Phạm sai lầm lớn, tôi bất ngờ với lời khuyên và quyết định của sếp
Tôi đã chuẩn bị tinh thần cho việc bị sa thải. Nào ngờ cái kết lại khiến tôi kinh ngạc.
Ảnh minh họa
Trở lại công việc sau thời gian nghỉ hậu sản, lúc nào tôi cũng trong trạng thái mệt mỏi, uể oải. Con tôi rất khó chịu, cứ quấy khóc suốt đêm. Ban ngày, mẹ chồng tôi ở nhà trông cháu, vừa thấy tôi về đã trả lại bé để còn nấu nướng, dọn dẹp. Ban đêm, con khóc, chồng tôi vẫn ngủ điềm nhiên, thậm chí đôi khi còn quát tôi không biết trông con. Tính anh vô tâm đến mức làm tôi đau lòng.
Vì thiếu ngủ, sáng hôm qua, tôi đã phạm sai lầm lớn trong công việc. Sai lầm này khiến công ty mất đi một hợp đồng béo bở. Khi biết tin, tôi suy sụp, chuẩn bị tinh thần cho việc bị sa thải.
Sáng nay, tôi vừa đến công ty thì sếp đã gọi vào phòng riêng. Tim tôi như treo lơ lửng vì quá hoang mang. Nếu nghỉ việc, kinh tế trong nhà tôi sẽ gặp khó khăn lớn. Mức lương của chồng tôi không ổn định. Vợ chồng tôi còn phải nuôi con nhỏ, bố mẹ chồng đã già nên cũng không có nguồn thu nhập nào. Chỉ cần nghĩ đến đó thôi, tôi đã cảm thấy nặng trĩu.
Video đang HOT
Vào phòng, tôi lí nhí nhận lỗi và mong sếp tha thứ, cho mình cơ hội để chuộc lại lỗi lầm. Sếp nhìn tôi một lúc rồi bật cười: “Chị chưa hề có suy nghĩ đuổi việc em”. Tôi ngạc nhiên, ngẩng mặt lên nhìn sếp. Hợp đồng đó tiền tỷ chứ không phải ít, lẽ ra sếp phải nổi giận mới đúng chứ?
“Chị tìm hiểu được chuyện em trông con nhỏ vất vả, thiếu ngủ nên mất tập trung và lúc nào cũng mệt mỏi. Chị cũng từng có con nhỏ nên chị rất thông cảm cho em. Trước đây, chị rất đề cao năng lực của em và em cũng đã đem về cho công ty nhiều hợp đồng rất tốt. Lần sai phạm này xem như chị bỏ qua. Nhưng em nên nghỉ việc vài ngày để nghỉ ngơi, lấy lại sức khỏe, ổn định tinh thần rồi hãy tiếp tục làm việc. Lần sau, nếu em còn phạm lỗi thì chị sẽ không nhắc nhở nữa mà sẽ phạt nặng đấy”.
Tôi rối rít cảm ơn sếp và hứa sẽ tập trung hơn trong công việc. Không bị sa thải, trái tim tôi cuối cùng cũng trút được gánh nặng lớn. Nhưng tôi càng lo lắng hơn. Nếu chồng tôi không phụ giúp vợ, tôi sẽ không thể thoải mái và phấn đấu cho công việc được. Phải làm sao để anh ấy bớt vô tâm lại đây?
(thuyha…@gmail.com)
Tâm tình: Bất lực trước cách yêu thương sai lầm của mẹ dành cho anh hai
Dù mang bệnh trong người, nhưng mẹ vẫn quyết lo cho anh đến cùng.
Anh hai em năm nay đã gần 30 tuổi nhưng chưa bao giờ cho thấy mình là một người trưởng thành. Là con trai út trong gia đình ba anh chị em nhưng em luôn phải là người gánh vác hết mọi chuyện, từ việc nhỏ như sửa điện đèn, dọn dẹp nhà cửa cho đến những việc lớn hơn như mua sắm, chuyển nhà, chăm lo mẹ nằm viện...
