Phá thai đi, anh cần em hơn vợ à
Ngày Lan phát hiện có thai, Đức ôm chầm lấy vợ vừa mừng vừa tủi, sau bao nhiêu cố gắng suốt 3 năm qua, cuối cùng vợ chồng anh cũng có tin vui.
Những ngày đầu mang thai, Lan thường xuyên ốm yếu, lúc nào cũng mệt mỏi khó chịu. Đức không yên tâm nên phải đưa vợ đi khám.
Thế nhưng, lúc nhận kết quả từ phòng bác sĩ, anh vui vẻ nói:
- Không bệnh tật gì đâu em ạ, chỉ là em mang thai lần đầu nên sức đề kháng kém, ốm nghén là chuyện bình thường, quan trọng là em phải cố gắng ăn uống, tinh thần luôn lạc quan nhé.
Lan cũng mỉm cười:
- Có anh bên cạnh thì lúc nào em cũng lạc quan mà.
Nhưng những ngày sau đó, Lan vẫn cứ vật vờ khó chịu, cô không tưởng tượng được là có thai lại mệt mỏi như vậy.
Đến khi cái thai mới được 2 tháng tuổi, 1 hôm, Đức đi ra ngoài về gương mặt anh như mất hồn. Thấy vợ, anh nhìn chằm chằm vào bụng cô rồi đột ngột nói:
Ảnh minh họa
- Em phá thai đi.
Lan chết điếng cả người:
- Anh đùa kiểu gì thế hả?
Đức nghiêm túc nắm chặt tay vợ:
Video đang HOT
- Anh không đùa, em phá thai đi.
Lan rơm rớm nước mắt nhìn chồng:
- Tại sao? Hay là…anh chán em rồi? Em có thai xấu xí, dặt dẹo nên anh ra ngoài bồ bịch rồi phải không? Anh nói tôi nghe xem.
Lan nói to dần và giật tay khỏi tay chồng, Đức thì ôm đầu:
- Em muốn nghĩ sao thì nghĩ, cứ phá thai đi, anh không cần đứa con này nữa.
Lan nghe vậy như phát điên, cô bỏ chạy vào phòng đóng sầm cửa lại không thèm nghe lời giải thích của chồng.
Ngày hôm sau, Lan uể oải tỉnh dậy thấy cốc nước cam trên bàn, Lan cầm lên uống 1 hơi cạn sạch. Nhưng cô không biết rằng chính lúc đó là khi cô vĩnh viễn mất đi đứa con. Thấy vợ kêu đau bụng quằn quại, Đức mới từ phòng chạy ra gọi xe chở vợ đi cấp cứu nhưng bác sĩ nói cái thai không thể cứu được nữa.
Ảnh minh họa
Lan như phát điên, cô khóc không thành tiếng, lúc đó, Đức bỗng nhiên nắm chặt tay vợ nói:
- Anh xin lỗi, là anh..đã giết con chúng ta.
Lan quay sang nhìn chồng với ánh mắt chua xót và phẫn nộ:
- Chính anh? Đã bỏ thuốc vào cốc nước cam phải không? Anh có còn là con người không?
Lan nói rồi đấm vào ngực chồng liên tục còn Đức thì òa khóc:
- Nếu chúng ta không sớm giải thoát cho con thì đứa bé và cả em đều nguy hiểm. Vì em đang bị ung thư cần điều trị gấp.
Nói xong câu đó, Đức như trút được 1 tảng đá đè trong lòng anh suốt những ngày qua còn Lan thì khựng lại, toàn thân cô như nhão ra:
- Cái…gì? Anh…nói cái gì?
Đức bật khóc:
- Anh xin lỗi, khi em vừa có thai bác sĩ đã phát hiện em bị ung thư, tế bào đang lan rất nhanh. Ban đầu anh nghĩ có thể có phương pháp cứu cả mẹ lẫn con, nhưng sau đó bác sĩ nói phải phá thai. Mà anh thì sợ em nghe tin đó xong sẽ đứng không vững nữa, nên anh đã tự mình quyết định. Anh xin lỗi…em.
Lan nhìn chồng rồi lau nước mắt cho anh. Cô không nói chẳng rằng khiến Đức sợ hãi:
- Mới chỉ là giai đoạn đầu thôi, em sẽ được điều trị hóa chất, anh tin em sẽ vượt qua mà. Anh sẽ luôn bên cạnh em.
