Phải sống mặc dù tình hận
Tôi cũng là một cô gái yêu theo bản năng, đã từng yêu hết mình và không ít lần oán hận. Khi tôi biết rằng người đàn ông mà tôi yêu 4 năm đã quá xa tầm tay với. Tôi đã hỏi anh ấy câu hỏi mà bạn đang hỏi: “Nếu mai em chết anh có buồn không?”. Anh ấy cười và nói “KHÔNG”. “Không” vì anh biết tôi nói đùa và “không” vì anh ấy đâu còn yêu tôi nữa.
Mạnh mẽ sau nỗi đau để đón nhận tình yêu mới hạnh phúc hơn (Ảnh minh họa)
Bạn à, cảm giác của bạn tôi hiểu, vì tôi đã từng có suy nghĩ giống bạn. Đó là cảm giác thù hận. Chúng ta muốn họ bị người đời nguyền rủa, bị ám ảnh suốt đời vì tội lỗi của mình. Nhưng bạn ơi, thiên hạ sẽ nguyền rủa được bao lâu, khi hàng ngày phải đối mặt với nỗi lo cơm áo? Anh ta cũng sẽ bị ám ảnh bao lâu khi rồi đây người ta có vợ có chồng, có con thơ ríu rít? Khi đó bạn sẽ chỉ xuất hiện trong trí nhớ của họ khi có ai đó hành động giống bạn mà thôi.
Còn cha mẹ bạn? Anh em của bạn thì sao? Họ làm sao thôi đau buồn khi ngày ngày nhìn thấy di ảnh, khi ngày ngày chỗ bạn thường ngồi ăn cơm là cái bát và đôi đũa gác ngang? Còn thiên hạ, họ nguyền rủa anh ta bội bạc, sở khanh thì cũng chê bai bạn là đứa con bất hiếu. Cha mẹ tạo chúng ta ra, vất vả cực khổ nuôi ta khôn lớn, yêu thương ta hơn chính bản thân họ. Vậy mà giờ ta lại vì một người không yêu thương mình mà từ bỏ cuộc sống này sao?
Quên hết mọi chuyện đi, nếu có điều kiện thì nên đi du lịch hoặc thăm họ hàng ở xa một thời gian. Tôi thấy đây là phương pháp khá hữu hiệu. Tôi còn làm nhiều việc lắm: cắt tóc ngắn, bỏ hết quần áo cũ, đăng kí học khiêu vũ…và tôi đã hết buồn. Giờ gặp lại nhau, đúng là không thể coi như không có gì, nhưng tôi vẫn ngẩng cao đầu. Bạn bè đều bảo nhờ cắt tóc ngắn mà tôi xinh hơn, ăn mặc cũng đẹp hơn trước. Bạn trai tôi hiện giờ bảnh bao, thành đạt và yêu tôi gấp nhiều lần anh ta đă từng. Thỉnh thoảng tôi vẫn nhớ những kỉ niệm vui có, buồn có. Và có lẽ tôi sẽ không bao giờ quên ngày anh rời xa tôi, tôi đã đau đớn và khổ sở vượt qua như thế nào. Nhưng tôi đã tha thứ cho anh…
Hãy đứng dậy đi bạn, như tôi đă từng. Hãy yêu thương những người yêu thương mình, chết vì những người đó là không đáng. Tôi không khuyên bạn thôi đừng yêu thương ai đâu nhé! Hãy cứ yêu thương vì đó là bản năng của con người. Nhưng hãy lựa chọn kĩ càng hơn. Một cánh cửa khép lại sẽ có một cánh cửa khác mở ra. Tôi tin rồi bạn cũng sẽ như tôi, sẽ tìm được một người đàn ông tốt hơn. Khi đó nghĩ lại bạn sẽ thấy mình thật ngốc và biết đâu thầm biết ơn con người bội bạc đó đã rời xa mình.
