Phát bực vì không được sờ ngực người yêu
Tôi và người yêu cũ đã có thời gian gần 2 năm yêu nhau mà đến cái hôn cũng phải dè dặt chưa nói gì đến làm những chuyện sâu xa hơn.
Ở cô ấy mọi thứ đều hoàn hảo: xinh đẹp, giỏi giang, khéo léo. Ai cũng hết lời khen tôi may mắn vì vớ được “cục vàng”. Thế nhưng nỗi niềm khó nói bên trong thì chẳng ai biết được.
Cô ấy vốn sinh ra trong một gia đình gia giáo, nề nếp nên tư tưởng cũng bị ảnh hưởng nặng nề bởi quan niệm phong kiến. Cô ấy nói với tôi rằng “con gái phải coi trọng trinh tiết của mình. Cái đó nhất định là chỉ dành cho chồng sau này thôi. Mất trinh tiết em sẽ chết”. Thế nên dù có làm tổn thương tôi, cô ấy cũng quyết tâm phải giữ cho bằng được “cái ngàn vàng” ấy.
Mới đầu nghe thôi, tôi cũng hơi sốc. Tưởng chừng quãng thời gian học tập và làm việc ở thủ đô, tiếp xúc với lối sống phóng khoáng, dễ dãi hơn của giới trẻ sẽ khiến cho em phần nào thay đổi được suy nghĩ quá cổ hủ ấy nhưng bao nhiêu đó chẳng thấm vào đâu. Em vẫn kiên định với suy nghĩ của mình.
Yêu nhau đến 2 năm mà cái nắm tay cũng vẫn luôn dè dặt (Ảnh minh họa)
Tôi cũng không phải là người đàn ông có tư tưởng quá dễ dãi trong vấn đề trinh tiết. Tôi cũng muốn sau này cưới được một người vợ vẫn còn nguyên “tem” nguyên “mác”.
Ban đầu gặp được cô ấy sung sướng và quyết tâm phải giữ bằng được em cho riêng mình. Tôi coi cô ấy là báu vật. Song thời gian lại khiến tôi thay đổi suy nghĩ. Dù biết trinh tiết rất quan trọng với người phụ nữ nhưng sinh lý của người đàn ông bình thường như tôi cũng quan trọng không kém chứ.
Video đang HOT
Thời gian chúng tôi yêu nhau không phải là ngắn nhưng tôi chỉ được phép nắm tay và thi thoảng thì được phép ôm. Còn chuyện hôn đối với tôi dường như là rất xa xỉ, đếm trên đầu ngón tay. Lần nào hôn cũng là cô ấy chủ động thưởng cho tôi.
Người ta bảo tình yêu bắt đầu bằng cái nắm tay và lớn lên bằng một nụ hôn. Nếu theo quan niệm đó thì tình yêu của chúng tôi mãi chẳng lớn được chút nào. Tôi thèm cảm giác bờ môi mình run rẩy và tim đập rộn ràng mỗi khi chạm vào đôi môi ngọt ngào của cô ấy. Nhưng mỗi lần tôi định hôn thì đều bị cô ấy đẩy ra.
Tôi nhớ có một lần chúng tôi ra bờ hồ hóng mát. Ngồi trên ghế đá dưới ánh trăng lung linh, khung cảnh thật lãng mạn. Tôi không kiềm chế được tình cảm của mình đã hôn trộm vào má cô ấy một cái. Ngay lập tức cô ấy quắc mắt lên và quát: “Tại sao anh làm thế. Em đã giao ước với anh trước rồi cơ mà. Khi nào em cho phép mới được làm vậy. Thật không thể chịu nổi. Anh đi quá xa rồi đấy”. Rồi cô ấy vùng vằng giận giữ bỏ về. Còn tôi thì cũng chẳng còn hứng thú gì gì nữa chỉ biết nén một tiếng thở dài.
Dù không phải là một người đàn ông quá hoàn hảo nhưng tôi cũng đâu phải là thằng đàn ông khốn nạn, lúc nào cũng chỉ muốn ăn tươi nuốt sống cô ấy. Tôi yêu thật lòng, điều đó minh chứng bằng khoảng thời gian tôi ở bên và chịu đựng sự lập dị của cô ấy. Tôi dám chắc rằng nếu là người khác thì họ đã chia tay đi từ lâu rồi.