Lúc này, Lan rối như tơ vò, không biết liệu cô có sống được bao lâu nữa nhưng đứa con thì đã mất, cô biết chồng mình cũng chỉ có ý tốt nhưng thực sự cô không biết làm như thế có đúng hay không? Nếu Đức nói trước với vợ, có lẽ cô sẽ chọn đẻ xong đứa con và thanh thản ra đi.
Theo Phụ nữ sức khỏe
Chồng đưa người tình đi phá thai và cuộc đụng độ bất ngờ với vợ
Đưa người tình đi làm thủ thuật về, hắn cứ nghĩ mãi về thái độ khác lạ của vợ. Nếu đơn giản chỉ là khám phụ khoa, vợ hắn có cần mất bình tĩnh khi thấy hắn như thế không.
Hắn đang phiền chết đi được. Người tình bé nhỏ của hắn tự dưng "dính" mới chán chứ. Đã dặn uống thuốc tránh thai đầy đủ vào, chẳng hiểu sao vẫn có thai được. "Giờ phải bỏ thôi chứ biết làm sao hả em?", hắn thở dài.
Nàng khóc thút thít không đáp. "Anh không thể bỏ vợ được đâu, anh nói với em từ đầu rồi. Giờ em đẻ thì chỉ có nuôi con một mình. Em còn tương lai dài dằng dặc phía trước, đừng tự làm mất tương lai tươi sáng của mình. Còn em làm ầm ĩ lên bắt ép anh hả, anh khuyên em chớ dại. Anh có vị trí vững chắc ở công ty, em chỉ là một nhân viên mới nhỏ bé, công ty chọn ai em biết rồi đấy, anh hơi mất mặt vì thói đàn ông trăng hoa chút thôi. Cho nên cách tốt nhất là em bỏ cái thai đi, và lần sau cẩn thận hơn, anh sẽ đền bù cho em", hắn khuyên giải người tình. Lúc này nàng mới gật đầu. Song lại bắt hắn đưa đi bỏ thai, hắn miễn cưỡng đồng ý.
Chiều tan làm, hắn gọi cho vợ nói tối nay bận tiếp khách không về nhà ăn tối. Vợ hắn vui vẻ đồng ý chẳng bắt bẻ gì khiến hắn thở phào nhẹ nhõm. Hắn đã hẹn trước một phòng khám tư mà bạn của hắn làm bác sĩ ở đấy, nên hắn đưa nàng thẳng tới đó.
Ảnh minh họa
Nhìn nàng được đưa vào phòng làm phẫu thuật bỏ thai, hắn thở dài niệm vài câu xưng tội trong lòng. Hắn thật sự là bất đắc dĩ, chứ hắn đâu có muốn.0 Lúc đi qua phòng nghỉ ngơi cho bệnh nhân, hắn nhác thấy một bóng dáng quen quen. Hắn dừng lại, nhìn qua cửa kính thì xác định chính là vợ mình.
Chuẩn bị trong đầu sẵn một lí do cho sự có mặt của mình ở đây, hắn đẩy cửa vào. "Sao em lại ở đây? Em khám gì à?", hắn cất tiếng hỏi vợ. Nhìn sự hốt hoảng trên mặt vợ, rồi nghe vợ ấp úng đáp: "Em... Em đi khám phụ khoa. Anh tới đây làm gì vậy?". "Anh đi thăm một người bạn, tình cờ nhìn thấy em nên vào hỏi thăm", hắn trả lời trơn tru. Hai người nhìn nhau chẳng biết nói gì, cuối cùng vợ hắn ra về trước, còn chẳng buồn bảo hắn đưa về.
Nhìn thái độ khác lạ của vợ, hắn thầm nghi ngờ. Nếu đơn giản chỉ là khám phụ khoa, vợ hắn có cần mất bình tĩnh khi thấy hắn như thế không. Nghĩ thế nào, hắn lại nhờ người bạn bác sĩ của mình tra bệnh án lưu trong máy tính xem vợ hắn thực tế đến làm gì. Kết quả nhìn thấy khiến hắn không khỏi há hốc vì kinh hãi. Vợ hắn đi phá thai!
