Phải lòng bạn thân của người tình cũ
Anh ấy đã có vợ con nhưng em vẫn yêu, anh hứa sẽ bỏ vợ để đến bên em. Em phải làm sao?
Em biết anh có vợ nhưng sự quan tâm của anh làm cho em yêu anh lúc nào không biết (Ảnh minh họa)
Chị Thanh Bình thân mến!
Em biết mối quan hệ tình cảm em đang có là không nên, bản thân em không cho phép phá vỡ hạnh phúc gia đình người khác, nhưng em không thể nào ngăn được con tim mình. Em đã yêu anh, em cần anh ở bên em dù em biết yêu người có vợ là tội lỗi.
Em biết lúc này anh đang ở bệnh cạnh vợ và một bé trai kháu khỉnh, biết gia đình anh không hạnh phúc nhưng đó vẫn là một mái ấm, một gia đình khó lòng mà anh từ bỏ. Anh nói rằng hãy cho anh thời gian, anh sẽ tính toán và đến với em. Nhưng không quan trọng vấn đề này vì em không muốn cướp đi người chồng của chị ấy, người cha của đứa bé.
Em đã từng nói rằng em sẽ không gặp anh khi anh vẫn còn có gia đình nhưng em không ngăn được đôi chân mình. Em đã gặp anh và rồi để tình cảm em dành cho anh ngày một lớn dần. Em không thể nào quên đi hình bóng anh. Em lúc nào cũng muốn ở bên cạnh an ủi, động viên em trong công việc và cuộc sống.
Anh là bạn thân người yêu cũ của người yêu em. Giờ vẫn vậy, họ vẫn là bạn thân của nhau. Em và người yêu đã chia tay vì địa vị xã hội giữa hai con người quá chênh lệch nhau, vì rào cản gia đình và nếu có cùng nhau đi tiếp thì em chỉ có thể làm bạn với 4 bức tường mà thôi. Em nghĩ như vậy sẽ không hạnh phúc thực sự nên em đã quyết định dừng lại dù rằng đối với em điều đó không hề dễ dàng chút nào.
Hơn một năm qua, hình bóng con người đó đã dần trôi vào quá khứ. Những ngày tháng này, chính anh là người đã an ủi, động viên, khích lệ em sống lạc quan hơn. Chính anh là người đã tạo niềm tin trong em. Từng ngày, những dòng tin nhắn, hỏi thăm của anh, công việc và những tâm sự của cả hai, những cuộc gặp gỡ và sự giúp đỡ không hề nhỏ của anh đã khiến em và anh yêu nhau. Hơn nữa, vợ chồng anh lại không hạnh phúc, những mâu thuẫn giữa anh và vợ cứ thế xảy ra. Điều đó đã gắn chặt tình cảm của cả hai và rồi không biết từ khi nào chúng em lại yêu nhau nhiều đến vậy.
Video đang HOT
Lúc này, vợ anh chưa biết gì về mối quan hệ này nhưng em tin chị ấy cũng sẽ biết thôi. Em cũng chưa hình dung em sẽ phải đối diện với chị ấy như thế nào và tình bạn của anh với tình cũ của em sẽ ra sao? Vợ anh và con trai anh sẽ phải sống như thế nào?
Em không biết có nên tin vào lời hứa sẽ bỏ vợ lấy em của anh không? Nếu có như thế em có nên lấy mất anh từ tay chị ấy hay không? Em mong chị hãy cho em một lời khuyên! Em cũng không biết mình phải làm gì cho đúng nữa. Em cảm ơn chị nhiều! (Em gái)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư, chị hiểu rằng em đang vướng vào một mối quan hệ bế tắc khi yêu người có vợ. Đã vậy, người ấy lại là bạn thân của tình cũ. Giờ đây em không biết phải làm sao, không biết có nên tiếp tục tình yêu này hay không?
