Ớn lạnh mỗi khi nghĩ đến đêm tân hôn đẫm nước mắt bên người chồng bệnh hoạn
Vừa mở mắt ra, Hà hoảng sợ khi hai tay vẫn đang bị cột chặt trên đầu giường, bên cạnh là người chồng bệnh hoạn ngủ say giấc
Mãi đến 29 tuổi Hà mới tìm được người đàn ông ưng ý vì sau nhiều năm học đại học rồi ra nước ngoài tu nghiệp, cô mãi mê đèn sách đến độ quên cả yêu.
Năm 2016, Hà về nước và được nhận vào làm ở một công ty Nhật về ngành môi trường. Thu nhập cao và làm đúng ngành nghề yêu thích nên Hà vui lắm. Tuy nhiên, cứ đến Tết về quê là cô lại bị cả họ đưa ra làm đề tài bàn luận.
“Học cho lắm vào, gần 30 tuổi đầu còn chưa chịu lấy chồng”, “Mày kén quá hay sao mà không chịu lấy chồng cho bố mẹ mày nhờ”, “Ế rồi à?”… Muôn kiểu hỏi han, xỉa xói của cô bác, hàng xóm khiến Hà đau đầu đến độ, nhà chỉ cách thành phố có hơn 1 tiếng tàu xe nhưng mỗi năm Hà chỉ về nhà có một vài lần.
Bất ngờ, giữa năm 2017, Hà tuyên bố có người yêu. Khỏi phải nói, bố mẹ cô ở quê mừng đến cỡ nào. Lần này, tin cô sắp lấy chồng được bà con chòm trên xóm dưới bàn tán rôm rả. Ai cũng chúc mừng bố mẹ cô, thậm chí, mẹ cô mừng quá còn đặt sẵn lợn gà hàng xóm chờ đến ngày cô thông báo làm lễ cưới.
Người mà Hà yêu là anh chàng ngoại quốc, người Nhật. Bên ngoài, anh rất hiền lành và chiều cô. Cứ mỗi khi tan ca, anh lại dẫn cô đi dạo quanh thành phố. Đôi lần anh gợi ý đưa cô về nhà nấu nướng nhưng vì nghĩ, chưa phải vợ chồng nên Hà ái ngại “ chuyện ấy” xảy ra.
Hà không ngờ đêm tân hôn cũng là đêm cô phải tháo chạy khỏi người chồng bệnh hoạn của mình. Ảnh minh họa
Đến đầu năm 2018 thì Ginsyamu (người yêu Hà) dẫn cô về nhà ra mắt bố mẹ. Không ngờ, nhờ 5 năm sống và học ở Nhật, ngôn ngữ thông thạo giúp cô lấy lòng bố mẹ Ginsyamu dễ dàng đến vậy. Bố mẹ Ginsyamu sang Việt Nam chơi 2 tuần rồi về nước để chuẩn bị làm lễ cưới cho con trai.
Cuối tháng 5 vừa rồi, đám cưới của cả hai diễn ra ở Việt Nam mà không có sự có mặt của bố mẹ chú rể. Nguyên do vì chồng Hà thông báo, bố anh ốm nặng nên chờ 1 tháng sau, cả hai nghỉ phép sang Nhật làm đám cưới bên đó luôn.
Video đang HOT
Vậy mà cưới được 1 hôm, sự cố đáng tiếc xảy ra khiến Hà phải ôm đồ bỏ chạy khỏi người chồng ngoại quốc đó luôn.
Ngồi thất thần bên chị gái, Hà chia sẻ: “Tối hôm kia, sau khi ăn uống, tẩy trang xong, em ngồi xem ti vi chờ chồng. Khoảng 9h tối, anh ấy đẩy cửa vào. Em cũng háo hức cho lần đầu này lắm. Em bảo anh ấy tắm rửa đi đã rồi hẵng đi ngủ. Vậy mà anh nhìn em một chặp từ đầu đến chân rồi cười cười bế thốc em ném mạnh lên giường. Mùi rượu phả ra nồng nặc, anh ấy vừa cười vừa lao vào em, cởi thắt lưng ra trói hai tay em vào đầu giường. Sau đó, anh ấy xé toạc quần áo trên người em và ra sức cấu xé, hành sự mặc em la hét trong đau đớn.
Lạ lùng em càng hét càng khóc anh ấy càng phấn khích hơn. Anh ta còn thốt ra những từ ngữ tục tĩu và bắt em nói theo nếu không sẽ cắn xé, đánh em đau hơn nữa. Sợ quá em làm theo và chịu đựng đến khoảng 3 giờ sáng, anh ta mới chịu buông tha cho em rồi nằm ngủ”.