maiphuong…@…
Khi đọc tâm sự của bạn mình đã khóc. Câu chuyện đó sao giống mình quá! Yêu hết lòng nhưng nhận được là con số 0. Mình cũng đã từng có suy nghĩ như bạn. Nhưng bây giờ làm 1 phép so sánh nha. Nếu bạn chết, anh ta sẽ đau khổ đó nhưng được bao lâu nhỉ ? Sẽ quên mau thôi vì anh ta không thương bạn nên mới chia tay làm bạn đau như vậy. Còn người đau khổ là ai? Là bố, là mẹ bạn, là gia đình, là những người yêu quý bạn đó. Họ nuôi bạn lớn, dạy bạn làm người nhưng họ đã nhận được gì chưa? Vậy sao bạn lại có suy nghĩ ích kỉ như vậy nhỉ ? Hãy vì những người mà mình đáng sống vì họ, hãy sống tốt hơn thời gian có anh ta, đó là cách trả thù chứ không phải là cái chết. Hãy suy nghĩ kĩ đi .
Video đang HOT
Tình hận: Phải sống chứ!
hantinhboibac…@…
Chào bạn!
Hoàn cảnh của bạn giống mình quá, nhưng có điều là giờ mình còn không có đường lui như bạn. Mình và anh ta yêu nhau 4 năm. 4 năm đó là thời gian mình chờ đợi anh ta, mình từ chối không biết bao nhiêu cơ hội vì giữ sự chung thủy với anh ta. Mình hết lòng vì anh ta, anh ta giữ mình như của riêng không cho ai có cơ hội tán mình. Đến khi tuổi xuân qua đi, đến 28 tuổi lúc mà cả trái tim và thể xác mình thuộc về anh ta thì anh ta lại bảo mình hãy đi tìm 1 cơ hội khác.
Để quên một người là phải học cách yêu một người khác mãnh liệt hơn (Ảnh minh họa)
Mình cay đắng lắm, nhưng rồi vẫn có 1 đám cưới diễn ra nhưng anh ta và mẹ anh ta nói với mẹ mình rằng đó là vì tình người. Mình cảm thấy tổn thương lắm, xót xa lắm, nhưng cũng như bạn bởi mình quá yêu anh ta rồi và cũng nghĩ sự trinh trắng của mình trao hết cho anh ta, mình chẳng còn xứng với ai nữa. Sau kỉ niệm 1 năm ngày cưới 1 tuần, cũng là ngày con gái mình gần đầy tháng, mình phát hiện anh ta có bồ. Tất cả sụp đổ.
Từ đó đến nay đã gần 3 năm, mình không có 1 ngày hạnh phúc, anh ta hành hạ mình về tinh thần bằng những lời nói dối, bằng sự phản bội trơ trẽn, thêm vào đó anh ta còn lấy cớ mình đối xử với mẹ anh ta thế nọ thế kia. Anh ta ốm đau nằm đó mình chăm sóc hết lòng. Anh ta chỉ có 1 cái bằng đại học tại chức nhưng nhờ gia đình nhà mình lo cho 1 công việc danh giá, anh ta không biết ơn mà giờ anh ta còn lên mặt với nhà mình. Anh ta lên Fecabook tán gai công khai. Anh ta vào các trang web bẩn để săn “hàng” hay “rau” gì đó. Anh ta đi nhà nghỉ với gái như cơm bữa. Anh ta không quan tâm tới vợ con. Nếu nói anh ta gì anh ta đánh cho thâm tím mặt mày. Không gì có thể tả được sự bỉ ổi của anh ta.
Mình đau khổ lắm, hối hận lắm vì tất cả, nhưng vẫn phải cố sống vì con. Mình mua rất nhiều thuốc ngủ để uống cho dễ ngủ bởi sống với anh ta mình ức chế vô cùng. Có những lần mình uống đến 10 viên thuốc ngủ vậy mà cũng không ngủ được. Mình tiều tụy xơ xác, còn anh ta thì luôn rủa mình chết đi. Bạn ạ, ngay cả khi ngồi viết những dòng này đây mình vẫn muốn chết, nhưng chết rồi anh ta hả hê, con mình, bố mẹ mình khổ. Phải cố lên bạn ạ. Ông Trời có mắt, những kẻ sống vô lương tâm, vô đạo đức sẽ bị trừng phạt.
