Oan nghiệt mối tình anh rể em vợ
Thủy chợt giật mình vì có bàn tay ai đó ôm từ sau, hơi ấm cho Thủy biết đó là người anh rể – người mà Thủy thầm yêu những ngày qua.
Vẽ đường cho hươu đi…
Hải là một doanh nhân thành đạt, là người đàn ông có trách nhiệm, người chồng yêu thương vợ hết mực. Thu – vợ anh – một người phụ nữ xinh đẹp, thông minh và sắc sảo. Từ khi lấy vợ, Hải tỏ ra hài lòng và hạnh phúc với những gì mình đang có, sự nghiệp, gia đình đều làm anh thấy mãn nguyện.
Anh muốn dành nhiều thời gian hơn cho gia đình, cho vợ và mong ước có những đứa con để gắn kết tình cảm của hai vợ chồng. Tuy nhiên là người phụ nữ có bản lĩnh và tuổi còn trẻ nên Thu không muốn quá phụ thuộc vào chồng, không muốn bị ràng buộc bởi gia đình với những lo toan đời thường. Không muốn bị mang tiếng là ăn bám chồng nên Thu luôn dành thời gian để khẳng định sự nghiệp của mình vì có như vậy cô mới thấy an tâm để chăm lo gia đình sau này.
Trước sự giục giã của hai bên gia đình và sự tha thiết của chồng nên Thu cũng miễn cưỡng sinh con. Đứa con đầu lòng ra đời làm Thu nhẹ lòng về trách nhiệm với chồng. Cô lại tất bật lao vào công việc với những tham vọng của mình. Cũng thời gian đó, Thủy – em gái Thu lên thành phố học đại học. Cô ở nhà chị gái và chịu trách nhiệm cùng ôsin chăm cháu cho anh chị luôn. Được em gái giúp đỡ, Thu càng dành nhiều thời gian hơn cho công việc, thời gian cô ở công ty nhiều hơn ở nhà và ngay cả khi ở nhà thì cô cũng chăm chăm với công việc của mình.
Là sinh viên năm nhất, Thủy chưa có nhiều bài vở, thời gian trống nhiều nên có nhiều thời gian để giúp đỡ việc nhà cho chị gái hơn. Thủy không xinh gái và sắc sảo như người chị nhưng cô lại nhẹ nhàng, đảm đang và sống rất tình cảm. Từ ngày có cô, mọi công việc nhà đều được sắp xếp chu đáo, ổn thỏa. Bên cạnh đó, Thủy còn chăm cháu rất chu đáo, ai nhìn cũng bảo Thủy như người mẹ, người vợ trong nhà chứ không phải chị gái cô.
Không muốn bị mang tiếng là ăn bám chồng nên Thu luôn dành thời gian để khẳng định sự nghiệp của mình.
Còn Hải, vui vẻ khi vợ sinh con chưa được bao lâu anh lại thất vọng khi vợ lại lao vào những tham vọng, những núi công việc không bao giờ nguôi. Thời gian hai vợ chồng anh nói chuyện tâm sự với nhau ngày càng ít. Ngay cả chuyện vợ chồng Thu cũng thực hiện một cách rất miễn cưỡng.
Hải thầm mong và luôn muốn vợ trở về đúng nghĩa là người vợ bởi mình anh có thể tự lo cho cả gia đình một cuộc sống đầy đủ, sung túc mà không cần vợ anh phải làm bất cứ việc gì. Tuy nhiên, đến bữa ăn được ăn cùng vợ còn khó chứ không nói đến được vợ nấu cho bữa cơm kể cả ngày nghỉ. Quần áo của anh không thơm mùi vợ ủ hương, không do bàn tay vợ là và sắp xếp. Thậm chí ngay cả khi ốm đau, mệt mỏi anh cũng không nhận được sự quan tâm, chăm sóc của vợ.