Vẫn biết tình yêu là cảm xúc bắt nguồn từ con tim nên nhiều khi chính chúng ta cũng không điều khiển được nó. Nhưng tình yêu mà không có lí trí thì rất có thể sẽ là một tình yêu mù quáng. Em đã từng quyết định chia tay bạn trai cũ chỉ vì nhận thức được rằng khoảng cách giữa hai người quá lớn, lấy nhau về sẽ khó mà hạnh phúc vậy mà em lại tự đưa mình vào mối quan hệ như thế này. Khoảng cách của em và tình cũ có chăng chỉ là chuyện của hai người mà em còn thấy rằng sẽ không hạnh phúc được nếu ở bên nhau. Vậy nếu em lấy người đàn ông có vợ này thì em sẽ hạnh phúc ư?
Em có hạnh phúc nổi không khi mà em cướp đi người chồng, người cha của một người vợ trẻ và đứa con thơ? Em có hạnh phúc không khi người em lấy làm chồng sẽ phải đánh đổi rất nhiều để ở bên em. Đó không phải là tình yêu, vì tình yêu không phải có được dựa trên sự cướp đoạt hạnh phúc của người khác. Lẽ nào sống như vậy thì em thấy thoải mái và hạnh phúc!
Em nên dừng mối quan hệ này lại và chỉ nên làm bạn bè. Em đừng tự gieo them đau khổ cho chính mình và cho những con người vô tội là chị vợ và cháu nhỏ. (Ảnh minh họa)
Em ạ, người đàn ông nào khi có vợ và yêu một người khác cũng đều nói rằng gia đình anh ấy không hạnh phúc, vợ chồng cãi nhau và người vợ không tốt. Nhưng em có ở trong nhà họ hay không để biết những điều anh ấy nói là đúng. Có thể họ cãi nhau nhiều nhưng ai dám khẳng định tất cả là đều tại người vợ mà không phải tại anh ấy. Cuộc sống phải nhìn nhận từ mọi phía nhưng em thì chỉ nghe một chiều từ anh ấy, như vậy mức độ chính xác đến đâu không ai dám khẳng định.
Vả lại, nếu như đúng người vợ đó quá thể đến như vậy thì không có lí nào anh ấy phải cố chịu đựng đến bây giờ cả. Mà ngay cả khi tất cả những gì anh ấy nói đều là sự thật thì lúc này em vẫn là kẻ thứ ba xen vào gia đình họ vì trên pháp lí họ vẫn là vợ chồng. Nếu không có sự xuất hiện của em, biết đâu đó họ sẽ có cơ hội để làm lành với nhau.
Chị thành thật khuyên em nên dừng mối quan hệ này lại và chỉ nên làm bạn bè. Em đừng tự gieo them đau khổ cho chính mình và cho những con người vô tội là chị vợ và cháu nhỏ. Nếu như đúng gia đình họ không thể giữ gìn được thì đó là vấn đề mà họ cần giải quyết với nhau. Em chỉ được phép yêu và đến với người mà họ hoàn toàn tự do mà thôi.
Hãy lí trí và biết nghĩ hơn để không làm khổ mình em nhé! Chúc em mạnh khỏe, hạnh phúc!
Theo VNE
Không dám yêu chàng 1,55m
Tôi không đủ can đảm để yêu một chàng trai có chiều cao khiêm tốn như vậy!
"Phải chăng anh là mối tình đầu của tôi?" - bạn đã bao giờ từng đặt câu hỏi như thế nào thì được gọi là tình yêu chưa? Tôi đã từng rất nhiều lần tự hỏi mình như vậy bởi ranh giới giữa cái gọi là tình yêu và thích nó mong manh đến kỳ lạ! Nhiều khi cũng chỉ vì những cảm xúc này mà tôi loay hoay không thể phân biệt được đâu là yêu, đâu là thích? Cũng bởi lẽ đó, tôi cũng không thể biết được anh có phải là mối tình đầu của tôi hay không?
Hồi năm thứ nhất, khi tôi vừa bước những bước chân đầu tiên vào cánh cửa đại học với biết bao bỡ ngỡ, vui mừng cũng có, thất vọng cũng nhiều bởi tôi đến với ngành tôi đang học chỉ là nguyện vọng hai mà thôi. Cũng chính vì thế mà tôi bị tử kỷ đến cực độ. Ngày tôi cắp sách đến trường, đêm về tôi lại nghịch điện thoại vào các trang mạng xã hội (ngày đó tôi chưa có máy tính) như một phản xạ tự nhiên.
