Osin trẻ có tình ý với ông chủ nên cố tình mở nắp cống để rình vợ mù bước ra nhưng chồng chỉ nói 1 câu khiến vợ mừng rơi nước mắt
Chúng tôi yêu nhau mà không được gia đình anh chấp thuận. Nghe đâu ngày xưa bố anh từng cặp kè với 1 cô gái cũng lớn lên ở quê tôi nên mẹ anh mới đâm ra có ác cảm với tôi như vậy.
Tôi cũng nhiều lần chủ động chia tay nhưng không được. Anh cứ níu kéo mãi làm tôi cũng chùn lòng. Thú thật là lúc ấy tôi cảm giác yêu anh hơn cả bản thân mình.
Anh quay sang tạo áp lực với bố mẹ. Riết rồi gia đình cũng phải đồng ý để chúng tôi cưới nhau.
2 chúng tôi chuyển ra ngoài ở riêng từ lúc mới cưới nên đời sống hôn nhân có thể nói là khá hạnh phúc. Thế mà cuộc vui ngắn chẳng tày gang, tôi chẳng may bị tai nạn, chấn thương ở đầu khiến tôi bị mù 2 bên mắt. Bác sĩ bảo bệnh của tôi có thể chữa được nhưng cần phải kiên nhẫn.
Tôi mất việc, sống cuộc sống của 1 người tàn phế. Thời gian ấy tôi đau khổ, chán nản vô cùng.
- Đúng là nghiệp chướng! Ngày xưa mày nghe mẹ thì đâu nên nỗi này hả con?
Mẹ chồng chẳng ngại tôi đang ngồi ngay đấy mà nói với anh như vậy. Từng câu từng chữ của bà như những mũi dao khoét sâu vào trái tim tôi.
Ảnh minh họa
Tôi điện thoại cho bố mẹ đẻ đón mình về vì ngại nhà chồng và còn ngại bản thân sẽ trở thành gánh nặng cho anh.
Nhưng chồng tôi toàn gạt đi, anh ôm chặt lấy tôi run run bảo:
- Anh không thể thiếu em được!
Tôi chỉ biết gục đầu trên bờ vai anh khóc nấc.
Thời gian đầu mẹ đẻ cũng lên phụ anh chăm tôi. Nhưng đúng là năm cùng tháng hạn, chẳng biết bố tôi ở nhà ham làm kiểu gì mà lại ngã gãy chân. Mẹ tôi đành phải quay về chăm bố.
Hôm trước ngày mẹ tôi về quê, cả gia đình họp nhau lại bàn bạc. Đột nhiên mẹ chồng bảo:
- Để tôi tìm osin tới chăm nó. Ông bà bên nhà cứ yên tâm.
Quả là mẹ chồng thuê osin tới chăm tôi thật. Tôi không nhìn thấy nhưng nghe giọng nói cũng đủ biết đó là 1 cô gái trẻ, có vẻ rất khéo léo và được lòng mẹ chồng.
Cô ấy giúp tôi trong việc đi lại, vệ sinh, ăn uống, tắm giặt. Khi có người ở nhà thì ra bộ tỉ mỉ, chu đáo lắm nhưng lúc chỉ có 2 đứa thì dường như bỏ bê, hầu như toàn là tôi phải tự mò mẫm. Tôi định nói với anh mấy lần nhưng rồi lại thôi. Tôi sợ mình sẽ lại làm anh lo lắng.
Có lẽ ông trời thương tôi nên sau 1 thời gian chạy chữa, tôi đã bắt đầu có thể nhìn lại được nhưng mới chỉ là những hình ảnh mờ mờ, ảo ảo chứ chưa thực sự rõ nét. Tôi đang định báo tin ấy với chồng thì bất ngờ nghe thấy anh nói chuyện với mẹ ở dưới nhà.
- Phải, là mẹ sắp đặt đấy! Mẹ thấy nó hợp với con nên muốn tạo cơ hội cho 2 đứa được gần gũi. Con sao thế, nó xinh đẹp, khéo léo lại lành lặn, ăn đứt cái của tàn phế kia mà lại không ưng à?