Sự cô đơn vây chặt quanh Hải, anh luôn có cảm giác tình cảm của hai vợ chồng dần mờ nhạt, anh như mất đi vị trí trong mắt vợ. Người ngoài luôn ngớt lời khen ngợi vợ chồng anh giỏi giang, thành đạt nhưng anh luôn có cảm giác như mình là người chồng vô dụng khiến vợ không quan tâm nên phải ra sức kiếm tiền. Đôi khi anh tự hỏi mình, có phải do vợ chán ghét anh nên mới dành nhiều thời gian cho công việc đến như vậy, hay vì Thu có người khác ở ngoài. Những suy nghĩ vẩn vơ cứ vây quanh anh khi mỗi ngày anh càng được gặp vợ ít hơn.
Trong khi đó, Thủy là người con gái dịu dàng, tình cảm nên khi thấy chị gái bận rộn với công việc ở ngoài thì cô rất nhiệt tình chăm lo gia đình thay cho chị gái. Ngoài những công việc gia đình, cô còn rất quan tâm, chăm sóc đến cháu trai và anh rể. Mỗi lần thấy anh rể buồn cô cũng hỏi han, động viên và trò chuyện cùng Hải. Cô dần dần quen với công việc của một người vợ, người mẹ trong gia đình.
Qua những câu chuyện với anh rể, biết tình cảm của anh chị không được mặn mà vì một số lý do từ chị, Thủy muốn góp ý với chị nhưng không có cơ hội.
Video đang HOT
Mỗi lần nhìn Hải buồn và ngập chìm trong men rượu, lòng Thủy lại nóng như lửa đốt.
Sự thật khiến cả ba đều khó xử
Sau thời gian dài được cô em vợ chăm sóc và quan tâm nhiệt tình, thêm vào đó là sự thiếu hụt tình cảm từ vợ, Hải dần nhận ra mình có tình cảm với người con gái hàng ngày chăm sóc và chia sẻ với mình. Ở Thủy, Hải nhận ra sự đồng cảm, sự đơn giản nhưng là những điều mà Hải đã không còn cảm nhận được từ lâu từ vợ. Sự trong trắng, ngây thơ và sự tinh tế của Thủy đã làm anh thấy ấm lòng và tìm lại được cảm giác yêu thương. Hải ngày càng thân mật với Thủy và quan tâm cô nhiều hơn để đáp lại những gì mà Thủy đã giúp cho gia đình anh và anh.
Còn Thủy, cô hành động như trách nhiệm của mình thực sự mà không toan tính. Tâm hồn ngây thơ và trong trắng, chưa một lần trao tình cảm với người đàn ông nào nhưng những tháng ngày bên cạnh và chăm sóc chồng chị, Thủy đã có những cảm giác gần gũi lạ kỳ. Mỗi lần nhìn Hải buồn và ngập chìm trong men rượu, lòng Thủy lại nóng như lửa đốt, không cam tâm đứng nhìn mà muốn níu tay, đỡ người đàn ông ấy dậy. Cô cũng không biết được rằng mình đã có cảm tình với người đàn ông là anh rể mình.
Tình cảm giữa anh rể và em vợ cứ mỗi ngày một lớn dần nhưng không ai dám nói với ai bởi ai cũng hiểu sự oan nghiệt của nó. Thủy và Hải vẫn giữ khoảng cách với nhau, vẫn quan tâm nhau qua từng hành động, việc làm và bối rối qua ánh mắt vô tình chạm phải nhau.
Một hôm, do đi nhậu với bạn đồng nghiệp, Hải đã uống quá chén và về nhà khuya, ngang qua phòng Thủy, với tình cảm dồn nén bấy lâu và hơi men trong người, cộng với việc vợ đi công tác dài ngày nên không có dịp gần gũi, Hải đã không kìm được lòng mình, anh ôm lấy người em vợ. Thủy chợt giật mình vì có bàn tay ai đó ôm từ sau, hơi ấm cho Thủy biết đó là người anh rể – người mà Thủy thầm yêu những ngày qua.
Lần đầu chạm da thịt với người đàn ông, lại là người có tình cảm từ lâu, Thủy đã không giữ được mình, rồi chuyện gì đến cũng đến. Hải như nắng hạn gặp cơn mưa rào, còn Thủy như chồi non mơn mởn được chăm bẵm đã không ngần ngại trao và nhận yêu thương dù biết là có lỗi với chị gái.
