Oái oăm con dâu không muốn có con
Thật buồn khi một người mẹ U60 như tôi phải lên đây để than vãn những điều thầm kín không thể chia sẻ được với ai. Tôi chỉ có 2 đứa con, một gái, một trai. Con gái tôi đã lấy chồng và sinh con nhưng hiện đang sinh sống ở nước ngoài với gia đình chồng nên nói thật là tôi muốn có một đứa cháu để bế bồng lắm.
4 năm trước khi con trai tôi bước vào tuổi 27, tôi đã hối thúc nó lấy vợ bởi gia đình tôi giờ chẳng có ai, tôi thì sắp nghỉ hưu. Nếu ở nhà một mình tôi sẽ buồn lắm. Thời gian đó, con trai tôi đang yêu một cô gái đang du học ở Nhật Bản. Chúng bảo 2 năm sau sẽ cưới nhưng vì cả hai gia đình thúc ép nên cuối cùng con bé cũng chịu về nước để làm đám cưới. Sau đó, tôi đã quyết định nghỉ hưu luôn để ở nhà cơm nước cho chồng và bọn trẻ, cũng là để nếu con dâu có bầu thì dễ bề chăm sóc. Những tưởng sau đám cưới, con dâu sẽ ở lại Việt Nam làm việc luôn nhưng 2 tuần sau đó, con bé lại đi. Hỏi lý do thì con dâu bảo đang dở công việc bên đó không thể nói dừng là dừng ngay được. Khi đi, con bé còn hứa với vợ chồng tôi và chồng nó sẽ cố gắng sắp xếp công việc để về nước sớm nhất.
Thế mà thời gian “sớm nhất” của nó cũng kéo dài cả 2 năm trời. Dù tôi có gọi điện giục giã thế nào nó cũng mặc kệ. Khi không nói được con dâu, tôi quay sang mắng con trai rằng không biết bảo ban vợ thì nó bảo lỗi là do tôi, do tôi muốn cưới chứ chúng chưa hề muốn cưới. Thôi thì đành chịu bọn trẻ, chắc chúng đang còn muốn phấn đấu sự nghiệp, muốn ăn chơi.
Bọn chúng đã cưới nhau gần 4 năm nhưng vẫn không chịu sinh cho tôi một đứa cháu để bế bồng. (ảnh minh họa)
2 năm sau, con dâu về nước, nói thật là vợ chồng tôi mừng rơi nước mắt bởi tôi chỉ có một đứa con trai, tôi đang mong ngóng từng ngày có cháu bế bống. Lần này, quán triệt tư tưởng ngay từ đầu, trong bữa cơm gia đình tôi đã nói thẳng nguyện vọng của mình: “Mẹ đã cho các con 2 năm để ăn chơi, làm việc, giờ phải sinh cho mẹ một đứa cháu rồi vất đó mẹ nuôi cũng được, chúng bay cứ đi làm.” Vợ chồng nó cười lớn rồi ậm ừ đồng ý. Thời gian đó, tôi còn thường xuyên thủ thỉ với con dâu về chuyện mang bầu, sinh con. Ngày nào cũng phải nghĩ đủ món ngon để bồi bổ cho vợ chồng nó. Thế nhưng đáp lại sự nhiệt tình của tôi, chúng vẫn chẳng mặn mà gì chuyện sinh con đẻ cái. Mặc kệ tôi cố nấu món ngon, chúng vẫn đi ăn ngoài hàng, đi chơi khuya đến 1-2 giờ đêm mới về nhà… Thế thì làm sao mà sinh con được.
Có lần tôi đã vào phòng con dâu để nói thẳng ý nghĩ của mình thế nhưng con bé vẫn thẳng thừng: “Mẹ à, con còn bận lắm. Mẹ đợi bọn con thêm chút nữa!”
Video đang HOT
3 tháng sau đó, tôi lại thúc dục chúng chuyện con cái, lần này thì con dâu tôi nói nhỏ với tôi rằng chúng đã thả mãi mà vẫn chưa thấy gì. Tôi mừng thầm, dù sao thì chúng cũng đã nghe lời tôi. Mới 3 tháng mà chưa có là chuyện bình thường, chắc chắn là tôi sắp được lên chức bà rồi… Bẵng đi một thời gian vẫn chẳng thấy gì, tôi giục chúng đi khám sức khỏe sinh sản. Sau đó chúng báo cáo lại rằng đã đi khám nhưng bác sĩ nói không có vấn đề gì bất thường cả. Tôi lại chờ đợi…
Rồi đến một ngày gần đây, khi tôi vô tình dọn phòng cho bọn trẻ thì phát hiện ra vỉ thuốc tránh thai hàng ngày. Thì ra chúng vẫn không muốn có con, hay con dâu tôi không muốn có con. Tôi tức tốc gọi điện cho cả hai đứa về nhà và hỏi chuyện. Tôi thực sự sốc khi con dâu thú nhận vẫn sử dụng thuốc tránh thai đều đặn vì chưa muốn có con. “Nói thật với bố mẹ là con chưa tưởng tượng được con sẽ làm mẹ như thế nào. Con không thể chăm sóc được một đứa trẻ. Con không muốn có con đâu. Anh P. cũng thế ạ. Hãy để chúng con sống với nhau mà không cần sinh con được không?”, con dâu tôi nói.