Video đang HOT
- Mẹ à, con chưa bao giờ có suy nghĩ sẽ bỏ vợ để cưới cô ấy đâu.
- Mẹ không cần biết con nghĩ gì. Mẹ không chấp nhận 1 đứa con dâu mù lòa. Lo thân mình còn chưa nổi, làm sao mà lo được cho con, cho cả gia đình này chứ?
Tôi nghe loáng thoáng có tiếng cửa mở. Cô bé osin đi chợ về. Cuộc giằng co giữa 2 người họ kết thúc.
Trưa hôm ấy anh không ở nhà ăn cơm với gia đình. Đó là bữa trưa ngày chủ nhật đầu tiên anh vắng nhà trong cuộc sống của 2 vợ chồng tôi. Tôi buồn quá nên mới lò dò định ra ban công hóng gió. Ngờ đâu 1 lần nữa lại nghe thấy cô bé osin đang thì thụp với mẹ chồng:
- Anh ấy chẳng chịu để ý gì đến con cả.
- Con cứ yên tâm, sốt ruột mà làm gì. Tại con vợ nó đang ở đây nên chắc là nó ngại.
- Hay là đuổi chị ta về nhà ngoại đi ạ?
- Thằng Dương nó không cho đâu. Thôi, cứ thư thư 1 thời gian để mẹ khuyên giải nó. Con không việc gì phải vội.
Tôi rụt rè lùi lại, chẳng biết mình đã vui hay buồn mà tự nhiên lại bật cười, nước mắt thi nhau chảy ra.
Mẹ chồng về được 1 lúc cũng đến giờ tôi thường hay ra ngoài đi dạo. Cô osin giả vờ ngọt nhạt lên phòng đỡ tôi xuống.
Cô ấy bảo tôi đứng đợi 1 lát để mình chạy đi kiểm tra xem cửa nhà đã đóng hết hay chưa. Tôi tưởng thật nên cũng gật gù. Ngờ đâu cái bóng cô bé lại không đi về phía trong nhà mà tiến tới trước cửa. Tôi nheo nheo mắt, cố nhìn xem nó đang làm gì nhưng khoảng cách xa quá, mọi thứ lại nhòe nhạt khiến tôi không thể nhìn rõ.
- Chị ơi em khóa cửa cẩn thận rồi, mình đi thôi.
Tôi rụt rè bước theo, trong lòng tự nhiên dấy lên 1 nỗi lo âu. Cô ấy đi rất sát tôi, nhưng chỉ được 1 quãng thì từ từ buông tay tôi ra.
Tôi thấy mờ mờ trước mặt có cái gì đó đen đen nên cũng sợ sệt bước chậm lại.
- Dừng lại!
Tôi giật thót tim nghe thấy tiếng chồng quát lên từ hướng nào đó. Trong phút chốc anh lao tới kéo tôi về phía mình.
- Cô làm cái quái gì thế hả?
- Dạ, em… em…
- Cô thật quá đáng.
Anh điên lên quát mắng osin rồi quay sang ôm chặt lấy tôi. Tôi cảm nhận rõ từng nhịp đập sợ hãi trong ngực anh lúc đó.
- Không sao rồi, từ giờ anh sẽ không để em ở nhà 1 mình với cô ta nữa.
Lúc này tôi mới liếc mắt nhìn xuống, tá hỏa khi thấy cái miệng cống đen ngòm chỉ cách mình có vài bước chân. Cái hàng rào báo hiệu miệng cống hở đã bị lôi ra ngoài.
Ngay tối ấy chồng tôi gọi điện thoại gọi mẹ sang nhà, kể lại tất cả mọi chuyện cho bà nghe. Mẹ chồng tôi có vẻ sửng sốt lắm, chắc là bà cũng chẳng ngờ được cô bé ấy lại nóng lòng được làm con dâu bà đến nỗi bất chấp thủ đoạn như vậy.