Rồi Thu cũng nhận thấy hình như mình trở thành người thừa, khi mọi thứ nếu không có cô vẫn diễn ra đều đều, từ chăm con, chuyện vợ chồng, đến việc sắp đặt, mua thêm đồ đạc trong nhà, chồng và em cô đều làm cả.
Thu bắt đầu thành công và muốn dừng lại để quay về chăm sóc chồng con thì cũng là lúc cô nghe những lời bàn tán về chồng và em gái của mình. Vốn không phải là người đa nghi nhưng cô cũng không thể không bận lòng về chuyện đó và chú ý thì rõ ràng thái độ của hai người rất đáng nghi. Cô quyết tìm cho ra sự thật.
Dù dành tình cảm cho nhau rất nhiều nhưng Thủy và Hải cũng luôn sống trong sợ hãi bị Thu phát hiện và cảm giác tội lỗi cứ vây quanh hai người. Thủy quyết định xin chị gái ra ở riêng, một phần để không bị chị phát hiện ra, mặt khác Thủy cũng muốn chấm dứt quan hệ yêu đương với Hải. Biết ý định của Thủy, Hải cũng hiểu và đồng ý ngay. Anh mua một ngôi nhà nhỏ cách xa nhà mình ở để Thủy ở.
Thu bất ngờ khi cô em gái ra ở riêng và càng bất ngờ hơn khi chồng cô dành cả ngôi nhà bạc tỷ tặng cho em vợ. Lạ lùng là ngôi nhà đó trên giấy tờ là thuộc quyền sở hữu chung của hai người là chồng cô và em gái cô chứ không phải cô. Thu đã đoán được những gì đã xảy ra và hỏi chồng về chuyện ngôi nhà thì chồng cô giải thích: “Dì ấy ở đây chăm sóc gia đình mình bao nhiêu lâu nay, giờ ra ở riêng cũng không đòi hỏi gì, anh giúp dì ấy chút thôi. Em út trong nhà đi đâu mà thiệt”.
Một hôm thấy chồng cuống quýt ra khỏi nhà và bảo với vợ là Thủy bị ngã xe thì Thu sinh nghi và bí mật đi theo chồng. Con đường mưa xối xả, lạnh buốt len lỏi vào da thịt hai người đi đường.
Đẩy cánh cửa vào, Hải ôm chầm lấy Thủy như đôi tình nhân lâu ngày gặp lại. Cả hai không thể dứt ra cái tình cảm oan nghiệt này dù có chìm trong cảm giác tội lỗi. Thu như không đứng vững trên đôi chân mình nữa khi thấy người chồng mà cô hết lòng yêu thương đẩy cửa bước vào ôm chầm lấy em gái cô. Họ yêu thương, ân ái trước cô – điều mà cô đã phải hy sinh bấy lâu vì sự nghiệp.
Sự thật ê chề giúp cô hiểu ra rằng chính cô đã đẩy họ lại gần với nhau trong những ngày qua. Thu muốn bóp nghẹn trái tim mình vì nỗi đau quá lớn. Cô không thể bỏ Hải bởi những gì cô đã cố gắng, đã hy sinh với mong muốn ngày mai cuộc sống tốt hơn, vì cô không thể yêu ai khác ngoài chồng mình. Và làm sao cô có thể từ bỏ đứa em gái duy nhất mà cô hứa sẽ trọn đời chăm sóc. Nhưng những gì trước mắt cô cũng khiến cô dặn lòng không thể để hai con người đó đến được với nhau…
Theo afamily
Tôi chán chồng sau lần ngoại tình hoang dại
Từ đó, tôi lặng lẽ, lỳ lợm và mạnh mẽ hơn trên giường trong sự ngạc nhiên thích thú của chồng tôi về sự ham muốn không bao giờ biết chạm ngưỡng của vợ. Từ đó, tôi bật khóc trong những lần giày vò trên giường đến kiệt sức đến mệt lả với chồng mà tâm hồn vẫn hoang lạnh, khô khát như một sa mạc bỏng rẫy khát chờ mưa.
Câu chuyện thứ nhất: Tôi sợ mình đã điên dại
Cuộc hôn nhân bình lặng của tôi đáng lẽ ra sẽ chẳng có gì đáng để suy nghĩ. Đáng ra, tôi đã bằng lòng với hạnh phúc an tĩnh của mình để vui sống và thụ hưởng, mà không phải mơ màng chi những ám ảnh rồ dại như lúc này. Tôi sợ tôi. Tôi sợ những ham muốn của bản thân. Tôi bất lực trước cơn cuồng khát.