Không gì là không thể trong cuộc đời này
thiensutinhyeu…@…
Chào bạn! Đọc những dòng tâm sự của bạn mình hiểu và thương bạn lắm. Đó cũng là những gì mình đã từng trải qua. Lúc đó mình nghĩ sẽ không sống nổi nếu như không có người đó. Nhưng mà mình không thể chết lúc này đâu bạn? Một người như vậy mà còn sống còn cưới được vợ thì tại sao một người tốt như bạn lại chết? Bạn phải sống và sống tốt hơn vì ba mẹ họ sinh ra ta chỉ có họ mới có quyền hủy diệt ta? Không ai có tác động hay ảnh hưởng đến mình đâu bạn ạ? MUỐN QUÊN 1 NGƯỜI THÌ HÃY YÊU 1 NGƯỜI. Bây giờ mình đã gặp đươc 1 người rất yêu và thương mình. Mình tin thời gian sẽ xóa dịu tất cả bạn ạ! KHÔNG GÌ LÀ KHÔNG THỂ!
Theo VNE
Người tình vĩnh cửu
Em mong anh trở lại, để em được ngây ngất trong men say tình ái anh trao.
Tình yêu thật ra là thứ gì mà khiến con người ta không làm chủ được cảm xúc, không làm chủ nổi chính mình hả anh? Em nhớ anh, yêu anh biết bao nhiêu sao anh không hiểu và đón nhận tình yêuem trao trọn vẹn để mắt em luôn u buồn lòng em nặng nề, ấm ức lắm anh có biết không?
Dù gia đình em cũng bình thường như bao gia đình khác nhưng em lại thấy bản thân không hề bình thường chút nào bởi em nhận ra rằng em rất là xinh đẹp, khó ai có được vẻ đẹp hiện đại như em. Thế mà anh lại thờ ơ, dửng dưng không cảm xúc. Cho dù trước đó anh đã phải dành rất, rất nhiều cử chỉ yêu thương, quan tâm, chăm sóc khi chưa có được em, để khi ấy em tự hào kiêu hãnh lắm anh có biết không?
Khi chưa có được em đêm đêm anh nhắn tin, gọi điện, lo lắng cho em dường như hơn cả chính bản thân mình. Những dịp đặc biệt anh mua quà là chiếc khăn ấm áp, chiếc vòng tay xinh xắn anh trao... khiến em ngây ngất. Dù giờ này anh đã cách xa em ngàn trùng thì em vẫn nhớ. Em vẫn không thôi nhớ anh da diết, bồi hồi. Con tim em lại rung lên từng nhịp hạnh phúc tựa như anh vẫn ở bên em như ngày xưa... Nhớ mong anh nên em vẫn lưu giữ tất cả mọi kỉ niệm về anh. Mùa đông lạnh em vẫn quàng trên mình chiếc khăn anh tặng, em cảm nhận hơi ấm của khăn thay cho đôi tay anh dịu dàng ấm áp...
Tình yêu anh dành cho em nhẹ nhàng ấm áp và rất đỗi dịu dàng. Anh có tất cả mọi thứ của một người đàn ông thành đạt, ga lăng, giàu có... một lời anh nói ra khiến bao người nể trọng, xung quanh anh bao kẻ cơ hội mong nhận được một nụ cười hào phóng nên anh đã khiến một đứa con gái xinh đẹp "Nghiêng nước, nghiêng thành" như em thật vừa lòng và hãnh diện, sung sướng, tự hào. Nhưng mọi điều không như em mong muốn. Là anh thay đổi hay lòng tham trong em không bờ bến nên không thể giữ nổi anh bên mình? Người tình mà em đã dặn lòng không thể mất. Em từng tin tưởng vào bản thân, tin rằng em xinh đẹp chắc anh không thể nào mà bỏ mặc em để yêu ai khác. Xung quanh anh làm gì có người con gái nào xinh đẹp hơn em chứ? Mọi thứ anh đang có cũng chính là của em thôi.