Tối ấy, chồng tôi tức tối đuổi luôn cô osin ra khỏi nhà mình rồi quay sang nói với mẹ rành rọt:
- Từ giờ con sẽ lo cho vợ, mẹ không cần phải tìm ai nữa đâu!
Tôi gục đầu trên ngực chồng, cảm thấy thật ấm áp.
- Anh à, em… sắp khỏi rồi!
Anh giật thót, lồm cồm ngồi dậy nhìn tôi vẻ kinh ngạc.
- Thật sao?
Tôi mỉm cười, khẽ gật đầu rồi đưa tay lên chạm vào môi anh bảo:
- Em thèm được anh hôn quá!
Anh cười sung sướng, ôm chầm lấy tôi nghẹn ngào mãi chẳng nói nên câu. Tôi cứ có cảm giác anh đã khóc, giọt nước mắt vừa mới rớt xuống trên bờ vai tôi…
Theo WTT
Thấy ô sin cố tình để sàn nhà thật ướt cho vợ mù trượt chân
Thấy ô sin cố tình làm điều đó, người chồng lao tới giật tung cúc áo cô định tát cô ta thì phải khựng lại chỉ vì...
ảnh minh họa
Thật ra trong từng câu chuyện luôn có nguyên nhân của nó. Giống như người ta thường nói có duyên không có phận chính là vì vậy. Anh với người con gái ấy cũng vậy, từng một thời là thanh mai trúc mã cuối cùng anh lại cưới một cô gái khác.
Đừng vội trách chàng trai như anh vô tình hay độc đoán. Bởi hình như cô đã quên mất rằng người đàn ông như anh rất cần được quan tâm, được bao dung. Còn cô gái ấy đã rời bỏ anh và khiến anh mất niềm tin vào tình yêu này. Vậy thì lý do nào khiến cho cô có thể hận anh mà bỏ anh lại. Nhưng cũng có những chuyện anh không bao giờ có thể ngờ đến.
Ngày xưa khi đó anh vẫn còn đang vô cùng nghèo khó. Đó chính là cái thời điểm anh yêu người con gái ấy. Nhưng rồi, chỉ vì anh quá nghèo cô đã nhanh chóng bỏ anh đi cưới ngay 1 chàng đại gia trước sự ngỡ ngàng của anh. Anh chỉ lặng thinh không tin rằng mình lại bị phản bội trắng trợn đến thế.
Thế rồi trong cái lúc đau khổ nhất ấy anh quen với cô gái ở thời điểm hiện tại. Chính cô là người đã chăm sóc anh những ngày anh khó khăn nhất. Cô ấy chỉ bán hàng rong thôi nhưng đã lo lắng cho anh, nuôi anh ăn những ngày anh còn thất nghiệp và cùng anh vượt qua mọi khó khăn. Với anh, đó chính là người phụ nữ mà anh phải nợ cả đời ân tình không thể trả.
Sau đó một thời gian, anh cũng dần tìm được công việc của mình. Người con gái ấy vẫn ở bên yêu thương anh. Được một thời gian khi mọi thứ đi vào quỹ đạo của nó và dần ổn định thì anh ngỏ lời cưới cô về làm vợ.
(Ảnh minh họa)
Cưới được cô, anh tin tưởng quyết định này chính là quyết định đúng đắn nhất trong đời. Cô vấn đi bán hàng rong, anh đi làm văn phòng. Chăm chỉ làm việc, cô vẫn giúp anh làm mọi thứ. Về sớm đi chợ nấu cơm chờ anh về.
Đôi vợ chồng trẻ ấy đã vô cùng hạnh phúc với tình yêu của hai đứa. Chỉ nghĩ rằng sẽ chẳng bao giờ có biến cố đến với gia đình mình nữa. Thế nhưng không dừng lại ở đó, được gần 2 năm khi cô mới sinh đứa con đầu lòng được hơn 3 tháng vợ anh bất ngờ bị ngã. Mắt cô đột ngột bị mù. Bố mẹ anh đã khuyên anh đừng ở bên cô nữa. Nhưng anh nhất định chăm sóc cô, lúc này người cô cần nhất chính là anh. Thế nên anh càng không thể bỏ cô mà đi được.