Tôi ước chi có anh ở đây đang đợi tôi thêm một khoảnh khắc tình cờ thứ hai (Ảnh minh họa)
Tất cả bắt đầu từ một chuyến nghỉ mát của cơ quan tôi ở Đà Nẵng... Mọi bão tố khỏi nguồn từ một cuộc nhậu bên bờ biển. Chồng tôi nhậu nhẹt say sưa với các ông chồng đi cùng vợ trong chuyến nghỉ mát. Tôi ngồi buồn, không có hứng thú để chịu đựng các ông chồng bốc rượu chém gió tưng bừng nên đã tách đám đi lang thang một mình trên bờ biển... Biển lộng gió, tôi đã không hẹn mà gặp anh. Anh là đồng nghiệp cơ quan tôi, anh cũng đưa vợ con đi nghỉ cùng chuyến. Chúng tôi thích thú vì sự gặp gỡ tình cờ và rồi câu chuyện đưa đẩy chúng tôi vào mê say. Chúng tôi trò chuyện hứng thú say sưa và đi bộ mải miết cho đến khi chạm vào rặng dừa cổ thụ trên bãi biển. Không biết có phải vì gió biển, vì men rượu mềm môi có sẵn trong cả anh và cả tôi trong cuộc nhậu vừa xong khiến cho chúng tôi thăng hoa bốc đồng trong cảm xúc. Hay vì một nỗi khát khao bản thể trong mỗi con người lúc nào cũng chợt vang lên gào gọi trong huyết quản, vai anh đã chạm vào vai trần của tôi, ngực anh chạm vào mát lạnh tóc tôi... run rẩy.
Anh mạnh mẽ kéo tôi vào gốc dừa. Tôi mềm chân bước theo cánh tay rắn rỏi và hơi thở gấp gấp của anh. Gió biển, sóng và cát cuốn chặt tôi trong một trận cuồng phong dữ dội của cảm xúc. Thật kỳ lạ, mọi thứ diễn ra quá nhanh. Tôi, như thể một cánh đồng khô khát mở toang tâm hồn đón đợi cơn mưa giông. Anh kéo tôi tì vào gốc dừa sum suê cành lá và bàn tay nóng rẫy những ngón tay ấm và mạnh của anh đã kéo chiếc váy di- gan trần vai của tôi lên cao. Tựa vào gốc dừa cổ thụ, anh làm tình điên dại trên cơ thể tôi. Còn tôi, cơ thể căng cứng mở ra và hứng thú mê lạc vào những cơn thủy triều của nhục cảm...
Tôi quằn quại và khô kiệt đi trong tê dại một khoảnh khắc ngắn ngủi mà đủ cho lạc thú tột đỉnh. Chúng tôi choàng tỉnh và buông nhau ra. Men rượu nhạt dần, chúng tôi hoảng hốt và câm lặng. Tôi bắt đầu khóc. Nước mắt bỗng dưng buột rơi. Anh cuống quýt lắp bắp thốt ra được đúng ba từ "Anh xin lỗi em, anh xin lỗi em..." rồi chúng tôi chia tay nhau trên con đường lối về khách sạn.
Từ đó, tôi hết bình yên. Từ đó, trong những lần chăn gối với chồng, tôi vắt kiệt mình trong những cọ xát của nhục cảm nhưng không thể nào đi tới tột đỉnh từng cơn run rẩy bàng hoàng của lạc thú. Từ đó, tôi lặng lẽ, lỳ lợm và mạnh mẽ hơn trên giường trong sự ngạc nhiên thích thú của chồng tôi về sự ham muốn không bao giờ biết chạm ngưỡng của vợ. Từ đó, tôi bật khóc trong những lần giày vò trên giường đến kiệt sức đến mệt lả với chồng mà tâm hồn vẫn hoang lạnh, khô khát như một sa mạc bỏng rẫy khát chờ mưa. Tôi không thể giấu nổi khát thèm cái cảm giác của một đêm hoang dại trên gốc dừa nơi bãi biển.
