Oan nghiệt: Con trai lái công nông đè chết mẹ
Vì muốn tạo công ăn việc làm cho con, bà Đỗ Thị Bông (49 tuổi), trú ở thôn Hòa Đa, xã An Mỹ (huyện Tuy An) mua một chiếc xe công nông để cho con làm ăn. Người con trai chưa biết lái xe nhưng vẫn muốn khẳng định tài năng với mẹ, không may trên đường chở mẹ đi lấy củi do mất lái lao xuống ruộng làm bà Bông tử vong.
Công an xã An Mỹ (xã An Mỹ – huyện Tuy An) vừa cho PV Phunutoday biết cơ quan chức năng huyện đang tiến hành điều tra vụ tai nạn xe công nông xảy ra trên địa bàn xã vào trưa ngày 10/7 làm một người phụ nữ tử vong.
Vào khoảng trưa ngày (10/7), anh Võ Tấn Thanh (24 tuổi) điều khiển xe công nông chở theo mẹ ruột là bà Đỗ Thị Bông (49 tuổi), cùng trú ở thôn Hòa Đa, xã An Mỹ (huyện Tuy An), trên xe chất đầy củi dương, lưu thông trên đường liên thôn Hòa Đa. Khi đến đoạn đường vắt ngang qua Bầu Súng (thuộc thôn Hòa Đa) do gặp phải khúc cua gấp, xe bị mất lái nên đã lao thẳng xuống ruộng làm bà Đỗ Thị Bông đang ngồi trên xe ngã nhào xuống đất và bị củi dương đè trọng thương
Mẹ mới mua xe công nông, con nằng nặc đòi lái gây tai nạn làm mẹ đẻ tử vong. (Ảnh minh họa)
Thấy xe củi lao xuống ruộng, nhiều người dân đi đường nhìn thấy đã xúm lại bới đống củi để cứu bà Bông. Bà Bông được đua ngay đến cấp cứu tại bệnh viện Điều Dưỡng – Phục hồi chức năng Phú Yên nhưng khi vừa đi đến cổng bệnh viện thì bà Bông đã trút hơi thở cuối cùng.
Được biết, bà Bông có 3 người con, gia đình làm nông nên khi chắt bóp được ít vốn, gia đình bà mua một chiếc công nông để tạo công ăn việc làm cho con cái. Chẳng may, vừa mua được xe thì con gây tai nạn làm chết chính mẹ đẻ của mình.
Video đang HOT
Hiện Võ Tấn Thanh cùng chiếc xe gây nạn đang được công an huyện Tuy An tạm giữ để điều tra.
Theo Phunutoday
"Cầm đồ thuốc độc": Xóa dần oan nghiệt
Những năm gần đây, đời sống kinh tế, nhận thức của người dân nâng lên cùng với sự vào cuộc kịp thời của cơ quan chức năng nên số trường hợp nghi ngờ là có "đồ thuốc độc" bị dân làng đánh chết, gây thương tật đã giảm rất nhiều.
Những người đi "giải" độc
Già Phạm Văn Lân (82 tuổi), ở thôn Nước Lang, xã Ba Dinh, huyện Ba Tơ, nhớ lại: "Năm 2008, thằng Phạm Văn Hâm, ở thôn Đồng Dinh đã làm các già làng trong xã phải mệt cái đầu, mỏi cái chân để giải thích cho dân làng.
Chẳng là trước đó đã có xích mích với nhau, nên một lần khi uống rượu say, Hâm cầm một khoanh dây rừng đến nhà Phạm Văn Vát trong thôn doạ rằng mình có "đồ thuốc độc". Nghe vậy, 8 đứa con trai của Vát lo sợ gia đình bị hại, nên rủ nhau kéo đến nhà Hâm "hỏi tội".
Cũng may lúc đó có một số người đến nói cho tao nghe, nên kịp thời đến ngăn, rồi nhờ cán bộ, công an thôn, xã và mấy già làng kế bên đến, mời hai bên gia đình nói chuyện mới xong. Nếu không bây giờ thằng Hâm chắc đã bị mấy đứa con thằng Vát đánh chết rồi".
Ngày còn nắm váy theo mẹ lên nương, bác sĩ Phạm Thị Lệ Thủy, cán bộ Trung tâm Y tế huyện Ba Tơ đã tận mắt chứng kiến việc dân làng đánh chết một người, vì nghi người ấy có "đồ thuốc độc". Sự việc tuy đã theo thời gian trôi đi nhưng nỗi ám ảnh ấy vẫn đeo bám mãi trong tâm trí đến tận bây giờ. Vì vậy khi lớn lên và trở thành bác sĩ, chị Thủy là một trong những thành viên tích cực nhất tham gia vào giải quyết các trường hợp nghi ngờ "cầm đồ thuốc độc" ở các bản làng trong huyện.