Những đứa bạn tôi chỉ cần yêu 1/3 thời gian đó thôi đã có thể được từ A đến Z rồi. Tôi chỉ là một thằng đàn ông bình thường, cũng muốn được gần gũi và vuốt ve người mình yêu. Tôi không đòi hỏi cô ấy phải cho tôi tất cả ngay nhưng ít ra chẳng đi được đến Z như người khác thì cũng được đến X đến Y.
Tôi tâm sự thì cô ấy bảo: “Em chỉ có thế thôi. Anh yêu em thì anh sẽ chịu đựng được tất cả. Người khác thể nào em không quan tâm. Anh thích thì đi tìm người khác của anh mà yêu”. Trong cơn tự ái và chán nản tôi đã bỏ cô ấy thật.
Có một chút tiếc nuối nhưng tôi nhanh chóng lấp đầy bằng kế hoạch chinh phục những cô nàng khác. Chỉ trong 3 tháng, tôi đã được thỏa sức khám phá mọi thứ ở họ. Ban đầu tôi thấy hết sức thú vị và sung sướng vì được tự do với cảm xúc của mình, không bị đè nén nữa. Thế nhưng sau một thời gian vẫy vùng tôi lại cảm thấy chán nản vì cái mà tôi đạt được quá dễ dàng. Mặt khác, mỗi lần làm “chuyện ấy”, tôi lại hình dung ra cảnh cô ta đang quấn riết lấy một ai đó trước tôi.
Cô ấy có đồng ý để tôi đến gần nữa không? (Ảnh minh họa)
Bạn bè tôi cũng bảo: “Thời nay lấy đâu ra gái trinh cho mày kiếm. 10 đứa thì 7 đứa đã mất trinh và 3 đứa còn lại có vấn đề”. Câu nói của bạn tôi có phần bốp chát nhưng có lẽ là đúng thật. Trong sâu thẳm tôi vẫn mong được là người đầu tiên sở hữu cái đó của người yêu mình, vợ mình chứ không phải dùng lại của kẻ khác. Tôi lại nhớ đến cô ấy.
Tôi thấy được giá trị của những người như cô ấy, dù lập dị khiến tôi phát chán nhưng nếu lấy nhau rồi thì có thể cô ấy sẽ không đối xử với tôi như thế nữa. Tôi nghe nói cô ấy vẫn chưa có người yêu. Vậy là tôi lập kế hoạch để cưa lại từ đầu. Tôi không biết mình làm thế có đúng hay không? Liệu cô ấy có chấp nhận một người như tôi không nhỉ? Liệu khi có lại được cô ấy, tôi có thể tiếp tục chịu đựng sự khắt khe cho đến ngày chúng tôi cưới nhau không? Và tôi sợ sau khi lấy nhau về rồi không biết cô ấy có còn đặt ra những quy tắc lập dị nào với tôi như thế nữa không?
Theo blogtamsu
Phát bực vì chồng điệu đà chỉ biết lo làm đẹp
Trong nhà tắm, bàn trang điểm, số mỹ phẩm của tôi chỉ bằng một phần mười những gì anh có. Đồ của anh, nhất định phải hàng xịn, tốt và đắt tiền.
Chồng tôi từng là hot boy nổi tiếng của trường đại học. Tôi cũng là người hâm mộ của anh trong suốt 3 năm, cho đến ngày bất ngờ được anh tỏ tình. Khi ấy, tôi như người con gái hạnh phúc nhất khi nhận được sự ngưỡng mộ xen lẫn ganh tỵ của mọi người xung quanh.
Công bằng mà nói, có chồng đẹp trai tôi cũng thấy tự hào lắm. Đi chơi với nhau, tôi luôn nhận được cái nhìn xuýt xoa của các cô gái. Đồng nghiệp trong công ty còn bảo, "số cái N. (tức là tôi) có phúc mới lấy được chồng đẹp trai, hiền lành như vậy. Chắc nó có gì đặc biệt lắm nên chồng mới cưới". Tôi chỉ cười trừ.