Từ đó, tôi thu mình lặng lẽ hơn ở cơ quan. Và có lẽ với anh hình như cũng vậy. Chúng tôi có một gia đình hạnh phúc. Chúng tôi yêu nửa kia của mình, bởi vậy mà cả anh và tôi cố tránh để gọi nhớ về giây phút điên rồ trên bãi biển. Tôi thầm cảm ơn anh về điều đó, nhưng lạ kỳ chưa, trong sâu tận tâm hồn tôi, ý nghĩ tôi, tôi cảm thấy cô đơn, yếu đuối và buồn đến phát khóc khi mỗi lần nhìn thấy anh từ xa, tôi thấy anh cuống cuồng tìm cách rẽ sang hướng khác để tránh phải chạm nhau, như là tôi cũng đang lảng tránh để không chạm mặt anh.
Kỳ lạ chưa, tôi đau khổ như một kẻ say rượu không buông bỏ được thứ ma men chết người đang giày vò tôi từng giờ từng khắc. Kỳ lạ chưa, chỉ là một khoảnh khắc mà cuộc sống vốn bình yên của tôi đã thay đổi. Dịp này, tôi cùng gia đình và bạn bè trở lại Đà Nẵng trong kỳ nghỉ dài. Chồng tôi say sưa uống rượu với đám bạn, còn tôi một mình lặng lẽ tách đám lang thang trên bãi biển. Tôi đi miết tới rặng dứa cổ thụ, nước mắt buột chảy đầm đìa trên gương mặt. Tôi ước chi có anh ở đây đang đợi tôi thêm một khoảnh khắc tình cờ thứ hai??? Tôi điên thật rồi!.
Câu chuyện thứ 2: Tôi đã chạm vào đau khổ
Chúng tôi là 5 cặp vợ chồng cực thân nhau. Không có một cuộc vui nào chúng tôi không có mặt bên nhau. Những, chuyến đi chơi, những lần đi nghỉ mát, rồi những cuộc du lịch ngẫu hứng... chúng tôi đều hẹn nhau không thể thiếu.
Cuối cùng anh đưa tôi lên giường trong một cảm xúc sợ hãi và trơ lạnh của tôi (Ảnh minh họa)
Nhưng có ai biết trước các cặp vợ chồng thân nhau, đi chơi với nhau nhiều thì kết cục không nhiều thì ít cũng sẽ có những tai nạn tình cảm không hẹn mà đùng đùng bổ tới, để rồi phá tanh bành những chuẩn mực có thể trong quan hệ chồng vợ, bạn bè. Tôi và bạn chồng tôi đã nảy sinh những tình cảm kỳ quái đó. Những tình cảm ngoài chồng ngoài vợ mà chúng tôi kết luận nôm na là ngoại tình. Thật cay đắng và buồn cười. Trước đó tôi đã tuyên bố với chồng tôi rằng, nếu em mà bắt được một lần anh ngoại tình hay có tình cảm với bất kỳ người con gái nào khác ngoài em, em sẽ bỏ anh ngay lập tức. Sẽ rời xa anh nhanh chóng mà không một chút nuối tiếc hay ngoái lại. Vì thế anh hãy cư xử cho đúng mực trong cuộc hôn nhân của chúng ta. Vì thế anh hãy nhớ không có cơ hội cho lời xin lỗi hay sự tha thứ...
Thế mà rốt cục, tôi lại là người bước qua lời nguyền của chính tôi trong cuộc hôn nhân của mình. Tôi đã xéo nát tâm hồn tôi bằng những xúc cảm ngoại tình không thể nào ngờ tới. Có lẽ tại anh, người đàn ông là bạn của chồng tôi đó quá mạnh mẽ, và hấp dẫn. Có lẽ cái bản năng đàn bà trong tôi quá lớn đã lấn át hết mọi lý trí của tôi. Anh đã lẵng nhẵng bám theo tôi, tán tỉnh tôi, bày tỏ tình cảm cuồng nhiệt với tôi ở mọi nơi mọi lúc có thể trong những cuộc đi, chơi cùng hội với nhau. Anh tìm mọi cách lặng lẽ chăm sóc tôi, bày tỏ sự quan tâm tới tôi. Thậm chí trong bữa cơm, hay dã ngoại, anh còn lén lút nhắn tin cho tôi qua điện thoại mong tôi thu xếp cho một cuộc hò hẹn.