Tương lai tươi sáng của anh cũng trở nên tăm tối, mịt mù theo giọt nước mắt em rơi (Ảnh minh họa)
Em ghen ghét bất cứ người phụ nữ nào đến gần anh dù họ là chị, em gái, họ hàng hay bạn học. Thậm chí là đồng nghiệp của anh nếu như anh có vẻ quan tâm đến họ, em đều khó chịu. Sự quan tâm ưu ái anh dành cho họ dù họ gặp gỡ anh vì công việc chung hay việc cá nhân nhờ anh giup đỡ thì em đều không được vui vẻ, hài lòng. Em từ hờn dỗi, đến dọa nạt khiến anh không dám làm gì để giúp đỡ họ. Những người đó đã phải nhận thất bại dù họ không có gì thiếu sót, họ không hiểu tại sao họ thất bại khiến em sung sướng phì cười đắc thắng... Ai bảo em là người yêu của anh chứ?
Nhưng em cũng rất lo sợ, sợ đến lúc lỡ em không còn anh nữa. Không còn được nhận từ anh mọi thứ chắc em không thể sống nổi bởi hào quang danh vọng, vật chất... anh san sẻ cho em không còn. Em nghĩ mọi cách để buộc anh phải vào quỹ đạo mà em mong muốn. Anh đã trót yêu em lẽ nào em có thể dễ dàng để cho anh rời xa em được? Suốt 2 năm yêu nhau, em từng nói với anh nhiều lần rằng "Anh đừng trách em nếu như anh hết yêu em!".
Cuối cùng thì em cũng không có cách nào đưa được anh vào cái quỹ đạo mong ước ấy của em dù em đã từng nhắc nhở rằng anh không được làm em thất vọng. Em đã công khai lớn tiếng nói anh không thương tiếc, nhiều lần lên tiếng thật to để giữ anh nhưng em đã thất bại. Tương lai tươi sáng của anh cũng trở nên tăm tối, mịt mù theo giọt nước mắt em rơi. Con đường anh đi em đã can thiệp bằng tất cả những gì mà em có thể...
Anh chọn cách xa em, chọn cách rời xa quê hương ruột thịt, bỏ lại tất cả những đam mê, thành quả cả một thời trai trẻ... một mình làm lại từ đầu nơi đất khách quê người, nơi lạnh giá, tuyết rơi để lại em đau đớn cùng những giọt nước mắt không ngừng rơi trong nỗi nhớ ngẹn ngào.
Noel năm nay khác với 2 năm qua nhiều quá. 2 năm đó em vẫn có anh ở bên, được anh yêu thương che chở... Nhưng sau 2 năm hạnh phúc là một năm đong đầy nỗi buồn đau, sự hụt hẫng, bơ vơ trống trải nơi em. Làm sao em sống nổi khi em đã không còn anh nữa? Thế giới với em giờ đây dường như không tồn tại. Tất cả đã vỡ vụn cùng ngày anh ra phi trường bay sang xứ lạ bỏ lại sau lưng một người con gái mắt buồn không nguôi nuối tiếc...
Anh ơi! Dù vật đổi sao rời em vẫn chưa hết yêu anh, vẫn mong ngày anh quay trở lại để con đường em đi hoa lá lại reo vui, em lại được sống những tháng ngày hạnh phúc, hãnh diện, say sưa ngây ngất trong men tình ái với tấm lòng hào phóng anh trao... Người em yêu nhé!
Tạm biệt anh trong nước mắt, người tình vĩnh cửu của em.
Theo VNE
Vợ sắp cưới có một đời chồng Còn chuyện động trời nào mà tôi chưa biết? Sao em lại xem tôi như một gã khờ thế kia? Ở đời có những chuyện tình cờ có thể làm thay đổi mọi thứ. Nó kỳ lạ đến nỗi đôi khi ta tự hỏi tại sao chuyện đó lại xảy ra với mình mà không phải với người khác, tại sao lại xảy...