Phan Đinh Tùng: ‘Đang yêu nên sáng tác ít’
“Có nhiều ca sĩ muốn mua ca khúc độc quyền của tôi nhưng tôi từ chối, vì thực ra tôi còn chưa sáng tác đủ cho mình hát”, ca sĩ “ Lỗi lầm ” chia sẻ.
Tránh xa scandal, sốc, sex
- Hiện nay, nghệ sĩ phô bày đời tư như con riêng, đồng tính, sống cùng bạn gái trước hôn nhân, chụp ảnh nude, khoe nhà, khoe xe, thậm chí là tổng thu nhập… để được dư luận quan tâm. Anh nghĩ sao?
- Những gì công chúng quan tâm ở tôi là âm nhạc. Đời tư chỉ gây tò mò nhưng nó không chính đáng hay liên quan đến nghệ thuật. Một phần nhỏ giới nghệ sĩ thích được chú ý bằng những chuyện vặt vãnh, họ đã đầu tư vào nó thay vì chuyên môn. Đó cũng chỉ là những thủ thuật, tiểu xảo của công nghệ PR, giải trí.
- Là ca sĩ thành công bởi giọng hát, ngoại hình, lẫn phong cách, dường như anh nói không với scandal. Đồng nghiệp có nhận xét gì về điều này? Đã bao giờ anh có ý định sẽ dùng một scandal nho nhỏ để đánh bóng tên tuổi?
- Chưa thấy có đồng nghiệp nào phê phán cách sống sạch và sống thực của tôi. Scandal xảy ra là điều chẳng ai mong muốn. Các ca sĩ trẻ chịu quá nhiều áp lực của sự nổi tiếng và muốn đạt được tốc độ nổi tiếng nhanh nhất. Scandal tạo ra những thứ nhất thời nhưng mọi người sẽ nhanh chán. Thà không ai biết đến, còn hơn được biết đến chỉ vì scandal.
- Được biết anh đã từng bỏ ra tiền tỷ để làm album và dành nhiều tiền cho công tác từ thiện. Tuy nhiên, vì sao khi làm công tác truyền thông, anh lại ít khi hướng sự chú ý vào những việc này?
Video đang HOT
- Làm từ thiện không ai bắt ép tôi, nó xuất phát từ tâm. Tôi nghĩ, đừng cho tay trái biết việc tay phải làm vì từ thiện đúng bản chất là niềm vui. Tôi không thích các chiêu phô trương, PR của báo chí. Từ thiện của người nghệ sĩ đích thực là âm thầm, đúng nghĩa, không quan trọng lớn hay nhỏ, nhiều hay ít, người khác sẽ nhớ hay quên. Tôi cảm thấy ý nghĩa và tìm thấy niềm vui mới, được hòa vào những mảnh đời không may mắn, thông cảm hơn. Tôi cũng không lên án các hình thức làm từ thiện bằng cách kêu gọi truyền thông vào cuộc. Vì nó thu hút được các nhà tài trợ, nó có sức lan tỏa lớn, gây được chú ý lớn.
Đang yêu nên cũng ít sáng tác hơn
- Anh thường xuất hiện trước khán giả với vai trò là ca sĩ kiêm nhạc sĩ. Anh có thể cho biết một sáng tác của anh được ra đời thế nào?
- Chưa bao giờ tôi nhận mình là một nhạc sĩ chuyên nghiệp. Những ca khúc tôi viết ra là tiếng lòng, một sự giãi bày, chia sẻ bằng âm nhạc. Hiện giờ, tôi đang yêu nên ít sáng tác hơn. Khác với các nhạc sĩ chuyên nghiệp, tôi phải có cảm xúc mới sáng tác được.
- Có khi nào anh sáng tác theo đơn đặt hàng?
- Như thế thì mình đã là nhạc sĩ chuyên nghiệp rồi (Cười)! Tôi chưa nhận được một đơn đặt hàng nào cả. Có nhiều ca sĩ muốn mua ca khúc độc quyền của tôi nhưng tôi từ chối, vì thực ra tôi còn chưa sáng tác đủ cho mình hát.
- Anh có ý định theo đuổi con đường sáng tác chuyên nghiệp?
- Để được gọi là một nhạc sĩ chuyên nghiệp, tôi cần phải học rất nhiều, về âm nhạc đã đành, bên cạnh đó là kiến thức về xã hội, văn hóa, ca từ. Tôi đã tốt nghiệp nhạc viện, nhưng càng đi sâu vào con đường âm nhạc lại càng nhận thấy mình cần phải học hỏi nhiều hơn. Tùng chỉ mới đệm đàn cho mình hát, vẫn chưa hài lòng về khả năng hoà âm phối khí. Hiện tại, tôi vẫn mời thầy về dạy nhạc, học thêm piano.