Chị Thủy kể: Vào tháng 6-2009, Phạm Văn Bình, 20 tuổi, ở thôn Vẩy Ấp, xã Ba Khâm "thấy": Có con gì chạy lên chạy xuống trong bụng, uống thuốc mãi không khỏi, nên nghi một người già trong làng là ông Phạm Văn Tên đã bỏ "đồ thuốc độc" hại mình.
Sự nghi ngờ ngày một tăng khi gia đình Bình tốn nhiều tiền để tổ chức cúng mà bệnh vẫn không khỏi. Khi đến tận nơi khám và chẩn đoán, biết Bình bị bệnh về dạ dày và tá tràng, bác sĩ Thuỷ đã thuyết phục gia đình đưa Bình xuống bệnh viện để trực tiếp điều trị. Khoảng hai tuần sau thì Bình hết bệnh.
Nhờ can thiệp của công an và chính quyền xã, vợ chồng già Phạm Văn Bắp (phải), ở làng Nước Tên, xã Ba Trang, huyện Ba Tơ đã trở về sinh sống tại làng
Trước lúc xuất viện, khi nghe bác sĩ Thuỷ nhắc lại chuyện đã nghi ngờ già Tên "cầm thuốc độc", Bình cười và nói: Em sai rồi, mai mốt này có người đau sẽ bảo họ xuống bệnh viện để chữa, chứ không nghi cho người khác bỏ "đồ thuốc độc" như trước nữa đâu.
Lời của người trong cuộc
Theo sự chỉ dẫn của bác sĩ Thủy, chúng tôi tìm đến nhà chị Phạm Thị Hà (33 tuổi), ở khu phố 6, thị trấn Ba Tơ, huyện Ba Tơ vào một ngày đầu tháng Mười. Sau giây phút ngập ngừng, chị Hà chậm rãi: Cuối tháng 7-2009, thấy bụng mình đau quá chị chợt nghĩ lại trước đó, đã có lần xích mích với người láng giềng và bà Phạm Thị Ia doạ là sẽ bỏ "đồ thuốc độc".
Tìm đến nhà bà Ia bắt bà đưa thuốc giải nhưng bà Ia không đưa, Hà ra tay đánh bà Ia. Khi chính quyền biết chuyện đến giải quyết, đưa Hà đi khám bệnh, phát hiện Hà bị viêm dạ dày, tá tràng và có tiền sử sán lá gan.
Sau khoảng một tháng uống thuốc, bệnh của Phạm Thị Hà đã thuyên giảm rất nhiều. Còn chuyện nghi bà Ia thì sao - tôi hỏi. Chị Hà ôm đứa con trai vào lòng rồi nói nhỏ: Cái chuyện "đồ thuốc độc" đó nó không có đâu.
Có thể nói những năm gần đây, sự nỗ lực trong tuyên truyền, vận động; sự can thiệp kịp thời của cơ quan chức năng, hội, đoàn thể... nên tình trạng nghi kỵ "cầm đồ thuốc độc" và số trường hợp bị đánh chết, thương tật đã giảm đi rất nhiều. Tuy nhiên để xoá bỏ hoàn toàn tệ nạn này, cần có sự vào cuộc tích cực và quyết liệt của nhiều cấp ngành trong tỉnh.
Theo ước tính của các cơ quan chức năng tỉnh Quảng Ngãi, từ năm 1975-2010, tại các huyện miền núi Quảng Ngãi đã xảy ra không dưới 200 vụ "cầm đồ thuốc độc", cướp đi sinh mạng của hàng chục người. Riêng huyện Ba Tơ, ước xảy ra khoảng 90 vụ, với khoảng 120 người bị nghi và có 11 người bị đánh chết.
Theo Dân Việt
'Đồ thuốc độc' nơi đại ngàn âm u và những uy lực rợn người Tuy chỉ là "truyền miệng", nhưng "đồ thuốc độc" đã trở thành thứ "thống lĩnh" vô hình đầy uy lực. Người có "đồ thuốc độc" thường có uy quyền, nên dân trong làng phải nghe theo, nếu trái lời sẽ chết. Đại ngàn âm u, huyền bí thế cũng không đáng sợ bằng vấn nạn nghi ngờ có "đồ thuốc độc" hiện hữu...