Hà kể, tối hôm đó, vì quá mệt nên cô lả đi, đến chừng 7 giờ sáng tỉnh dậy thì hai tay cô vẫn bị trói trên đầu giường còn chồng cô nằm ngủ ngon lành bên cạnh. Cô đau đớn ứa nước mắt khi nhìn người chồng hiền lành thường ngày bỗng dưng biến thành “con thú ác độc” khi đêm xuống như vậy.
Ginsyamu tỉnh giấc nhìn thấy vợ nằm khóc bên cạnh, anh vội vã cởi trói cho cô rồi xin lỗi rối rít, xin cô tha thứ và hứa sẽ không làm như vậy nữa. Anh bảo do uống rượu nhiều quá nên không làm chủ được mình nhưng Hà quá sợ rồi. Cô tin rằng, người đàn ông một khi đã có chứng bệnh ghê sợ như vậy thì chắc chắn sẽ hành hạ cô đến héo mòn mà thôi.
Nhìn hai cánh tay đầy những vết cắn, khắp cơ thể ứa máu vì trò hành hạ bệnh hoạn của chồng, Hà gạt nước mắt thu dọn đồ đạc bỏ đi. Cuộc đời đàn bà tuy hạnh phúc muộn mằn hay thiếu vắng đàn ông nhưng không thể sống trong sợ hãi, đau khổ được, Hà thầm nghĩ.
Theo Emdep
Tủi nhục đêm tân hôn, vừa cởi váy cưới đã bị chồng đánh đập đuổi đi
Tôi không dám về ngoại vì sợ bố mẹ sẽ lo khi thấy con gái vừa lấy chồng đã nức nở về trong đêm tân hôn, cũng không muốn về căn nhà ấy. Tôi phải làm gì với người chồng vô lý như vậy đây?
Tôi năm nay 26 tuổi, hiện là giảng viên một trường cao đẳng. Tôi và chồng quen nhau được gần nửa năm thì quyết định tiến tới hôn nhân. Chuyện tình của chúng tôi có thể nói là khá suôn sẻ khi tại thời điểm quen nhau, cả hai đều đã có công việc tương đối ổn định.
Thậm chí, nhiều đứa bạn tôi còn nói, chuyện tình của chúng tôi rất nhạt, nàng thì đã tới tuổi gia đình mong được tống đi, chàng thì trước đó chưa một mối tình vắt vai, luôn trong tình trạng gia đình giục cưới.
Vậy là chúng tôi bàn bạc cùng hai bên gia đình, thống nhất việc cưới xin. Vì ngày đẹp khá là gần nên mọi công việc chuẩn bị đều phải diễn ra gấp gáp.
Thời gian quen nhau chưa lâu, vả lại anh cũng là con người truyền thống nên cho tới lúc cưới, chúng tôi vẫn chưa đi quá giới hạn. Anh nói muốn giữ gìn cho tôi, và muốn cả hai có một đêm tân hôn thật đáng nhớ.
Thời điểm đấy, tôi vẫn nghĩ cuộc đời mình khá may mắn. Có được công việc ổn định, lấy được người chồng tốt tính, hai nhà lại không cách nhau quá xa.
Dù tình yêu của tôi không phải kiểu mãnh liệt, nhất định phải lấy được nhau, nếu thiếu người này thì người kia không sống được nhưng tôi nghĩ, tình cảm thì sống dần với nhau sẽ ngày càng nảy sinh thêm. Cơ hội không chớp lấy sẽ không bao giờ quay lại.
Anh hơn tôi 5 tuổi, hiện làm trong một cơ quan nhà nước. Ngày mới quen anh, tôi cũng chẳng ấn tượng gì nhiều bởi ở anh, tôi cứ thấy có cái gì đó cổ cổ, xưa xưa. Vả lại, có thể do chứng ngại yêu, hơn 30 cái xuân xanh mà chưa một mối tình vắt vai nên giao tiếp với người khác giới của anh cũng không được khéo léo.
Thế nhưng sau này tìm hiểu nhau, tôi lại thấy dù sao đó cũng là một ưu điểm nếu nhìn từ một phía nào đó. Suốt quãng thời gian quen và yêu nhau, tôi chưa bao giờ phải lo chuyện anh nói dối hay giấu tôi điều gì. Lý trí bảo tôi, 26 tuổi còn chờ đợi gì một người đàn ông hơn thế nữa.