- Có khi nào anh nghĩ mình sẽ thể nghiệm một phong cách mới để chinh phục cả những khán giả cứng tuổi hơn, khó tính hơn không?
- Vừa qua, tôi đã có chuyến lưu diễn ở Anh, Úc, Canada, Mỹ và tôi đã thử sức một số ca khúc trữ tình như T hao thức vì em, Có những niềm riêng, Lâu đài tình ái… Sau đó, nhiều đơn vị muốn mời tôi làm CD, nhưng tôi muốn lúc đã bắt tay vào làm một cái gì đó thì cần phải đạt được sự chín muồi trong cả tâm lý, tính cách, tuổi tác, phong cách trình diễn. Nhất là với dòng nhạc trữ tình, khi đạt được độ đằm thắm, sâu lắng, giọng hát của tôi sẽ chạm đến người nghe. Lúc đó, tôi tin rằng mình sẽ thành công.
- Anh nghĩ gì về nhạc trẻ trong cơ chế thị trường?
- Hiện nay, thị trường âm nhạc Việt Nam rất phong phú, ca sĩ xuất hiện rất nhiều. Tất cả đều chịu sự chi phối của sự đào thải, chọn lọc. Có một định hướng âm nhạc đúng đắn và một nền tảng chắc chắn, một tình yêu mãnh liệt sẽ vượt qua được mọi khó khăn để tồn tại và đi xa hơn.
Thị trường nhạc trẻ Việt Nam nhiều người không đánh giá cao, nhưng nói một cách công bằng, nó vẫn chinh phục được một lượng khán giả nhất định. Nó cũng diễn tả được một xu thế, phong cách, trào lưu nào đó chứ không đến nỗi là quá thời trang chỉ đẹp mắt.
Ra nhiều album, dù hay nhưng dễ xao lãng
- Cách anh đặt tên cho album rất lạ, có khi là gắn tên anh với một tên người bạn nhạc sĩ, hay một tính từ, như “Tùng Teen 1″, “Tùng Ballads”, “Tùng teen 2″, “Tùng Chung”, “Tùng Thuận”, “Tùng Phong”, “Tùng Trịnh”… Mục đích của anh khi chọn cách đặt tên như thế?
- Tôi muốn dành riêng tình cảm riêng cho từng đối tượng. Những bài như Cạm bẫy tình yêu, Trái đắng ngọt trên môi hay Bởi vì anh yêu em không hợp với lứa tuổi cúa các em nhỏ. Bên cạnh, tiiu muốn bày tỏ một chút về tình bạn, tình đồng nghiệp. Ở chuỗi album đặt tên bằng cách kết hợp tên của tôi và nhạc sĩ thể hiện ở tính nhất quán trong một mẫu số chung, như những mắt xích liên kết chặt chẽ giữa người sáng tác và người thể hiện tác phẩm.
- Nghe nói anh đang có một dự án âm nhạc với một ca sĩ trẻ xinh đẹp. Anh có thể bật mí một số thông tin không?
- Tôiđang thực hiện album song ca đầu tay với Thái Ngọc Bích. Bích đã đóng phim nhiều, tôi muốn đây là bước đệm cho Bích đến với con đường ca hát chuyên nghiệp. Album được thực hiện với những cảnh quay rất đẹp, mỗi người solo 3 bài, song ca 4 bài. Tiết lộ nhỏ, Bích là “gà” nhà đầu tiên của công ty âm nhạc do tôi quản lý.
- Có năm, anh cho ra đời đến 7 album, (dự định là 12), thế nhưng hiện nay tần suất đang có xu hướng giảm dần. Có phải vì anh chật kín với lịch biểu diễn hay vì anh đã trưởng thành hơn, khắt khe hơn, cầu toàn hơn, kiểu lùi một bước để tiến ba bước?
- Việc ra ồ ạt các album là một bài học kinh nghiệm cho tôi, bây giờ và sau này. Sự thưởng thức của khán giả bao giờ cũng có giới hạn. Thử so sánh một bàn tiệc gồm 6 món với bàn tiệc gồm 60 món. Bàn tiệc thứ nhất là đầy đủ, hợp lý, nhưng bàn tiệc thứ hai thì quả là bội thực. Chưa kịp nhấm nháp món này đã dùng qua món kia, thực khách dùng xong chẳng biết món nào là ngon nhất.
Việc ra album cũng vậy, tôi đầu tư rất kỹ và cũng rất hài lòng, nhưng có lẽ vì số lượng lớn nên khán giả chưa kịp nghe hết bài này đã nghe sang bài khác. Album cũ dù hay vẫn bị triệt tiêu, xao lãng, không có trọng tâm.
Theo Nguoiduatin