Tôi không còn là thiếu nữ. Tôi đã là đàn bà có chồng với đầy đủ những trải nghiệm. Chính vậy, trước những đụng chạm quá gần gũi với anh trong những chuyến đi du lịch cùng nhóm, tôi đã thầm mê anh, người đàn ông quá đẹp trai, ga lăng và có một thân hình rất gợi cảm. Tôi biết chắc chắn, có biết bao người đàn bà ngoái nhìn anh từ phía sau. Nhất là khi chúng tôi từ hồ bơi bước lên, anh với một chiếc quần bơi ở trên người. Cái cơ thể rắn chắc với vòm ngực nở nang, bắp tay cuộn sóng anh bước đi tới chiếc ghế để nằm dài phơi nắng. Nước tuột từ cơ thể anh chảy xuống để lộ những ánh nắng lấp lánh trên cơ thể. Tôi đã thầm so sánh với cái cơ thể chắc đậm có phần phúc hậu vòng ba của chồng mình mà trong lòng trào dâng một nỗi thèm khát anh biết bao. Tôi đã thầm liếc nhìn người vợ trễ nải của anh chỉ biết thế giới này gói gọn trong chồng và con vì lúc nào cũng trong trạng thái đàn bà viên mãn đến tận cùng. Lòng tôi đã nhói đau với một chút ghen tuông, một chút thèm muốn...
Và thế rồi, cái gì đến sẽ phải đến. Tôi đã ngã vào vòng tay anh trong một đêm mưa gió chồng tôi cùng đám bạn đang mải mê chơi bài trong cuộc sát phạt đỏ đen mà chồng tôi gọi là vui chơi có thưởng. Lần đó, vì một sự cố công việc ở cơ quan, vợ của anh mang con bỏ cuộc chơi về sớm hơn dự định để giải quyết. Thời cơ chín muồi cho một cuộc ăn vụng hoàn hảo. Anh đã kéo tôi về phòng anh. Tôi đã không thể kiềm chế được những xúc cảm mãnh liệt của mình. Tôi theo anh về phòng. Khác với tưởng tượng của tôi một kẻ lần đầu ăn trái cấm ngoài chồng. Tôi nghĩ, chỉ cần sập cánh cửa phòng lại thôi, anh sẽ lao vào tôi như điên, cho thỏa nỗi khát khao thèm muốn. Chỉ cần một cơ hội riêng tư, chúng tôi sẽ như hai con thú cuồng khát sục sâu vào nhau.
Thế nhưng anh chậm rãi. Anh không vội vã và không lao vào tôi. Anh bật nhạc, mở laptop và xoay trần tới 15 phút để chọn một bộ phim sex hoàn hảo. Anh rót đầy hai ly rượu và ép tôi cùng nhấp môi. Anh nói em phải uống rượu mềm môi vì anh đêm nay... Không một ai ngoài tôi hiểu rằng tôi đã căng thẳng trong chờ đợi cái giây phút sung sướng đáng sợ hãi này. Tôi căng thẳng từ khi anh về phòng, căng thẳng chờ anh tắm, căng thẳng đợi anh bật phim sex, kiên nhẫn uống rượu cùng anh. Căng thẳng làm cho tôi đờ người quay cuồng trong men rượu... Cuối cùng anh đưa tôi lên giường trong một cảm xúc sợ hãi và trơ lạnh của tôi. Trong cuộc làm tình đầu tiên và duy nhất của lần ngoại tình ấy, mọi thứ đều đều, kỹ càng và tận hưởng một cách tỉ mỉ của anh đã làm tôi mất hết cảm xúc. Tôi làm anh thất vọng...