Để nói về gia đình chồng tôi, tôi cũng chưa có dịp tiếp xúc nhiều nên chỉ cảm nhận được rằng mẹ chồng tôi khá cổ hủ. Việc cho vợ chồng tôi ở riêng cũng là nhờ bố chồng tôi quyết dưới sự góp ý của nhiều cô chú bên nội, chứ mẹ chồng tôi thì kiên quyết chỉ muốn ở chung.
Nói là ở riêng nhưng căn hộ của chúng tôi cũng chỉ cách nhà bố mẹ chồng tôi cỡ hai chục bước chân. Mẹ chồng tôi cũng giao hẹn trước, cưới xong sau giờ đi làm chúng tôi sẽ phải về nhà bố mẹ, tối ăn cơm dọn dẹp xong mới về nhà riêng.
Khi ấy tôi nghĩ, thôi thì, được ở riêng tí nào cũng hay tí đấy rồi. Tôi cũng chẳng thể ngờ, mẹ chồng lại là nguồn cơn khiến tôi khổ sở những ngày sau đấy.
Ngày cưới của chúng tôi cũng tới. Dù chuẩn bị trong thời gian gấp gáp nhưng mọi thứ vẫn khá chu toàn. Vì là tiệc tối nên chia tay khách khứa xong cũng đã muộn, vợ chồng tôi đi xe về thẳng nhà riêng, không qua nhà bố mẹ nữa.
Vừa về tới nhà, anh đã lao tới ôm tôi. Tôi biết, cả tôi và anh đều đã chờ đợi đêm tân hôn này. Một chút men say trong đám cưới lại càng khiến chúng tôi thêm phần rạo rực. Anh nhìn tôi âu yếm rồi hôn tôi say đắm.
Thế nhưng, khi tôi vừa cởi chiếc váy ra, anh nhìn chằm chằm vào ngực tôi, thái độ rất lạ. Đột nhiên anh hỏi tôi có điều gì giấu anh không. Tôi vừa lắc đầu thì đột nhiên, một phát tát bay tới đáp trúng má phải của tôi.
Một chút men say trong đám cưới lại càng khiến chúng tôi thêm phần rạo rực. Anh nhìn tôi âu yếm rồi hôn tôi say đắm. (Ảnh minh hoạ)
Tôi ngỡ ngàng không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Mặt anh đỏ bừng, rồi anh lớn tiếng giọng đầy hậm hực với tôi: "Vậy mà cô nói cô chưa làm chuyện đó với ai, muốn tôi là người đàn ông đầu tiên của cô. Dối trá! Người chưa quan hệ bao giờ làm sao ngực lại thâm thế kia. Đúng là mẹ tôi nói chẳng sai, cô từng này tuổi, lại từng có người yêu thì làm gì có chuyện còn nguyên vẹn".
Tôi vừa ức vì cú tát, vừa điên vì lý do trên trời mà anh đưa ra. "Từng này tuổi rồi mà anh còn tin cái chuyện ngớ ngẩn đấy được à. Em có sao nói vậy. Chưa bao giờ em nghĩ sẽ phải nói dối anh chuyện trinh tiết".
Nghe thấy vậy, anh ta như càng điên thêm, mắng chửi tôi vì cho rằng tôi đã láo khi có ý nói anh ngớ ngẩn. Cứ thế anh ta lôi lại chuyện anh người yêu cũ thời đại học của tôi, tự mình thêu dệt thêm nhiều chi tiết rồi nổi đoá chỉ tay đuổi tôi đi.
"Tôi không có một người vợ dối trá như cô. Mới lấy nhau mà đã thế này thì sống với nhau 5, 10 năm cô còn lừa dối tôi thế nào".
Tôi chỉ nói đúng một câu rồi quay đầu đi thẳng. "Anh sẽ phải hối hận về những gì đã làm với tôi hôm nay".
Giờ đây tôi vẫn đang thuê một phòng ở khách sạn để ở và vẫn chưa biết phải giải quyết mọi chuyện thế nào. Tôi cũng không dám về ngoại vì sợ bố mẹ sẽ lo khi thấy con gái vừa lấy chồng đã nức nở về trong đêm tân hôn. Tôi phải làm gì với người chồng vô lý như vậy đây?
Theo Tinmoi24
Tủi nhục đêm tân hôn, vừa thay đồ cưới đã bị chồng đánh đập đuổi đi Tôi không dám về ngoại vì sợ bố mẹ sẽ lo khi thấy con gái vừa lấy chồng đã nức nở về trong đêm tân hôn, cũng không muốn về căn nhà ấy. Tôi phải làm gì với người chồng vô lý như vậy đây? Tôi năm nay 26 tuổi, hiện là giảng viên một trường cao đẳng. Tôi và chồng quen nhau...