sếp làm việc không hiệu quả, thiếu khoa học đã góp ý nhưng tất cả đều bị sếp gây sức ép. Thậm chí, có những người đã phải chọn cách nghỉ việc.
Video đang HOT
Sếp thấy những cái gai trước mắt của mình lần lượt bị nhổ lại càng vui, càng tinh tướng thể hiện khả năng lãnh đạo của mình. Trên thực tế, nếu sếp không thay đổi cách làm việc và tư duy quản lý của mình thì chi nhánh của chúng tôi không thể tồn tại, việc chúng tôi phải kiếm việc khác để làm chỉ là vấn đề thời gian.
Đến nay, một số lãnh đạo cốt cán ở cơ quan tôi đã nhảy việc.Tôi cũng đang cân nhắc đến chuyện có nên nghỉ hay không, bởi làm việc trong môi trường thế này, tôi không thể phát triển năng lực mà đôi khi lại còn chuốc họa vào thân. Thế nhưng trên thực tế, nơi nào cũng có người nọ người kia. Liệu đến một môi trường mới có làm tôi hài lòng hay tình trạng trên vẫn sẽ còn tồn tại. Đó là vấn đề làm tôi phải suy nghĩ rất nhiều.
Theo Emdep
Có phải cứ gái làng chơi là "hư" đâu...
Khải và Trang quen nhau ở một quán karaoke. Đó là nơi Trang làm việc nên tất nhiên hai người sẽ chỉ có thể gặp nhau ở đó.
Tiếng Khải cười ha hả trong phòng cùng những người bạn. Cuộc vui của họ mỗi lúc một thêm sung với rượu và tiếng nhạc. Trang bước ra khỏi toilet, cô cảm thấy mệt và muốn thoát khỏi chỗ này. Cô muốn có một không gian yên tĩnh, nơi chỉ có cô và Khải. Ở đây, Trang có cảm giác mình không thuộc về nơi này. Nhưng cô biết, cô sẽ chỉ có thể thoát khỏi quán bar này khi Khải đã say mèm.
Thấy Trang quay lại bàn nhậu, bạn bè của Khải cười lên sung sướng và đắc thắng. Họ nhìn nhau đầy bí ẩn, một số khác thì nhìn xoáy vào thân hình nóng bỏng của cô. Bất ngờ, một tên đứng dậy, phát nhẹ vào mông Trang trong khi cô đang đứng hướng mắt về phía Khải. Thấy vậy, Trang nổi giận, cô tát vào mặt người bạn đó. Cô mong đợi một cú đấm trời giáng từ Khải vào mặt của kẻ bỉ ổi ấy. Nhưng anh ta cười khoái trá rồi đứng dậy, ôm lấy eo Trang và tâm sự : "Thôi mà em, làm gì nóng vậy. Bạn anh cả mà".
Trang cầm chén rượu hất mạnh vào mặt Khải rồi bước ra khỏi quán. Cô không khóc! Sau lưng cô, tiếng chửi bới lầm xầm còn Khải thì đứng ngây ra nhìn.
*****
Khải ngạc nhiên là đúng. Bởi vì anh luôn nghĩ Trang chỉ là một cô gái làng chơi. Một cô gái mà người ta dùng tiền là có thể mua vui được. Vậy mà ngày hôm nay, Trang đã dám giáng một đòn thật đau vào mặt Khải chỉ vì giữ chút sĩ diện của một cô gái làm nghề bán thân nuôi miệng. Khải đưa tay vuốt những giọt rượu trên mặt xuống một cách đầy cay đắng.
Trang đẹp hơn những cô gái khác nên thường được đám khách có tiền chọn, trong đó có Khải. Sau một vài lần giao tiếp xã giao, Trang chính thức nhận lời "đi đêm" với Khải.
Khải là một công tử giàu có nên anh không thiếu tiền. Khải lấy làm lạ khi mỗi lần cùng nhau đi qua đêm, không bao giờ Trang nhận tiền từ anh. Có lần Khải thắc mắc, Trang phả khói thuốc vào mặt anh rồi cười: "Vì anh số may mắn, toàn đến vào hôm hàng khuyến mãi nên không mất tiền. Em làm ăn chuyên nghiệp nên luôn giữ đúng lời hứa. Hôm nào khuyến mãi sẽ không thu tiền". Khải đã từng cười ha hả vào mặt cô "bán hàng tử tế" là Trang.