Ở trong chăn mới biết chăn có rận. Chồng đẹp tất nhiên cũng có chút tự hào, nhưng không phải ai đẹp trai thì cũng hoàn hảo. Ý thức được vẻ ngoài của mình, chồng tôi lại càng chăm chút cho nó, kĩ tính hơn cả phụ nữ.
Tôi cứ tưởng đàn ông điệu cùng lắm chỉ dăm lọ nước hoa, quần áo giày dép chục bộ hàng hiệu là đủ. Nhưng với anh, hình như làm đẹp là nghĩa vụ bắt buộc trong cuộc đời, dù đang ở tuổi thanh niên hay đã làm chồng, làm cha. Vậy là sau khi kết hôn, anh vẫn tiếp tục duy trì thói quen làm đẹp của mình.
Chồng tôi còn mê làm đẹp hơn cả vợ (Ảnh minh họa)
Mỗi tuần, đều đặn anh đi spa một lần, khi thì chăm sóc da mặt, lúc lại mát xa khử độc tố, thậm chí có tháng anh còn đi tắm trắng. Khi trào lưu da nâu lên ngôi, tôi phải can mãi, anh mới không rút tiền tiết kiệm đi nhuộm da.
Trong nhà tắm, bàn trang điểm, số mỹ phẩm của tôi chỉ bằng một phần mười những gì anh có. Đồ của anh, nhất định phải hàng xịn, tốt và đắt tiền. Tủ lạnh để chật những mặt nạ, đồ dưỡng da giống như nhiệm vụ của nó không phải để chứa đồ ăn. Anh không mê đồng hồ nhưng cũng có ít nhất năm, bảy chiếc thay đổi.
Mỗi sáng ngủ dậy, trước khi đi làm, người kêu ca "không có gì để mặc" không phải là tôi nữa. Trong khi vợ tất bật cho con đi học, nấu ăn sáng, đầu bù tóc rối thì anh phải trải qua đủ tám bước dưỡng da cơ bản, thoa kem chống nắng mới chịu ra ngoài. Xu hướng thời trang anh còn bắt kịp nhanh hơn cả vợ. Dù nhiều đồ trong tủ chưa một lần mặc đến, anh vẫn kịp khuân hàng túi đồ khác về treo.
Mọi người cứ tưởng anh nhiều tiền nên mới có dư giả mua sắm. Nhưng không, mỗi tháng, anh lĩnh lương chưa đến 20 triệu, chỉ đưa cho tôi một nửa. Còn lại, anh không hề tiết kiệm mà đổ hết vào quần áo, giày dép, mĩ phẩm, spa các kiểu. Có tháng tiền học của con phát sinh, tôi chưa kịp lĩnh lương, hỏi thì anh bảo "nhưng khoản ấy anh đã dành cho buổi chăm sóc da mặt cuối tuần rồi", khiến tôi không thể chịu nổi, quát mắng ầm ĩ.
Tôi cứ nghĩ mình giận lâu thì chồng sẽ biết điều, bớt điệu đi dành thời gian chăm sóc gia đình. Nhưng anh vẫn chứng nào tật nấy, mọi công việc trong nhà, dù lớn hay nhỏ đều đổ hết lên đầu tôi. Mẹ chồng tôi đến chơi còn phải thốt lên "Không biết ai mới là chồng, ai là vợ trong nhà này nữa". Nhiều lúc, nếu không vì con, tôi chẳng còn thiết tha cố gắng. Không biết tình trạng này sẽ kéo dài bao lâu, tôi nên làm cách gì thì chồng mới chịu thay đổi.
Theo Vietnamnet
Phát bực vì anh trai và chị dâu Vậy mà anh trai tôi, ông anh quý hóa của tôi, lại bảo tôi im đi, đừng chọc chị giận nữa. Rồi kéo tay bà dâu nhà tôi về phòng, vừa đi, tay vừa vuốt vuốt ngực cho vợ. Anh trai tôi mới cưới vợ. Đó là một tiểu thư khá giàu có ở thành phố. Chị dâu làm bên ngân hàng. Mới...