Hắn vội đưa người tình về nhà, rồi lao như bay về hỏi tội vợ. Hắn và vợ sau khi sinh đứa con đầu lòng thì vẫn luôn kế hoạch nghiêm chỉnh, không lúc nào hắn quên dùng bao cao su cả. Nói đến đây mới nhớ ra, với người tình hắn có thể thoải mái hơn là bởi, việc tránh thai cô ta tự đi mà lo, vì có thai thì người phải giải quyết cũng chính là cô ta. Nhưng vợ khác, nếu vợ có thai thì nghiễm nhiên sẽ sinh đứa bé ra, hắn buộc phải chịu trách nhiệm, mà hắn hiện tại chưa muốn có đứa thứ hai. Như vậy suy ra, đứa con vợ hắn vừa đi bỏ không phải của hắn! Điều đó cho thấy vợ hắn đã ngoại tình!
Đầu hắn nóng bừng bừng, hắn nghiến răng ken két lao nhanh vào nhà, tìm mãi mới thấy vợ nằm trong phòng ngủ. Hắn chẳng nói chẳng rằng, xông tới kéo vợ dậy, giáng cho vợ một cái tát nặng nề. "Cô chửa với thằng nào mà đi phá thai? Cô giỏi lắm, cô giỏi lắm!", hắn gằn từng tiếng.
Ảnh minh họa
Vợ hắn tái mét mặt, có lẽ vừa làm thủ thuật xong lại bị chồng phát hiện bí mật. Nàng cúi rũ đầu không đáp, mãi mới ngẩng lên cười nhạt: "Anh biết rồi à? Tất nhiên không phải con anh nên tôi mới phá chứ, phải không?". Hắn phẫn nộ ngút trời, giáng thêm cho nàng một cái tát nữa. Nàng đỡ tay hắn, gào lên: "Thôi đi! Anh tưởng anh tốt đẹp lắm à, mà được cái quyền đánh tôi!".
Hắn khựng lại, nàng vừa khóc vừa cười: "Anh đến đấy thăm bạn ư? Hay cũng đưa người tình đi phá thai? Kể từ khi tôi sinh con, đã hai năm rồi, anh cặp bồ bên ngoài, anh tưởng tôi không biết chắc? Chẳng qua tôi không lật bài ngửa ra mà thôi. Tôi nhiều lần bóng gió nhắc nhở anh, nhưng anh coi nhẹ lời tôi nói, anh có cần bận tâm tới cái gia đình này đâu. Chồng chẳng ra chồng, tôi không được quyền tìm niềm vui cho mình bên ngoài chắc? Anh đi được tôi lại không đi được ư? Anh thờ ơ lạnh nhạt với tôi, nhưng họ nồng nhiệt, săn đón và quan tâm tôi lắm, anh biết không hả?".
Hắn sững sờ nhìn vợ đang trong mớ cảm xúc hỗn độn đến gần như điên cuồng. Phải, 2 năm nay hắn mải mê cặp bồ bên ngoài, đối với gia đình chỉ là trách nhiệm bắt buộc, đối với vợ lại càng xao nhãng, ơ hờ. Hắn cứ nghĩ, đàn ông như thế là chuyện thường, miễn chẳng bỏ vợ theo bồ là được. Vợ hắn buồn hay vui, thậm chí có người tình lúc nào hắn cũng chẳng hề hay biết, bởi hắn có để tâm tới nàng đâu. Nếu không có cuộc đụng độ bất ngờ hôm nay ở địa điểm phá thai, chắc có lẽ gia đình hắn sẽ vẫn tiếp tục sống cái cảnh việc ai người đấy làm, người tình của ai người đấy cặp kè mất!
Hắn phải làm gì đây, khi sự việc đã đi quá xa tới mức này. Liệu vợ chồng hắn còn có thể quay lại như trước, bỏ qua hết những khúc mắc mà làm lại từ đầu để bảo vệ gia đình hay không?
Theo Afamily
Tôi luôn ám ảnh vì đã từ chối con Đã là mẹ của hai đứa con, nhưng tôi vẫn luôn ám ảnh vì đã từ chối đứa con đầu lòng của mình... Ảnh minh họa 25 tuổi tôi lấy chồng, vợ chồng tôi đều xuất thân từ quê nghèo, ra thành phố lập nghiệp. Hồi mới cưới, hai vợ chồng chưa có công việc ổn định, nên cuộc sống vô vàn khó...