Sau những lời nói đó, tôi quay cuồng không còn tin vào tai mình. Sao lại có những con người không muốn làm mẹ. Mà nó đẻ ra không biết nuôi thì tôi nuôi hộ. Cay đắng nhất là con trai tôi cũng đồng tình với quan điểm của vợ nó chứ. Trời ơi, có phải con dâu đã bỏ bùa mê thuốc lú vào đầu con trai tôi không? Tôi chỉ có 1 thằng con trai, tôi mong có cháu đích tôn bế bồng từng ngày, thế mà chúng lại đối xử với tôi như thế. Tôi phải làm sao đây? Tôi muốn bỏ quách đứa con dâu này để cưới vợ khác cho con trai. Nhưng tôi đâu được quyền quyết định. Thật quá oái oăm…
Theo Khám phá
Không còn trong trắng thì em lấy ai?
Em yêu anh ấy, trao trọn tất cả, giờ anh ấy bỏ em thì em còn lấy ai được nữa?
Em chào chị Thanh Bình!
Em đang gặp chuyện bế tắc trong tình cảm, em mong chị hãy cho em một lời khuyên!
Em năm nay 23 tuổi, còn là một sinh viên năm cuối trường cao đẳng. Em là cô gái tỉnh lẻ lên thành phố học. Còn anh thì đã 31 tuổi rồi. Snh đã đi làm và có công việc ổn định. Em với anh quen nhau đã gần 2 năm và em cũng đã trao cho anh cái quý giá nhất của người con gái.
Em rất yêu anh còn về anh có yêu em hay không em cũng không biết nữa. Quen nhau được 1 năm thì anh nói lời chia tay với em. Em nói nếu cho em biết lý do thì em sẽ đồng ý chia tay. Anh thú nhận rằng anh đã có con với người phụ nữkhác. Điều đó gần đây anh mới biết. Anh và chị đó đã yêu nhau 3 năm, rồi chị đó bỏ đi lấy chồng nhưng vẫn có con với anh. Giờ anh muốn nhận lại đứa con của mình. Nhưng rồi anh từ bỏ ý định đó, chúng em vẫn tiếp tục yêu nhau.
Cho đến gần đây em mới phát hiện ra một sự thật mà đối với em thế giới như sụp đổ. Em vô tình biết được anh và một người con gái khác đã yêu nhau 10 năm. Họ vẫn thường xuyên đi lại nhà nhau. Người trong nhà anh đều muốn cưới năm nay hay người họ tổ chức đám cưới. Trong khi đó, chuyện yêu em chưa được ai biết cả. Em cũng phát hiện ra nhiều điều anh toàn nói dối em.
Em yêu anh, trao tất cả cho anh nhưng cuối cùng anh phản bội em (Ảnh minh họa)
Giờ em và anh đã chia tay nhau rồi vì em nghĩ em vẫn còn trẻ, thời gian của em còn nhiều, anh ấy không xứng đáng với tình yêu của em. Nhưng chị ơi em đã không còn là con gái nữa rồi làm sao sau nay em có thể đối diện với người chồng sau này của em đây chị? Em mong chị hãy cho em lời khuyên làm sao để em quên được anh đây? Và em thật sự chúc phúc cho họ chị à. Em chào chị em rất mong chị cho em một lời khuyên để quãng đường sau này của em có thể đi tiếp và không phải bận tâm về chuyện này nữa. Em xin chân thành cảm ơn ạ! (Em gái)
Trả lời:
Em gái thân mến! Cảm ơn em đã gửi những tâm sự của mình về cho chuyên mục. Qua thư, chị hiểu rằng em đang đau khổ, không biết làm sao để quên người yêu cũ, một kẻ phụ bạc nhưng em khó quên vì nặng lòng yêu quá.
Có rất nhiều cô gái rơi vào hoàn cảnh giống như em, cùng chịu chung nỗi đau như em đang phải trải qua. Tình yêu mang tới hạnh phúc nhưng cũng không ít khổ đau khi yêu phải những người đàn ông tồi như vậy. Em nhận thức được vấn đề, em biết anh ta không xứng đáng, em biết em cần phải quên đi con người đó nhưng em lại không thể nào quên được. Thực ra, khi em đã hiểu những điều đó, chỉ cần có thời gian, em sẽ quên đi thôi.
Xã hội luôn có những người đàn ông hiểu biết và bao dung, họ sẽ trân trọng chính con người em chứ không phải chuyện em "còn" hay "mất". (Ảnh minh họa)
Rõ ràng anh ta không đáng để em nhớ, không đáng để em buồn và đau khổ. Em đã hiểu điều đó thì dần dần em sẽ nguôi ngoai nỗi đau này. Chuyện tổn thương nào rồi cũng qua đi mà thôi dù có thể nó lớn lao tới mức nào đi chăng nữa.
Em hãy ở bên những người thân, người bạn bè của em vì họ sẽ là những người giúp em nhanh chon quên đi cú sốc này. Em cũng đừng quá nặng lòng chuyện em không còn trong trắng. Xã hội luôn có những người đàn ông hiểu biết và bao dung, họ sẽ trân trọng chính con người em chứ không phải chuyện em "còn" hay "mất". Hãy mạnh mẽ lên em nhé, hạnh phúc rồi sẽ đến với những người biết sống tốt và trân trọng tình yêu.
Chúc em mạnh khỏe và hạnh phúc!
Theo VNE
"Em quá nhàm chán" Nếu như không đi tới tận cùng sự thật, có lẽ Thúy đã tha thứ được cho chồng... Nằm trong đêm, Thúy nghe rõ tiếng thở đều đều của chồng. Dù biết chồng đã cố gắng kiềm chế nhưng Thúy biết chồng mình chưa ngủ. Đã bao đêm rồi, cuộc sống của vợ chồng Thúy như thế nào? Từ bao giờ cặp vợ...