Có lẽ cũng chính vì thế mà tôi và anh cũng quen nhau rất nhẹ nhàng, chẳng có chút ồn ào nào cả, chỉ đơn giản là dấu tích nhẹ kết bạn trên trang mạng xã hội đó. Và rồi, cứ chat qua chat lại, hai anh em chúng tôi từ người dưng nước lã thành quen biết và rồi chúng tôi trở nên thân thiết với nhau từ lúc nào cũng không biết nữa.
Ngày ấy, tôi còn là cô sinh viên năm nhất, chưa có một mảnh tình nào vắt vai, cũng chưa bao giờ dành tình cảm cho bất cứ chàng trai nào. Khi nói chuyện với anh, tôi nhận thấy anh là chàng trai hiền lành, thật thà, rất hay khuyên bảo và chăm lo cho tôi rất chu đáo. Tuy đó chỉ là những dòng chat và những tinnhắn đơn giản nhưng thật kỳ lạ, tôi thấy rất ấm lòng và bắt đầu có ấn tượng với anh hơn.
Không những thế, anh sinh năm 1985, rất hợp với tuổi tôi. Đã vậy, anh còn là chàng du học sinh đang học tập ở nước ngoài khiến tôi rất ngưỡng mộ, mặc dù chúng tôi chưa gặp nhau lần nào.
Phải chăng tôi đã quá ích kỷ khi chỉ biết nghĩ cho bản thân mình? (Ảnh minh họa)
Sau gần nửa năm quen nhauu thì anh ngỏ lời yêu tôi. Thật sự lúc đó tôi cảm thấy rất vui vì tôi nghĩ rằng, một con bé nhà quê như tôi không ngờ lại được anh để ý. Và nếu như, tôi không thốt ra câu: "Anh đừng cho em lên mây nữa!" và anh không thú nhận: "Anh chỉ cao 1,55m thôi, chứ có cao đâu mà em bảo là mây" thì có lẽ tôi đã đổ rụp trước anh rồi.
Người ta vẫn thường bảo yêu nết na của con người chứ đừng yêu ngoại hình của người đó. Nhưng con trai mà chỉ cao 1,55m thì làm sao tôi có thể chấp nhận lời tỏ tình của anh được? Tôi không đủ dũng cảm để yêu và lấy một chàng trai thấp hơn mình. Vậy là tôi đã từ chối thẳng thừng lời tỏ tình anh dành cho tôi.
Cũng kể từ độ đó, tôi bắt đầu tỏ thái độ lạnh nhạt với anh vì tôi sợ nếu chúng tôi cứ tiếp tục thân mật như trước thì tôi sẽ khiến cho anh đau khổ hơn.
Hằng ngày, anh vẫn nhắn tin đến nhưng đáp lại chỉ là sự im lặng của tôi. Nhưng có lẽ, trong tôi anh chỉ là một người bạn thân, là chỗ dự tinh thần đầu tiên khi tôi bước vào giảng đường đại học. Cũng vì thế nên thỉnh thoảng tôi vẫn nhớ đến anh, lại nhắn tin hỏi thăm anh và anh cũng rất vui vẻ đáp lại những tin nhắn đó.
Cho đến bây giờ, chúng tôi cũng chỉ là những người quen biết nhau qua mạng mà thôi! Chúng tôi vẫn trò chuyện, vẫn hỏi han, vẫn kể về cuộc sống của mỗi người cho nhau nghe... nhưng tuyệt nhiên, không ai nhắc đến chuyện tình cảm dành cho nhau.
Phải chăng, tôi quá ích kỷ khi đối xử với anh như vậy? Tôi chỉ biết tìm niềm động viên, an ủi cho mình... mà chẳng bao giờ quan tâm đến suy nghĩ, tình cảm của anh dành cho tôi?
Theo VNE
Không muốn "chiều" vợ, anh tặng tôi "đồ chơi" Đôi lúc, sự vô tâm của người chồng và sự thụ động của người vợ khiến lửa "yêu" dần nguội lạnh! Một nghiên cứu mới đây đã chỉ ra rằng, tỉ lệ phụ nữ có nhu cầu về "chuyện đó" đang lớn hơn so với con số này ở nam giới. Điều này trái ngược hoàn toàn so với suy nghĩ thông thường...