Sau lần sex đó, tôi nguột tắt hết cảm xúc về anh. Trò chơi tình dục kỹ càng theo lối sắp đặt của anh đã giội nước vào ngọn lửa tình vừa cháy. Cuộc tình nhanh chóng lụi lạnh. Tôi trốn mọi cuộc du hý của đám bạn vì một lý do tôi sợ cái cảm giác bẽ bàng khi đối diện với anh. Tôi không thể lý giải được cảm xúc của mình, nhưng tôi thấy ghê khi nhìn lại anh. Tôi co mình lại trong mặc cảm và dày vò ân hận với chồng. Tôi nhận ra rằng, tôi không thể đánh đổi cảm xúc với bất kỳ ai ngoài chồng mình. Tôi đã làm gì tôi thế này, vì đâu tôi đã chạm vào đau khổ, và vì đâu tôi trở nên tệ hại và thù ghét bản thân như vậy?
Nhà Thơ Phan Thị Thanh Nhàn
Tôi đọc lời tâm sự của hai bạn gái đã có chồng mà lại trót "đâm đầu" vào chuyện ngoại tình đầy những cảm xúc trái ngược. Một người thì đạt được khoái cảm tột đỉnh, để rồi những lần sau không thể tìm lại cảm giác sung sướng khi gần chồng nữa. Và một người thì thất vọng ê chề vì sự "quá giỏi" của người tình một lần vụng trộm, khiến cô thấy mình như một con vật bị đem sử trảo bởi một tay biết "chém treo ngành" rất tinh vi và tỷ mỉ!
Tôi cũng đã trải qua tuổi trẻ, trải qua những thử thách có thể nói là chết người, nhưng rất may là tôi đã vượt qua được để bây giờ có thể nhớ lại với sự yêu quý người đã cùng mình trải qua những giây phút đắm say, mê muội, nhưng lại vô cùng tỉnh táo và biết cách dừng lại. Kỷ niệm như vậy, với tôi, sẽ còn đẹp mãi. Tận hưởng cảm giác trai gái khi đã có vợ, có chồng, có thể bất ngờ bạn được hưởng chút hạnh phúc của việc ăn trái cấm, nhưng điều đó có đáng để bạn đánh đổi cảm giác có tội với chồng, với con suốt quãng đời còn lại? Thà là như bạn thứ nhất nhận ra "người tình vụng trộm" mới chính là người đem lại hạnh phúc đích thực cho mình, và nếu anh ta cũng thấy như vậy, sao hai bạn không đủ can đảm dứt bỏ gia đình để đến với nhau? Bạn đã ăn vụng. Mà ăn vụng thì thường thấy rất ngon. Chỉ có vậy thôi! Và bây giờ là sự ân hận, xấu hổ để phải tránh mặt nhau, để đêm đêm gần chồng mà mơ về người khác! Tôi nghĩ, tự bạn đã và đang, sẽ đánh mất hạnh phúc của mình.
Còn bạn thứ hai, thật đáng ghê sợ một người đàn ông chăm chút tỷ mỉ, chuẩn bị chi tiết cho việc gần bạn lần đầu. Tôi thấy anh ta bệnh hoạn. Và bạn mất hết cảm giác là rất đúng. Thật may bạn đã thấy chồng mình là nhất. Giản dị, chân thành và yêu thương hồn hậu. Bạn đã tìm lại được hạnh phúc thật sự sau một lần muốn phiêu lưu... Bạn chính là người may mắn.
Cảm ơn hai bạn gái đã dám trải lòng rất thật để chúng ta thấy được cuộc đời này có bao nhiêu là cám dỗ. Nhưng các bạn gái đang có chồng ơi, các bạn hãy cảnh giác! Những gã đàn ông sẵn sàng phiêu lưu cùng bạn sẽ chẳng khi nào bỏ vợ bỏ con để sống với bạn đâu. Bạn sẽ ê chề nhục nhã với những sự thật cay đắng hơn nhiều so với những gì được hưởng nếu chót dại phản bội chồng mình. Xin đừng dại dột đem tình yêu ra thử thách, các bạn nhé!
Theo ANTD
Chồng yêu em vợ, tội tày đình! Tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho người đàn ông như thế, dù có yêu anh ta tới cỡ nào. Dù là tình yêu, dù là cái thứ quái quỷ gì đi nữa, dù có dùng mọi lý lẽ để biện minh rằng mình đang sống đúng với trái tim, tôi cũng không bao giờ chấp nhận chuyện này. Tôi sẽ không...