Quen nhau 2 tháng, Trang chính thức nghỉ làm ở quán karaoke đó. Trang chuyển nhà trọ tới một nơi rẻ tiền hơn. Cô đầu tư tiền đi học nghề nấu bếp với ý định xin vào một trường trung cấp để làm cấp dưỡng. Khải hơi bất ngờ vì quyết định đó của Trang. So với cái nghề mà cô từng làm, rõ ràng, cuộc sống hiện tại chật vật hơn bội phần. Khải hỏi, Trang nói thành thật: "Cũng đã đến lúc tìm một phương lấy chồng rồi anh ạ".
Trang chưa bao giờ được Khải tỏ tình nhưng cô luôn coi mình như một người bạn gái hờ của anh. Bất cứ khi nào Khải gọi, đi đâu xa đến mấy, dù là vào buổi đêm, khi bận đi làm... Trang đều có mặt. Khải thích sự tận tụy đó của Trang dù cho anh rất bực mình khi đưa tiền chẳng bao giờ Trang nhận. Khải gọi Trang đi cùng đơn giản vì thấy vui, vì thấy cô đẹp, có thể làm mát mặt lúc đi cùng bạn bè. Còn chuyện yêu và cưới Trang? Điều đó Khải chưa từng nghĩ đến.
Khải không nhận ra Trang đã thay đổi rất nhiều từ khi gặp anh. Với anh, Trang cũng chẳng khác nào những cô gái làng chơi khác. Nhưng có một điều là mọi lúc vui, lúc buồn, không hiểu vì sao Khải đều tìm đến Trang. Anh coi cô như một người tri kỉ, tâm sự cả những điều cảm thấy thất bại nhất trong đời. Nhưng tuyệt nhiên chưa bao giờ Khải nghĩ Trang có vị trí gì. Có lẽ, cái thân phận là một cô gái làm quán karaoke đã không cho Trang cái quyền có một chỗ đứng "tử tế" nào đó trong đời Khải.
Khải đến nhà trọ của Trang thuê rất nhiều lần. Nó nhỏ nhắn, xinh xắn và giống như một tổ ấm của mấy cặp vợ chồng. Đến đó, Khải thích cái cảm giác nằm ườn trên giường, trong khi đó Trang nấu nướng chuẩn bị cơm. Bữa cơm đơn giản nhưng lần nào Khải cũng ăn rất ngon miệng. Sự yên bình đó khiến Khải thích thú. Nhưng rồi khỏi căn phòng, Khải là người đàn ông hoàn toàn xa lạ với Trang. Khải không biết rằng phía sau lưng anh, đôi mắt của Trang ngân ngấn lệ. Cô hi vọng rằng một ngày nào đó, cô sẽ ở trong căn nhà của anh, gọi anh bằng chồng.
Trang đi một mình về nhà, nước mắt rơi lã chã. Vậy là đã hết những mong đợi và mộng tưởng về một tình yêu nào đó mà Khải dành cho cô. Ở quán rượu, cô đã nghe thấy tiếng Khải nói lớn với đám bạn trong lúc cô đi toilet: "Chơi bơi thôi chứ yêu đương, cưới xin gì. Ai mà đi cưới một con bé từng làm tiếp viên". Câu nói đó cùng với sự dửng dưng khi bạn của Khải sàm sỡ Trang đã khiến Trang tỉnh giấc mộng. Mọi thứ đã hết thật rồi.
Khải không biết rằng Trang làm ở quán karaoke đó nhưng cô không bao giờ tiếp khách. Chỉ có một vị khách đặc biệt mà Trang chịu lên giường đó là Khải. Nhưng anh không nhận ra được. Anh đã mặc định coi cô là gái làng chơi nên không hiểu tình cảm mà Trang dành cho anh. Ngay cả việc Trang sẵn sàng từ bỏ cuộc sống nhàn hạ để quay về sống bình thường nhưng chật vật này cũng là vì mong có một ngày được sánh vai bên Khải.
Trang không buồn vì Khải không yêu mình mà chỉ buồn vì Khải chưa bao giờ coi cô là một người con gái đáng để yêu.
Trang đưa tay ôm lấy bụng mình. Một mầm sống đang lớn lên từng ngày, tiếc là cha đứa bé chưa từng coi trọng mẹ nó. Thôi thì Trang sẽ nuôi con, sẽ một mình đối diện với cuộc đời...
Theo Him
5 năm kết hôn mới phát hiện mình đã cưới nhầm chồng Điều tôi không ngờ được là cuộc hôn nhân mà tôi dày công bài trí và không từ một thủ đoạn nào không đem lại cho tôi một ngày hạnh phúc. Ngay từ tuần trăng mật, anh đã 3 ngày tỉnh, 7 ngày say. Để săn bằng được anh, tôi không từ một thủ đoạn nào. Đôi khi nhìn lại những gì mình...