Chị ba đã đi lấy chồng, gia đình chị cũng không dư dả gì cộng với gánh nặng con cái nên chỉ thỉnh thoảng về nhà dịp lễ tết. Nhà còn lại ba mẹ con, do bố em mất sớm, tuy không giàu có nhưng vốn dĩ cũng sẽ đủ để sống yên bình qua ngày nếu như anh hai không suốt ngày chơi bời, mượn nợ để rồi mẹ cứ phải trả hết lần này đến lần khác.
Anh chẳng có công việc gì cố định mà chỉ nay đây mai đó, thỉnh thoảng có bạn bè rủ đi làm thì còn đưa được ít tiền về cho mẹ, khi thì thất nghiệp lại về nhỏ to xin tiền. Nếu như chỉ có vậy, thì có lẽ em cũng đã nhắm mắt cho qua. Nhưng không chỉ không đóng góp gì cho gia đình mà anh ấy còn đem nợ nần về, mỗi lần ít thì vài chục triệu, nhiều thì vài trăm triệu khiến mẹ em ngất lên ngất xuống mấy lần.
Bất lực khi nhìn mẹ năm lần bảy lượt vay tiền trả nợ cho anh hai. (Ảnh minh họa)
Tính tới nay mẹ đã phải trả nợ cho anh cũng 4, 5 lần. Và sau mỗi lần như thế, miệng anh thề thốt không tái phạm nữa, nhưng chỉ một thời gian sau lại chứng nào tật nấy, ăn chơi mượn nợ và tiếp tục vòng lặp.
Đỉnh điểm của lần trả nợ mới đây nhất, số tiền lên đến gần 200 triệu, thời điểm này mẹ em đang mắc bệnh nên không thể buôn bán như xưa, tiền bạc không còn đủ để cho anh trả nợ. Vì vậy lần này mẹ nhờ em tìm dòng họ, bạn bè để mượn tiền đỡ nhằm trả nợ cho anh.
Đã nhiều lần em khuyên mẹ là đừng cứ giúp anh hai mãi như thế, vì sẽ làm anh ấy tiếp tục phạm sai lầm. Lần một, lần hai em còn chấp nhận được là con người ai cũng có lúc sai lầm, nhưng mãi đến lần thứ năm thế này là hết sức chịu đựng của em rồi. Em nằng nặc từ chối thay mẹ đi chạy tiền để trả nợ cho anh và giải thích cho mẹ hiểu làm vậy chỉ càng hại anh ấy thêm.
Tức giận anh trai nhưng lại không thể bỏ mặc vì mẹ. (Ảnh minh họa)
Nhưng mẹ cứ khóc và im lặng, qua ngày hôm sau lại tự mình lấy xe chạy đi khắp nơi để mượn tiền lo cho anh, có hôm trưa nắng về nhà mẹ suýt ngất khiến em một phen hoảng hồn. Nhìn mẹ cứ chạy đôn chạy đáo khắp nơi để lo cho anh, em thật sự không nỡ. Em không biết giờ phải làm sao mới phải.
Nếu cứ tiếp tục mượn nợ giúp mẹ lần này để vay cho anh hai, chắc chắn rồi sẽ còn lần thứ 6, thứ 7... Nhưng em cũng không thể để mẹ bệnh đau mà suốt ngày cứ phải lao tâm khổ tứ vì anh.
Có cách nào để thay đổi một trong hai người họ không? Để mẹ em đừng lo cho anh hai nữa hoặc để anh ấy thật sự biết sai và sống tốt hơn? Chẳng lẽ cuộc đời còn lại của mẹ em cứ phải sống để làm việc trả nợ cho anh mãi, còn em thì cứ phải đau lòng nhìn mẹ vất vả như vậy mà không thể làm gì được?
5 sai lầm khiến phụ nữ tự hạ thấp giá trị của mình Nếu bạn muốn trở thành một người phụ nữ đắt giá, bạn cần biết những hành vi mà mình nên tránh. Huấn luyện viên thanh lịch Rahthymia chia sẻ 5 điều khiến phụ nữ tự làm bản thân "mất giá". Nếu bạn muốn trở thành một người phụ nữ đắt giá, bạn cần biết những hành vi mà mình nên tránh. 1. Giải...