Anh bỏ cả cơ hội đi học ở nước ngoài để về nhà thăng chức. Nhưng nếu nghỉ ở nhà với cô cũng không được, anh quyết định thuê lấy 1 cô ô sin. Cô ô sin đó anh nhìn gầy người và có chút gì đó khá thân quen. Tin tưởng cô giao vợ cho cô ô sin anh yên tâm đi làm. Để rồi 1 hôm anh về anh mới nhận ra mình đã giao trứng cho ác ngay sau đó 1 tuần. Hôm đó đi làm về, anh sốc nặng khi thấy cô ô sin cố tình để sàn nhà mới lau thật ướt đến anh đi còn loạng choạng nữa là vợ mù của anh làm sao có thể nhìn thấy được. Anh tức giận lắm nên nhìn thấy cái sàn đó đã lao đến chỗ cô ta rồi giật tung cúc áo cô ta ra trách móc:
- Cô làm cái gì thế, cô làm thế vợ tôi mà ngã ra đấy thì làm sao??
- Anh thương vợ anh đến thế sao??
- Cô, cô nói cái gì lạ vậy, vợ tôi không thương thì thương ai?? - anh giật mình nhìn xuống vết sẹo dưới vòng 1 của cô ô sin nhà mình rồi hoảng hốt:
- Em là, em là Linh sao?? Tại sao em lại ở đây, sao lại thế này??
- Anh có còn thương em nữa không??
- Anh thương em như 1 người em vậy, chẳng phải em cưới đại gia sao, giờ sao lại đi làm ô sin??
- Em khổ lắm anh ạ, anh ta vỡ nợ rồi đánh đuổi em. Cưới em về cũng chỉ coi em như ô sin, từ đó em đi làm ô sin thật. - cô ta tiến đến định ôm anh, nhưng anh lùi lại nói:
- Em đừng đứng sát anh đến vậy, vợ anh sẽ không vui đâu.
- Nhưng cô ta mù rồi mà, cô ta có thấy gì đâu mà anh sợ??
- Em quên mất tính anh rồi sao?? Anh sẽ không làm tổn thương người phụ nữ của đời mình đâu.
- Vậy còn em, em không tổn thương sao??
- Em quên mất chính em là người đã chủ động rời bỏ anh sao. Thôi anh sẽ cho em một ít tiền rồi em tìm nhà khác làm việc tiếp nhé. Anh sẽ gọi mẹ vợ anh dưới quê lên chăm sóc cho cô ấy thoải mái.
- Anh không thương em nữa à??
- Thương, tình thương anh dành cho em chỉ là lòng thương hại thôi.
Cô ta bỏ lên phòng xách đồ ra khỏi nhà. Anh nhìn theo nhưng tuyệt nhiên không giữ lại. Bởi anh hiểu có những thứ đã đánh mất rồi đừng bao giờ tìm nữa. Cũng giống cô gái ấy, chính cô đã bỏ anh thì đừng bao giờ tìm lại anh. Chẳng phải có câu tình cũ không rủ cũng đến sao?? Cô là mối tình đầu khiến anh đầy uất hận và chịu đủ tổn thương. Thế nhưng giờ phút này thì người anh cần quan tâm chăm sóc lại là vợ anh, con anh, người phụ nữ đã hi sinh vì anh chứ không phải mối tình đầu.
Theo Blogtamsu
Thấy ô sin cố tình kéo ghế để vợ mù ngã vào chậu nước nóng, chồng chỉ ngồi rung đùi và... Lâm đang ngồi bên ngoài đứng phắt dậy, tái mặt, Đào thì run rẩy đưa tay lên mặt Hoa. Cả hai kẻ đó sốc nặng khi Hoa nắm chặt lấy bàn tay của Đào, cười mỉm. Lâm đang ngồi bên ngoài đứng phắt dậy, tái mặt. (Ảnh minh họa) Bàn tay vị bác sĩ đưa đi đưa lại trước mặt Hoa nhưng đôi...